Chapter 1: Trò chơi của họ (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái chết không phải là kết thúc...

Nó là khởi đầu cho những cái chết khác."

-^-

Rốt cuộc thì vẫn phải báo cáo tình trạng của Margaretha lên chủ trang viên. Chuyện gì xảy ra với cô sau đó thì Aesop không rõ, vì cậu và những cô gái khác bị đuổi đi để Emily làm việc. Ngồi lo lắng cho cô một hồi, Aesop mới nhận ra mình đang cần tìm Eli cơ mà?

Đi dạo một vòng biệt thự, thậm chí còn gõ cửa từng phòng của mấy gã đàn ông trong trang viên, thế mà vẫn không tìm thấy anh. Thế là đi tong một giờ đồng hồ. Hiện tại đã gần sáu giờ - sắp đến giờ ăn tối - nhưng Eli vẫn chưa xuất hiện. Có lẽ... anh bận gì đó rồi. Aesop nghĩ thầm. Cậu hi vọng sẽ gặp được anh ở phòng ăn.

Nghĩ đến đó, điểm đến tiếp theo của Aesop thay đổi thành nhà ăn lớn. Cũng không xa lắm, khu biệt thự này cấu trúc rất đơn giản, vừa bước xuống cầu thang, bên trái tầng trệt đập ngay vào mắt là nơi cậu muốn đến. Cậu bước vào trong, đảo mắt quanh căn phòng một lượt. Mọi người gần như tập hợp đủ cả. Hầu hết đều ngồi đường hoàng lên ghế, một số tách ra đứng trò chuyện vui vẻ bên các góc phòng. Bởi vì chưa có món ăn gì trên bàn ăn cả!?

Aesop đến gần một vài cô gái đang tám nhảm, lịch sự xin lỗi trước khi hỏi tình hình hiện tại ở đây. Fiona đáp ngay:

- Hôm nay đầu bếp của trang viên giở chứng lười, báo hại tụi mình phải lăn vào bếp!

Aesop chớp mắt bối rối, vậy... vậy cũng được nữa hả?

Sau cuộc nói chuyện dài tầm năm phút, cậu xin phép tiến vào nhà bếp. Cuối cùng cánh cửa này cũng mở ra. Tracy có bảo trang viên rất xin lỗi vì đã khiến các người sống sót phải tự tay nấu thế này, nên họ đã cho mở cửa vào nhà bếp, và tặng kèm theo một mớ nguyên liệu khổng lồ đã được chuẩn bị sẵn, muốn nấu nướng gì chỉ cần đưa lên bếp là xong.

Aesop nghĩ mình đã vào đây thì cũng nên giúp mọi người một tay, thế là cậu vén tay áo lên, đi qua đi lại nào là lấy hộ Patricia lọ muối, nào là vác giúp Kurt bao gạo nặng năm kí-lô-gam. Vì đi lại quá nhanh, cậu cũng thường vô ý phá hoại một tí, ví dụ như va phải Helena đang nếm canh hay đụng trúng Freddie vừa bước vào trong nhà bếp từ cửa sau. Cuối cùng Kevin đành đá cậu ra khỏi nhà bếp.

Aesop trở lại nhà ăn, thấy mọi người chia nhóm trò chuyện căng thẳng, cậu cũng không thật sự thân với ai nên đứng một mình. Nếu tính cả những người trong nhà bếp thì chỉ còn William, Emma, Margaretha, Martha và Eli là chưa xuất hiện.

Cậu rời nhà ăn, định bụng ra vườn để hít thở không khí trong lành một tí. Hôm nay trời tối nhanh quá, thoắt cái trăng đã treo giữa không trung. Gió hôm nay hơi lạnh, nên Aesop chỉ dạo chơi một tí thôi kẻo ngã bệnh thì khổ. Ngày mai nhỡ có trận mà cảm thì thôi bỏ.

Chân cậu chậm chạp bước đến khu vực vườn phía đông nam trang viên, vừa đi vừa hít thở không khí trong lành. Buổi đêm đúng là khoảng thời gian hoàn hảo để thả lỏng cơ thể. Đã lâu lắm rồi Aesop mới được bình thản dạo chơi như thế này.

Nếu không phải trò chơi sống còn này đã dạy cậu phải luôn đề cao cảnh giác, chắc cậu cũng không nghe được tiếng gõ tít trong nhà kho cũ của khu vực vườn hoa này.

Aesop tập trung lắng nghe thật kĩ, vừa nghe rõ được tiếng gõ kì lạ, mắt đã mở to bàng hoàng. Nếu cậu không nhầm, đấy chính là tín hiệu SOS cầu cứu!

Không chờ đợi gì nữa, Aesop nhào đến cửa nhà kho, ném cả thân người thật mạnh lên cánh cửa sắp mục. Rầm một tiếng, cánh cửa sập xuống, Aesop nhìn một cơ thể nằm dưới đất, miệng cậu mấp máy không nói nên lời.

- Eli...?

Người dưới đất bị bịt miệng lại bằng giẻ, "ưm ưm" lớn lên để trả lời.

Cậu vội quỳ xuống cởi trói cho Eli. Tay anh bị bẻ ra sau, trói cứng lại bằng dây thừng. Trên trán và khóe môi anh có vệt máu chảy xuống hai bên má.

- C..cảm ơn em Carl...

Aesop đỡ Eli ngồi dậy, vuốt lưng anh để anh dễ nói chuyện. Eli lẩm bẩm:

- Anh tưởng mình chết trong nhà kho luôn rồi...

- Sao anh lại ở đây? Ai đánh anh ra nông nỗi này? - Aesop hỏi dồn dập. Eli gật đầu, bình tĩnh trả lời:

- Lúc trưa anh có bảo em anh sẽ ra vườn kiểm tra đúng không? Trong khi anh đang kiếm tra một gốc hồng, anh bị ai đó đánh mạnh vào đầu từ đằng sau, rồi anh bất tỉnh và bị trói trong này cả buổi.

Lòng cậu đau như cắt khi nghĩ tới cảnh khi mình đang ngủ mê mệt, anh thì bị đánh và trói trong nhà kho. Nếu cậu không có hứng đi dạo, chắc Eli... không trụ nổi qua đêm lạnh hôm nay.

Không thể để anh ở đây lâu hơn được nữa, cậu đỡ Eli lên, tay anh quàng qua vai cậu. Hai người cứ như thế đi về biệt thự. Eli không nặng lắm, Aesop sức cũng không yếu, nên cả hai đi một lát đã đến gần cửa lớn.

Và hình như hôm nay mọi thứ vẫn chưa thực sự đủ bất ngờ với Aesop. Bởi vì cả hai chỉ vừa cách cửa tầm mười bước chân, thì ĐOÀNG!!!

Cậu giật nảy mình. Là-là tiếng súng!?!

Aesop quay sang nhìn Eli, Eli không nề hà, chân vội bước nhanh đến cửa. Chuyện gì vừa xảy ra!?

Bên trong biệt thự nổ ra đồng loạt tiếng bước chân. Một cô gái thét lên, phá vỡ sự im lặng vốn có của nơi này.

Hai người cũng vừa lúc chạy đến, chỉ thấy một William đứng ngay cửa chính, run rẩy xanh cả mặt, vô cùng bối rối. Dưới chân hắn là một khẩu FN Five-seven.

Trước mắt cả ba người đứng ngay cửa và những người vừa chạy ra từ nhà ăn, thứ đáng sợ nhất không phải là khẩu súng dưới chân William, mà là Margaretha, không, là xác của cô. Cô đã chết.

Cả đời sau của Aesop sẽ không bao giờ quên được cảnh đầu nữ vũ công nát bấy dưới cái đèn chùm khổng lồ của sảnh lớn.

-^-
A/N: Nạn nhân đầu tiên của fanfic này là nữ vũ công, xin chia buồn với cô.

Vụ án này cũng không khó lắm đâu, mình nghĩ là nó rất nhảm nhí... Mình đâu có phải thám tử đâu huhu, nên đừng hi vọng sẽ có plot twist khiến các bạn trầm trồ các kiểu nhe.

Ai đó đoán xem thủ phạm là ai nào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro