Chương 10 Hiện thực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choang choang choang

" Dậy đê, mau dậy hết đê cái đám kia "

Bá Viễn hai tay hai cái nắp vung vừa đi từng phòng vừa gõ ầm ĩ kêu gọi đám trẻ thức giấc. Mấy đứa nhỏ ôm tai rên rỉ âm thầm mắng ông anh cả trong đầu

Bá Viễn cùng Lưu Vũ bê lần lượt từng món ăn ra bàn trước mấy cặp mắt sáng hơn cái đèn pha, ngủ một đêm tỉnh dậy tinh thần thả lỏng kéo theo đó là cái bụng đói cồn cào, vừa được cho ăn liền điên cuồng càn quét

Lưu Vũ đánh một cái ợ thoã mãn, vuốt bụng nói với không khí: " Hệ thống chúng tôi muốn trở về hiện thực "

[ Bắt đầu truyền tống ]
[ Đang truyền tống..........]
____________________________________

" Đi học thôi mấy đứa, nhanh lên không là trễ mất " Bá Viễn ngó qua đồng hồ liền vội vàng lùa đám trẻ ra ngoài

Các cậu cắm đầu chạy thục mạng đến trường cũng may vừa kịp lúc, tiết đầu tiên là của Ninh lão sư hai đứa cách cách nào đó không dám đến trễ đâu

Lưu Vũ chống cằm mắt vẫn đang nhìn bảng nhưng hồn thì đã chu du tận phương nào, cậu nghĩ về những chuyện vừa qua từng cái một, lại nghĩ đến việc nếu chết trong trò chơi thì sẽ chết ở hiện thực khiến cậu lạnh người. Lưu Vũ biết dù không ai nói ra nhưng tất cả đều đang thấp thỏm lo sợ từng phút từng giây khi ở trong màn chơi, cậu cũng vậy nhưng lo sợ là một chuyện còn mạng sống của anh em là một chuyện khác, vì vậy cậu nhất định phải thận trọng cảnh giác để đảm bảo an toàn cho mọi người

Bộp

" Lưu Vũ mau đứng lên đọc đoạn tiếp theo cho tôi "

Lưu_ngơ ngác_Vũ đứng lên trong sự hoang mang tột cùng, thôi toang mịa gòi nãy giờ cậu có nghe giảng cái chi đâu mà biết đọc khúc nào. Lúc này bên cạnh Lâm Mặc lén lút chỉ chỉ vào một đoạn ở giữa, Lưu Vũ lập tức đọc to đoạn văn vừa được nhắc bài

" Tiểu Yến Mặc cảm ơn em~ xém chút nữa là toang rồi "

" Hạ Tử Vũ của em ơi học mà hồn để ở đâu vậy, không có em nhắc bài là anh bị Ninh lão sư phanh thây rồi đó "

" Tại anh có chút mệt chứ bộ "

Lâm Mặc hoảng hốt vội vàng đưa tay lên trán Lưu Vũ để kiểm tra nhiệt độ may là không có sốt: " Anh ổn không ? Có cần xin nghỉ hôm nay không ? "

Lưu Vũ khẽ lắc đầu: " Không cần đâu "

Lại mỉm cười trấn an đứa nhỏ vẫn đang nhíu mày: " Anh thật sự ổn mà, Mặc Mặc em đừng lo "

Lâm Mặc chỉ đành thở dài: " Có chuyện gì phải nói với tụi em ngay lập tức đó, anh không được giấu giếm nghe chưa "

" Nghe rồi nghe rồi thật sự nghe rồi "

Reng

" Lâm Mặc, Lưu Vũ đi xuống căn tin thôi "

9 người anh em còn lại trong nhà đang tụ tập ngoài cửa lớp hò hét hai đứa nhỏ bên trong. Lưu Vũ híp mắt cười kéo tay Lâm Mặc phi thẳng ra cửa

Cao Khanh Trần: " Anh nghe nói thực đơn hôm nay không tệ đâu

Hôm nay căn tin khá đông may mắn là các cậu nhanh chân giành trước không là chả còn chỗ để ngồi, ngồi xuống chưa được bao lâu thì mấy anh em được phân công đi lấy đồ ăn đã quay lại cùng với thành phẩm trên tay

Cao Khanh Trần cầm trên tay khay đựng 11 cái bánh mousse dâu

Khay của Doãn Hạo Vũ thì đựng 5, 6 cái hamburger full topping

Lưu Chương cũng đi tới với cái pizza phô mai béo ngậy

Rikimaru hí hửng bê về một đĩa sushi

Santa và Trương Gia Nguyên chia thành hai khay bên 5 bên 6 chén súp miso

Mika là người cuối cùng trở về với 2 dĩa mì ý to bự trên tay

Hai đứa cách cách nhìn một bàn đồ ăn mà há hốc mồm, cái này cũng nhiều quá rồi đó bộ mấy người tính tăng cân tập thể hay gì???

Lưu Vũ nuốt một ngụm nước bọt nhỏ giọng: " Cái này làm sao mà ăn hết "

Bá Viễn: " Em yên tâm đi tiểu Vũ đảm bảo hết "

Santa gật gù: " Ăn nhiều mới có sức chiến đấu, nhất là em đấy Lưu Vũ ăn nhiều vào và bỏ ngay cái ý niệm giảm cân đi "

Lưu Vũ mếu máo cùng mọi người vật lộn với đống đồ trên bàn, thật ra chỉ có mình cậu vật lộn thôi mấy người kia ai cũng ăn cứ như cái bụng không đáy á

Bá Viễn: " Tiểu Vũ hôm nay phải họp hội học sinh em đừng quên đấy  "

Lưu Vũ gật đầu: " Em nhớ rồi anh Viễn "

Bá Viễn đang tính đi ra ngoài chợt nhớ cái gì liền quay lại: " À đúng rồi thằng bé Trương Tinh Đặc hôm nay ốm nên nó xin phép không đi họp rồi nhé "

" Dạ "

Lâm Mặc: " Tiểu Vũ xíu anh họp xong mình đi dạo trung tâm mua sắm đi, lâu lắm rồi tụi mình chưa ra đó dạo "

Cao Khanh Trần chen lấn vào chính giữa: " Hai đứa tính đi mua sắm hả? Anh cũng muốn đi "

Lâm Mặc chưa kịp đồng ý Doãn Hạo Vũ ở đâu lòi ra giơ tay: " Cho em đi nữa "

Lâm Mặc: " Rồi rồi đi hết đi hết mệt mấy con người này ghê nghe đi chơi là nhanh lắm "

Lúc bọn họ đi ngang qua toà nhà E8 đột nhiên có thứ gì đó lao vụt xuống, lúc cả đám định hình lại mới phát hiện thì ra là nữ sinh nhảy lầu

Lâm Mặc chưa hết kinh hãi nhỏ giọng lầm bầm: " Đang yên đang lành sao lại nhảy lầu "

Nhát thấy sinh viên ngày càng bu đông, Lưu Vũ tay vẫn che chặt hai mắt của đứa em út lên tiếng: " Đi ra ngoài trước đã "

Cũng may là cậu phản ứng nhanh kịp thời che mắt Doãn Hạo Vũ mới không để em thấy cái thảm cảnh vừa rồi, nếu để đứa nhỏ này thấy chỉ sợ là sẽ ám ảnh tâm lý không hề nhẹ, cái xác chết nhảy lầu kia tay chân bị bẻ gãy ra đằng sau, miệng mở to hàm dưới bị kéo rách xuống tận cổ, lúc thi thể rơi xuống dưới đất máu liền không ngừng chảy đầm đìa thật sự là vô cùng ghê rợn. Lại bắt gặp thêm một người chơi xấu số điều này càng khiến Lưu Vũ cảm thấy bất an hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro