Phần 2: Ghé thăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn một tuần nữa sinh viên trường đại học Tổng Hợp 365 mới bước vào năm học mới. Tuấn Tài vốn dĩ có cả bảy ngày để từ từ mà nghỉ ngơi thư giãn, quen dần với cuộc sống xa nhà nhưng thay vì ngáy liên hồi như ai kia giường bên, cậu quen giấc năm rưỡi sáng đã mở mắt dứt cơn ngủ. Vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, cậu vén đám tóc dài lởm chởm trước trán ra sau, tự nhìn mình trong gương rồi thừ người một lúc bất động không có biểu hiện gì.

"Tắt đèn đi cái, sáng sớm làm gì bật sáng trưng lên vậy" - Duy Thuận bên ngoài lèm bèm nói vọng vào, có thể nghe rõ tiếng cậu trở mình cùng chiếc gối ôm loạt soạt mãi không thôi.

Tuấn Tài lúc này mới giật mình với tay ra ngoài tắt hai bóng đèn tuýp sáng trắng, căn phòng chìm lại vào trong cái tối lờ mờ tĩnh lặng. Nhẹ nhàng lột trần thân thể chỉ còn chừa chiếc quần lót, cậu khẽ chạm tay lên những vết sẹo xấu xí hằn sâu trên từng mảng da thịt. Cũ có, mới có, tất cả đan chéo vào nhau tô điểm cho cơ thể nâu đồng rắn chắc theo một cách quái dị. Thế nhưng có một điều lạ lùng là, khi bất cứ ai vô tình nhìn thấy chúng và hỏi cậu lí do tại sao có những vết sẹo này, tâm trí cậu tuyệt nhiên không gợi lên được mảng kí ức nào. Mông lung một hồi, cậu ra ngoài lấy trong tủ bộ đồ thể thao màu đen cùng đôi giày chạy cũ mang vào, sáng hôm nay cậu sẽ chạy bộ.

Bình thường ở Cần Thơ cậu đã có thói quen tập thể thao rèn luyện thân thể. Dù không có điều kiện đi tập gym ở những phòng tập đắt tiền, song những lần đá bóng, chạy bộ, đá cầu, nhảy dây với lũ bạn cấp ba cũng đủ khiến cho cậu có thể hình được cho là cân đối ưa nhìn. Ngoài ra công việc sắp xếp bốc vác hàng hoá giúp mẹ cũng phần nào góp sức tạo nên sự dẻo dai khoẻ mạnh của cậu.

Khoá lại cánh cửa phòng sau lưng, Tuấn Tài đứng ở ban công khởi động nhẹ nhàng tầm năm, mười phút, cúi xuống buộc chặt dây giày rồi một mạch chạy băng băng ra khỏi cánh cổng kí túc xá. Những gì cậu biết về thành phố này không nhiều, tất cả chỉ gói gọn trong khuôn viên ngôi trường đại học. Lần này cậu cứ thế men theo vỉa hè của con phố lớn mà chạy, cậu tin mỗi sáng dậy chạy bộ thử nghiệm sẽ khiến cậu dần quen dần với phố xá nơi đây, đồng thời cũng để cậu được thoải mái đầu óc mỗi khi tỉnh giấc lúc năm rưỡi sáng. Băng qua từng hàng cây xanh rợp lá, không khí thoáng đãng dễ chịu buổi sớm mai khiến cậu phấn chấn hơn, vì thế mà chạy nhanh hơn một chút rồi rẽ phải sang một con phố mới. Sau khoảng mười lăm phút, cậu đã cách xa trường một khoảng tương đối, lưng áo bết mồ hôi dính chặt vào cơ thể để lộ từng múi cơ chắc khoẻ. Bao lâu nay cậu đã quá quen với cảnh những cô gái trộm liếc cơ thể cậu ngưỡng mộ, nhưng rồi bĩu môi quay đi khi nhìn thấy mái tóc quê mùa lỗi mỗt cùng hai cái đít chai dày cộp. Để mặc những dòng suy nghĩ cùng lúc chen chúc ngổn ngang trong tâm trí, cậu giảm dần tốc độ xuống thành đi bộ rồi vô thức dừng chân ở một tiệm bánh mì nhỏ trên đường. May mắn thay trước lúc ra khỏi phòng cậu có mang theo hai mươi nghìn để trong túi đề phòng khi cần mua gì, và bây giờ cậu cảm thấy thực sự đói bụng.

"Cô ơi..."

Chưa kịp nói hết câu, đôi mắt cậu lướt nhanh đến góc bàn trong cùng của quán ăn, ở nơi đó có một người phụ nữ trung niên tóc xoăn thẫm màu dài đến ngang vai đang ngồi cùng cậu con trai ước chừng mười ba mười bốn tuổi. Người phụ nữ đó có khuôn mặt vuông chữ điền, xương hàm thô có mang nét hơi đàn ông, đôi mắt nhỏ kèm theo một nốt ruồi ở gò má bên trái.

Tuấn Tài sau khi nhìn vào ánh mắt người phụ nữ đó trong một giây bỗng chống hai tay xuống gối thở dốc, người cậu tím tái đi một cách lạ lùng. Cậu không ngừng dùng tay đấm lên ngực mình, cả cơ thể rắn chắc khuỵu xuống đất khiến cho ông bác ngồi kề gần đó hốt hoảng chạy ra xốc cậu lên. Bây giờ nhìn Tuấn Tài không khác gì một bệnh nhân đang lên cơn hen suyễn cấp.

"Này cháu ơi có sao không? Mọi người đâu giúp tôi với"

Những người xung quanh một nửa thì quan tâm thật, một nửa vì tò mò hóng hớt mà chạy lại, tất cả túm tụm tạo thành một vòng tròn nhỏ vây xung quanh cậu và ông bác tốt bụng. Nghe thấy văng vẳng bên tai tiếng người ý ới, cậu cố kiểm soát cơ thể hé mở đôi mắt, thế nhưng tất cả những gì cậu thấy chỉ là những hình thù nhoè nhoẹt mờ ảo. Dùng hết sức bình sinh để điều hoà hô hấp, cậu cảm thấy trong bao tử mình như đang có một thứ gì nó nhộn nhạo lên, mạnh mẽ đến quặn thắt. Khi bác chủ cửa hàng bánh mì hớt hải chạy ra kèm theo cốc nước đường nóng cho cậu uống để trấn tĩnh lại, trước mặt bác giờ đây là cảnh cậu thanh niên cao to đang ôm bụng mặt đầy đau đớn mà nôn khan ra toàn dịch dạ dày. Khi đó đồng hồ trong quán điểm đúng 7h30.

~8h30 sáng thứ hai~

Yên bình vùi mình trong tấm chăn lụa đỏ thêu hình phượng hoàng, một ngày đầu tuần của hắn bắt đầu nhàn nhã hơn bất cứ ai. Vặn vẹo cơ thể non mềm khoả thân hoàn toàn trên giường, vải lụa mát lạnh lướt qua từng tấc da thịt mịn màng được bao phủ bởi những hình xăm lớn nhỏ khác nhau. Mái tóc xám loà xoà rủ xuống cũng không thể làm lu mờ đi được vẻ đẹp kiều mị khắc trên gương mặt kia. Uể oải ngồi dậy vươn vai vài cái, hắn buộc vải lụa ngang hông rồi tiến thẳng vào phòng vệ sinh.

Mọi chuyện được diễn ra tại tầng ba của một căn nhà năm tầng nằm trong ngõ của một con phố nhỏ mang biển hiệu "MTP Tattoos". Tầng một và tầng hai được sử dụng làm cửa hàng, ba tầng trên là nơi ở của gã thợ xăm quái dị u ám nhất đất Sài Gòn, Nguyễn Thanh Tùng, hay còn được gọi với biệt danh MTP. Gã ẩm ương nổi tiếng này ghét giao du, ghét tiếp xúc với con người, ấy thế mà hắn lại vẫn được người dưng quan tâm hâm mộ, khách khứa đến cửa tiệm xăm mình phải đặt lịch trước cả tháng trời mới đến lượt. Lí do duy nhất là vì hắn không muốn nhìn thấy mặt mấy thằng con mà hắn cho là "mất dạy bỏ mẹ", vì thế mỗi ngày hắn chỉ xăm cho đúng hai khách đầu tiên, không kể là hình cỡ lớn hay nhỏ, đơn giản hay phức tạp, cứ hoàn thành hình xăm của người thứ hai hắn sẽ giao công việc lại cho người nhân viên lớn hơn mình hai tuổi - Hoàng Sơn hay các khách hàng nữ vẫn ái mộ mà gọi anh là Soobin. Sau khi khách hàng thứ tư ra về, MTP Tattoos sẽ đóng cửa không nhận thêm bất kì vị khách nào đến xăm mình nữa. Nghe chừng có vẻ lạ lùng, nhưng thực chất mỗi hình xăm đều chứa đựng trong đó những cảm xúc chân thật nhất của khách hàng, những tâm huyết và đam mê bất tận của người nghệ sĩ, nên hầu hết mỗi hình xăm đều được chăm chút nhiều giờ đồng hồ, sau khi hoàn thành bốn hình thì thường cũng đã tối mịt, cộng thêm dọn dẹp đồ đạc, sắp xếp đơn đặt lịch cho ngày mai thì cũng tầm nửa đêm hắn với Soobin mới yên ổn mà phủi tay nghỉ ngơi.

Đánh răng rửa mặt xong xuôi, vừa ngẩng lên nhìn vào gương hắn như đứng tim vì bóng hình đột nhiên xuất hiện phía sau lưng mình. Người đàn ông tuấn tú với mái tóc vuốt sáp lịch lãm nở nụ cười ma quái trên khoé môi cong quyến rũ, khẽ nhìn hắn rồi đưa tay vuốt lên tấm lưng trần mịn màng trắng sứ.

"Isaac...cậu đến từ khi nào mà..."

Người đàn ông tên Isaac di chuyển đôi bàn tay từ sống lưng cong hình chữ S lên chiếc cổ trắng thon gầy, không thương tiếc mà ghì chặt lấy từ đằng sau kéo cả người hắn mất thăng bằng mà dựa vào ngực gã.

"Xin chào cục cưng bé nhỏ"

Đôi tay thô ráp bóp mạnh lấy xương hàm của người đàn ông xinh đẹp phía trước, nhìn hắn nhắm mắt đau đớn mà hả hê khoái trá.

"Xin...cậu...buông tôi..."

"Im mồm"

Bàn tay đang khống chế hắn không ngại gần vỗ vào một bên má, lực mạnh ngang bằng một cái tát khiến làn da trắng mịn ngay lập tức đỏ hồng.

"Tôi chưa cho phép anh nói"

Nói đoạn gã thô bạo kéo cằm hắn ra sau, đôi mắt trống rỗng điên loạn nhìn thẳng vào con ngươi màu hạt dẻ to tròn, môi gã nhếch lên một nụ cười rộng quái gở, sau đó từ từ cúi xuống hôn lên hai cánh hoa mềm phía dưới. Thanh Tùng cố gắng trấn an bản thân vừa giữ nụ hôn vừa xoay người lại đối diện gã, đôi tay nhẹ nhàng choàng qua cổ Isaac mà massage vùng gáy cứng rắn phía sau, điều này bình thường sẽ làm gã thấy thoải mái hơn. Quả nhiên Isaac hôn hắn có bớt chút vồn vã, song vẫn tham lam luồn chiếc lưỡi ranh mãnh sang khoang miệng nhỏ xinh làm loạn, quét qua từng ngóc ngách trong niêm mạc ướt mềm. Những tưởng sau đó Isaac sẽ bỏ qua cho Tùng như hầu hết những lần ghé thăm dạo gần đây, gã lại tiếp tục nắm lấy mái tóc mềm kéo giật về phía sau, cúi xuống liếm một đường lên những hình xăm bao phủ nơi cần cổ thon dài thơm mùi da thịt buổi sớm. Hôm nay tâm trạng gã rất tệ.

"Ahhh...Isaac..."

Người đàn ông ba mươi tuổi xinh đẹp nhăn nhó khổ sở vì đau đớn, mười ngón tay nắm chặt lấy vai hắn như muốn cầu xin điều gì. Isaac biểu cảm không rõ ràng một tay đỡ mông một tay nâng đùi hắn bế lên, để hai chân hắn cuốn quanh hông mình. Tiến đến phòng ngủ của Tùng, gã với tay ấn mật khẩu bốn chữ số khiến cánh cửa nặng nề bật mở. Căn phòng này luôn được bảo mật kĩ càng, ngay cả Soobin cũng chưa từng được bước chân vào đây. Số người biết được mật mã của cánh cửa này chỉ dừng lại ở con số ba, đó là bản thân hắn, Isaac, và người kia. Khi gã đặt bước chân vào trong căn phòng u tối, Thanh Tùng biết hôm nay sẽ không phải một ngày dễ dàng gì.

Ném hắn không thương xót xuống giường, gã vừa cởi áo vest vừa đưa mắt nhìn xung quanh. Thị lực gã rất tốt, trong căn phòng thiếu ánh sáng lờ mờ vẫn có thể nhận ra mọi thứ mình lắp đặt trước đó vẫn còn nguyên.

"Cục cưng...đưa tay ra đây nào"

"Không...xin...cậu..."

Một cái tát nữa giáng thẳng xuống má bên kia. Isaac tâm tư không buồn không vui ngồi xuống giường bên cạnh hắn, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên thơm vào bên má in hằn dấu tay năm ngón, thì thầm từng lời ma mị.

"Nếu anh nghĩ chống đối tôi là một chuyện hay, cứ thử lần nữa xem"

Gã rút trong túi áo ngực ra một chiếc dao nhíp nhỏ của Thụy Sĩ, mũi dao bằng thiếc sắc nhọn loé lên sáng loáng, lướt dọc qua hai đầu ngực hồng đang run rẩy của người thợ xăm mà gõ "leng keng" lên hai chiếc khuyên ngực nhỏ xinh.

"Khóc đi...khuôn mặt này sẽ lại càng thêm xinh đẹp"

Ánh mắt điên dại của gã hào hứng quét qua gương mặt run rẩy giờ đã đẫm nước mắt, vươn lưỡi ra liếm lấy từng giọt lệ lăn dài, Isaac một lần nữa hôn lên đôi môi mềm ngọt ngào thơm mùi bạc hà. Thanh Tùng ngoan ngoãn đáp trả như một chú cún con vừa bị ăn mắng, hắn biết Isaac sẽ không buông tha hắn nếu hắn không làm gã thoả mãn.

Vừa hôn hắn cuồng nhiệt gã vừa xích cổ tay thon nhỏ vào hai còng sắt ở đầu giường. Dây xích của còng tay đủ dài để hắn có thể hoạt động thoải mái, tuy nhiên lại ngăn không để hắn bước ra khỏi giường. Tương tự đầu giường còn có một dây xích ở chính giữa móc nối với một vòng da tán đinh có treo miếng kim loại hình trái tim khắc chữ MTP. Gã liền lấy nó tròng vào cổ hắn, chỉnh mức độ vừa phải rồi nhẹ nhàng vén tóc hắn ngắm nhìn.

"Cún con...anh quả thực rất xinh đẹp"

Đưa tay lên gãi cằm người đối diện, gã trợn mắt cười hài lòng khi hắn cúi xuống liếm lấy bàn tay gã như một chú cún thực sự biết điều.

"Ngoan lắm"

Dứt lời Isaac đẩy hắn ngã xuống giường, mơn trớn từng mảng da thịt với những hình thù kì dị, lâu lâu lại vân vê hai đầu nhũ nhỏ xinh, cầm cặp khuyên kéo căng lên làm Thanh Tùng không chịu được mà vặn vẹo không thôi. Gã khoái trá cười man rợ, liền sau đó đẩy hai chân hắn tách sang hai bên, gập ép trước ngực mà dùng dây thừng được nối từ trần nhà buộc gô vào. Đôi chân miễn cưỡng không thể tự nhiên khép lại, Thanh Tùng dù trước đây đã nhiều lần rơi vào hoàn cảnh này vẫn không khỏi ngượng ngùng quay đi, khuôn mặt đỏ lựng nức nở mấy hồi.

"Thứ đó đâu?"

Isaac nhìn hắn ra hiệu, Thanh Tùng ngoan ngoãn trườn người với sang tủ đầu giường lấy trong ngăn kéo ra một lọ dầu bôi trơn màu hồng.

"Ha ha. Cái miệng dưới nhỏ xinh này xem ra vẫn thèm côn thịt vị dâu"

Thanh Tùng bị trêu cho đến ngượng, lí nhí trong miệng chống trả.

"Dâu quả thực rất ngon mà"

Isaac thay đổi trong một giây lại vui vẻ như nhặt được vàng, lấy ra trong túi đồ chuẩn bị sẵn một máy vape cùng một hộp dâu tươi đỏ mọng. Bật máy lên, gã hút vào một hơi dài rồi ấn xuống môi hắn truyền sang một ngụm khói của tinh dầu E-Juice Strawberry. May mắn Thanh Tùng đã quá quen với loại thuốc lá điện tử này, tự mình ngậm lấy giữ một lúc liền ngửa cổ lên nhả ra từng vòng khí thơm lừng. Không khí trong phòng phê pha đặc quánh đến ngộp thở.

Gã trực tiếp cởi bỏ quần áo mình tiến tới đem thân thể nhỏ nhắn kia đặt dưới thân mình. Như muốn trêu ngươi Tùng, đầu lưỡi nhọn của hắn cứ vân vê đùa nghịch với hai chiếc khuyên ngực không thôi, khi thì liếm lộng, khi thì đè nén, lúc lại dùng răng cắn kéo lên khiến Tùng cong người vì khoái cảm. Cơ thể này từ lâu đã được hắn huấn luyện đến thành thục dâm đãng, mỗi centimet da thịt đều mẫn cảm gấp đôi bình thường. Hôn dọc theo vùng bụng phẳng lì, gã ghi nhớ từng hình xăm xinh đẹp trên cơ thể kiều mị này. Thanh Tùng từ khi sinh ra đã mang nhiều gen trội của mẹ. Da hắn trắng hồng cộng thêm lông tay lông chân đều rất ít, hiện giờ gã hôn lên vùng bụng dưới đã thấy hình xăm chữ "Isaac" cách điệu lấp ló phía trên đám lông mu thưa thớt nhạt màu. Cầm lên dương vật hồng hào đang cương một nửa, gã vuốt ve nó lên xuống làm Thanh Tùng không cầm được mà bật lên tiếng rên gợi tình. Isaac lúc đó lại đột ngột dừng lại, gã lấy ra trong túi một thứ làm bằng da màu đen có hình trông như chiếc rọ nhỏ mà dài. Tùng ngay lập tức biết nó là thứ gì, mặt hắn tái nhợt nhưng không dám mở miệng chống đối sợ con người khùng điên kia sẽ dồ lên mà thẳng tay đánh hắn như vừa nãy. Isaac đeo cái rọ đó vào dương vật của Tùng, thít chặt để các dây da ôm lấy gậy thịt ấm áp, kéo hai đoạn dây lên đỉnh đầu cuốn một vòng rồi buộc chặt ở lỗ bắn tinh.

"Urrgg...khó chịu lắm..."

Isaac nhìn hắn khổ sở khi phần dưới bị buộc chặt đến đỏ lựng mà lấy làm thoả mãn, vừa vuốt ve hai cánh mông tròn đầy vừa thì thầm.

"Anh rất thích ăn dâu phải không?"

...

Thanh Tùng không biết gã định làm gì, thành thật gật đầu xác nhận. Khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sợ hãi, lo âu nhưng xen lẫn cả cảm giác khoái cảm tội lỗi khi bị hành hạ như vậy.

"Tôi sẽ cho anh ăn một quả"

Isaac lấy ra quả dâu đỏ thứ nhất, cắt dọc thành ba miếng rồi lần lượt để lên tính khí thô to của mình, đắc thắng quì ngay sát cạnh hắn ngửa mặt cười hềnh hệch.

"Ăn đi"

Thanh Tùng nhìn con dao nhíp hắn sử dụng để xắt quả dâu, trên nó vẫn còn vương lại chút nước đỏ rệu rã, tự hỏi rồi sau đó có phải sẽ dính máu của chính mình hay không? Tiến tới vươn đầu ra ngậm lấy đỉnh đầu của cự vật to lớn, miếng đầu tiên rơi vào miệng hắn. Isaac khoái trá nhìn hắn di chuyển khó nhọc, tay đưa đến đâu tiếng xích sắt kêu "leng keng" đến đấy, thân dưới lại bị buộc cố định bởi dây thừng khiến cho công việc chủ động của hắn thực rất vất vả.

"Nhanh nào, cưng còn tận hai miếng nữa"

Thanh Tùng cứ thế cố nhoài người ra rồi một lần liền đưa trọn dương vật Isaac vào miệng liếm mút. Gã thở ra khoan khoái, không thèm để ý hai miếng dâu vẫn còn bên trong mà tự tăng tốc đẩy cậu em của mình ra vào khoang miệng nhỏ nhắn.

"Uhmmhhhh...."

Cố bắt theo chuyển động của Isaac nhưng rồi hắn nhanh chóng nhận ra điều đó là bất khả thi. Hai miếng dâu vẫn nhộn nhạo bên trong kèm thêm một cự vật to lớn đến đáng sợ làm hắn mắc nghẹn mà nước mắt giàn gịua, dịch vị theo khoé miệng mà chảy tràn xuống gối, trong suốt, nhớp nháp.

"Cún con...anh biết anh còn thiếu thứ gì không?"

Isaac hỏi mà không chờ câu trả lời, gã lục ra một thứ rồi cầm nó ngoe nguẩy trước mặt hắn. Đó là một loại đồ chơi SM gã đặt hàng được ở một chỗ thân quen, bên dưới là một xâu nhựa bảy màu gồm mười hạt tròn nhỏ hơn quả bóng bàn một tẹo, ở bên dưới gắn một chiếc đuôi cún lông màu xám bạc tiệp với màu tóc của hắn. Lấy chai dầu bôi trơn vị dâu đổ đầy xâu hạt, gã một tay mân mê cậu nhỏ đang tím ngắt đòi được giải phóng, một tay cầm thứ đồ chơi kia không kiêng nể mà ấn vào lỗ hậu đang khép chặt.

"Arrrgggg...Isaac...ahhh...đau quá...xin cậu nhẹ nhàng thôi...."

Gã nhìn hắn không chịu được mà nhả dương vật cứng rắn ra, hai miếng dâu theo đó cũng rớt ra ngoài mà nhăn trán khó chịu. Dùng tay thô bạo nắm lấy tóc hắn, Isaac nhét hai miếng dâu ướt đẫm dịch vị cùng nước nhờn của mình lại vào miệng hắn, trừng mắt bắt hắn nhai rồi nuốt xuống. Bên dưới gã không ngừng dùng sex toy mới mua đâm ra vào trong hậu huyệt non mềm, chiếc đuôi giờ đây cũng bị dâm thủy trong lỗ mềm ấm áp kia thấm ướt một đoạn, nhìn qua không khác gì chú cún con dâm đãng đang nằm chờ chủ nhân đến làm.

"Hahhh...Isaac...tôi muốn cậu...arrggg"

"Đồ dâm đãng, vừa kêu xin tha, giờ lại muốn tôi chơi hả. Mau nói, tôi muốn cậu chơi tôi đến chết"

Huyệt thịt phía sau đã được nới rộng bây giờ râm ran ngứa muốn chết, thứ hạt cứng ngắc này không thể so sánh được với dương vật thô to kia. Thanh Tùng trong cơn phê pha chỉ muốn ngay lập tức được lấp đầy, liền mở miệng cầu xin.

"Tôi...muốn...cậu chơi tôi...đến chết ahhh..."

Sau câu nói đó hắn lập tức được thoả mãn, người đàn ông ba mươi tuổi hai tay nắm chặt ga giường cố nén mình không được bật khóc nức nở khi cự vật kia trườn vào không một lời cảnh báo. Cả cơ thể gã đè lên người hắn, tay gã luồn lên trên khéo léo giữ chặt đầu Tùng để mặc dù bên dưới có luật động thúc sâu vào bao nhiêu, người hắn vẫn giữ nguyên tại vị trí đó không trốn đi đâu được. Thanh Tùng chỉ muốn ngất đi giữa những cú đưa đẩy tàn bạo của gã. Đỉnh đầu tính khí rỉ chất nhờn đục không ngừng đâm trúng vào tuyến tiền liệt mẫn cảm khiến hắn co giật liên hồi, vô tình lại thít chặt cửa mình phía sau khiến Isaac giận không để cứ thế làm hắn đến chết thật.

Cậu nhóc của Thanh Tùng đã tím tái đến đáng thương, gã chẹp miệng đành tháo rọ da quấn xung quanh vứt ra ngoài, ngay lập tức hắn dùng tay tự vuốt ve cậu em của mình rồi bắn xối xả lên bụng cùng bờ ngực rắn chắc của hắn.

"Tôi chưa đồng ý anh đã tự tiện bắn ra, có lẽ anh cần thêm hình phạt thì phải"

"Không...xin cậu...tôi nhịn không được..."

Tốc độ lúc trước đã khiến hắn khiếp sợ, lần này gã còn dùng thêm hai ngón tay cái móc vào kéo căng thịt huyệt ra hết cỡ, để lộ lớp thịt đỏ hồng không ngừng cuộn trào bên trong.

"Urrrhhhh....sâu quá...tôi không chịu nổi...ahhhh...chậm lại đi mà...nó sẽ rách mất..."

Isaac bỏ ngoài tai lời cầu khẩn của chàng trai kiêù mỹ hơn mình mười một tuổi, tiếp tục tăng tốc thúc vào trong như điên dại. Thanh Tùng khổ sở kêu gào đến thảm thương, tự đặt tay lên bụng mình cảm nhận phân thân của ai kia đã đâm lên đến gần cơ hoành.

Sau một hồi giao cấu mãnh liệt, Isaac co thắt bụng dưới mà bắn xối xả một lượng lớn tinh dịch vào bên trong lỗ huyệt ấm nóng của hắn. Tùng thực sự kiệt sức nằm thở như chú cá mắc cạn, hắn ôm lấy khuôn mặt ướt nước của Isaac mà vươn lên liếm đi giọt mồ hôi lơ lửng sắp rơi đọng trên cằm gã.

~9h45 sáng thứ hai~

Yên lặng ngắm nhìn người con trai tuấn tú trẻ tuổi đang ôm lâý mình ngủ ngon lành, Thanh Tùng nhẹ nhàng vươn tay chạm vào từng vết sẹo trên cơ thể kia. Hắn biết con người này đã phải trải qua những điều kinh khủng như thế nào. Mặc dù vừa rồi người đó đối xử với hắn bạo lực cộc cằn biết bao nhiêu, hắn cũng không thể rời bỏ được gã. Hắn đã hứa đời này kiếp này sẽ luôn ở bên gã, vì hắn nợ một người, nợ cả tình, nợ cả mạng sống.

"Xin lỗi anh...chắc Isaac lại làm tổn thương anh rồi"

Người con trai đang ôm lấy hắn cảm nhận được bàn tay ấm áp đặt lên cơ thể mình, liền cầm lên đặt xuống đó một nụ hôn nhẹ.

"Đó không phải lỗi của cậu. Ngủ đi"

Thanh Tùng lặng yên nhìn đôi hàng mi dài từ từ khép lại mặc cho mặt trời đã lên cao chiếu vào phòng những ánh nắng ấm áp. Với tay lấy hộp vape dâu hít một hơi dài rồi nhả khói vào không gian, trong đầu hắn bỗng dưng tua lại một loạt những kỉ niệm từ hai năm trước, mờ mịt như một thước phim đen trắng của thập niên những năm 90s.

Đúng vậy, người con trai đang nằm kề bên hắn từ hồi học cấp hai đã bị chuẩn đoán mắc chứng tâm thần phân liệt. Đến năm mười lăm tuổi, sau cú sốc xảy ra với gia đình mình bệnh tình của người này chuyển biến thành rối loạn đa nhân cách. Thanh Tùng yêu Tuấn Tài, yêu cả Isaac, hai con người...cùng trong một cơ thể.

~Anh ơi ở lại thêm chút
Mình dậу muộn hơn nhân gian nàу vài phút~

_Ghé thăm_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro