2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Na Jaemin nhìn qua Lee Jeno, trên tay hắn đang cầm gói bánh mà em đã để vào lúc đầu giờ. Mái tóc dài che đi ánh mắt của em, nên chắc là Jeno sẽ chẳng thấy em đang nhìn đâu. Bên cạnh gói bánh còn có vô số gói bánh lẫn thơ thiệp khác. Jaemin cảm thấy như bản thân mình không có cơ hội bày tỏ qua thư luôn rồi. Khẽ thở dài, dời tầm mắt đi chỗ khác.

- Jaemin

- Hửm?

Jeno hất mặt mình về phía đống bánh cùng thơ thiệp trên bàn, không thấy bánh của em, chắc bị vùi trong đống đó luôn rồi.

- Mấy cái này xử lý như nào đây?

- Bánh đó thì cậu cứ ăn đi, có sao đâu, thiệp thì lấy ra đọc đi coi như luyện đọc

- Mấy cái này có ngon lành gì đâu, tớ thích bánh cậu làm hơn, Jaemin làm bánh cho tớ đi

Jaemin nghe khen thì cũng thích đấy nhưng mà cứ cảm thấy không lành.

- Ai làm cho cậu ăn chứ

Jaemin lí nhí nói. Miệng thì nói thế nhưng trong tâm lại nghĩ xem nên làm bánh nào.

- Gì không làm sao? Gan quá rồi

- Cậu cứ ăn xem, lỡ có người làm bánh ngon hơn tớ thì sao?

Nhưng mà Jeno không có tí gì là muốn ăn đống bánh đó cả, hắn chắc sẽ vứt đi như cũ thôi, hắn cũng lười đọc lắm.

- Mấy cái này toàn là mua thôi chứ gì, bỏ thùng rác hết cho rồi

- Sói nhà cậu vô tâm thế?

Jaemin đinh ninh chắc bánh của mình làm sẽ vào miệng thùng rác rồi.

- Vốn dĩ là vậy mà, Sói nhà tớ chỉ chung tình với 1 người thôi còn lại đều là cỏ rác hiểu không thỏ béo

- Tớ không có béo mà

Lee Jeno xấu xa, suốt ngày nói em béo, em có béo đâu chứ, chỉ là mũm mĩm một tí thôi mà

- Đúng rồi không béo

Lee Jeno cười thích thú, đôi mắt hạt dài tạo thành một đường kẻ cong cong. Hắn dùng hai tay của mình nhéo hai má của Jaemin kéo ra, nhào nhào nặn nặn cho đã tay. Jaemin muốn phản kháng cũng chẳng phản kháng được. Jeno hết kéo ra rồi đẩy vào, cái má thịt của Jaemin lập tức trở nên đỏ bừng. Đau rồi đó. Tóc dài quá không thấy được tầm mắt, Jeno mãi cười chẳng để ý Jaemin bị đau nên khóc rồi. Nước mắt chạm vào ngón tay thì Jeno mới biết là Jaemin đang khóc. Lúc hắn nhìn thấy em khóc thì vội thả tay ra, hai má đỏ chót, môi hồng mếu máo trông đáng thương vô cùng. Ai mà không biết thì đang nghĩ hắn ức hiếp em không đó.

- Đau sao không nói? Thỏ béo

Jaemin ấm ức nói, nhéo như vậy rồi làm sao mà nói cơ chứ, nói cậu sẽ nghe sao?

- Cậu nhéo má tớ...không nói được..hức hức

Má Jaemin đang từ trắng hồng thì chuyển đỏ luôn rồi, ra tay ác thế.

- Lỗi tớ, ngoan ngoan, không khóc nhé, chiều chở cậu đi quán cà phê đồ ngọt học bài, được chứ?

- Ummm hức..hức

- Jeno, lát ra chơi đi đánh bóng không?

Giọng nói lớn của mấy thằng trong đội bóng ngoài hành lang vọng vào trong lớp, như cái lo phát thanh thông báo mọi người rằng sẽ có đánh banh.

- Đi

- Jaemin lát nữa có đi xem tụi này đánh không?

Một thằng nói thật to cố ý để Jaemin nghe thật rõ.

- Anh trưởng nhóm muốn cậu ra xem lắm đó

- Có mà, tớ có ra xem mà

Jeno bỗng nhiên im lặng, hắn nhìn đám bạn của mình, lườm hết một lượt rồi ghim trong lòng. Jaemin quay thấy hắn như vậy thì cũng không biết như nào. Em xuống là để xem Jeno đó. Jeno đánh bóng siêu lắm luôn. Vừa học giỏi vừa chơi thể thao đỉnh nữa, lát nữa thế nào cũng đông người kéo lại xem cho coi.

Na Jaemin theo Lee Jeno xuống sân banh, lúc này vẫn chưa đông mấy. Từ xa đã thấy anh đội trưởng vẫy chào cả hai rồi. Jaemin theo lẽ thường tình vẫn cúi chào rất lễ phép. Sau đó em lại xin phép ra khán đài ngồi, chỗ đấy sớm đã có một người ngồi sẵn. Trông quen lắm, hình như là anh trai hồi sáng khóc ở sau trường.

- Chào anh

- À..ờ..chào ..em

- Anh cũng đến cổ vũ bạn hả?

Na Jaemin thấy anh yên lặng quá nên bắt chuyện với anh đấy

- Ùm

Doyoung mỉm cười, anh gật đầu một cái. Jaemin thấy anh đáng yêu thì lại bắt chuyện.

- Anh cổ vũ ai thế? Em cổ vũ bạn em, cái cậu sói to con đó đó

- Anh cũng cổ vũ một con sói to

Jaemin nhìn một hồi thì thấy đang đứng cạnh Jeno của em nữa kìa.

- Hình như chung đội kìa

- Ừ

Ngồi một lát thì khán đài bỗng chốc đông lên, Jaemin ban nãy đã cùng Doyoung đi mua nước rồi. Hên quá, nếu không sẽ chẳng còn chỗ ngồi đâu. Trận đấu diễn ra vô cùng sôi nổi. Truyền hai Jaehyun vừa lên bóng lập tức tay đập Jeno ghi bàn, khiến đội bên kia không còn dịp để phát bóng. Khán đài hú hét máu lửa, nào là ca ngợi, nào là gào thét, rần rần. Jaemin mắt chăm chăm nhìn theo từng cử chỉ của Jeno nhưng không hiểu vì sao em cứ có cảm giác ai đó đang muốn em nhìn người đó. Ai vậy?

Doyoung cũng chỉ nhìn mỗi Jaehyun mà thôi, bạn của anh rất đẹp trai, đổ mồ hôi lại còn quyến rũ gấp mấy lần bình thường nữa. Đôi mắt to tròn sáng long lanh cứ chăm chú nhìn gã. Lâu lâu Doyoung sẽ bắt gặp ánh mắt của Jaehyun nhìn sang phía mình như xem xem Doyoung còn ở đó hay không.

Kết thúc trận đấu, đội của Jaehyun và Jeno toàn thắng. Không biết Jeno ăn cái gì mà hôm nay hăng quá, chơi không lại. Jaemin với Doyoung đi xuống, định đưa nước cho bạn của mình thì một đám người lũ lượt ào đến chỗ đội bóng.

Doyoung ôm chai nước của mình, nhón chân lên cố gắng tìm Jaehyun nhưng không được, đông người quá. Trong đó còn có cả tình đầu của Jaehyun nữa, hình như Jaehyun uống nước của bạn ấy rồi. Doyoung hít một hơi, trong lòng có chút hụt hẫng. Doyoung đành ôm nước của mình lùi lại phía sau, chắc về lớp trước vậy.

- Doyoung, nước của tao đâu?

- Hả? Này

Doyoung giơ chai nước trong tay lập tức bị Jaehyun lấy đi để uống. Hắn có chút trách móc nói với anh.

- Sao không đưa sớm, tao khát chết

- Jae uống của bạn rồi mà, vẫn khát hả? Do đi mua thêm chai nữa nha?

Doyoung sợ hắn còn khát nên muốn rời đi, chưa được mấy bước thì eo bị ôm lại, giữ lại luôn không đi được nữa.

- Thôi khỏi, về lớp đi, uống nước của mày là được rồi

Jaehyun vòng tay qua cổ anh, kéo anh đi về lớp. Doyoung khô chê Jaehyun hôi chỉ là ngại quá thôi.

- Ummm

Còn bên Jaemin nãy giờ cũng khó khăn lắm. Jaemin đứng đấy chen vào không được nhưng có một người đến bên em. Là đội trưởng.

- Jaemin, cho anh xin chai nước được không? Anh khát quá

- À..cái này...

Jaemin chỉ mua cho Jeno thôi, không cho anh đội trưởng được đâu.

- Không được sao? Anh khát quá...hôm nay lại thua Jeno rồi

- Dạ..

Tiếng chuông reo lên, Jeno cũng vì thế được giải thoát, hắn dứt khoát đi đến bên cạnh hai người kia. Tên đội trưởng vẫn đang cố gắng bắt chuyện với Jaemin.

- Nước này em mua giúp Jeno nhỉ? Jeno uống của mấy bạn fan nữ rồi, cho anh chai nước này đi, anh trả tiền cho

- Em chưa uống nước ạ

Lee Jeno giật lấy chai nước của Jaemin, uống một hơi hết sạch. Hắn lườm tên đội trưởng trước mặt mình. Con cáo già ranh ma này. Hắn uống xong thì nén chai nước vào thùng rác, choàng vai Jaemin rồi kéo em rời đi. Để lại đội trưởng khó chịu cười gượng một tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro