1.4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Im đi. Đừng nói nữa. Thối lắm.

Tôi nhẩy phóc một cái lên trên giường tầng nằm, Jaemin chẳng lấy làm ngạc nhiên lắm tiếp tục nghiền ngẫm đọc sách. Hai châm bắt chéo, đặt sách lên trên đùi, một tay chống cằm, một tay đung đưa tách cà phê đen sánh đắc kịt. Tôi thì luôn phải làm bạn với mấy hộp sữa, còn Jaemin thì cưới con mẹ nó luôn con vợ "cà phê đen" rồi. Mà sợ cái gì không sợ chỉ sợ nhất khi bị mẹ tôi phát hiện đang uống cà phê quá đặc. Mấy ngày mẹ tôi trở về nhìn rõ vẻ giấu diếm của một con nghiện không lệch đi đâu được.

-Này, soi đủ chưa.

Jaemin đứng dậy khỏi sofa hai tay chống nạnh chuẩn bị tắt đèn. Tôi còn đang muốn lao vào đập cho một trận đây, tắt đi tôi còn nhìn thấy gì nữa mà đánh.

-Ngủ sớm vậy à, không đưa bạn gái đi hẹn hò sao.

-Ai?

Jaemin quắc mắt nhìn tôi, không rõ là đang nghĩ gì chỉ thấy trong mắt có một tia bất ngờ rồi nhanh chóng tắt ngúm, trở lại biểu cảm thường ngày.

-Tắt đèn đi.

Tôi hô lên trước khi chùm chăn quá đầu, tôi thực sự mắc bệnh rồi. Càng nhìn sâu vào trong đôi mắt ấy, tôi càng cảm thấy bản thân bị mất kiểm soát. Giống như đứng giữ hố bùn lầy lội không thể nào thoát ra nếu không có sự giúp đỡ từ người khác.

Còn đang triền miên trong đống suy nghĩ, tôi nhận được cú đạp rung cả giường từ người nằm tầng dưới. Jaemin chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, rầm rầm đá liền ba phát lên lưng tôi. Đang chửi người thì như thấy sét đánh ngang tai.

-Fuck! Đau.

Chửi thề là điều cấm kị trong ngôi nhà này, tôi liền một lúc ăn thêm vài cái đạp nữa từ Jaemin. Mồm miệng thối tha làm tay chân phải chịu đau lây.

-Ngày mai thu xếp công việc về sớm một chút.

-Biết thế!

Tôi trả lời lấp lửng trong khi tay thì không quên đưa nút dislike cho trò đùa ngu người của Jaemin. Đã lớn cả rồi mà tâm hồn thì chẳng khác gì đứa trẻ lên năm. Rất thích nhìn thấy người ta đau khổ sau đó bày ra mặt mũi chẳng biết gì.

Ờ giờ thì hay rồi, em ấy yêu đương đến giai đoạn dẫn về xem mắt với gia đình rồi. Thật sự đối với tôi hôm nay chẳng phải ngày vui vẻ gì.

---

-Cười lên đi con trai. Hôm nay con có gì không vui à?

Tay trái bà vòng qua eo tôi, xoay tròn. Đây là một cách an ủi đặc biệt từ mẹ, nó làm tôi phần nào vơi bớt đi căng thẳng đang dồn dập trong lòng.

-Con cười không có nổi đâu ạ.

Hai đôi lông mày của tôi dãn ra một chút, một phần tâm trạng được thư giãn. Nhìn dòng người đang đổ dồn lên về phía đường cao tốc, lòng tràn đầy sự mất bình tĩnh muốn trở về nhà thật sớm. Giống như tiếng lòng tôi lúc này, cảm giác hồi hộp bứt rứt khó tả. Cái siết tay khẽ cũng không qua được mắt mẹ tôi

Mẹ nhìn tôi khẽ cười, rồi bà thì thầm vào tai tôi:

-Con ích kỉ quá đấy.

-Mẹ!

Mẹ đã khéo léo sắp xếp một buổi gặp mặt đơn giản với bàn tiệc chỉ dành cho vỏn vẻn bốn người. Bà cũng không quá kĩ tính trong vấn đề này, cốt lõi là gặp được con dâu tương lai và cùng nhau ăn một bữa cơm thân mật. Nhà hàng bắt đầu đông người và tiếng ồn ngày càng rõ ràng hơn. Thời gian làm tôi càng mất kiểm soát, cổ họng khô khan khiến cơn khát rõ ràng hơn. Chẳng còn do dự gì, tôi làm một chai bia trước ánh mắt ngỡ ngàng của mẹ tôi.

Nữ nhân bước vào là một cô gái vốn xinh đẹp, trang điểm lên càng thêm phần lộng lẫy. Nhìn thấy mẹ tôi lập tức nở nụ cười tươi, đi đến đằng trước chào hỏi mà không một chút e dè.

-Dì Lee. Con xin lỗi đã để mọi người phải chờ lâu.

Tay bắt mặt mừng, nàng nắm lấy đôi bàn tay gầy gò của mẹ tôi siết chặt.

-Đây là Minna. Con gái của thầy Park Hiệu trưởng của trường mẹ.

-Giới thiệu với Minna đây là hai người con trai của Dì. Jeno và Jaemin.

Mẹ tôi giới thiệu chúng tôi với nhau để mọi người tiện xưng hô. Minna thân thiện nở nụ cười. Là một nữ nhân xinh đẹp cười lên không tệ chút nào. Hình như là rất mong chờ đến buổi gặp mặt, nàng không ngừng nhìn Jaemin cười tủm tỉm.

-Rất vui khi được gặp hai anh. Con đã nghe qua anh Jaemin rồi. Thật sự là nổi tiếng ở khoa Sư phạm đó dì.

Bỗng dưng đôi mắt mẹ tôi sáng bừng. Đúng là con trai cưng của mẹ mà, vừa nghe đến tin này không mừng rỡ mới là lạ.

-Nổi tiếng như thế nào vậy Minna, dì thực sự chưa từng được nghe qua.

Mẹ tôi sốt ruột đến mức quên cả gọi đồ ăn, trò truyện cũng Minna cùng Jaemin mà quên đi luôn cả sự xuất hiện của tôi. Tôi chòng chọc ngồi như một bức tượng, họ vui vẻ từ đầu cho đến cuối bữa ăn, để mặc tôi ăn rồi lại uống cũng không rõ qua bao lâu nhưng một mình đã thầu hết ba chai bia.

-Buổi gặp gỡ ngày hôm nay là để Jaemin làm quen với Minna. Từ buổi sau anh Jaemin sẽ qua làm gia sư cho con nhé.

Jaemin vui vẻ, rót cho nàng một cốc nước hoa quả đầy ắp, lại còn không ngừng gắp thức ăn. Hôm nay em ấy ngồi bên cạnh phái nữ, tỏ rõ tính ga lăng.

Tôi cười sặc sụa trong cơn men say nhè nhẹ. Gọi tôi đến đây ngày hôm nay cũng chỉ là ngồi làm bù nhìn. Chuyện quan trọng nhất vẫn là liên quan đến Jaemin cơ mà. Em ấy thì tốt rồi, làm đúng như những gì mẹ tôi kì vọng - học ngành sư phạm. Lại còn nổi tiếng trong khoa bởi vì đẹp trai mà lại học giỏi. Còn thử nhìn vào tôi xem cái tôi đang làm không phải là điều mẹ tôi mong đợi. Thay vì là một cử nhân về y dược, tôi lại chọn làm kinh tế.

Mọi sự tập trung chỉ dồn về phía tôi khi mẹ tôi bất ngờ lên tiếng. Một câu nói vô cùng đi vào lòng người.

"Minna xem ở khoa có nữ sinh nào. Giới thiệu cho anh Jeno giúp Dì."

Nàng cười tủm tỉm đáp tại mẹ tôi đầy thành ý. "Vâng thưa Dì, chuyện nhỏ này Dì đừng bận tâm."

---

Chỉ đến khi thằng cu tăng động dưới đầu tôi bắt đầu làm loạn, tôi mới mơ màng tỉnh lại sau cơn say. Đầu khấc rỉ nước và cả cái gốc trương phình dựng lên thẳng đứng. Bác sĩ nói với tôi đây là triệu chứng bình thường của tuổi dậy thì nó thường xuất hiện trong giấc ngủ, tôi được khuyên tốt nhất nên quên đi và tiếp tục ngủ. Việc thủ dâm cực kì nguy hiểm đến sức khoẻ sinh sản của tôi sau này.

"Đã tỉnh rồi."

Jaemin lồm cồm từ trên ghế sofa bò dậy, đến bên giường của chính cậu ta, cái giường đã bị tôi chiếm làm của riêng từ tối đến nửa đêm. Cơn say ập đến từ vài chai bia ở cái tuổi này thật sự không là gì, uống thêm nữa chắc vẫn có thể. Cơ thể thiếu niên với làn da trắng lập tức bị nhuốm đỏ bởi các hiện tượng sinh lý.

"Ưm"

"Xem nào."

Được người ta ân cần quan tâm tôi thấy sướng đến cả người phát run. Nhưng vẫn cố tỏ ra thật bình tình, thằng cu ngóc đầu ngày càng cao, sau lớp chăn mỏng bắt đầu dựng lều.

Jaemin nào có biết chuyện gì đang xảy ra, hết sờ trán, sờ mặt, sờ cổ thì lại vén cổ áo xuống lần xuống đằng sau lưng để xem mồ hôi có đổ nhiều không.

"Chẳng làm sao cả mà sao mặt đỏ gay thế này."

Dưới ánh mắt lo lắng kia tôi phải cố bày ra bộ mặt nghiêm nghị để không khỏi phì cười. Jaemin trước mặt tôi sao đáng yêu đến thế. Tôi không muốn vì cái cục đang cương cứng này mà bị mất mặt, nhanh nhẹn vén chăn chạy ra khỏi giường.

"Chắc bị mắc chút bệnh...tương tư." Tiếng tôi dần nhỏ lại, nhỏ đến mức hai từ "tương tư" chỉ để chính mình nghe thấy.

"Bệnh...bệnh gì cơ?"

---

Không đăng xong để thối để tha ra các bạn lại phải đợi. Mang danh chuyên gia đào hố mà không lấp là chít 😌
#nyyn98

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro