03.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí bên ngoài thật tốt, không ngột ngạc như trong nhà, làm cho tâm tình của tôi cũng trở nên tốt theo. Lúc đầu chính là định bắt taxi đi cho nhanh, nhưng nghĩ lại vẫn là nên đi bộ để hít thở không khí cho thoải mái.

Tôi mơ màng nghĩ về cuộc sống của bản thân hiện tại, có chút bất đắc dĩ thở dài. Nhìn vào túi hồ sơ trên tay, thầm nghĩ bản thân mình bây giờ chẳng khác gì kẻ thất nghiệp. Lúc trước cũng không phải như thế này, tôi khi đó cũng có một công ăn việc làm rất ổn định, bởi vì bằng cấp của tôi khá cao, trình độ học vấn lại tốt. Nhưng mà, tôi lại mất trắng công việc chỉ trong vòng có mấy giây ngắn ngủi.

Tôi cũng không thể ngờ rằng, cái tên giám đốc của công ty tôi, chính là ham mê nam sắc.

Hắn giở trò đồi bại với tôi. Tôi ngay lập tức đánh hắn thổ huyết đến nhập viện. Khỏi nói cũng biết, tôi khẳng định bị đuổi việc vì gây thương tích cho cấp trên. Mà tôi, cũng không muốn ở lại cái công ty quái gỡ đó làm việc nữa.

Trịnh Tại Hiền khi biết được sự tình đó, tức giận không ít, nhất huyết đòi kiện cái tên kia cho bằng được.

Nhưng mà, thân là nam nhân lại bị vướng vào rắc rối bị quấy rối tình dục như nữ nhân, tôi cảm thấy cũng không có gì tốt đẹp.

Cho nên, chỉ an ủi Tại Hiền có một câu "Cứ xem như là bị chó cắn một cái là được, không cần phải để ý nhiều như vậy"

Lại nói, với cái tính bảo hộ siêu cấp của Tại Hiền, cậu ấy nhất định sẽ không cho phép tôi gặp lại sự việc tương tự. Vậy nên, Tại Hiền không cho tôi đi ra ngoài làm việc nữa, chỉ cần ở nhà ăn không ngồi rồi là được.

Cách đây gần một tuần, mẹ tôi bị bệnh nặng phải nhập viện. Sau khi kiểm tra kĩ càng, bác sĩ nói rằng bà bị suy thận, cần sắp xếp phẫu thuật trong vòng nữa năm trở lại thì sẽ không vấn đề gì, có thể hoàn toàn bình phục. Chuyện này tôi cũng có biết, nhưng lúc trước bà cứ bảo ổn, nên tôi cũng chỉ mua thuốc men để uống, nhưng bây giờ có lẽ bệnh đã chuyển biến xấu, nên mới gấp gáp như vậy.

Mà tiền viện phí để chi trả cho mẹ làm phẫu thuật cũng không phải quá lớn, tự bản thân tôi có thể xoay sở được. Vì vậy mà tôi cũng không có nói với Tại Hiền việc mẹ bệnh thế này, chỉ bảo đại khái là bà bị cảm nặng, vài hôm sẽ khỏi. Bởi vì tôi biết, nếu Tại Hiền biết chuyện, cậu ấy nhất định sẽ chi trả toàn bộ chi phí.

Tôi đã nợ Tại Hiền quá nhiều, tôi không muốn cậu ấy phải bận tâm nữa.
Nên chuyện hôm nay tôi tự ý ra ngoài tìm việc làm cơ bản là không có nói với Tại Hiền, cậu ấy nhất định sẽ không đồng ý, thậm chí là ngăn cản tôi. Suy đi nghĩ lại tôi vẫn là quyết định chọn tìm việc trước, sau này có việc làm ổn định rồi khi ấy hẵn giải thích với Tại Hiền sau.

Mẹ hiện tại đã ổn, tôi cũng có thể yên tâm làm việc kiếm tiền chi trả cho mẹ.

o0o

Mua vài tờ báo có đăng tin tuyển dụng nhân viên, tôi đi theo địa chỉ đến đó. Nhưng mà, lại gặp chút khó khăn. Bởi vì thời gian làm việc của các công ty hầu như đều giống với Ngô thị, cũng không thể tuỳ tiện đi đi về về được. Mà cái cần thiết nhất, lại chính là vấn đề thời gian, tôi nhất định phải về nhà trước Tại Hiền, để lo cơm nước, còn có, không thể khiến Tại Hiền nghi ngờ. Huống chi, tôi lại vừa mới từ chức ở Ngô thị, mặc dù có giải thích là do lý do cá nhân không tiện nói ra, cũng không thể tránh người khác nghi ngờ. Bởi vì Ngô thị là một công ty có ảnh hưởng lớn, một môi trường tốt như vậy, lại cư nhiên thôi việc mà tìm việc làm mới, quả thực có chút vấn đề.

Vì thế mà phỏng vấn tôi bị trượt rất nhiều lần.

Nhìn thấy thông báo tuyển dụng đã vơi đi hơn một nữa, tôi có chút khổ sở thở ra. Không nghĩ lại gặp nhiều khó đến như vậy.

Nhìn đồng hồ cũng đã quá trưa, tôi quyết định chọn một công ty cuối cùng để phỏng vấn, nếu không thành công thì đành phải đợi đến ngày mai vậy, xem như hôm nay chính là công dã tràng.

"Cậu vừa mới từ chức ở Ngô thị?"

Rút kinh nghiệm ở những lần phỏng vấn trước, tôi nhanh chóng giải thích "Là do...bận chút việc riêng nên mới..."

"Không sao, mỗi người đều có nỗi khổ riêng mà, tôi cũng chỉ tuỳ tiện hỏi vậy thôi, làm ở nhiều nơi cũng có thể xem là một loại trải nghiệm"

A? Không ngờ người này lại tâm lý đến như vậy "Cảm ơn tiên sinh đã thông cảm"

"Tôi đã xem qua hồ sơ của cậu rồi, năng lực của cậu rất tốt, người như vậy rất khó kiếm, vã lại rất phù hộ với điều kiện tuyển dụng nhân viên của công ty chúng tôi. Hoan nghênh cậu đến với Du thị" Vị giám đốc trẻ kéo ghế đứng dậy, hướng chỗ tôi bắt tay.

"Tôi được nhận sao? Cảm ơn tiên sinh rất nhiều" Tôi đưa tay ra bắt tay với người nọ, rồi ngước mắt lên nhìn một chút.

Vị giám đốc này còn rất trẻ, cũng chưa đến ba mươi. Vẻ ngoài điển trai, khôi ngô nhưng có chút gì đó giống người ngoại quốc, nhưng lại nói tiếng bản địa.

Là người nước ngoài đến đây lập nghiệp, lại còn trẻ đến như vậy, chắn chắc là rất tài giỏi.


"Có phải thấy tôi rất lạ không?Bởi vì tôi là người Nhật Bản, không phải người Hàn Quốc, tôi là giám đốc quản lý ở đây, cậu cứ gọi tôi là Du tổng"Nam nhân tươi cười nói, điệu bộ rất thân thiện lại tự nhiên, khiến người ta muốn gần gũi.


"Tôi là Lý Thái Dung, nhưng mà...gia đình tôi còn có việc, có thể đi trễ về hơi sớm..." Tôi có chút e ngại hỏi, tự cảm thấy yêu cầu của bản thân có chút cao.

"Không vấn đề gì, chỉ cần cậu cố gắng hết mình vì công việc là được"

"A!? Thật cảm ơn Du tổng đã chiếu cố" Tôi rối rít cảm ơn, thật không nghĩ lại tìm được một nơi tốt đến như vậy. Có thể chấp thuận điều kiện của chính mình. Thật tốt a.

"Cậu về nghỉ ngơi trước, ngày mai bắt đầu đến làm việc"

"Ân, cảm ơn Du tổng, ngày mai gặp lại"


Mang theo tâm tình cực kì tốt trở ra ngoài, cuối cùng cũng tìm được chỗ làm phù hợp. Thật may mắn. Du tổng kia đúng là người tốt, có thể đáp ứng nhu cầu của mình như vậy. Nhìn đồng hồ một lần nữa, cũng đã đến giờ Tại Hiền tan tầm, phải nhanh chân trở về nhà nấu cơm. Hôm nay tôi quyết định sẽ nấu những món ngon để chiêu đãi Tại Hiền, cũng xem như là tự chúc mừng bản thân vậy.

#03.

Nhạt lắm đúng không ;__;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro