Gặp gỡ người mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- anh đã đánh Kim Minji sao?
- ừm.
- phèn thật.
- không cảm ơn anh một cái đã đành còn nói thế.
- sao anh lại phải làm vậy chứ, có đáng đâu.
- vì em và vì giọt máu của chúng ta anh phải làm rõ chuyện này.
- thôi anh đừng nhắc đến nữa.

Y/n mở cửa xe chạy đi. Cô vì chuyện này mà kỳ thi vừa rồi không đạt được kết quả như mong đợi, cô chỉ đỗ nguyện vọng 2. Hôm nay là ngày đầu nhập học.

- điên thật *cô xì 1 cái*

Quay lại vẫy tay với Jay:

- Jongseong một ngày tốt lành!

Cô đang đi thì sự chú ý lại va vào một chiếc xe moto màu đỏ. Cô lại gần soi mình trong gương.
- đi ra.
Một giọng nói làm cô giật mình.
Một chàng trai tóc xanh như bước ra từ truyện tranh, mái tóc xanh dương như nam thần Kim Taehyung.
- à...tôi xin lỗi...
Một đám đi cùng mắng cô.
- cô làm gì cái xe anh Se Jan?
- tôi không có, đúng không anh tóc xanh?
- con nhỏ này...
- thôi đừng làm lớn chuyện.
- nhưng con nhỏ này nó dám vô lễ với anh.
- không sao, đi thôi!

Bọn họ phóng xe vù vù đi.

- cái gì vậy? Đám này học ở trường này sao? Họ từ đâu đến? Sao mình chưa thấy bao giờ nhỉ? Hình như không phải người ở đây.

"Mái tóc xanh cùng với đôi mắt đó... Ấn tượng thật, y hệt như trong phim vậy nhưng anh ấy là ai mới đúng? Màu tóc ấy... Sao lại đi cái xe màu đỏ chứ? style chẳng được chút nào..."

Y/n cứ vừa đi vừa suy nghĩ suýt thì bị ngã nhưng vẫn bình thản suy nghĩ tiếp: "ánh mắt vừa nãy là gì...a...mắt chạm mắt, hình như anh ấy đã đánh rơi thứ gì thì phải... Tên gì nhỉ? Hình như là Se Jan hay sao á?"

Y/n làm quen cũng được kha khá bạn mới, bạn thân cũ của cô thời cấp 3 cũng học ở trường này.

- Yurin nè mấy hôm trước lúc vừa nhập học mình có gặp một đám... Có một anh tóc xanh xanh...

- a...anh ấy là Lee Se Jan một hot boy có tiếng, sinh viên năm cuối của trường mình.

- vậy à!

- mà nói nhỏ cho cậu biết nha anh ấy học giỏi và đặc biệt là rất giàu nữa đó. *cười*
...

_____________________________________






























Y/n nằm một mình trong phòng, lăn đi lăn lại: "đấy là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? không thể nào"
- mình cũng đã lớn rồi... Nếu là anh ta thì mình sẽ đồng ý...
"Chết rồi sao mình lại nghĩ đen tối thế này?"
- mình đã ngủ với Jay rồi mà có gì ghê gớm đâu?
"Nhưng mà..."
- chết thôi mình bị điên rồi.
"Se Jan? Lee Se Jan"
...

Hôm nay là sinh nhật cô, Jay hẹn cô ra ngoài ăn tối. Hai người đặt một khách sạn xa xỉ lấy không gian riêng tư.
- đã lâu rồi chúng ta mới có không gian riêng như này.
- chúng ta...có thể làm ở nhà mà.
- làm cái gì?
- à...*đỏ mặt*
- em nói xem làm cái gì? *cười*
- sao anh lại đưa em ra đây chứ?

Nhân viên phụ vụ đẩy cửa đi vào.

"Happy birthday to you
 Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday happy birthday happy birthday to you"

- chúc cô chủ nhà Park gia sinh nhật vui vẻ chúc 2 người sẽ có một đêm hạnh phúc.

Nói xong họ đi ra ngoài, y/n vẫn chưa hết bất ngờ.

- chúc em sinh nhật vui vẻ!

Y/n bật cười cúi mặt xuống.

- chết mất thôi sinh nhật em mà em còn quên mất.

- thế mới nói em không có yêu thương bản thân mình.

- sao anh lại đặt bánh to thế?

- ước và thổi nến đi.

Cô chắp tay ước. *phùuu*

- trong điều ước của em có anh không?

Cô chỉ bật cười. Anh lấy rượu vang ra, thức ăn được bưng lên. Hai người trò chuyện vui vẻ một lúc:
- Y/n sang ngồi đây đi.
- thôi em ngồi đây cũng được.
- dạo này em tập cứng đầu nha.

Jay đứng lên sang chỗ cô. Anh ôm cô từ phía sau vào lòng mình.

- anh xin lỗi...

Cô như muốn bật khóc. Quay người lại chỗ Jay, đặt 2 tay lên cổ anh.

- nếu anh cảm thấy có lỗi thì hãy ôm chặt em đêm nay...không thì em sẽ không tha thứ cho anh đâu.

- được rồi, anh sẽ cho em một kỉ niệm đáng nhớ trong ngày sinh nhật.

Anh đưa cô lên giường cởi nhẹ chiếc áo sơ mi trắng cô đang mặc.

- đây sẽ là kỉ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời em.

Anh cúi xuống hôn cô, hạ thấp người xuống.
...






















- em là y/n?
Chiếc xe moto màu đỏ dừng trước mặt, cô đoán ra ngay là ai. Cô lễ phép cúi người xuống chào.
- an-nyeong- ha-se-yo!
- hi!
- sao anh biết tên em ạ.
- tên em hả? Em đoán xem.
"Chắc là một tên lăng nhăng đây, vẻ ngoài đẹp trai đấy chỉ để tán hết đám con gái trong trường này sao?"
Cô nói nhỏ: đẹp trai mà phí quá.
- em nói gì cơ?
- không có...
- em họ gì vậy?
- sao anh không hỏi tên mà lại hỏi họ trước?
- vậy em tên gì?
- anh vừa gọi tên em mà.
- y/n hả? Anh tên Lee Se Jan, sinh viên năm cuối rất vui được gặp em.
- ừm em cũng vậy.
- chúng ta làm quen nhé?
*Jay gọi điện*
- thôi em có việc rồi em đi đây, tạm biệt.
- hẹn gặp lại em. *vẫy tay*

"Mình có chồng rồi mà không được tán tỉnh trai, nghe chưa?"
Cô tự nhắc nhở mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jay