Cử Hành Hôn Lễ 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian cứ như thế thấm thoát trôi qua những tháng ngày tươi đẹp tự do của cậu giờ đây đã bị hai chữ hôn nhân xiềng xích...

Hôm nay là ngày cậu kết hôn nhưng chỉ vỏn vẹn những người trong gia đình và dòng tộc đến dự, chính xác hơn là một hôn lễ kính.

Ngày hôm nay anh khoác lên mình bộ vest màu đen đầy khí chất và huyền bí, còn cậu thì đối lập hoàn toàn với anh, cậu khoác lên mình bộ vest trắng tinh khôi đầy thuần khiết, những tia nắng lấp lánh chiếu vào khuôn mặt cậu càng tôn lên sự xinh đẹp của cậu.

Bên phía cậu chỉ có mỗi mình mẹ cậu và chú chủ quán ở gần nhà cậu, chú đối xử với cậu rất tốt, chú đem lòng yêu mẹ cậu từ rất lâu rồi nhưng mẹ cậu thì chỉ yêu mỗi bố cậu mà thôi, nhưng không vì thế mà chú ấy câm ghét cậu và mẹ của cậu ngược lại chú yêu thương cậu như con ruột, và cũng từ lâu cậu cũng đã xem chú như một người trong gia đình.

Hôm nay chú khóc nhiều lắm vì cuối cùng cậu nhóc nhỏ của chú cũng đã trưởng thành và hơn hết sau những tháng ngày đau thương và mất mát của thời thơ ấu thì hôm nay cậu khoác lên người bộ vest trắng tinh khôi và đi kế bên với con trai của dòng tộc Satur đầy danh giá...

MẸ : Ai làm gì ông mà khóc?

CHÚ : Tại thấy thằng bé kết hôn nên tôi thấy hạnh phúc.

Bà im lặng một lúc rồi nói với đôi mắt buồn thăm thẳm.

MẸ : Nhìn vậy chứ không phải vậy đâu, sự lộng lẫy ông nhìn thấy chưa chắc thằng bé đã được hạnh phúc đâu.

Sau một ngày dài cuối cùng buổi lễ cũng được kết thúc tốt đẹp, lúc này mẹ cậu và phu nhân đưa cậu ra xe để cả hai về nhà mới, ra đến xe phu nhân nắm lấy tay cậu...

PHU NHÂN : Barcode hôm nay là ngày trọng đại của con mà chỉ có mặt dòng họ gia tộc con có tủi thân không?

Cậu mỉm cười đầy ngọt ngào nắm lấy tay bà...

BARCODE : Con không tủi thân gì đâu phu nhân nên người đừng cẩm thấy phiền lòng về việc này ạ.

PHU NHÂN : Sao còn gọi là phu nhân?

BARCODE : Mẹ!

Bà cười đầy sự yêu thương.

PHU NHÂN : Từ hôm nay con đã là con cưng của mẹ, thằng Jeff ăn hiếp con cứ nói với mẹ, mẹ sẽ đánh chết nó.

Cậu bật cười vì sự đáng yêu của bà...

BARCODE : Con biết rồi mẹ.

Cậu quay sang nắm lấy tay mẹ của cậu...

BARCODE : Mẹ đừng lo con biết tự chăm sóc bản thân của mình mà, khi nào có thời gian con sẽ về thăm mẹ, mẹ nhớ giữ sức khoẻ nhé.

MẸ : Con phải chăm sóc tốt cho bản thân có biết không? Có uất ức phải nói với mẹ, không được để trong lòng một mình có biết không?

BARCODE : Dạ con biết rồi, không còn sớm nữa hai mẹ vào nhà nghỉ ngơi sớm đi ạ con cũng phải về rồi.

Nói xong cậu lên xe sau đó anh lái xe đưa cậu về nhà của cả hai, ngôi nhà thật tráng lệ và rộng lớn nhưng nếu lấy được người cũng yêu mình thì đó là điều thật hạnh phúc nhất trên thế gian này...

JEFF : Ngày mai đi làm tháo nhẫn kết hôn để ở nhà đi, tôi không muốn ai biết tôi lấy cậu cả nhục lắm.

Cậu bật cười nhìn anh...

BARCODE : Anh yên tâm, tôi cũng không muốn ai biết tôi lấy anh đâu.

Nói xong cậu đi về phòng lấy đồ để đi tắm, sau khi tắm xong cậu bước ra ngồi trước gương để sấy tóc, lúc này anh cũng bước vào lấy quần áo để đi tắm, nhưng có lẽ anh đã say rồi, là do lúc cậu tắm anh có uống vài ly ở dưới sảnh...

Sau khi tóc khô cậu bước gường và ngủ thiếp đi, sau khi chìm vào giấc ngủ cậu có cảm giác khó thở và cơ thể cậu có một khoái cảm khó nó truyền đến cậu mở mắt ra thì thấy anh đang hôn môi cậu, và ánh mắt như muốn ăn sạch cậu...

Cậu hoảng hốt đẩy anh ra, nhưng cậu không đủ sức để đẩy cơ thể anh ra khỏi người cậu, sao khi thấy cậu sắp không thở được anh mới buông đôi môi của cậu ra, sau đó anh đưa lưỡi liếm xuống cổ cậu , mặc cậu vùng vẫy và cầu xin anh...

BARCODE : Jeff làm ơn dừng lại đi, tôi cầu xin anh mà Jeff!

Anh ấn hai tay cậu xuống rồi nhíu mày nhìn cậu...

JEFF : Đây không phải những gì cậu muốn ở tôi sao? Thôi nào đừng làm cái bộ dạng sợ hãi đấy nữa, chẳng phải cậu rất thích tôi làm thế này với cậu sao?

BARCODE : Jeff tôi không muốn, Jeff làm ơn đi Jeff bỏ tôi ra đi mà...ưm...

Cậu  chưa nói xong thì anh đã tham lam hôn lấy đôi môi nhỏ của cậu.

BARCODE : Ưm...tôi hận...anh....

Trong căn phòng rộng lớn, ánh sáng yếu ớt mờ nhạt. Cậu thiếu niên thân hình nhỏ bé xích lõa nằng trên giường. Cậu đang cố gắng chống đỡ cơn khó chịu tự hạ thân truyền đến, nó làm cậu đau cũng càng làm cậu cảm thấy nhục nhã.

Tay chân bị anh ấn lại nên cậu không thể cử động. Điều cậu có thể làm duy nhất chính là mắng chửi anh. Anh quá độc ác, anh nói ghét cậu nhưng lại cưỡng đoạt cậu, cậu hận anh, hận anh vì đã lấy đi sự tự do của cậu.

Đã bao lâu rồi cậu cũng không biết nụ cười của cậu thế nào. Kể từ ngày đầu tiên gặp anh cuộc sống cậu hoàn toàn thay đổi.

Một thiếu niên yêu cuộc sống như cậu lại đem lòng yêu một người độc đoán và nhẫn tâm như anh. Cậu không muốn hoàn toàn không muốn. Cậu đã nhiều lần trốn trốn tránh thứ tình cảm này nhưng không thành. Mỗi ngày cậu sẽ bị anh dùng mọi biện pháp đê tiện, hèn hạ để trừng phạt cậu.

JEFF : Hận tôi sao? Cậu xứng sao Barcode?

Anh từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt màu lam dán sát vào thân thể cậu. Người này làm anh điên loạn, người này khiến anh mất bình tĩnh. Khiến anh chỉ có thể làm những điều cầm thú.

BARCODE : Jeff cả đời này tôi cũng sẽ không...ưm...tha thứ cho anh.

Mặt kệ cơn đau từ khắp nơi trên cơ thể truyền đến, cậu điên cuồng vùng vẫy. Cậu muốn thoát khỏi anh, thoát khỏi xiềng xích của anh

JEFF : Để tôi xem, cậu làm được gì nhé Barcode!

Anh khom người xuống, bàn tay thon dài không ngừng di chuyển khắp thân thể cậu. Lúc tay anh không cẩn thận chạm vào những vết thương do anh gây ra cho cậu, khiến cậu không nhịn được đau đớn mà rên nhỏ.

Những biểu hiện nhỏ như vậy của cậu cũng đủ khơi dậy thú tính của anh. Anh khẽ cúi người xuống, kéo khóa quần, dương vật bị nhốt phía trong mạnh mẽ bật ra.

Sặc mặt cậu trắng bệt, cậu vừa vùng vẫy, vừa cố gắng thu nhỏ cả người lại.

Anh nhếch mép nhìn cậu, đôi mắt đỏ ngầu sâu thẳm, bị bảo phủ bởi ham muốn dục vọng.

Anh mạnh mẽ khảm vào thân thể cậu, khiến cậu đau đớn mà hét lớn. Tuy đây không phải lần đầu tiên mà anh thô bạo như vậy chiếm lấy cậu, nhưng cậu vẫn không nhịn được đau đớn tột cùng. Hạ thân như bị xé làm hai mảnh, đau đến phát khóc.

Đổi lại anh vẫn vậy điên cuồng di chuyển, điên cuồng đâm rút. Mỗi lần như vậy anh đều kéo ra hơn một nửa rồi mạnh mẽ đi vào. Cậu đau đớn rên rỉ, cảm giác như hạ thân sắp bị anh đâm thủng. Mỗi tất da thịt đều tràn ngập đau đớn.

BARCODE : A...xin...anh đau...Jeff...tôi đau...ưm...

Tiếng rên rỉ kèm theo tiếng nức nở chỉ làm anh thêm mạnh bạo. Con thú dữ trong người anh như bị cậu khơi dậy, mạnh mẽ cắn xé từng nơi trên thân thể nhỏ bé.

BARCODE : Tôi...không chịu nỗi.

Không thể làm gì khác ngoài cầu xin anh dừng lại, không thể làm gì khác ngoài khóc thét. Đau đớn cùng khoái cảm không ngừng dâng lên như muốn làm cậu điên vậy.

Không biết qua bao nhiêu lần, đến khi thể dịch nóng ấm tràn ngập trong hạ thể thì cậu cũng hết sức mà ngất đi.

Sáng hôm nay anh thức dậy với cơ thể loã lồ anh tức giận đạp cậu xuống gường, sau đó anh lớn tiếng quát cậu...

JEFF : Cậu đúng thật là đỉ thoả, cậu lợi dụng lúc tôi say để lên gường với tôi sao? Cậu thật trơ trẽn và đê tiện hơn tôi nghĩ đấy Barcode.

Cậu đứng dậy vội lấy quần áo mặc vào để che chắn cơ thể mình, cậu nhíu mày nhìn anh...

BARCODE : Là do anh cưỡng đoạt tôi, tôi chưa từng có ý định sẽ lợi dụng để lên gường với loại cầm thú như anh đâu Jeff.

Anh tức giận nhíu mày nhìn cậu...

JEFF : Cậu nói gì cơ?

Vừa hỏi anh vừa ấn người cậu xuống, Cậu cố gắng để thoát ra nhưng không được liền dùng chân đạp anh một cái , bị đạp đến đau cả người anh tức giận lấy tay nắm tóc cậu kéo xuống đất

JEFF : Chết tiệt cậu dám đá tôi ...ai cho cậu lá gan đó... hay do bố mẹ tôi quá cưng chiều cậu rồi?

không kịp cho cậu phản kháng anh dùng tay xé tọt áo cậu làm lộ ra hai quả anh đào màu hồng sớm đã căng mọng , đưa tay lên mân mê quả anh đào, xoa xoa có đôi lúc anh lại nhéo một cái.

BARCODE : Buông ra đồ khốn nạn ... thả tôi ra... aa...

Bị mò mẫn đến phát sướng thay vào cái sướng đó thì lại rất đau,cậu không muốn bị anh sỉ nhục nữa.

BARCODE : Buông...r...aaa..

Anh liền giáng xuống một nụ hôn đặt ngay trên môi làm cậu không thể phát ra âm thanh nào ngoài tiếng rên rỉ .Chiếc lưỡi tinh tế cứ thế đi sâu vào miệng nhỏ của cậu ra sức liếm mút, cách hôn của anh rất táo bạo làm cho cậu phải nghẹt thở thấy vậy anh liền lấy ra kèm theo một sợi chỉ bạc dài trong suốt được nối bởi hai cái miệng của cậu và anh , không kịp để cậu thở anh liền cắn vào cánh môi xinh đẹp của cậu đến ứa máu rồi bắt đầu liếm máu trên môi của cậu . Bị cắn đến đau , mùi máu bắt đầu sọc vào mũi cậu , tanh kinh khủng anh vẫn không buôn tha cho cái miệng nhỏ của cậu, tiếp tục đưa lưỡi luồn lách vào bên trong khoan miệng cố ý cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm kia càng làm cho anh hứng lên, đến nỗi máu lẫn nước bên trong cậu điều chảy ra ở khoé miệng , không muốn bị anh cưỡng ép nữa cậu liền cắn vào đầu lưỡi của anh một cái thật mạnh. Đang hăng say hôn cái miệng nhỏ nhắn kia thì bị cắn đến đau , trên tràn đã nổi đầy gân xanh liền giàng cho cậu một bạt tay .

CHÁT

JEFF : con mẹ nó .... cậu dám cắn tôi?

Cái tát như trời giáng khiến cậu phải té xuống sàn nhà , một lần nữa cái tát lại giáng xuống mặt cậu .

CHÁT

JEFF : Được....con mẹ nó Barcode tinnasit, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? CẬU LÀ ĐỒ ĐỈ THOẢ

Anh rống từng chữ vào mặt cậu, lúc này anh như con quái thú điên cuồng xé đồ cậu .

JEFF : Cậu dám cắn tôi để làm ra bộ dạng đáng thương sao?

không một lời báo trước liền đem cự vật nỗi đầy gân xanh đã sớm trướng to cấm thẳng cào hậu huyệt của cậu ra sức thúc vào .

BARCODE : Aaaaaaaaaaaa..... lấy ra...ưm...Jeff đừng mà!

Không có bước dạo đầu một mạch đâm vào khiến cậu rất đau , quá đột ngột làm cậu không chịu nỗi liền la hét. Bên trong rất thô ráp bị đại cự vật xâm nhập liền rách đi một đường máu cũng bắt đầu dính trên cự vật nhưng anh vẫn ra sức đâm vào , mỗi lần đâm anh đều chọn nơi sâu nhất để đâm đến khiến cậu không chịu nỗi rên rỉ.

BARCODE : Aa...ưm... không.... m..a..u... đừng ...lại

JEFF : Tại sau phải đừng a...tôi phải thao chết cậu để cậu mãi nhớ lấy được tôi cậu phải trả giá những gì ha ha.

Vừa nói vừa đâm, dâm thuỷ cũng bắt đầu chảy ra hoà lẫn với máu men theo xuống xuống đùi của cậu tạo ra một cảnh thật dâm mỹ, mỗi lần anh thúc đều kèm theo tiếng nhớp nháp , đại cự vật nóng bỏng ra vào bên trong cậu không ngừng nghỉ anh cố tình đâm mạnh hơn sâu hơn .

BARCODE : Tôi...ưm...sai rồi...tôi cầu xin anh Jeff. Làm ơn...ưm...dừng lại...

Mặc cho cậu có gài thét vang xin cỡ nào anh cũng chẳng để tâm vẫn cứ đâm vào bên trong cậu tạo ra tiếng da thịt va chạm vào nhau.

" bạch, bạch...bạch "

BARCODE : Aaa...ưm... đau quá...

Cậu cứ gào thét trong vô vọng nhưng anh vẫn cứ ra vào bên trong cậu, vách nội bích thô ráp bị cự vật xâm chiếm liền trở nên mềm mỏng , bao trọn lấy cự vật đang ra vào. Bàn tay to lớn nắm lấy vật nhỏ yếu ớt sớm đã cưng lên bắt đầu vuốt ve lên xuống , anh không tha cho hai quả anh đào trước ngực cậu , anh ngậm lấy một bên liếm xung quanh lâu lâu cong cắn nhẹ xuống chủ nhiêu đó cũng khiến cậu đau.

BARCODE : Dừng lại.....aaa

Anh liên tục công phá vào điểm mẫn cảm của cậu có thể nói anh đã tìm thấy điểm G liền nhắm vào đó mà đâm. Bị đâm chúng điểm G làm cho cậu sướng đến nỗi phải rên thành tiếng " aaaa .... ư.. ư....aa" không thể được..... mình không thể như thế được.... không thể rên rỉ dưới thân anh nhưng đó chỉ là suy nghĩ của cậu chứ thực tế cậu đang rất dâm đãng không kìm chế được mà rên lớn hơn.

BARCODE : Aa...mau...cho ....tôi ....bắn....aa

JEFF : Cậu thật đỉ thoả, mau rên cho tôi nghe tôi sẻ cho cậu bắn

Anh cố tình lấy cộng dây cột vào vật nhỏ yếu ớt kia, không cho cậu bắn

BARCODE : ưm...khó chịu quá anh mau lấy nó ra...Jeff

JEFF : Được.... nếu cậu muốn

Anh từ từ rút cự vật dính đầy tinh dịch ra, tưởng đâu là sẻ yên ổn nào ngờ anh lại đâm mạnh vào bên trong cậu, lần này anh đâm đến lúc cán, nếu có thể anh thật muốn nhét hai hòn bi bự trảng vào trong hậu huyệt của cậu.

BARCODE : Aaa...Jeff...đừng mà...

Nhũ hoa thì bị bóp đến xưng đỏ còn miệng thì bị anh liên tục hôn xuống.

BARCODE : Jeff tôi cầu xin anh...đừng làm vậy nữa mà.

Một cái tát lên mông của cậu...

JEFF : Cậu câm miệng cho tôi? nếu đã biết sẻ bị như vậy sau còn lấy tôi? Tôi nói cho cậu biết, từ đây về sau cậu đừng mong được sống yên ổn cho đến khi cậu nói với bố mẹ tôi rằng cậu muốn ly hôn

Vật nhỏ của cậu đã trướng đến đau cậu không thể chịu được nữa...

BARCODE : khốn nạn...Jeff tôi ghét anh, cả đời này tôi cũng sẽ không bao giờ ly hôn với anh.

Những lời nói của cậu càng làm cho anh tức thêm, mắt đã xuất hiện những đường gân máu, không kiên dè tát cho cậu hai cái.

Da mặt mềm mỏng cũng đã bị anh tát đến xưng lên 5 dấu tay hiên rõ ngay trên mặt cậu.

JEFF : Để tôi xem cậu sẽ chịu đựng được bao lâu

Anh cứ thế luân động bên trong.....gầm lên một tiếng dòng dịch trắng được tuôn ra bắn thẳng vào nơi sâu nhất trong người cậu.

Sau đó anh để cậu nằm đó và đi vào phòng tắm rửa để chuẩn bị rời đi...

Aaaa đồ khốn, tui giết chết anh😾😾😾😾

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro