Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng, Trí Tú vẫn là quyết định gọi lại Mặc Nhi Vi, cô muốn nhân đây giải quyết dứt điểm một lần. Kéo dài đối ai cũng không tốt. Mà bản thân còn có thương thế, cô không tiện hoạt động, chỉ có thể nhờ Na Ưn đi tìm Nhi Vi giúp.

Na Ưn chính là đợi cô câu này, một ngụm liền đáp ứng, chạy nhanh đi tìm Mặc Nhi Vi.

Mười phút trôi qua đi, trên nóc nhà, Na Ưn thuận tiện nhìn thấy được Mặc Nhi Vi, khác với dự đoán của nàng rằng Nhi Vi sẽ trộm khóc ở đâu đó thì nàng ấy chỉ đang đỏ mắt ngẩng mặt nhìn mặt trời???

" Mặc Nhi Vi, ngươi không sao chứ? ", Na Ưn cố ý nhỏ giọng hỏi, nàng không muốn đột nhiên kích nổ quả bom hẹn giờ Mặc Nhi Vi.

Chính là Mặc Nhi Vi không có phản ứng nàng, hay là nói nàng ấy không dám phản ứng. Nếu Nhi Vi lúc này quay đầu, nước mắt liền phải rớt ra tới, nàng không muốn bản thân yếu đuối bị ai khác nhìn, rốt cuộc, người kia đều nhìn không thấy, còn khóc cho ai xem.

Mặc Nhi Vi chờ một lúc lâu sau, nàng đưa tay dụi một chút mắt, ý muốn lau đi những chấm nước còn sót lại. Sau đó nàng mới quay đi nhìn Na Ưn đã tới gần bên cạnh, gồng mình nở nụ cười, chỉ là nụ cười này kỳ thực rất xấu xí.

" Cảm ơn ", cảm ơn ngươi đã đến đúng lúc, cảm ơn ngươi cho ta bậc thang làm ta thoạt nhìn không như vậy bất kham. Này đó ý nghĩ, Mặc Nhi Vi không có nói ra, chỉ gói gọn trong hai chữ cảm ơn mà thôi.

Na Ưn thấy Mặc Nhi Vi hành động, cũng loáng thoáng đoán ra được cái gì, lại nhìn nàng xoay lại đây đỏ ngầu con mắt, tâm liền mềm. Ấu trĩ quỷ, còn bày đặt ngửa đầu lên cho nước mắt chảy ngược.

Sau lại, nàng nghĩ đến Trí Tú muốn giải quyết dứt điểm hôm nay một lần. Trong lòng vừa động, nàng nghĩ rằng này đó nước mắt hôm nay vẫn là bắt buộc phải chảy ra ngoài đi? Nghĩ như vậy, Na Ưn có trong chốc lát không nghĩ nói cho Nhi Vi, Trí Tú đang ở tìm nàng.

" Mặc Nhi Vi, Trí Tú tìm ngươi, hình như là muốn nói gì đó ", do dự một lúc, nàng vẫn là nói ra rồi. Hôm nay liền giải quyết một lần, kéo dài chỉ càng thêm dày vò mà thôi.

Mặc Nhi Vi nghe rõ ràng, chỉ là nàng còn chưa phản ứng lại đây. Nàng rũ mắt, cười khổ, nàng nghĩ nàng biết Trí Tú muốn nói cái gì. Không phải chỉ là từ chối lần nữa thôi sao? Cũng không phải lần đầu Trí Tú từ chối nàng. Nàng còn gắng được, chỉ là... lần này có lẽ không giống.... Các lần trước nàng nghe xong lời từ chối vẫn là mặt dày bám lại đây, một lần thêm một lần. Chính là, lần này lại có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra lại lần nữa dán lên sao? Mặc Nhi Vi không rõ ràng, nàng chỉ cảm thấy nơi tim đau quá, như có ai đó xuyên qua da thịt nàng mà dùng tay siết chặn nàng tim, từng chút từng chút dùng sức siết lại, lại không làm ra bước cuối cùng. Người nọ chỉ là muốn vờn chơi nàng, không có ra tay bóp nát trái tim nàng, chính là đau quá, vẫn luôn đau đớn quá.

Đau đớn từ tâm sinh, nàng nụ cười giả tạo cũng không khiêng nổi nữa. Nàng đơn giản đáp một tiếng tốt, sau đó để lại Na Ưn, một mình trở lại Kim Trí Tú phòng.

Kim Trí Tú sau khi Na Ưn đi ra ngoài, cô một mình suy nghĩ viễn vông, sau đó thông suốt. Lúc nãy chỉ là quá bất ngờ nên không để ý biểu cảm của Mặc Nhi Vi, giờ bình tĩnh nghĩ lại, có lẽ là bản thân mình sai rồi. Không nói rõ ràng cho nàng ấy biết cô là nữ tử, để sự việc diễn ra đi đến mức này, có lẽ là do Kim Trí Tú cô sai rồi, ban đầu giấu giếm cũng là sai rồi. Hết thảy, là do cô sai. Vậy mà còn lớn tiếng với Mặc Nhi Vi, làm nàng tổn thương, Trí Tú bây giờ có hơi áy náy.

Cô thiết nghĩ chút nữa khi Mặc Nhi Vi quay lại, phải hảo hảo biểu hiện, giải thích rõ ràng, sau đó hai người có thể trở thành chị em thân thiết a. Kết quả như vậy, là tốt nhất.

Còn về Trân Ni phía kia, hiện tại tạm thời cô không muốn nghĩ tới.

Mặc Nhi Vi lúc này vào được.

Trí Tú nghe thấy từ cửa truyền đến âm thanh cũng nhìn qua đi, thấy người cần đến cũng đã đến, liền dựa theo kế hoạch đến.

" Mặc Nhi Vi, muội ngồi xuống trước  đi ", Trí Tú nói nhỏ nhẹ, bây giờ cô đã thông suốt mọi chuyện, cũng không còn chán ghét Nhi Vi nữa, thậm chí trong lòng còn đã nhận nàng ấy làm muội muội, tùy cơ đều muốn kéo gần quan hệ này.

Mặc Nhi Vi không biết Trí Tú hiện giờ đang nghĩ về một tương lai tươi đẹp thấm đẫm tình tỷ muội như thế nào. Nàng chỉ là sửng sốt đứng ở cửa, nàng mới vừa thấy được trong mắt Trí Tú là một chút áy náy cùng sủng nịnh? Đúng, không phải chán ghét, mà là ánh mắt cực ấm áp loại này. Mặc Nhi Vi trái tim được một hồi thở gấp, nàng ánh mắt tuyệt vọng lui đi, chừa đường cho một tia sáng mới, nàng nhất định không nhìn lầm, có lẽ... còn có cơ hội.

Nàng ngoan ngoãn ngồi vào một cái ghế bên cạnh giường, giương mắt thẳng nhìn Trí Tú, nàng trong lòng có nghi hoặc, chỉ là khát vọng quá lớn, làm nàng không tự giác bỏ qua những thứ nàng cho là nhỏ nhặt nghi hoặc.

" Mặc Nhi Vi, ta xin lỗi vì lúc nãy đã lớn tiếng ", Trí Tú bắt đầu, " Là ta nóng giận nhất thời, mong ngươi không cần để tâm "

Lại nói.

" Ngoài ra ta còn có việc muốn nói với ngươi, là một việc thực nghiêm túc, nói xong ta yêu cầu ngươi giữ bí mật, có thể sao? "

Chuyện Trí Tú là nữ đến nay chỉ có Mặc Gia Kiều và Na Ưn biết, Mặc Nhi Vi chính là người thứ ba.

" Ngươi nói ", Mặc Nhi Vi nhìn Trí Tú đặt nghiệm túc vấn đề, lưng cũng theo sau thẳng tắp, mà đột nhiên nhìn cô nghiêm túc khuôn mặt kia cũng làm Mặc Nhi Vi mạc danh bất an lên, tâm cũng lại bị gắt gao đè nặng. Nàng nghĩ Trí Tú sắp nói sẽ là một cái thực trọng vấn đề.

Mặc Nhi Vi đoán đúng, nàng nghe Trí Tú nói rằng.

" Ta là nữ tử ", một câu nói thẳng toạc ra ngoài, Trí Tú chính là như vậy, không câu nệ, " Cùng ngươi giống nhau, đều là nữ tử "

Mặc Nhi Vi nghe thấy một tiếng vang trong đầu, sau đó là tiếng tim nàng bị hung hăng xé toạc. Nàng chính là đã có chuẩn bị mà đến, lại vì được cấp một chút ấm áp mà đầu hàng, mà này đó hi vọng bởi vì một câu này bị tưới nước diệt đi. Tựa như một đám lửa nhỏ bị nước dập giống nhau, ngay lập tức tắt ngúm.

Nàng không nghĩ tới, Trí Tú sẽ lấy loại này lý do, sẽ sử dụng này đó thấp hèn phương thức đẩy nàng ra xa.... Trí Tú đến nam nhân thân phận đều không nghĩ nhận....chỉ vì sợ bị nàng quấn thân.....

Mặc Nhi Vi sắp hỏng mất, nàng tưởng tượng mình như một đại dịch truyền nhiễm, ghê tởm, nguy hiểm, làm Trí Tú phải tận lực tránh xa.

Nước mắt, vẫn là phiên đi xuống, nàng tưởng nàng muốn lớn tiếng với Trí Tú, cao giọng phản bác cái này nam nhân không coi trọng nàng mà đánh thấp đi bản thân. Chính là nàng làm không được, nàng phát hiện thanh âm đều như nhau, nghẹn ở yết hầu, nàng nói không ra tới. Vẫn là ở nức nở trung, nước mắt đầy mặt.

Kim Trí Tú bị Mặc Nhi Vi biểu hiện thống khổ dọa tới rồi, cô không hiểu, lý do gì nàng ấy khóc? Không phải chính là hảo hảo tâm sự, sau đó làm hòa, đi lên con đường hữu hảo tỷ muội sao? Bây giờ Mặc Nhi Vi ở kia khóc tê tâm liệt phế thế kia là như thế nào???

Phút chốc cô đứng hình, sau đó lại nhanh như chớp, chịu đựng đau đớn xuống giường, đi đến bên Mặc Nhi Vi, ôm nàng ấy một chút, một tay vuốt vuốt lưng, nhuận khí. Con người khi khóc rất dễ bởi vì không ngừng nức nở mà khó thở, vẫn là nhuận khí một chút hảo.

" Ngươi làm cái gì khóc a, ta đều nói ta là nữ tử. Ngươi như vậy làm ta thực khó xử, ta còn tính chiêu ngươi làm ta muội muội đâu ", Trí Tú ôm người vào trong lòng an ủi, " Lại khóc mắt liền phải xưng to, khó chịu. Ngoan, nín nín khóc "

Trí Tú áp dụng phương thức hiện đại đại tỷ ấm áp siêu cấp an ủi Mặc Nhi Vi. Lại bị phản tác dụng, cái ôm này cộng với những lời nói quan tâm kia, không những không là cọng rơm kéo Mặc Nhi Vi ra khỏi đầm lầy cảm xúc, mà còn tựa như là một cái búa, từng lần từng lần nện trên người nàng, găm nàng vào sâu thẳm cảm xúc tiêu cực bên trong.

Mặc Nhi Vi hai tay đẩy Trí Tú ra, hét lớn.

" Ngươi cái hỗn đản, ta không nghĩ đến ngươi là cái như vậy khốn nạn nam nhân. Ngươi vì đảy rớt ta đều không màng mặt mũi nhận mình là cái nữ nhân!", Mặc Nhi Vi nước mắt không ngừng rơi, nàng lại hét lại như nỉ non, cuối cùng là tự hỏi mình, cũng là hỏi Trí Tú, " Ngươi chán ghét ta như vậy sao? Đến nông nỗi này? "

Ngươi thật là làm ta sáng mắt, Kim Trí Tú!

" Kim Trí Tú ngươi ghê tởm, ta mù mới coi trọng cái đê tiện nam nhân ngươi. Ngươi tính cái thá gì, từ nay về sau Mặc Nhi Vi ta cũng không cần ngươi ", nàng nói xong liền gấp gáp xoay người, nàng phải đi ra cái này gian phòng, quá ngột ngạt.

Chính là lúc này, bị đẩy ra Trí Tú một phen nắm lại nàng cổ tay. Dùng hết sức đem người túm trở về, cô gấp không được nói, " Ngươi ở đây hiểu lầm cái gì? Ta đều nói ta là nữ tử, cũng không chán ghét ngươi "

Mặc Nhi Vi nào tin tưởng Trí Tú? Trong mắt nàng một nam nhân đường đường chính chính không thể chớp mắt lại là nữ tử được, tuyệt không thể nào!!!!

Nàng mặc kệ Trí Tú giải thích, hung hăng quăng rớt tay của cô, muốn thoát ra ngoài. Vô tình, nàng tay vớt trúng dây thắt vạt áo của Trí Tú, một mảnh xuân sắc tức tốc xuất hiện.......

Cả hai người đều lâm vào trạng thái không phản ứng lại đây. Đặc biệt là Mặc Nhi Vi.

Na Ưn sau khi hoàn thành nhờ vả của Jisoo, cũng rất thức thời ở lại trên nóc nhà mà không theo đi xuống. Nàng nghĩ hai người hẳn là cần một chút không gian riêng.

Một đợi này liền qua hơn một canh giờ, nàng thấy đã không sai biệt lắm rất lâu mới quay trở lại phòng Trí Tú, làm gì thì làm, nàng cũng còn có công sự cần liêu nha.

Na Ưn phiên thân vài bước, đã xuất sắc không sai biệt lắm hạ người xuống trước cửa phòng Trí Tú.

Nàng nghe nghe thanh âm, cực yên ắng, có lẽ thật sự đã kết thúc. Nàng không do dự bước đến trước cửa, đưa tay đẩy vô.

Đối diện nàng bất ngờ xuất hiện là Mặc Nhi Vi đôi mắt đỏ hiện đầy tơ máu, trong đó không có đau lòng vì bị cự tuyệt, cũng không có nuối tiếc, không có tê tâm liệt phế đau khổ. Mà chỉ có không kiềm nổi tức giận???

Ách... Này hai người đến cùng là liêu cái gì? Đều đi sai dự đoán của nàng a.

Không kịp đợi Na Ưn hỏi, Mặc Nhi Vi phá môn rời đi, hành động là quyết tuyệt, không một lần quay đầu lại.

------

🎉🎉Chúc mừng sinh nhật @ChenSu_JJ nha🎊🎊

🎉🎉Chúc mừng sinh nhật @ChenSu_JJ nha🎊🎊

🎉🎉Chúc mừng sinh nhật @ChenSu_JJ nha🎊🎊

Chúc bạn tuổi mới nhiều sức khỏe và học tập/làm việc thật tốt 💝💝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro