Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đã xong? Ngươi nói cái gì? ", Na Ưn giọng điệu không để ý hỏi.

" Ta nói nàng ta cùng nàng là nữ tử giống nhau ", Trí Tú cũng không muốn lấy phương thức này đối Mặc Nhi Vi, coi như là ý trời đi, cô cũng không có cách nào, chỉ là nhìn nàng đỏ mắt mà chạy ra ngoài như vậy trong lòng Trí Tú cũng không dễ chịu, " Ta cũng nói muốn cùng nàng làm tốt nhất tỷ muội nha, ta làm sai sao?"

Kim Trí Tú có chút mơ màng, cô làm vậy rõ ràng là đều tốt cho hai người, phải không?

Na Ưn nhìn Trí Tua bộ dáng mơ màng, nàng trong lòng thở dài. Trí Tú là không sai, cô chỉ là không thích Mặc Nhi Vi, còn nàng ta a, Nhi Vi càng không sai, nàng ấy chỉ là thích Trí Tú mà thôi.

" Không quan hệ, ngươi cần nói đều đã nói. Kết quả như vậy là tốt nhất, nàng có lẽ còn cần một thời gian tiêu hóa, ngươi mặc kệ nàng đi ", đúng vậy, Trí Tú bây giờ nếu tỏ ra quan tâm Nhi Vi thì không thể được, không khéo còn biến tốt thành xấu, cả hai cũng không làm bằng hữu được. An ủi Mặc Nhi Vi để nàng tới là được.

Na Ưn có chút đau đầu, từ khi nào nàng lại ưa lo chuyện bao đồng như vậy nha, thật phiền.

" Tốt ", Trí Tú đáp, lại nói," Quên mất, ta tại sao lại ở đây, ta về Nam Thanh thành rồi sao? "

Trí Tú giờ này mới nhớ ra, cô rõ ràng là đang ở Đông Phương thành, trong phòng Trân Ni a, sao ngủ dậy lại về tới Nam Thanh thành rồi?

" Không có, ngươi còn ở Đông Phương thành, là chúng ta qua đây ", Na Ưn đơn giản hồi đáp.

" Các ngươi vì sao đến? Mặc tỷ cũng tới? "

" Đúng, Mặc tỷ mỗi năm khoảng thời gian này đều sẽ về tổng bộ ở bên đây giám sát một thời gian, trùng hợp gặp phải ngươi ", Na Ưn nói xong gãi gãi đầu, lại tiếp tục, " Còn ta thì trốn đi chơi, chẳng may giữa đường bị Mặc tỷ bắt gặp, sau đó cùng nhau đi qua đây "

Trí Tú nhìn Na Ưn gật gật đầu, vẻ mặt hiểu rõ kèm theo một chút khinh thường. Cô xem đến Na Ưn đầu càng ngày càng cúi thấp thì mới buông tha, tay chỉ chỉ vào mình rồi hỏi.

" Còn ta thì sao? Ta nhớ rõ trước khi hôn mê ta còn ở Trân Ni bên người, sao bây giờ ta lại ở chỗ này? "

" Cái này.... "

Hóa ra mọi chuyện là do trùng hợp. Cụ thể là vào ngày Trí Tú được Trân Ni đưa ra ngoài đại lao với thân mình đầy máu kia đã được Mặc Gia Kiều trùng hợp vừa vặn đang đi thu thập thông tin gần đó trông thấy. Cô là bị Mặc Gia Kiều đưa trở về, chỗ này là Mặc Hoa lâu, Đông Phương thành đệ nhất kỹ viện, cũng là bình phong che giấu cho tổng bộ Sát Vô Thiên.

Vì là ngụy trang dưới lớp mặt nạ kỹ viện, sau đó còn lấy nơi này làm nói thu thập thông tin, thậm chí bẻ cong sự thật cho nên đến bây giờ trong giang hồ vẫn không một ai biết tổng bộ Sát Vô Thiên ở đâu, vì vậy tổ chức này mới đứng vững trên giang hồ như vậy. Ai mà lại không sợ thứ mà chính mình không biết rõ đâu? Nhất là đó là một tổ chức ám sát?

Trí Tú đã hiểu rõ, cô nhìn nhìn trên người thương thế đã đang bắt đầu đóng vảy, nhíu nhíu mày.

" Ta ở đây bao lâu rồi? ", Trí Tú biết đáp án, chỉ là vẫn cần hỏi ra ngoài.

" Hai ngày đi, ngươi thật cũng ngủ được ", Na Ưn cảm khái, nàng coi như là lần đầu tiên thấy có người ngủ lâu như vậy nha. Cho dù là có bị thương rất nặng nhưng vẫn không có ai yên tâm như vậy ngủ liền ba ngày đêm đi? Dù sao, trong giang hồ chỉ cần sơ sảy một chút liền bị giết. Mà Trí Tú người này một chút cũng không cảm nhận được nguy hiểm tới gần.

" Hai ngày!", lâu như vậy?

Mặc Gia Kiều tỷ tỷ là lén đưa mình qua đây, vậy Trân Ni bên kia đâu? Sẽ lo lắng sao, sẽ tìm mình sao? Không được, phải trở về một chuyến.

" Na Ưn, ta nghĩ trở về bên kia Thiên Quyền môn ", Trí Tú nhìn thẳng Na Ưn, nhẹ giọng nhờ vả, cô bây giờ thân thể không tiện, cần nhờ Na Ưn cõng cô qua đi.

Lại không nghĩ tới Na Ưn không suy xét một chút nào đã cự tuyệt.

" Ngươi ngốc bức a, ngươi không biết ngươi một thân thương tích là vì sao có sao? Trở về để lại bị đánh? ", Na Ưn giọng điệu không khỏi mang chút châm chọc, nàng thật không thể tin Trí Tú nói ra như vậy ngu ngốc lời nói.

" Ta bị đánh liên quan gì đến việc ta trở về? ", Trí Tú ngẩn người, cô muốn trở về, nàng lại nói đến việc cô bị đánh, rõ ràng không liên quan đi.

" Ngươi thật không biết? ", Na Ưn có chút bất ngờ, bất quá nghĩ lại độ thông minh thường ngày của Trí Tú, nàng lại thấy ngu ngốc như vậy mới đúng là cô. Na Ưn không khỏi muốn chọc phá một chút, nàng lên giọng ngả ngớn, " Nga, nguyên lai ngươi không biết nha? Vậy ta liền nói cho ngươi, người đánh ngươi ra nông nỗi này chính là thiếu chủ của Thiên Quyền môn, nữ nhi của trưởng môn Quách Kiên, Quách Yên nha"

Na Ưn nghịch ngợm đưa tay nâng một chút cằm Trí Tú hướng lên trên, nhìn xuống cô, nàng tiếp tục trào phúng.

" Ta thấy nhân gia đánh ngươi rất vui vẻ nha, hai ngày nữa liền tới nhân gia hỷ sự, cả thành đều bàn tán đâu. Nếu không ngươi đem ngươi đến cho nhân gia đánh, làm quà cưới cho người ta? "

Na Ưn miệng không ngừng mỉa mai, chỉ là Trí Tú kể từ lúc biết người đánh mình là thiếu chủ Thiên Quyền môn liền không còn tâm trạng nghe thêm nữa.

Hóa ra, đều là cùng một giuộc? Vậy có lẽ Trân Ni nàng đều đã biết hết đi? Vừa nãy còn tính tìm nàng làm chủ cho chính mình. Bây giờ đâu, người ta là tiểu nữ của sư phụ nàng ấy. Còn cô thì là ai đâu, nàng ấy sẽ đứng về phía cô sao.... Trí Tú không rõ, cũng không truy xét xuống dưới, cô sợ đáp án không như mong muốn.

"Vậy, vẫn là trở về hay ở lại đây?"

Trí Tú có chút do dự, mà phân do dự này rất nhanh bị âm thanh ở ngoài cửa đánh vỡ. Cô nghĩ rằng, cô nghe được tiếng va chạm của đao kiếm!

....

" Vẫn chưa tìm được sao? ", Trân Ni sắc mặt trắng bệch ngồi trên ghế nhìn người tới Hải Ninh, nàng là làm hắn đi tìm Trí Tú, đã qua hơn một ngày, còn không tìm được sao.

" Bẩm công chúa, vẫn chưa tìm được ", Hải Ninh cũng rất bất đắc dĩ, hắn đã tìm ở tất cả mọi nơi hắn cho là có thể giữ người, chính là tìm không thấy.

" Vậy nha ", Trân Ni cười khổ, hạ mắt, " Tiếp tục tìm kiếm "

Trí Tú ngủ bao lâu, Trân Ni liền không ngủ bấy lâu. Nàng thậm chí đều đã bấy nhiêu thời gian không ăn cơm, nàng trong lòng có tâm sự, ăn không vô. Vậy cho nên chỉ ngắn ngủi hai ngày, Trân Ni lại như bị rút hết sức sống giống nhau, nàng thoạt nhìn cực kỳ phờ phạc, lại có chút hỗn độn.

" Công chúa, ăn một chút điểm tâm được hay không? Công chúa như vậy ca ca ta thật lo lắng nha", Phác Thái Anh cảm thấy có chút thất bại, nàng chỉ là một thị nữ tầm thường, nàng không có võ công, không thể trợ giúp Trân Ni việc lớn, cũng không thể bảo hộ Trí Tú. Chỉ có thể quan tâm những việc nhỏ, bây giờ liền việc nhỏ đảm bảo bữa ăn của Trân Ni nàng cũng không làm được, quả thật là thất bại thảm hại. " Công chúa ăn một chút đi, nếu cứ như vậy nô tỳ sợ công chúa căng không được. Đến lúc có tin tức của ca ca, công chúa cũng phải có sức khỏe mới đi kiểm tra được a"

Thái Anh thật ra cũng rất lo lắng cho Trí Tú, chính là nàng lo lắng cũng không có quá lớn, rốt cuộc, mạng của Trí Tú rất lớn nha. Đều thoát chết mấy lần, hơn nữa người tốt ách có thiên tướng, nàng đại khái nhận định Trí Tú là người tốt cho nên trong lòng cũng nguyện ý tin tưởng cô không có chuyện gì. Chính là Trân Ni nàng không suy xét được cái gì đạo lý, nàng chỉ là lo lắng người kia mà thôi.

Nàng lo lắng cho thương thế của Trí Tú, cũng không biết ai đem cô đi, lại sợ người đem cô đi không có ý tốt. Mà Trí Tú lại bị thương, sẽ chạy không thoát. Trân Ni đều lo lắng gấp đến độ muốn điên rồi.

Nàng nhớ lại ngày hôm đó, lúc nàng biết tin Trí Tú đã biến mất liền giống như điên rồi giống nhau, tấu Quách Yên một đốn. Nàng nghĩ nếu không do Quách Yên, tất cả mọi chuyện sẽ không như thế này. Đều do Quách Yên, Trí Tú mới bị lưu lại không biết ở đâu, lại còn thương thế đầy mình. Là do Quách Yên.

Nàng tức giận không thể nén, hôm đó liền đã tát Quách Yên một cái thật đau, đau đến Quách Yên trên mặt hằn rõ năm ngón tay của nàng, đau đến thậm chí bàn tay nàng cũng bị làm cho tê dại. Nhưng nàng không có dừng lại, nàng vốn vẫn muốn trực tiếp đánh lên, cuối cùng vẫn là Quách Kiên can ngăn mới đè nén cảm xúc xuống dưới.

Chưa tìm được Trí Tú, tâm trạng của nàng sẽ không khá hơn. Nàng cần thiết muốn nhìn thấy Trí Tú, nàng cần thiết xác nhận cô an toàn, nàng còn chưa cho cô xoa dược nha, thế nào lại để cô ở dưới mi mắt bị người khác đem đi....

Quách Kiên cũng không nghĩ nàng sẽ vì một người tên Trí Tú mà trở thành như vậy, hắn khuyên không được nàng, đành phải để nàng tùy ý. Hắn chỉ có thể phân phó xuống dưới nhanh chóng truy vết Trí Tú. Dù sao, người dám vào đến nội viện Thiên Quyền Môn cũng không có quá nhiều, đếm một vòng ngón tay đã hết.

Nhưng lạ lùng thay, mọi chỗ đều truyền thông tin về cùng một câu chính là tìm không thấy người. Quách Kiên ninh một chút mày, hắn đương nhiên không nghĩ một người sống sờ sờ lại nhanh như vậy biến mất khỏi Đông Phương thành, chỉ là hắn không nghĩ đến ở Đông Phương thành này có chỗ hắn tra không tới.

Quách Kiên có chút tiến thối lưỡng nan, ngày mai là đại hôn của nữ nhi hắn rồi, hắn tính toán tìm lại Trí Tú phía trước đại hôn, có gì còn nhờ Trí Tú hàn gắn quan hệ hai nữ nhi của hắn. Sau đó Trân Ni vẫn sẽ theo như Quách Yên tâm niệm tham gia nàng đại hôn, chính là cứ tiếp tục thế này, hắn kế hoạch sẽ không thành công.

Quách Kiên bất chấp tất cả, hắn cho gọi gia nhân, truyền xuống bảo gia nhân đến tìm Sát Vô Thiên mua tin tức, nói là mua tin tức, thật ra là hắn hoa một số tiền lớn để nhờ cậy nhân lực của Sát Vô Thiên tìm kiếm giúp mà thôi.

Gia nhân cũng nắm bắt rất nhanh, nói tuân mệnh một tiếng liền hướng về phía nam Đông Phương thành mà đi. Ở đó có một chỗ đất trống, ở giữa là một cái nhà hoang, chỗ này là chỗ các khách hàng giao lưu với người Sát Vô Thiên. Khách hàng viết yêu cầu vào trên giấy, cột vào túi tiền, rồi rời đi. Lúc khách hàng rời đi rồi thì nhân lực bên Sát Vô Thiên mới nhận lấy nhiệm vụ, nếu là nhận thì sẽ cầm tiền đi, nếu không nhận sẽ trả tiền về chỗ khách hàng vào ngày hôm sau.

Đương nhiên, lần này, yêu cầu của Quách Kiên đã bị Mặc Gia Kiều từ chối rớt.

Nói đùa, giữ người là nàng chính mình. Còn muốn nàng giao ra ngoài? Nằm mơ!

Nhưng mà cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, lần này chính là ngày đó.

" Bẩm báo công chúa, Trí Tú đang ở hậu viện Mặc Hoa lâu, chỉ có điều....thuộc hạ còn tra ra được Trí Tú thị vệ bị bắt đi là do người của Sát Vô Thiên làm ", Hải Ninh một chân quỳ dưới đất, không sót chi tiết nào mà báo cáo lại cho Trân Ni.

Kim Trân Ni đã đợi hai ngày liền, tiếp tục đi xuống nàng sẽ hỏng mất, may mắn thay tin tức đã đến rồi. Nàng cũng không quan tâm tình trạng mình có ổn hay không, cũng không tính đến cái gì bẫy rập. Chỉ là, tay cầm theo kiếm, không thừa một lời cũng Hải Ninh dùng khinh công đi hướng Mặc Hoa lâu

Mà cùng lúc đó, phía bên kia Quách Kiên số tiền lớn cũng đã được trả về nguyên vẹn trong nhà.

--------

🎉🎉Chúc mừng sinh nhật @ChenSu_JJ nha🎊🎊

🎉🎉Chúc mừng sinh nhật @ChenSu_JJ nha🎊🎊

🎉🎉Chúc mừng sinh nhật @ChenSu_JJ nha🎊🎊

Chúc cho bạn tuổi mới nhiều niềm vui!


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro