Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trong phòng nghỉ cả buổi chiều, đến tối Trí Tú cũng phải ra làm việc, buổi tối chủ yếu cô sẽ phải phụ giúp một chút việc bưng bê và sắp xếp khách nhân, đang ở trong góc quan sát thì có một bàn tay đặt lên vai cô.

" Trí Tú, ta nghe nói buổi chiều ngươi được săn đón lắm phải không" Na Ưn tinh nghịch hỏi, lại âm dương quái khí nói " Đại mỹ nam của chúng ta có vừa lòng ai không vậy "

" Thôi đi, ta không có nhu cầu, mà có nhu cầu cũng không phải loại hình như vậy " Trí Tú vớt rớt cái tay Na Ưn đang đặt trên vai mình, đáp lại.

Na Ưn là phục vụ ở đây, là thị nữ,  chứ không phải kỹ nữ, nàng sẽ không tiếp khách, cũng không tài năng, chỉ đơn giản là phụ trách bưng bê, quét tước, mua đồ. Trí Tú vào đây từ ngày đầu tiên là do nàng tiếp nhận, sau đó nói chuyện hợp nhau liền thân lên.

" Vậy Trí Tú mỹ nam của chúng ta thích loại hình nào đâu?" Na Ưn vẫn ở đùa giỡn

" Ta thích nữ tử xinh đẹp, yếu đuối, hiền thục, nết na đâu", như phát hiện cái gì, cô nhíu mày " Ngươi nếu còn kêu ta là mỹ nam, đừng trách ta đánh ngươi", mà Trí Tú cũng thật giơ tay lên.

Kim Trí Tú liếc thấy đằng xa một thân ảnh quen thuộc, ngay lập tức ngẩn người, tay còn ngừng ở trên không trung, một giây, hai giây, hạ tay hướng về chỗ xa thân thuộc người đi qua.

Chỉ thấy người kia, khuôn mặt nhu hòa, non nớt, động tác không chuyên nghiệp, trong đôi mắt hàm chứa sợ hãi.

Càng đến gần, Kim Trí Tú càng chắc chắn kia người chính là Park Chaeyoung, người con bạn Lisa của cô mê đuối say đắm.

Em ấy cũng xuyên qua sao?

Trong đầu một dấu hỏi to đùng làm Trí Tú không chờ được muốn đến kết quả. Cô nhanh chóng bước về phía trước, nắm lấy hai vai cô gái kia, xoay người nàng đối diện với cô. Dồn dập hỏi.

" Chaeyoung em cũng xuyên qua sao, em xuyên qua từ khi nào, tại sao lại làm việc ở đây, tại sao chị chưa thấy em bao giờ, tại sao...."

Trí Tú càng nói hai tay giữ vai "Chaeyoung" càng chặt, càng hỏi càng thấy cả người "Chaeyoung" run bần bật. Ánh mắt của nàng cũng không giữ được sợ hãi, cơ hồ đều cả thân thể đều ở sợ hãi. Trí Tú lại thấy trước mắt cái này phản ứng sai sai rồi.... Hình như "Chaeyoung " nhìn cô giống sắp làm thịt em ấy đến nơi?

Đầy đầu hỏi chấm, cô như phát hiện được cái gì, lại thơ thẩn cảm giác được mình nắm hai vai "Chaeyoung" quá mạnh, cho nên liền buông lỏng ra. Đè nén kích động trong người, lấy ra khuôn mặt biểu tình ôn nhu nhất có thể, chậm rãi hỏi.

" Em tên là Park Chaeyoung sao?"

Phác Thái Anh được thả ra, thân thể vẫn còn run rẩy, nàng sợ, rất sợ. Từ bé đã được đưa vào trong cung hầu hạ công chúa, nàng nào có kinh nghiệm ở những chỗ như thế này. Rơi vào hoàn cảnh này cũng không phải nàng tự nguyện,  hôm đó công chúa muốn xuất cung đi dạo, nàng đã thử cản công chúa nhưng không được. Cuối cùng thân là thị nữ bên cạnh công chúa liền phải theo nàng trốn ra đây. Không ngờ giữa đường có phục kích, nàng không chỉ không bảo vệ được công chúa còn để lạc mất người, sau đó bị bán vào kỹ viện làm thị nữ bưng bê. Nàng là thật sự, thật sự sợ hãi.

Chìm trong sợ hãi trung Phác Thái Anh đương nhiên là nghe không được câu hỏi có Trí Tú. Nhưng cô cũng rất kiên trì, hỏi đến lần thứ ba thì được đến đáp án, này cô nương không phải là cái kia cô quen biết Park Chaeyoung, cô nương này là Phác Thái Anh, là người ở thời đại này.

Thế là cách cư xử của Trí Tú hồi nãy thật không đúng mực. Cho nên cô ngại ngùng xin lỗi

" Cái kia, Thái anh cô nương, ta nhận nhầm người, cô nương trông giống ta em gái", nhìn nhìn Phác Thái Anh biểu tình, thấy nàng hòa hoãn lại đây, trong mắt không còn cái loại sợ hãi tuyệt vọng đậm đặc kia nữa, tiếp tục " Thật xin lỗi, là ta hành động quá khích dọa đến cô nương"

Cúi đầu, tạ tội.

Phác Thái Anh là bị hành động của Trí Tú dọa tới rồi. Nàng từ nhỏ đến nay còn chưa được nhận của ai cái này hành động đâu. Là một thị nữ, tuy rằng được công chúa cực kỳ yêu mến, nàng vẫn là phân rõ thân phận của mình.

" Kim công tử, thật không có gì, ta tha lỗi cho ngươi, ngươi đừng tiếp tục cúi đầu a" Phác Thái Anh vừa nói vừa nâng tay đỡ dậy Trí Tú đang khom người.

" Đa tạ ", Nói gì thì nói, là bản thân dọa đến người ta, Trí Tú vẫn cảm thấy hơi áy náy.

Trí Tú thực sự thì rất buồn, dù sao đây cũng là người duy nhất cô nhận thức. Cứ nghĩ có càng nhiều người xuyên qua thì có thể tìm cách cùng nhau trở về. Ở chỗ này lâu lắm, cô cũng cảm thấy nhớ gia đình và bạn bè.

Tại vì cảm giác thân thuộc gương mặt kia, làm cho cô muốn thân cận hơn với Phác Thái Anh. Càng nói chuyện cô càng thấy phiên bản "Chaeyoung" này thật đáng yêu. Cô nương này cỡ nào ngây thơ, trong sáng nha.

Nói chuyện hoài nói chuyện, qua một lúc lâu, cả hai đều quen thuộc lên, Trí Tú lừa được con người ta gọi mình là ca ca. Về sau có một cái muội muội, tâm trạng Trí Tú muốn vui vẻ cả ngày.

Hoàng cung phủ đệ phủ công chúa. Một đoàn thị vệ vừa bước vào cửa đã quỳ rập xuống hành lễ.

" Bẩm công chúa, đã tìm được người ", một tên thị vệ đại diện lên tiếng.

" Ở đâu ". Kim Trân Ni trong lòng gánh nặng thả xuống, giọng nói cũng hòa hoãn một chút.

" Ở kinh thành nội Mỹ Túy Lâu ".

" Có nguy hiểm đến tính mạng không? ". Trân Ni nhíu mày, tại sao em ấy lại ở địa phương đó?

" Bẩm công chúa, không có nguy hiểm đến tính mạng "

" Vậy chúng ta có đi cứu người không ạ?!"

" Bây giờ ngươi kêu ta dẫn thị vệ đi đến nơi đó địa phương, lại cũng vào ở buổi tối? " Trân Ni giọng nói lạnh xuống, tâm trạng cũng theo đó giảm đến số âm.

Nàng muốn ngay lập tức đi đến đó cứu người, nhưng lại có quá nhiều tai mắt, giờ này đi ra ngoài sẽ bị chú ý, hơn nữa nàng là muốn đi kỹ viện. Suy nghĩ một hồi, nàng vẫn quyết định đến sáng mai lại đi ra, mặc đồ vi hành, cải trang mới đi ra.

" Thuộc hạ nông cạn, mong công chúa tha tội" Tên thị vệ thấy tâm trạng Trân Ni không tốt, liền nhanh chóng nhận tội.

" Không có việc gì, các ngươi lui đi, sáng mai chín giờ các ngươi cùng ta đi qua đó. Chỉ cần bốn người, hơn nữa phải mặc thường phục". Nàng dặn dò.

" Tuân mệnh, thuộc hạ cáo lui "

Nói xong cả đoàn thị vệ liền lui ra khỏi phủ công chúa.

" Hải Ninh, ngươi đi thám thính tình hình cái kia Mỹ Túy Lâu". Đợi kia đám thị vệ lui hết, Kim Trân Ni đối với bóng đêm nói nói mấy câu.

" Thuộc hạ tuân mệnh "

Trong bóng đêm, một đạo bóng đen lấy tốc độ cực nhanh ở trên nóc nhà phủ đệ công chúa hướng tới phía trung tâm nội thành đi rồi.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro