#30: Đến Hồng Kông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 21 sau khi tan sở, Kim Jisoo cùng Kim Jennie đáp máy bay tới Hồng Kông, nơi được mệnh danh là "viên ngọc của phương Đông". Vừa đến Hồng Kông hai người liền tới khách sạn Peninsula, họ bắt đầu "chuyến du lịch Hương Cảng ba ngày" lên rừng xuống biển, vui chơi thỏa thích.

Ngày thứ ba, cũng là ngày triển lãm khai mạc, hội trường chật ních khách mời, nhưng nhân sĩ, người nổi tiếng, quý phu nhân, thiên kim tiểu thư từ khắp nơi trên thế giới đến thăm quan. Ban tổ chức còn chuẩn bị đồ uống, đồ ăn nhẹ trong đại sảnh, cùng những người phục vụ ăn vận sang trọng sẵn sàng phục vụ khách.

Kim Jennie với chiếc váy dài qua sự kiểm duyệt của Kim Jisoo cuối cùng đã có thể bước vào phòng triển lãm mà mình mong chờ bấy lâu, phấn khích ngắm nhìn những cổ vật từ thời xa xưa, nếu bàn tay nhỏ nhắn không bị Kim Jisoo nắm chặt, thì Kim Jisoo đang đáp lại những lời chào hỏi từ bốn phương tám hướng, đã bị ném qua một bên từ sớm rồi.

Tuy đối với thái độ "vong ngã" của nàng cô không có ý kiến gì nhưng nghĩ tới việc đến đêm có thể hưởng thụ những kich thích nóng bỏng, cô không nhịn được nhếch môi lên đắc ý, tận đáy lòng cũng không có một câu oán hận.

Kỳ thực mấy ngày nay đều như thế, ban ngày là thời gian hưởng thụ của Tôn Kim Jennie, Kim Jisoo đưa nàng đi thăm thú khắp các danh lam thắng cảnh của Hồng Kông, khiến nàng được mở rộng tầm mắt, ăn các món trứ danh ở đây, đặc biệt là những món điểm tâm tinh tế đẹp mắt, quả thực nàng đã coi chúng là bữa ăn chính.

Đến đêm, cô nhiệt tình dẫn dắt Kim Jennie khám phá bí mật cơ thể, cùng nhau hân hưởng niềm vui, đêm nào cũng như vậy, thế nên cô nhìn quầng thâm trên mắt Kim Jennie mà không khỏi đau lòng.

Kim Jennie tham lam nhìn chằm chằm những tác phẩm nghệ thuật trước mắt, hồn nhiên thưởng thức bất kể thời gian đã quá trưa rồi. Phải tới khi Kim Jisoo nhắc nhở mình nên tới phòng triển lãm ở tầng cao nhất ăn trưa đã rồi sau đó tiếp tục xem, nàng mới luyến tiếc rời đi.

Kim Jisoo rũ khăn ăn, đưa tay nâng cằm Kim Jennie lên, nhẹ nhàng vuốt ve quầng thâm dưới mắt nàng, có chút không nỡ nói: "Đều là tại Soo không tốt, làm cho em mệt lại gầy thêm."

Kim Jennie dừng động tác xắt miếng thịt bò, ngẩng đầu chun mũi với cô. "Kim Jisoo lừa người ta, có phải muốn ép em ăn nhiều một chút nên mới dùng chiêu này phải không? Xưa rồi ChiChoo, em sẽ không nhẹ dạ mà mắc mưu đâu!"

Gầy á? Sao có thể chứ, mấy ngày nay quả thực nàng đã đem rất nhiều các món điểm tâm hàm lượng calorie cao làm món ăn chính, một ngày ăn tới ít nhất năm bữa, không béo thì thật buồn cười, còn có thể gầy sao?

"Nói như thế, cô cũng không áy náy nữa." Kim Jisoo thu tay lại, ánh mắt bí ẩn nhìn nàng, vẫy phục vụ mang hóa đơn tới.

Kim Jennie đặt buông chiếc khăn ăn lau miệng xuống, cầm cốc nước uống một ngụm, đợi phục vụ đi khỏi nàng mới hiểu kỳ hỏi: "Kim Jisoo có gì áy náy sao? Rốt cuộc Soo nói tới cái gì thế, sao em nghe mà chẳng hiểu gì cả?"

"Kim Jisoo nói là..." Kim Jisoo cúi đầu ghé sát tai nàng, phát ra một luồng không khí nóng bỏng và ướt át. "Kim Jisoo vốn sợ mỗi tối chúng ta nhiệt tình thái quá làm em mệt, em đã cho rằng không ảnh hưởng, vậy chị sẽ không khách sáo nữa, đêm nay..."

Một luồng điên chạy qua sống lưng nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Jennie thoáng chốc đỏ hồng lên giống như vừa thưởng thức rượu ngon, đỏ bừng bừng.

Kim Jennie vội che miệng cô, cẩn thận nhìn xung quanh, thấy không có ai chú ý đến cuộc đối thoại của hai người mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại thoáng nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của cô, nhịn không được liếc cô một cái sắc lẻm, nũng nịu nói: "Háo sắc, chị nói linh tinh cái gì đấy! Buổi tối... chị còn dám chạm vào em, xem em không cắt hết bộ móng lang sói của chị mới lạ đấy!"

"A, tàn nhẫn vậy!" Kim Jisoo cong môi lên thành mộ nụ cười buồn bã nói: "Em đã vô tình như thế, cái đó cũng đành tùy em vậy."

"Tùy em? Kim Jisoo... tối nay thật sự không chạm vào em?" Kim Jennie nghi hoặc hỏi. Kim Jisoo đồng ý quá nhanh, ngược lại càng khiến nàng không thể tin được. Con sói háo sắc này đổi tính đổi nết khi nào vậy, tự dưng ăn nói dễ nghe vậy? Từ sau lần đầu tiên, mặc dù không đến mức hàng đêm ý xuân dạt dào, nhưng trước khi đi ngủ, cô luôn miệng nói tay làm, phải ăn no đậu hũ của nàng thì mới cam tâm.

"Đương nhiên..." Kim Jisoo cố ý kéo dài giọng, ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn nghi ngờ lại mang theo chút hy vọng của nàng, cầm hóa đơn thanh toán và thẻ mà người phục vụ đưa, cô mới dội cho nàng một gáo nước lạnh, "không phải!"

"Kim Jisoo!" Kim Jennie không chịu nổi sự đùa bỡn của cô trừng mắt lên, lập tức kéo tay cô lại cắn một cái.

"Á, em đúng là cô nàng đanh đá!" Dường như phải bỏng cô rụt tay về, ai oán nhìn nàng, nhưng nàng thì một chút cũng để ý còn cười tươi, "Em sẽ bị báo ứng, nhanh thôi!" Kim Jisoo cắn răng oán hận uy hiếp, nhưng ánh mắt thì ấm áp vô cùng.

Đạo lý binh đến tướng chặn, nước ngập be bờ, Kim Jennie hiểu rất rõ, đối với sự uy hiếp của cô một chút lo lắng cũng không có. Kim Jennie không để ý, cười tươi, thảnh thơi uống nước.

Kim Jisoo trừng mắt nhìn nàng một cái, nhất thời cũng không có cách gì đối với nàng.

"Em biết là một ngày chị không thể không có em, muốn chị không chạm vào em căn bản không có khả năng. Cái mà chị nói tùy em là tùy em xử lí chị như thế nào chị cũng không oán thán. Ai bảo chị say đắm em đến độ không thể kiềm chế nổi cơ chứ! Chẳng trách mà cổ nhân đã nói: Dưới khóm mẫu đơn đành bỏ mạng, chết rồi làm quỷ cũng phong lưu, ai da, thật là rất trí tuệ, đúng là danh ngôn muôn thuở!" Trước ánh nhìn như muốn mắng chửi người của nàng, cô đẩy ghế đứng dậy, "Em ngoan ngoãn ngồi ở đây đợi chị, chị đi gọi điện thoại rồi quay lại ngay."

Kim Jennie cáu kỉnh nhìn bóng lưng cô vài cái, rồi lại nhấm nháp món điểm tâm mà người phục vụ mang tới sau bữa ăn một cách vui vẻ, nhân tiện giải quyết phần của cô luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro