Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai người đều ngơ ngác trước sự đột ngột như vậy. Trí Tú nắm trong tay tờ giấy không vội đọc, thấy Kim Thứ vội vàng như vậy liền cảm thấy kì lạ. Cô không nói thêm gì liền thúc ngựa chạy trong đêm.

Qua khu buôn bán hai người lại đi qua một thôn nhỏ nữa mới dừng lại, trên tay mở ra tờ giấy mà Kim Thứ đưa cho. Trong ánh sáng trăng mờ ấy, những dòng chữ được viết bằng máu đập vào mắt cô. 

"Cô Trí Tú sau khi chia tay cô ở đầm lầy, chúng tôi vô tình bắt gặp một đám người nhà họ Hồ. Bọn họ có đem một chiếc kiệu hoa, nhưng trong đó lại có mặt của anh trai cô Trí Long. Tôi nghi ngờ là trò của cô Ni bọn họ có dỡ trò, muốn mượn tay dạ quỷ để giết cô cướp dâu. Nhớ cẩn thận mẹ con bà ta, đừng lo cho tôi"

Trí Tú đọc xong bàn tay bất giác nắm chặt, cô giận dữ gằn nhẹ:

"Trí Long"

Trân Ni cũng nhìn lên tờ giấy, sắc mặt cũng khẻ đổi.

"Trí Tú...trong thu có nhắc đến tôi, bọn họ cũng muốn cướp dâu? Chuyện này là như thế nào, giấc mơ hôm qua với những chuyện này phải chăng là trùng hợp"

Trí Tú hơi cau mày, cô lắc đầu:

"Không hẳn là trùng hợp, cẩn thận vẫn hơn"

Dừng lại một hơi, Trí Tú bỗng hơi ấp úng nói:

"C-cô...cô...cô đến tháng chưa"

Tự nhiên đột ngộ nghe mấy lời này làm cho Trân Ni đỏ mặt, trợn mắt đáp:

"Biến thái"

Cô vừa thúc ngựa vừa gãi gãi đầu, không biết nói sao cho đúng. Quả nhiên, lúc này trong Trí Tú rất vụng về. 

"Tôi tôi...tôi không có ý đó, chỉ là tôi...cô có thể cho tôi xem quần trong của cô được không"

Nàng rất bối rối, không biết là tức giận hay ngại ngùng mà mặt đã đỏ bừng lên. 

"Không được"

Nhưng Trí Tú vẫn tiếp tục nài nỉ:

"Lỡ khi về đến phủ có người không tin chúng ta đã động phòng thì sao, hay là..."

Trân Ni tức giận thụi một cái vào bụng của Trí Tú, khiến cô ôm lấy bụng kêu thất thanh:

"Cô...cô làm cái quái gì vậy, không cho xem thì thôi chứ"

Trân Ni chợn mắt đe dọa:

"Chị còn nhắc nữa là tôi...tôi đánh cho chết chị, khi nào bái đường rồi hãy tính đến chuyện đó"

Trí Tú cởi mặt nạ, mặt có chút tái mét giải thích:

"Đàn bà các cô thật là, tôi chỉ muốn nói là làm hiện trường giả, lấy máu cô nhỏ vài giọt vào qu-quần...của cô thôi chứ làm gì đâu"

Lúc này nàng mới ý thức được mình hiểu nhầm ý cô. Nhưng nàng đâu có xin lỗi hay gì, mà vẫn dùng giọng đanh đá nói:

"Tại sao lại làm vậy? Ai đời lại có ai đi kiểm tra, chị muốn nhìn lén đúng không. Hứ đám háo sắc như chị tôi gặp đầy, tên nào cũng giống tên nào"

Trí Tú lắc đầu vô tội:

"Nhìn lén gì vậy trời, có phải tôi chưa thấy đâu nhưng quy định ở Kim gia là vậy phải qua một đợt kiểm tra mới vào đại đường. Cô cũng biết là bọn họ đang nhắm đến cô, nếu cô không chứng minh được đã trao thân cho tôi thì..."

Nghe vậy Trân Ni cũng hiểu được vấn đề, nhưng nàng không đáp ứng ngay mà giả bộ suy nghĩ một lát. Rồi đoạn đi đến một đường trống không, rồi đỏ mặt bảo Trí Tú dừng ngựa lại. Sau đấy nàng chạy vào một góc tối gần đấy, quay mặt quát nhẹ:

"Cấm không được nhìn lén, nếu không đem động phòng tôi đuổi"

Trí Tú nhún vai hai bàn tay che lấy trước mặt, nhưng giữa đôi mắt lại chừa một cái kẻ hở nhìn về góc tôi kia. Khóe miệng khẻ lẩm bẩm, mỏi mình cô nghe thấy:

"Hứ đồ ngốc, không cho ta nhìn lén thì ta trực tiếp nhìn, coi cô làm gì được"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro