iii. 𝗔𝘂𝗴𝗲𝗻𝘀𝘁𝗲𝗿𝗻

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


hirai momo tỉnh giấc trong một không gian tối tăm , đầy mùi của thuốc sát trùng , dưới nền gạch bừa bộn những miếng băng dán và những vỉ thuốc giảm đau . nàng chợt nhớ ra điều gì đó , quay đầu hoảng loạn tìm kiếm xung quanh , rồi khi nhìn thấy bóng lưng cô vẫn còn ở bên , nằm cạnh nàng , liền thở phào nhẹ nhõm

vết sẹo trên trán lại nhói đau , nó nhắc momo , rằng có chết cũng không được quên những gì đã từng xảy ra với mình , và cả những gì người kia đã từng làm vì mình . momo luôn luôn ghi nhớ từng hành động , lời nói và mọi điều nho nhỏ thuộc về cô , chưa bao giờ nàng quên đi bất kì thứ gì . ngay cả cô cũng thế , dù chưa từng nói với nàng bất cứ một lời ngọt ngào nào , nhưng vẫn luôn xem sự có mặt của nàng trong cuộc đời mình là vô cùng quý giá . vết sẹo trên trán nàng và trên vai cô , chính là minh chứng cho thứ tình yêu điên cuồng đó của cả hai

ít ai biết được , rằng giữa một kẻ tưởng như đang ở dưới đáy xã hội và một kẻ vô cùng ưu tú cùng tương lai sáng lạn rộng mở , lại tồn tại một loại tình cảm không thể nào chia cắt được . thứ tình cảm đó hình thành nhờ những thấu hiểu và cảm thông . chỉ có nàng mới có thể hiểu được con người thật phía sau lớp vẻ ngoài gai góc kia của cô , và chỉ có cô mới hiểu được , những cảm xúc chân thành cất giữ sâu trong tim nàng mà không cần phải nói ra

momo nhìn qua gương , giật mình khi thấy bản thân đã thay đổi rồi . nhớ ngày tuổi 17 non trẻ , momo đầy sức sống , đầy nhiệt huyết , tưởng chừng như có thể ôm được cả thế giới trong tay , không có gì là không làm được . momo khi đó , chính là momo xinh đẹp nhất

còn bây giờ , nhìn tới nhìn lui cũng chẳng khác gì một người phụ nữ trưởng thành . khuôn mặt gai góc , trải đời , ít cười hơn trước , suy nghĩ thực tế hơn . momo tự thấy bản thân mình bây giờ chẳng còn gì nữa, ngoài yoo jeongyeon và tấm thân rẻ mạt này

để có thể được bên nhau như ngày hôm nay , hirai momo đã chấp nhận từ bỏ đi gia đình , tương lai cùng toàn bộ những gì quý giá mà nàng tự tay tích cóp được trong ngần ấy năm , dường như đã mất đi tất cả . còn yoo jeongyeon , vốn đã chẳng có gì , thứ duy nhất mất đi sau khi yêu nàng , chỉ là lớp vỏ bọc cứng rắn mà cô tự mình dựng lên bao lâu nay . người duy nhất có thể trở thành ngoại lệ của yoo jeongyeon , cả đời này chỉ có một mình hirai momo mà thôi

momo chạm nhẹ lên khuôn mặt sưng tấy , đầm đìa máu của jeongyeon , trái tim quặn đau liên hồi . jeongyeon nhìn nàng như thế , cũng không giấu được đau lòng . jeongyeon ngày ngày lao đầu vào những nơi nguy hiểm , thậm chí còn suýt mất mạng mấy lần , thường xuyên trở về nhà với cơ thể bầm dập , tất cả những điều đó , cũng là vì nàng . cô chưa bao giờ làm điều gì ngu ngốc cả , những việc ngu ngốc nhất mà cô từng làm , đều chỉ vì mình momo mà thôi

" jeongyeon , hay đừng làm nữa nhé ? nhìn jeongyeon như thế này , tôi chịu không nổi đâu "

momo vừa chấm thuốc lên vết thương cho jeongyeon , vừa nói . cô chỉ nhẹ nắm tay nàng , khóe môi khẽ cong lên

" không làm thì tiền đâu tôi nuôi momo "

" tôi có tay có chân , tôi cũng có thể đi làm được "

" thôi , momo vì theo tôi mà từ bỏ tất cả , chẳng còn gì , bây giờ làm sao tôi có thể nhẫn tâm để momo chịu cực khổ nữa đây ? "

" tại sao lại cố chấp như thế ? "

" vì momo "

momo giữ chặt lấy bàn tay cô , đôi mắt nàng ứa nước . ngày đó nàng sinh ra trong một gia đình bề thế , có truyền thống tri thức nổi tiếng nhất thành phố , ba nàng còn là giám đốc một công ty có địa vị cao trong xã hội . nhiều người nói nàng sinh ra đã ở vạch đích , nhưng nàng không đồng ý . nàng không muốn vì mang họ hirai mà được đối đãi thiên vị , nàng không muốn sống trong lễ nghi , khuôn phép . ít ai biết rằng vị tiểu thư quý báu của gia đình hirai lại có ước mơ khác xa những vị tiền bối đi trước - đó là trở thành vũ công . thứ nàng muốn duy nhất chỉ là được sống như một người bình thường , sống vì ước mơ của mình , sống vì lí tưởng và mục tiêu riêng của bản thân , không phải bận tâm lo nghĩ về những thứ xa vời nào khác

hirai momo là vậy đó , người khác nhìn vào sẽ thấy nàng có vô vàn may mắn , vì được sinh ra ở một nơi có đầy đủ mọi thứ như thế , nhưng chỉ nàng mới hiểu được nàng cảm thấy thế nào , chỉ nàng mới hiểu được , nàng đang phải chịu đựng những gì

cho đến một ngày , một kẻ bất hạnh hơn cả momo xuất hiện

một kẻ mang khuôn mặt trông dữ tợn với nhiều vết sẹo chi chít trên cơ thể . một kẻ nghiện hút thuốc và bạo lực , nói cô là cảnh sát chìm cũng không ai thèm tin . nhận nhiệm vụ rồi thực hiện theo mệnh lệnh của cấp trên , thậm chí còn từng giết chết mấy mạng người , tất cả những điều đó đã tôi luyện nên một yoo jeongyeon như bây giờ. chẳng điều gì có thể khiến cho tảng băng đó động lòng. dường như , yoo jeongyeon không hề có cảm xúc , hệt như một con sói đơn độc vậy

thế mà hirai momo có thể làm được đấy

hirai momo suýt nữa đã bị đám kẻ thù của ba nàng giết chết bằng một cây súng ngắn , may mà có jeongyeon nhìn thấy , rồi lao đến ôm lấy nàng trong lòng , đỡ cho nàng một phát đạn . jeongyeon không phải kiểu người nhân từ thích cứu người , momo cũng không hề quen biết cô , vậy mà jeongyeon lại dám lãnh thay cho một người dưng một viên đạn vào vai , lại còn điên cuồng lao đến quyết tử với bọn chúng , bảo vệ nàng . đến giờ cũng không biết vì lí do gì . mỗi lần momo hỏi , cô cũng chỉ trả lời là không biết

bảo vệ sao ? có lẽ là lần điều tiên trong đời , momo được một người bảo vệ

sau lần đó momo phải lòng jeongyeon , trong một lần bám theo jeongyeon đến hang ổ của bọn buôn hàng cấm , đã có thể trả nợ jeongyeon bằng cách đỡ cho jeongyeon một dao . chỉ là momo nặng hơn , không nhờ cô bất chấp mưa gió cõng đến bệnh viện là đã chết rồi . jeongyeon cũng bị momo làm cho lay động , mất một thời gian mới chịu thừa nhận là không muốn mất nàng

một kẻ như cô mà cũng được yêu thương , quả thật là rất may mắn

momo theo jeongyeon , từ bỏ căn nhà rộng hàng trăm mét vuông , chỉ để dọn về căn nhà thuê của cô . từ bỏ luôn cả tương lai phía trước , chấp nhận cùng một kẻ như cô xây dựng hạnh phúc . toàn bộ đều là momo dũng cảm , và jeongyeon chấp nhận che chở

nhờ vậy mà ở bên nhau được đến giờ

jeongyeon chưa từng quên cái ngày hirai momo đau đớn nằm trong vòng tay cô , chưa từng quên dáng vẻ đẫm nước mắt của momo khi nàng nói nàng thương jeongyeon nhiều thế nào . có lẽ vì đó mà jeongyeon chẳng muốn bỏ cuộc , jeongyeon cố chấp đến giờ , đều là vì cô cũng thương momo nhiều nhiều

dù công việc có hơi vất vả thật , nhưng đây là công việc duy nhất mà cô có thể làm được . không có chỗ nào muốn nhận một người có vẻ ngoài đáng sợ như cô cả , mà nếu cô sợ vất vả thì làm sao khiến momo hạnh phúc được ? vậy nên có bắt cô làm cả đời đi nữa , chỉ cần không thể để momo thiếu thốn , cô vẫn sẵn sàng hi sinh tất cả

" yoo jeongyeon "

momo dựa lên vai cô , nhỏ giọng gọi tên

" tôi thương jeongyeon lắm "

trái tim như được vô vàn tia nắng mùa xuân rọi vào , ấm áp đến lạ . cô nhận ra rằng bản thân mong muốn được sống cùng hirai momo đến dường nào , muốn được thấy momo cười , muốn được nhìn momo già đi , muốn đường đường chính chính dắt momo lên lễ đường , muốn được nắm tay momo cả đời này

yoo jeongyeon muốn được yêu hirai momo , nhiều và nhiều hơn nữa

" tôi cũng thương momo thật nhiều "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro