Hồi ức.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



''Yaaaaaa cái tên Yoon Jeonghan đáng ghét, mày có chịu đứng lại không thì bảo.''

''Mày nghĩ tao ngốc hay gì mà đứng lại để cho mày đánh hả.'' Jeonghan vừa cầm cốc cà phê vừa chạy nói.

Thế là hai người họ cứ vờn nhau quanh khuôn viên trường nãy giờ và không ai chịu nhường ai cả. Jeonghan vì vừa chạy vừa quay lại để ngó xem người bạn của mình đã lùa đến đâu rồi nên không để ý đằng trước mình và bỗng một cái

''Rầm''

Jeonghan do chạy quá nhanh nên cậu đụng trúng vào một người khiến cậu ngã về sau, nhưng may rằng là người đó đã đỡ lấy người cậu khỏi việc bị ngã chứ nếu không thì chiếc mông đáng yêu của cậu sẽ bị tiếp xuống mặt sàn cứng cáp đó mất.

 Nhưng lại không may ở chỗ là người mà cậu đụng phải chính là một người đàn anh khối trên và cũng là người mà cậu luôn thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay - Hong Jisoo. Anh hiện đang là sinh viên năm 3 và là một hotboy có tiếng trong trường.

Anh không những học giỏi, vẽ tranh đẹp mà môn thể thao nào anh cũng chơi rất giỏi nên anh được rất nhiều người yêu thích và Jeonghan cũng không ngoại lệ. Từ khi cậu gặp anh vào một lần anh đang chơi bóng rổ với bạn. 

Lúc đó sở thích của cậu là vẽ tranh (lúc này cậu mới chỉ là sinh viên năm nhất) và cậu rất hay vẽ tranh ở sân chơi bóng rổ những lúc nghỉ giải lao. Đáng lẽ ra mọi thứ sẽ diễn ra như thường ngày nhưng hôm đó cậu mải mê vẽ tranh để nộp bài cho giáo viên nên không để ý mọi thứ và chỉ biết cặm cụi vẽ. 

Bỗng nhiên xung quanh có người hét lên ''Quả bóng đang bay tới kìa, mau né đi!''

Giọng nói đó khiến cậu giật mình mà ngẩng đầu lên. Đúng là quả bóng đó bay về phía cậu nhưng lúc đó cậu chưa kịp né thì đã có người chặn quả bóng đó lại giúp cậu. Và đương nhiên người đã giúp Jeonghan không ai khác ngoài Jisoo. Kể từ ngày hôm đó cậu chính thức theo đuổi anh ( hai người đã quen biết nhau từ lâu nhưng trước đó thì cậu chỉ mới hơi rung động với anh thôi)

Quay trở lại thực tại, cậu giữ lại thăng bằng rồi nhìn anh. Hôm nay anh vẫn mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây như thường ngày nhưng đập vào mắt cậu là cốc cà phê của cậu đã bị đổ hết lên áo anh rồi. Cậu nuốt nước bọt và nhìn anh rồi ngó xem xung quanh thấy rất nhiều người đang nhìn mình và đứa bạn vì thấy cậu như này nên cũng chạy đi chỗ khác để tránh nhận người quen khiến Jeonghan vô cùng xấu hổ. Cậu giữ lại bình tĩnh và nở một nụ cười đầy ngượng ngùng. Trong lòng cậu muốn đội chục cái quần nhưng vẫn phải xin lỗi anh.

''Em thực sự rất xin lỗi đàn anh ạ, là do em chạy hấp tấp quá nên không để ý đến đàn anh đang đi phía trước ạ'' Jeonghan cúi đầu xin lỗi anh

''Không sao đâu, chỉ hơi đau với ướt áo một chút thôi haha'' Jisoo không khỏi nhịn được cười khi thấy vẻ mặt đầy lo lắng trông vô cũng đáng yêu đó của cậu.

''Áo bị ướt với bẩn như này mà một chút thôi á.'' cậu lẩm bẩm một mình

''Em xin lỗi đàn anh nhiều lắm ạ... A, hay để em mời đàn anh một bữa coi như chuộc lỗi với lại em sẽ giặt áo này rồi đưa cho đàn anh sau ha?'' Jeonghan cúi đầu lia lịa

''Không phải vậy đâu, áo này bẩn chút nhưng anh tự giặt là được ý mà.''

''Đi mà, dù gì người làm áo bẩn là em nên đàn anh để em giặt NHA'' Jeonghan nhấn mạnh từ nhé nhằm để anh hiểu ý.

Thấy Jeonghan nói vậy nên anh cũng gật đầu đồng ý cho cậu vui.

''À đúng rồi, chuyện em định sẽ mời đàn anh một bữa á. Đàn anh đồng ý nha.''

''Hừm để anh xem xét đã...Tối thứ 7 anh rảnh nè, còn em thì sao?''

''Tối thứ 7 em cũng rảnh á, vậy chốt tối thứ 7 ha. Còn chỗ hẹn thì em sẽ nhắn tin sau và bây giờ em có việc bận rồi nên em đi trước nha.''

Nói rồi cậu phi như bay ngoài hành lang, thật ra không phải là cậu có việc bận mà là đi tìm khứa bạn để tính sổ vì dám làm mình mất mặt trước crush. Jisoo thấy cậu đi thì cũng nhìn theo bóng lưng của cậu mà khẽ cười rồi cũng rời đi ngay sau đó.

Tối thứ 6 ngày 11 tháng 12 năm 2014

                                                                                                                           jeonghan

                                                                                 Đàn anh Jisoo có ở đó khôngg?

Jisoo

I'm here 

                                                                                                                          Jeonghan

                                                                                  Em vừa tìm được chỗ đi ăn rồi

                                                             Hẹn đàn anh ở quán XX lúc 7 giờ tối nhaa

Jisoo

Vậy để anh tới đón em nhé?

                                                                                                                          Jeonghan

                                                                                                Hmm...vậy cũng được ạ

                                                               Có gì anh đến kí túc xá rồi đón em nhaa

Jisoo

Okayy

thôi muộn rồi thức khuya không tốt đâu nên em ngủ đi nha

 Chúc em ngủ ngon <3

Không cần trả lời lại anh đâu

Cứ để anh là người nhắn cuối nhaa

                      (💞)

---

Buổi tối ngày hôm sau:

Vì thời tiết cũng hơi se se lạnh nên hôm nay cậu mặc một chiếc áo phông bên trong kết hợp với quần trắng và khoác thêm áo màu xanh bên ngoài. Còn anh thì mặc một bộ quần áo màu nâu đơn giản nhưng cũng không kém phần lịch lãm và hình như anh còn mang theo một cái áo ấm phòng trường hợp trời đổ lạnh. 

Nơi mà hai người hẹn nhau là một quán đồ nướng nhỏ. Trong suốt buổi ăn đó hai người họ trò chuyện với nhau rất hăng say và cậu cũng đã trả lại chiếc áo mà cậu đã đổ cà phê lên.

Sau khi kết thúc bữa ăn đó thì Jisoo có mời Jeonghan đi dạo cùng mình để đỡ đầy bụng và đương nhiên cậu sẽ đồng ý rồi bởi vì đi cùng với crush thì ai mà chả thích. Miệng anh thì nói là đi dạo đấy nhưng thực chất thì anh lại dẫn cậu đến công viên giải trí gần đó chơi. 

Sắp đến giáng sinh rồi nên mọi thứ xung quanh công viên được trang trí rất bắt mắt. Hai người họ tham gia rất nhiều trò chơi và cùng nhau chụp ảnh. 

Jeonghan chơi xong thì cười tít hết cả mắt rồi bỗng dưng cậu lại nhìn vào điện thoại. Đã 10h45 rồi và chỉ còn 15 phút nữa là kí túc xá sẽ đóng cửa. Mặc dù không muốn về nhưng cậu vẫn phải đi đến chỗ Jisoo để nhờ anh chở về không thì sẽ muộn mất.

Trên đường đi lấy xe anh thấy Jeonghan liên tục xoa tay áp lên má và người bắt đầu run lên vì trời bắt đầu trở gió lạnh nên anh đã không ngần ngại mà cởi ngay chiếc áo ấm của mình đang mặc mà đưa cho Jeonghan. Ban đầu cậu đang còn từ chối nhưng vì lạnh quá nên cũng đã lấy mặc.

Vì Jisoo là con một nên rất được bố mẹ cưng chiều. Và khi anh lên đại học thì bố mẹ anh đã mua cho anh một căn hộ với một chiếc xe để anh tiện đi lại nên anh không phải lo ngại về việc phải về kí túc xá giống Jeonghan.

Trên xe anh bật máy sưởi lên và hỏi cậu ''Em thấy đã ổn hơn chưa, có lạnh nữa không?''

''Em không sao đâu ạ, lúc nãy bên ngoài hơi lạnh chút nhưng vào trong xe thì ấm hơn rồi nên đàn anh không phải lo lắng nữa đâu ạ''

''Mà Jeonghan này, em không cần phải gọi anh là đàn anh đâu. Em cứ việc gọi là anh hoặc anh Jisoo là được rồi chứ nghe từ đàn anh nó nghe xa lạ lắm.''

''Nhưng mà xưng hô kiểu vậy có thất lễ không ạ?''

''Không sao hết á, em cứ việc xưng hô thoải mái thôi không phải ngại đâu.''

''Nae nae, em biết rồi ạ.'' nói rồi cậu vùi mình vào trong áo ấm của anh rồi hít hà mùi nước hoa hương gỗ trầm mà anh sử dụng.

(Hình ảnh chất lượng thấp nhưng otp chất lượng cao )

Vì Jisoo không có thẻ ra vào nên anh chỉ có thể đưa cậu về đến cổng thôi. Thật may khi lúc cậu đến cùng lúc với bảo vệ đang chuẩn bị khóa cổng nên cậu đã được vào.

 Vào trong phòng cậu vẫn không ngừng suy nghĩ về buổi đi ăn ngày hôm nay. Trong đầu cậu bây giờ chỉ toàn hình bóng anh thôi. Chao ôi người gì mà vừa đẹp trai, ga lăng lại còn vừa kinh tế với tinh tế nữa chứ. Thế là nguyên buổi tối cậu cứ ôm gối và cười tủm tỉm rồi lâu lâu lại nhìn vào điện thoại một lần. Hình như là do anh đào hố sâu quá rồi nên mới khiến Jeonghan trở nên mê muội anh như thế này.

Bên cạnh đó thì Jisoo ở nhà cũng giống như cậu vậy. Trong đầu anh bây giờ cũng chỉ toàn là những hình ảnh đáng yêu của Jeonghan mà thôi. Nghĩ rồi anh lấy ra chiếc áo mà Jeonghan đã giặt và trả lại cho anh. Chiếc áo sơ mi tỏa ra một mùi hương vanilla vô cùng ngọt ngào, khiến anh không thể dứt ra được.

''Người gì đâu mà không những mùi cơ thể đã thơm mà đến cả nước giặt cũng vậy.'' anh nghĩ

Kể từ ngày hôm đó thì mối quan hệ của hai người bắt đầu trở nên thân thiết hơn. Anh và cậu thường xuyên hẹn nhau đi chơi hơn. Tầng xuất cậu gặp anh nhiều hơn và tình cảm họ dành cho nhau cũng ngày một nhiều hơn.

Ngày 30 tháng 12 năm 2014

Vì hôm nay là sinh nhật anh nên cậu đã phải dậy từ sớm để làm bánh kem tặng anh. Mặc dù cậu biết rằng anh thừa tiền để mua một cái bánh nhưng cậu vẫn quyết định làm nó. Bởi vì có một số thông tin nói rằng nếu bạn tỏ tình một ai đó vào ngày sinh nhật của họ thì người ta sẽ nhớ mãi không quên nên cậu quyết là sẽ bộc lộ hết những cảm xúc của cậu dành cho anh bấy lâu nay.

                                                                                                                           Jeonghan

                                                     Anh Jisoo, tối nay anh có hẹn với ai không ạ?

Jisoo

Không, tối nay anh rảnh

Có chuyện gì hả?

                                                                                                                           Jeonghan

                                                                                À không có chuyện gì to tát đâu

                                 Chỉ là tối nay em muốn mời anh đi đến một nơi thôi ạa

Jisoo

À vậy hả, mà đi đâu vậy?

                                                                                                                           Jeonghan

                                                                                                                                   Bí mật

                                  Anh cứ việc đến đón em thôi còn em sẽ chỉ đường sau

                                                                                      anh không cần trả lời lại đâu

                                                                                                    để em nhắn cuối nhaa

Jisoo

dám tranh việc nhắn cuối với anh hả

không chooo!!

       (🥲)

                                                                                                                            Jeonghan

                                                                                                                     dạ em biết òii

Jisoo

Tạm tha thứ😼

       (🫂)

---

Tối đến

Jisoo đến đón cậu theo như chỉ định còn việc đi đâu thì chỉ chờ mệnh lệnh của Jeonghan thôi. Sau khi lái xe theo như sự chỉ dẫn của cậu thì cuối cùng cũng đã đến nơi. Đó là một quán đồ nướng ở ven biển. Cậu đã đặt đồ ăn từ trước nên đồ ăn cũng rất nhanh chóng được đưa ra. Jeonghan và anh ngồi ăn một hồi rồi cậu nói muốn vào nhà vệ sinh một lát nên anh cứ tiếp tục ăn đi

Sau khi ăn gần hết đồ ăn thì đập vào mắt anh là hình ảnh cậu đang cầm một cái bánh kem trên tay còn miệng thì đang hát bài happy birthday để tặng anh. Jisoo thấy vậy nên cũng hùa theo rồi vỗ tay hát theo cậu.

Sau khi Jisoo thổi nến và cắt bánh thì Jeonghan nói ''Bánh này là do em tự làm đấy, anh Jisoo ăn thử xem ngon không ạ.''

''Bánh tự làm mà đẹp như này chắc ăn cũng ngon lắm đây.'' nói vậy thôi chứ thật ra là anh cũng sợ nó dở ^^

Sau khi ăn thì Jisoo mới trợn mắt lên vì không ngờ nó lại ngon hơn anh tưởng tượng. Anh không ngừng gật đầu nhằm chỉ là nó rất ngon bởi vì anh bận ăn rồi nên lấy đâu ra miệng mà nói chứ. Còn Jeonghan thì không biết đã cầm trên tay một bó hoa tự khi nào.

''Anh Jisoo này, th-thật là em đã thích anh từ lâu rồi. Anh...anh có đồng ý hẹn hò với em không ạ?''

''....''

''Còn nếu mà anh không đồng ý thì chúng ta vẫn có thể là bạn bè chứ ạ?''

''....''

Không khí bắt trở nên ngột ngạt bởi vì Jeonghan đã tỏ tình anh rồi nhưng anh vẫn chưa trả lời. Cậu đang định mở miệng nói để phá tan bầu không khí này nhưng anh đã lên tiếng trước cậu

''thật ra anh cũng thích em, nhưng hãy thử tìm hiểu nhau trước nhé.'' nói rồi anh nắm lấy tay cậu và đặt một nụ hôn lên trên đó.

---

''Jisoo ơi, anh biết tại sao em lại chọn hôm sinh nhật của anh để tỏ tình không?''

''Hừmm, tại sao nhỉ?''

''Em nghe nói, nếu tỏ tình ai đó vào sinh nhật của họ thì người nọ sẽ không bao giờ quên.''

.

.

.

.

.

.

.

hình như máy toi ko thích toi viết tiếp fic này rồi mấy cô ơi, mỗi lần viết là kiểu gì cũng bị liệt phím, có nên drop để vừa lòng máy ko mấy 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro