2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạo đã từng mở một quán cà phê nằm trong hẻm. Quán anh chủ yếu là cà phê pha bằng phin nhỏ giọt chứ không pha máy, vì pha phin thơm lắm, nguyên một con hẻm nhỏ xíu sáng nào cũng nức mùi cà phê.

Hồi đó Đông Anh dạy thêm gần quán, chạy ra vô cũng hay ghé mua cà phê, cũng hay nói chuyện đôi ba câu rồi té ra, Hạo với nó hồi đó chung trường. Hạo học ban khác nó học ban khác nên chưa thấy mặt nhau là phải. Nhưng rồi cũng dẹp quán cho thuê mặt bằng, vì nhà Hạo hết đường làm ăn.

Đông Anh ngỏ lời mời Hạo ở ghép, chia tiền phòng, Đông Anh chịu sáu phần Hạo chịu bốn phần tiền thuê.

Đông Anh có một cái giỏ mây, một hộp bánh bích quy đựng mấy thứ kì lạ và, bí mật của mình Đông Anh tao mày hỏi làm gì hả, Hạo? Hạo tò mò nhiều lần muốn lau dọn để coi nó diếm bí mật gì kĩ ghê, hóa ra cũng chỉ là cuộn băng cát-xét nhưng chữ có phần nghuệch ngoạc, độc một dòng mà Hạo đoán chắc là tên bài hát, "Nhìn những mùa thu đi" của cô Khánh Ly hát.

Hạo cho chạy thử băng nhưng bị kẹt, anh tưởng rối nên đem ra để sửa nhưng phát hiện bức ảnh nhàu gấp làm tư giấu trong những kí ức và cuộn băng mà Đông Anh nâng niu.

Hạo xin lỗi Đông Anh vì lỡ lục đồ lung tung, vì lỡ thấy tấm hình tình đầu của Đông Anh mặc bộ đồ tươm tất đứng trên bục kê một thùng trống với cây ghi-ta dựng đứng, tình đầu của Đông Anh cười rạng rỡ nhìn về phía máy ảnh.

Đông Anh kể cho Hạo nghe rồi, về người tình tên Đình Hựu ấy, Hựu cao lắm, dáng đẹp hát hay, đưa đẩy hồn Đông Anh ra khỏi xác thân phàm tục về thẳng trời xanh. Rồi Hựu cũng bỏ nó đi, đem giọng hát mua vui cho đời, Đông Anh kể cho Hạo nghe Đình Hựu hát Nhìn những mùa thu đi của Trịnh Công Sơn hay như thế nào, cách em luyến láy như nâng niu ca từ trong vòng tay.

Và Đông Anh chẳng hề biết khi nào mình sẽ nghe lại được giọng Hựu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro