Chương III: Thứ Sáu Ngày Mười Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hôm nay là thứ 6 ngày 13 năm YYYY, cái ngày này được cho là ngày xui xẻo.Tôi thì vốn chẳng để ý mấy vấn đề đó và tôi cũng chẳng tin.Vì, tôi chưa bao giờ gặp xui trong những ngày thứ 6 ngày 13 ngày bao giờ.Còn có lúc, tôi còn không quan tâm hôm nào là ngày gì nữa.Nhưng bây giờ, cô gái ở nhờ nhà tôi vốn là một Nữ Hoàng ở Thế Giới Bên Kia vô cùng kinh hãi cái ngày này.Cả buổi sáng, em cứ nằm trong chăn.Em còn bảo:
-Hôm nay là ngày cực kì nguy hiểm.Kazuto-kun không được ra ngoài đâu đấy!
"Nếu không ra ngoài lấy gì mà ăn" tôi nghĩ.Bởi vì, hôm qua, chúng tôi đã ăn nốt chỗ còn lại.Nên hôm nay, tôi cần phải ra ngoài mua đồ ăn, còn Nayako ở nhà cũng được.Bình thường, việc đi chợ là Nayako luôn làm vì em ấy thích vậy.Em ấy nói rằng:
-Kazuto-kun đã nấu ăn rồi thì để em giúp anh đi chợ nhé!
Vậy mà hôm nay, em lại trở thành một người khác hoàn toàn.Có lẽ, cái Thế Giới Bên Kia là thế giới cổ đại nên mới tin vào điều đó.Tôi ra ngoài và đóng cửa lại.Hôm nay, mọi người cũng chẳng ai tin cái việc đó cả.Mọi người vẫn đi chơi, đi làm như bình thường. Nhưng hôm nay, trời khá âm u.Có vẻ như sắp mưa.Tôi phải đi nhanh thôi còn về
-Coi nào.Hôm nay ăn gì nhỉ.......?Tôi nghĩ.
 

  Cuối cùng, tôi cũng quyết định được.Hôm nay, tôi sẽ làm món mì ý cho Nayako.Em rất thích món này và thường xuyên gọi khi đi ăn hàng.
  Những đám mây cũng dày hơn và gió bắt đầu mạnh hơn.Mọi người đang nhanh chóng chạy về nhà.Tôi không ngờ là chỉ sau 1 giây.Gió đã mạnh lên rất nhiều.Mới đầu, chỉ là cơn gió hơi mạnh.Vậy mà giờ, gió này phải gọi là mạnh hơn cả bão nữa.Tại sao, tôi chưa từng thấy điều này bao giờ.Ít nhất, phải mất 5 phút mới mạnh lên vậy chứ.Nhưng, 5 phút là đã quá nhanh.Vậy mà, 1 giây thôi cũng đủ biến cơn gió thành bão.Bỗng nhiên, có một vật đen bay rất nhanh từ trước.Chưa kịp nhìn lại, nó đã bay thẳng về phía tôi.Đó là cái ôtô đang chạm vào tôi chỉ trong 1 tích tắc nữa.
- Magic - Baptism - jinx - Start !
Bùm!!!!!!!!!!! Ngay sau khi tiếng nói dứt, tôi mở mắt ra.Đứng ngay trước tôi, là người ấy, là em, là Nayako của tôi.Em đã cứu tôi thoát chết trong tích tắc.Em lại đọc tiếp:
-Attributes- wind- Redirect !
Vòng tròn màu trắng hiện ra dưới chân em
Em vừa dứt lời là lại nói tiếp:
- Attribute - Storm - Delete !
Vòng tròn đã chuyển thành màu ghi.
Cơn bão và gió đã ngừng lại.Em quay ra tôi và nói:
-Kazuto-kun, em đã bảo không được ra ngoài rồi mà!
Tôi cuống cuồng xin lỗi.Giờ thì, tôi tin thật rồi, đây là một cái ngày nguy hiểm.Em đọc thần chú xóa ký ức và mọi người lại ngủ như lần trước.Mà cái chuyện hồi nãy, tôi nhớ lại vẫn còn run.Không thể ngờ, gió lại mạnh nhanh đến vậy.

  Bước vào nhà, tôi hỏi Nayako:
-Mà, tại sao nãy gió lại trở nên mạnh đột xuất đến vậy?
Em trả lời:
-Em không biết, nhưng mà hồi ở Bên Kia cũng vậy.Cứ mỗi lần đến ngày đó là mọi người đều bị bão xóa đi
Tôi hỏi:
-Xóa đi? Chẳng phải họ đã
Em đã hiểu ý tôi nên tôi chưa kịp nói hết em đã trả lời:
-Đó chỉ là linh hồn họ.Nếu ở Thế Giới Bên Kia, những người vô dụng sẽ bị xóa bỏ.Còn em, em là nữ hoàng nên sẽ không sao
Tôi hỏi tiếp:
-Vậy, em còn sống không?
Em trả lời như quát tôi:
-Đương nhiên là có rồi! Em chỉ là người thường như bao người khác.Nhưng trong em, có một con quỷ đang ngủ say.Sau này, nó sẽ thức tỉnh
Tôi vội hỏi:
-Thức tỉnh? Vậy có sao không?
Nayako trả lời:
-Em cũng không biết.Em chưa bao giờ biết hình dáng và tính cách con quỷ trong em cả.Em không biết nó tốt hay xấu thì chỉ có đợi đến lúc nó tỉnh dậy
Tôi nói:
-Vậy nếu tính cách xấu thì........
Em thẳng thắn đáp:
-Nếu vậy thì có lẽ nó sẽ hủy diệt thế giới này, có lẽ vậy
Tôi giật mình vì câu trả lời của em.Tôi cứ nghĩ nếu em là người tốt thì con qủy trong em cũng vậy chứ.Nhưng, tôi không muốn xa lánh em.Tôi sẽ tìm cách giúp em nếu con quỷ đó là người xấu.Tôi chợt nhớ ra giấc mơ mà dạo này tôi mơ thấy.Giấc mơ đó có một cô gái mặc bộ váy đen mỏng để lội đôu chân.Dưới chân cô ta có vòng phép thuật màu đen.Cô ta đọc những câu chú phép thuật và rồi bóng tối bao phủ thế giới.Chẳng lẽ, giấc mơ đó là thật? Không, tôi không tin đó là Nayako.Nhưng, biết đây lại là vậy.Mà, nếu có chuyện đó, tôi nghĩ chắc đó  chỉ là con quỷ trong em thôi.Chắc sẽ không gây tổn hại gì cho em đâu.Tôi tò mò hỏi:
-Vậy, em là Nữ Hoàng gì?
Em đáp:
-Em cũng không rõ.Từ khi sinh ra, em đã được chọn làm nữ hoàng.Họ nói chọn em làm nữ hoàng vì bên trong em có một sức mạnh của con quỷ đang ngủ say.Còn sức mạnh đó, em cũng không biết.Chỉ có họ biết, nhưng họ không cho em biết.
Tộ càng nghi ngờ về việc này.Rốt cuộc, Nayako là ai? Con quỷ trong em như thế nào? Nó có ảnh hưởng gì đến Nayako không? Và thắc mắc lớn nhất của tôi là...............tại sao em bị nhốt trong hầm ngục? Tôi chợt nhớ ra chuyện đó.Tôi hỏi:
-Vậy, cái ngày em bị nhốt trong ngục đó là lí do vì sao?
Nayako đáp:
-Em chỉ biết họ nói rằng: Nữ hoàng! Sức mạnh của người sắp bùng phát, nó sẽ xảy ra trong 6 tháng nữa.Vậy nên, chúng tôi sẽ đành tạm giam người vào hầm ngục chờ đến khi con quỷ của người thức tỉnh.Chờ đến khi con quỷ không còn gây hại cho vương quốc của chúng ta
Từ ngày tôi đưa em về đây là đã được 2 tháng.Còn 4 tháng nữa là sức mạnh sẽ bùng phát sao? Sức mạnh đó đáng sợ lắm ư? Tôi lạo hỏ nữa:
-Anh hỏi nốt.Tại sao họ biết là còn tận 6 tháng mà đã nhốt em vào ngục?
Em trả lời:
-Họ bảo sức mạnh này có thể bùng phát bất cứ lúc nào nên họ phải giam giữ em
"Vậy tại sao em không chống lại chứ?" Tôi hỏi.
Em nói với giọng buồn:
-Em không thể.Người đã đưa em về khi em mồ côi là Đức Vua của Thế Giới đó.Nếu em chống cự, ông ta sẽ tìm hai người đã sinh ra và bỏ rơi em và giết họ cùng với em nữa.Em cũng không muốn người khác bị liên lụy
Tôi hiểu cái cảm giác bị bỏ rơi của em.Tôi nói:
-Cho dù, em có như thế nào đi chăng nữa.Em vẫn là Nayako của anh.Anh vẫn sẽ luôn ở cạnh em
Bờ môi chúng tôi tới gần nhau.Chắc chắn, tôi sẽ không bao giờ bỏ em lại.Chắc chắn! Tôi nói với em:
-Tuần tới, mình làm đám cưới nhé.
Em nhìn tôi, những giọt nước mắt hạnh phúc chảy xuống đôi má hồng.Em cười và trả lời:
-Dạ! Em yêu anh

  Tôi mặc bộ vét màu đen và sơ mi trắng trông rất chỉnh tề.Túi áo ở ngực có cài một bông hoa hồng.Đây là lần đầu tôi mặc chỉnh tề và ngay ngắn như vậy từ cái ngày tôi trở nên cô độc.Nhưng giờ, tôi sẽ không còn cô độc nữa.Tôi sẽ được ở bên người con gái tôi yêu.Tôi sẽ bảo vệ em cho dù có chuyện gì xảy ra.Tôi..............không muốn mất người thân một lần nữa.Em bước ra sau tấm rèm che.Tôi ngạc nhiên trước vẻ đẹp ấy.Đóa hoa hồng ngàn sắc của tôi giờ đang mặc chiếc váy cưới vô cùng lộng lẫy.Em mặc chiếc váy trắng bó sát lấy người.Tay em đeo hai cái găng trắng tinh. Tay áo trễ xuống ở hai bên vai.Mái tóc đen mượt được búi lên gọn gàng.Em chưa trang điểm nhưng đôi mắt hồng và đôi môi đỏ tươi đã làm nổi bật cả khuôn mặt hồng hào của em.Trên đầu em là một cái khăn trắng mỏng phủ chạm xuống đất.Em nhìn tôi rồi hỏi:
-Trông em thế nào, Kazuto-kun?
Tôi trả lời:
-Em..............đẹp lắm
Tôi vẫn không tin nổi cái vẻ đẹp của em là thật.Đẹp tới mức khó tin, nhưng tôi yêu em không chỉ về ngoại hình.Mà cả về tâm hồn của em.Em nói:
-Kazuto-kun, anh cũng đẹp lắm
Tôi nhìn em và cười:
-Cảm ơn em
Cô gái phụ trách trang điểm và váy cưới nói với tôi:
-Tôi chưa bao giờ thấy một ai như cô ấy đâu.Cô ấy thật quá hoàn hảo.Xin chúc mừng, anh thật may mắn!
Tôi đáp:
-Cảm ơn cô
Tôi hạnh phúc vô cùng.Tôi nhìn em với, nét mặt em giờ đẹp lung linh.Cô gái kia nói:
-Giờ thì.Cô dâu đẹp vậy chắc không cần trang điểm đâu.Để tôi gọi thợ ra để dẫn hai người đi chụp ảnh cưới.
Họ dẫn chúng tôi đến vườn hoa nổi tiếng của thành phố.Tôi chưa đến đây bao giờ.Xung quanh tôi, hoa trồng ở khắp nơi.Mỗi khu là vô vàn loài hoa đẹp và sặc sỡ.Nayako nhìn xung quanh và cười vui.Em nói:
-Em chưa bao giờ thấy nhiều hoa vậy, đẹp quá!
Tôi đáp:
-Đúng vậy nhỉ
Họ dẫn chúng tôi ra cổng được kết bằng các loại hoa hồng thành hình trái tim để chụp ảnh


  Em bước đến gần tôi.Khi đến nơi, tôi và em quay về phía cha sứ.Sau khi phần hỏi cô dâu và chú rể, cha sứ nói:
-Bây giờ hai con có thể hôn nhau
Chúng tôi tiến gần nhau hơn.Tay của tôi và em đeo chiếc nhẫn vàng ở ngón út đang ôm lấy nhau.Đôi môi chúng tôi chạm nhau.Vậy là, chúng tôi đã chính thức trở thành vợ chồng.Lễ cưới kết thúc, tôi đưa em về nhà.Hôm nay là ngày tuyệt vời nhất trong đời tôi.Là ngày tôi kết hôn với người con gái tôi yêu.Là ngày mà chúng tôi thuộc về nhau.Và là ngày mà tôi sẽ không còn cô đơn nữa.Tôi chỉ ước cái cuộc sống yên bình và hạnh phúc này kéo dài mãi mãi.Để tôi luôn được ở cạnh em, để tôi luôn được bảo vệ cho em.Và một ước mơ nhỏ nhoi, tôi ước cha mẹ tôi còn sống để thấy cảnh chúng tôi cưới nhau.Để họ chung sống với chúng tôi.Để cho họ thấy một nửa của tôi tuyệt vời đến như thế nào.Nhưng, điều ước ấy sẽ không thể thành thật.Người đã mất sẽ không bao giờ quay trở lại.Vậy nên, tôi sẽ bảo vệ người thân duy nhất và còn lại của tôi.Và, tôi không muốn phải đau khổ thêm lần nữa.Chiếc đèn ngủ bên cạnh tôi được tắt.Tôi nằm lại gần em hơn.Để tộ được cảm nhận hơi ấm của tình yêu và tình thân này.Tôi muốn ở bên em mãi mãi.Em là cuộc sống của tôi.Thiếu em, có lẽ tôi cũng không thể tồn tại được nữa.Tôi yêu em, nửa còn lại của tôi.Tôi yêu em, người con gái này.Tôi yêu em..........................
 

  Vẫn là cô ta, lần này, tôi lại đi vào một cánh cửa ở trái tim của cô ta.Tôi vào đó để làm gì vậy? Tôi vào đó có phải vì ai? Tôi có thể làm được gì?
-Còn Tiếp-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro