Lời Nguyền Hóa Mèo (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây tâm trạng Trần Minh Hiếu không tốt. Hắn thường xuyên gặp được người mà hắn ghét và không hiểu tại sao lại ghét. Cứ mỗi lần nhìn thấy Đặng Thành An là hắn không tài nào tập trung cho nổi. Cả người nhóc con như tỏa ra Pheromone dẫn dụ tâm trí hắn. Và có đôi khi Hiếu tự dưng nổi khùng lên khi thấy Negav ôm hôn đàn anh trong team tiểu học của nó. Giống như bây giờ đây, nó giữa trường quay đầy cam thế mà lại bám dính lên người anh trai Issac.

"Má nó khó chịu vãi"

Cứ mỗi lần thấy cảnh đó là người Hiếu nóng hừng hự, như một ngọn lửa thiêu đốt toàn thân. Lượng nước trong cơ thể bị lửa đun nóng bốc hơi thành sương mù lan tỏa trên đỉnh đầu. Qua làn sương là một hạt giống nẩy mầm trong trái tim, sự chán ghét đó không còn nhiều như trước. Trái tim Hiếu ở trước mặt Negav cứ đập rộn ràng, như sắp thoát ra khỏi lòng ngực bay đến tay cậu nhóc tinh nghịch.

"Ah"

"Trời đất ơi bé, bé có sao không?"

Trong tầm mắt, Negav vì nhảy quá sung mà trật mắt cá chân ngã xuống nền gạch. Hiếu như có phản xạ chạy vội đến muốn đỡ nó lên nhưng chưa kịp động đã có một bàn tay khác cướp mất thời cơ. Issac người anh luôn cưng chiều Negav như em bé bây giờ đang rất sốt ruột. Y lo lắng đỡ nó lên ghế rồi khụy gối ân cần nâng chân nó lên xem ngay trước mắt Hiếu.

"Bé ơi, mình không cao rồi thì mình biết thân thiết phận chút. Độn cho cao còn nhảy hip hop này nọ. Giờ cái chân nó sưng phù rồi đây này"

"Chú nặng lời với tui, chú hết thương tui rùi"

"Anh đánh một phát vào mông bây giờ, nói bậy bạ là giỏi. Có đau nhiều không?"

"Hì, hỏng hề gì"

"Sưng vậy nè mà hỏng hề gì. Bé hư thế cơ"

"Hì hì, đau xí thôi à"

Nhìn cả hai xưng anh gọi bé, khoé mắt Hiếu giật liên tục gương mặt đẹp trai đông cứng thành băng. Trong suy nghĩ của Hiếu rất muốn hất tung bàn tay đang đặt ở chân Negav ra. Sau đó là hàng tá cú đấm rơi vào mặt người đang làm những hành động dịu dàng đối với Negav mà không phải hắn. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ, chứ hắn mà làm thật là tầm vài phút sau hắn sẽ có mặt khắp trang báo. Rồi bị đưa tin này nọ nữa chứ. Giờ cdm giật tít ghê lắm, thế nên dù cho hắn muốn var nhau với Issac lắm nhưng hắn vẫn phải nhịn xuống.

"Để đó em làm cho anh"

"À Hiếu? Qua đây hồi nào vậy?"

"Lâu rồi anh, chỉ tại anh tập trung vào gav quá nên không thấy"

"À,anh xin lỗi nha"

"Lỗi phải gì anh ơi. À mà nãy em nghe anh Thành với cụ Sinh tìm anh đó"

"Có hả?"

"Có mà, anh mau đi đi. Gav để em lo cho, út nhóm em em lo được"

"Nhưng...."

"Mời anh"

Nụ cười công nghiệp sản xuất của Hiếu làm Issac ngớ người. Y nhận thấy nếu mình từ chối rời đi chắc chắn sẽ có một cái gì đó rơi vào mặt. Thế là vì gương mặt đẹp trai của mình, y quyết định đứng lên. Dặn dò bé út khờ vài ba câu rồi chạy, tránh ở lại mang hoạ. Giờ chỉ còn Hiếu với Negav mà thôi.

"Chân sao rồi, được anh Issac xoa nãy giờ"

"Hết rồi, không cần Hiếu lo cho tui"

"Thế à?"

"Ahhh..đau. đồ tàn ác! Sao lại ấn vào chỗ đấy!?"

"Lúc nãy không phải nói hết đau rồi à!?"

"Thì.. thì ai bảo ấn vào chi rồi để tui đau"

"Nói xạo mà hay thì với chả chi"

"Nè nhe, đừng có tưởng lớn hơn tui là tui không dám bật lại nha. Đâu phải mình Hiếu là đệ của anh Lâm đâu"

Bụp

Một cái kí đầu rơi xuống, Negav vui vẻ nhìn vào gương mặt vừa trêu mình và đã bị trừng phạt.

"Thế nào, đau rồi chứ gì?"

"Gãi ngứa à? Thế này mới đau"

"Ahhh"

Negav hét lên khi chỗ mắt cá chân bị Hiếu chạm vào. Thiệt sự rất đau luôn, nó gần như muốn khóc tới nơi rồi. Nhưng vài phút chân nó không còn đau nữa, và hình như khớp chân bị trật kia đã có thể cử động bình thường. Negav giương đôi mắt đầy ngưỡng mộ nhìn Hiếu, còn giơ cả hai ngón tay cái lên khen ngợi. Hiếu vừa ngại vừa buồn cười trước hành động của nhóc con này.

Ở một góc khác của trường quay, chàng trai tóc hồng với bộ quần yếm ngồi núp trong kẹt xem điện thoại. Mặt mày nhăn nhó khó coi đến lạ, trên đầu toả ra làn khói sương nghi ngút.

"Ôi sao mà ghét thế! Ba ông này làm gì anh Hào thế?"

Jsol cắn môi, chân mày cau lại như sắp dính liền với nhau. Trên điện thoại phát đi phát lại đoạn video trên tik tok. Nhân vật chính còn là Nicky, kèm theo đó là ba chú một lùn hai cao.

"Cái thằng Doo với ông Vĩnh thụ này, chưa gì đã học theo cha nội Thúy Ngân rồi. Bữa hết dí mình giờ lại... chậc!"

"Khó chịu vãi! Tức quá"

Sự tức tối trong lòng xâm chiếm cả gương mặt. Cậu thự sự không hiểu nổi mới mấy ngày trước còn không muốn nhìn mặt Nicky. Vậy mà giờ đây lại tức điên chỉ vì đoạn vid Hải Đăng Doo với hai ông anh kia đánh đàn theo sau lưng Nicky còn động chạm này nọ. Jsol ước gì bản thân có thể chui vào trong điện thoại để bế anh chạy đi thoát khỏi ba con người kia.

"Ê mấy đứa mấy đứa, Nicky tặng cho anh nhiều kẹo mẹ làm lắm nè. Ăn không cho miếng?"

"Ấy, cho anh một túi đi Tú"

"Trời ơi tui lạy anh, anh Sinh ơi! Nicky cho tui có 5 túi à mà anh xin. Mình tên Sinh chứ không phải Xin. Nên là bớt lại"

Giọng của Anh Tú tút thu hút đôi tai và ánh mắt của Jsol. Cậu liếc mắt qua thấy ATus cầm trên tay năm túi giấy. Là kẹo của Nicky tặng ảnh chắc luôn, bởi anh rất yêu mến ATus mà. Thế còn cậu thì sao? Không có một túi kẹo nào cả!!

"Ơ, kẹo ở đây vậy người mang đến đâu nhỉ?"

Mang câu hỏi đó trong đầu, Jsol ngay lập tức đứng dậy bỏ điện thoại vào túi và bước đến bên cạnh Atus đang giằng co với cụ Sinh.

"Anh Tú tút, cho em hỏi chút với?"

"Ừm hỏi đi em. Ê không có giỡn với anh nha, đi ra"

Atus đạp một phát vào mông người lớn tuổi hòng đuổi người ta đi. Sau khi xong chuyện mới quay sang nhìn cậu.

"Xong xuôi, hỏi đi em"

"Anh Nicky có đến không anh?"

"Có, Nicky đang ở chỗ Kiều ấy, kìa kìa ẻm kìa"

"Vâng, em xin phép"

Sau khi chào tạm biệt Atus, Jsol liền chạy đến bên cạnh Nicky. Gương mặt vô cùng vui vẻ, thậm chí còn ôm chặt lấy anh nữa cơ. Cứ như thể chưa từng có sự ghét bỏ nào đã diễn suốt mấy tuần qua. Thậm chí còn có ý định cắn người.

"Wow!!"

Làn khói hồng bay lượn trên không trung, uốn lượn một vòng rồi biến hóa thành một thiếu niên. Cậu ta như người vô hình, đứng ở nơi người khác dễ thấy nhất nhưng chẳng ai nhận ra sự tồn tại thậm chí còn có thể đi xuyên qua người chàng thiếu niên đó.

"Thật ngạc nhiên, dây nhân duyên của họ được nối lại rồi!

Chậc! Thật bái phục ba bà tinh linh nước, sương, lửa. Ba bả làm cho nước đoạn tình của mình từ trong người 4 người họ bốc hơi rồi hóa sương.

Nhưng mà chắc gì họ đến với nhau. Đi nguyền thêm mới được. Mà nguyền cái gì đây?"

Nguyền gì đây?
_________________________________

Viết thêm cho dui dui vậy thôi nha.
Còn ai hong dui thì kệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro