3. [GoYuu] Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

AU hoán đổi tuổi tác. Getou và Gojo là học sinh năm hai, Yuuji là học sinh năm nhất.

----------------------hannaleedinh----------------------

Gojo Satoru – chú thuật sư mạnh nhất, báu vật của gia tộc Gojo, người nắm giữ sự cân bằng của cả thế giới – chưa bao giờ thấy nghiệp quật mình đau như lúc này.

Mọi chuyện bắt đầu khi hắn gặp Yuuji Itadori, một sinh viên năm nhất và cũng là vật chứa của Chúa Nguyền Sukuna. Với vẻ ngoài ngây ngô và tính cách tốt bụng quá đáng, thật khó để tin trong người cậu lại tồn tại lời nguyền tàn độc và nguy hiểm nhất lịch sử nhân loại. Tuy nhiên, không biết Yaga làm gì mà thuyết phục được mấy lão già cao tầng tha cho Yuuji một mạng cho đến khi cậu nuốt hết 20 ngón tay của Sukuna, đã thế lại còn đội thêm việc lên hắn và Getou bằng cách giao thằng nhóc này cho họ canh giữ.

Gojo biết hắn và Geto đều thừa khả năng để giết Yuuji khi cậu ta mất kiểm soát, nhưng chẳng ai vui vẻ gì khi có thêm một gánh nặng đè lên vai.

"Phiền phức. Sao chúng ta không giết nó luôn?"

Gojo đã nhiều lần nói vậy trước mặt Yuuji, cũng chẳng thèm để tâm những thành kiến ấy khiến đối phương tổn thương như thế nào. Gojo kiêu ngạo, tự mãn và chỉ thích làm theo ý của bản thân, vì vậy hắn không có nghĩa vụ gì phải tốt bụng với kẻ khiến mình ngứa mắt.

Ấy vậy mà cái thằng nhóc Yuuji dường như không để tâm lắm đến những lời cay nghiệt của hắn, vẫn vui vẻ lạc quan bám theo hai người tụi hắn trong nhiều nhiệm vụ khác nhau. Không phải vì Gojo và Geto cần cậu giúp, nhưng Yaga bảo Yuuji cũng cần kinh nghiệm thực chiến nên họ đành phải dẫn cậu theo. Nhìn ngu ngốc như vậy nhưng Yuuji lại là một đứa trẻ khá ngoan và sở hữu khả năng tính toán đường đi nước bước rất tốt, không hề kéo chân sau của họ mà còn giúp nhiệm vụ đỡ nhàm chán hơn rất nhiều. Yuuji còn rất ham học lại tiếp thu rất nhanh, bọn hắn chỉ nói một lần cậu liền nhớ như in và ngay lập tức áp dụng vào trận chiến.

Có đánh chết Gojo cũng không muốn thừa nhận đôi mắt long lanh đầy ngưỡng mộ của cậu trông rất đẹp.

Không những thế, dẫu biết hắn và Geto đều là chú thuật sư đặc cấp, Yuuji vẫn lo lắng hỏi han bọn hắn có bị thương không, thậm chí còn ỷ thân mình lì đòn nên toàn xung phong làm bia thịt hỗ trợ cho hai đàn anh "yêu quý" này. Dần dà cái sự tốt bụng đến ngốc nghếch của Yuuji dần dần thâm nhập trái tim sắt đá của Gojo, mang đến hơi ấm dễ chịu đến mức một khi đã được nếm trải hắn lại càng không muốn buông tay. Yuuji còn nấu ăn rất giỏi và hợp với khẩu vị kén chọn của hắn, vì thế nên mỗi lần đi làm nhiệm vụ xa hắn đều bắt cậu làm cho mình một hộp bento thật thịnh soạn.

Bất cứ ai tiếp xúc với Gojo đều công nhận hắn xấu tính vô cùng, nhưng vì hắn mạnh nên chẳng ai dám ho he, kể cả anh bạn thân thiết Geto hay chị Shouko cũng buông súng đầu hàng. Yuuji thì khác, cậu thẳng tính và chẳng sợ cường quyền, khen chê thẳng thừng và thành thật đến mức hai người bạn duy nhất của hắn mỗi ngày đều có một trận cười thả ga. Nếu là kẻ khác, Gojo nhất định sẽ cho đối phương một bài học thích đáng, còn Yuuji thì hắn chỉ dừng lại ở việc nhéo má rồi bỏ qua, thậm chí còn máu M đến độ chọc quấy cậu để nghe cậu mắng. Có lẽ vì cả thời thơ ấu hắn đã phải trải qua trong cô độc và sự sùng bái thái quá của mọi người trong gia tộc nên những lời thật lòng của Yuuji lúc này thật đáng quý biết bao, khiến hắn chỉ muốn nghe cậu mắng nhiều hơn nữa.

Dần dần, nụ cười tỏa nắng cùng đôi mắt mật ong to tròn của cậu xuất hiện ngày càng nhiều trong tiềm thức Gojo, xâm chiếm những giấc chiêm bao của hắn mỗi đêm. Tầm mắt của hắn luôn tìm kiếm thân ảnh của Yuuji mọi lúc mọi nơi, ngày nào hắn không thấy cậu liền quạu quọ khó chịu kinh khủng.

Nhẹ nhàng và chậm rãi, Yuuji trở thành sắc màu duy nhất phản chiếu trong đôi ngươi màu trời của Gojo, nhuộm cả phần hồn của hắn bằng thứ ánh nắng dịu dàng mà chỉ cậu mới sở hữu. (*)

Lần đầu mang cảm xúc mãnh liệt đến như vậy với một người, chú thuật sư mạnh nhất chẳng biết làm gì ngoài đòi hỏi sự chú ý của Yuuji bằng nhiều cách thức trẻ con khác nhau. Dĩ nhiên chúng đều thất bại, và Gojo phải nghiến răng nhìn Yuuji trở nên thân thiết với người khác còn nhiều hơn cả mình, đặc biệt là với Geto. Kể ra hai người họ cũng có nhiều điểm chung, đều là những con người có khả năng thấu cảm cao và đều phải ăn mấy thứ ghê tởm liên quan đến chú linh, thậm chí lúc hai người còn ngủ một giường với nhau mỗi khi Geto khó ngủ nữa chứ.

Nhìn hai người cười nói thân mật khiến Gojo ngứa mắt cực kỳ, chỉ cần có cơ hội hắn liền chen vào giữa họ để phá đám như một đứa con nít hờn dỗi.

Yuuji có thể không hiểu nguyên nhân đằng sau những hành động của hắn, nhưng Geto thì nhìn thấu tất cả. Tên khốn ngứa đòn ấy dần gia tăng skinship với Yuuji, hay rủ cậu đi chơi mà không có hắn, thi thoảng còn liếc mắt cười đểu với hắn nữa. Nếu anh không phải bạn thân của hắn có khi đã bầm dập rồi, nhưng cũng nhờ sự kích thích ấy khiến Gojo quyết định phải làm rõ tình cảm của mình với Yuuji.

Thế là, vào một chiều xuân lồng lộng hương hoa, thanh niên cao gần mét chín hùng hùng hổ hổ khóa chặt crush của mình giữa bức tường và bản thân hắn, để rồi lời yêu thương cứ nghẹn lại nơi cổ họng không thốt ra được.

"Ưm... Anh Gojo, có chuyện gì sao?" Yuuji khó hiểu nghiêng đầu, đáng yêu khôn tả.

"Có đấy! Lần sau em đứng có thân thiết với Geto nữa!" Gojo to mồm cảnh cáo.

"Ể? Vì sao chứ?"

"Anh mày bảo thế thì biết vậy đi, hỏi nhiều làm gì?" Hắn chậc lưỡi.

"Nếu không có lí do chính đáng thì em không đồng ý đâu. Anh Geto tốt với em lắm."

"Sao em cứng đầu thế? Ỷ anh cưng chiều em nên muốn nói gì thì nói đúng không?"

"Quen nhau bấy lâu mà anh không biết tính em à?" Yuuji thấy tính khí đàn anh nhà mình càng ngày càng cổ quái. "Rốt cuộc anh có trả lời không? Không thì em méc Geto anh nói xấu ảnh á."

Điên mất rồi, crush tỉnh quá!

Gojo, cố lên nào, mày làm được mà! Đến nước này mà còn chạy nữa thì vứt!

"A-Anh không thích em ở gần Geto." Cuối cùng hắn cũng nặn ra một câu.

"Tại sao?" Giọng Yuuji rất nhẹ, ẩn ẩn một nỗi chờ mong mà hắn không nhận ra.

"T-Thì anh ngứa mắt đấy. Mỗi lần hai người cười nói với nhau anh lại khó chịu không thôi, chỉ muốn xách em về giấu đi để em chỉ có thể nhìn thấy anh mà thôi!"

Gojo gào lên.

"Vì anh thích em, Yuuji Itadori! Thích em rất rất nhiều!"

Tiếng lòng đã tỏ, Gojo đứng đực một chỗ mà tránh né ánh mắt của Yuuji, tim cứ đập thình thịch như trống bỏi nơi lồng ngực. Hắn không biết Yuuji sẽ trả lời như thế nào, sự tự tin thường ngày dường như tan biến hết thảy. Dù trong lòng mong Yuuji sẽ không nói lời từ chối, hắn cũng biết mình không có quyền ép buộc cậu phải thích mình, vì vậy chỉ biết đếm giây chờ đợi phán quyết cuối cùng từ đối phương.

Bỗng nhiên, tiếng cười như chuông ngân vang lên bên tai hắn, xuyên thủng những âu lo ngổn ngang trong lòng.

"Anh Gojo, anh ghen đó sao?"

"Anh mang hết tâm can để tỏ tình với em mà em chỉ hỏi được câu đó thôi hả?" Gojo xấu hổ trề môi. "Mà sao em lại cười?"

"Haha, em xin lỗi, chỉ là anh dễ thương quá." Yuuji lau nước mắt.

"Thằng nhóc không biết trời cao đất rộng này! Anh không dễ thương!"

"Vâng vâng, không dễ thương thì cũng đáng yêu. Đằng nào em cũng thích."

"Đáng yêu khác quái g- Hả? Em vừa nói gì cơ?"

Hắn không nghe nhầm đó chứ? Yuuji vừa nói "thích"?

"Thật ra anh Geto cũng nói với em rồi. Em cũng không tin lắm vì anh Gojo rất mạnh, rất tuyệt vời, sao có thể để ý một kẻ tầm thường lại bị nguyền rủa như em?" Yuuji gãi đầu.

"Đứa nào dám nói Yuuji tầm thường? Yuuji là người hoàn mỹ và tốt đẹp nhất trần đời này, không ai có thể thay đổi sự thật ấy!"

"Haha, thật sao? Cảm ơn anh nhé!"

Hai gò má hây hây đỏ của Yuuji khiến Gojo suýt tí thì trụy tim. Sao tạo vật hoàn hảo như vậy lại tồn tại trên đời được chứ?

Như để kéo hắn trở về thực tại, Yuuji nắm lấy cổ áo hắn kéo xuống và đặt lên má hắn một nụ hôn. Nó rất nhẹ, rất nhanh, chứa đựng một sự ngây ngô, ngượng ngùng nhưng cũng thật ấm áp.

Hành động bạo dạn ấy khiến Gojo đứng hình, chỉ biết nhìn cậu bẽn lẽn gửi đến mình một nụ cười tươi rói đến mặt trời cũng phải chào thua.

"Em không có kinh nghiệm gì về chuyện tình cảm này nọ, mong anh giúp đỡ ạ."

Tim Gojo muốn vỡ tung rồi, crush không những đồng ý lời tỏ tình của hắn mà còn chủ động hôn hắn nữa. Không thể nghi ngờ gì nữa, đây chính là khoảnh khắc tuyệt vời nhất đời hắn.

Yuuji đã đồng ý rồi thì từ này về sau đừng hòng thoát khỏi Gojo Satoru này!

"Yuuji! Tụi mình làm đi!!!"

"Hả!?"

----------------------hannaleedinh----------------------

(*): Câu tâm đắc nhất fic, lấy ý tưởng từ hình bên trên. Mắt thầy nói thật đẹp quá đẹp đi, càng nhìn càng mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro