[𝟭𝟱] - 𝗿𝘆𝗼𝗺𝗲𝗻 𝘀𝘂𝗸𝘂𝗻𝗮

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Writer: p-antomime

Character: Ryomen Sukuna

Title: A Biding Vow Of A Broken Fate

Warning: R18, angst, rape, dark content

---------------

"Thưa tiểu thư, đã có thư hồi âm rồi ạ" Một người hầu vội vàng chạy đến phòng Y/N để báo cáo, nơi bạn đang nằm nghỉ ngơi trên một chiếc đệm lớn đủ để sưởi ấm cho cơ thể ngay cả khi đang trong mùa đông lạnh lẽo nhất từ trước đến nay.

"Có bao nhiêu?" Y/N chỉ hỏi số lượng thư vì bạn biết rõ rằng chúng đến từ đâu.

"Ba bức, thưa tiểu thư" Người đàn ông thấp bé, hiền lành cúi đầu trước chủ nhân của mình rồi xòe hai tay đang cầm ba chiếc phong thư ra, tất cả chúng đều được đóng một con dấu màu đỏ thẫm.

"Vâng, cảm ơn" Bạn uể oải đáp lời, đưa tay đón lấy chúng.

Những bức thư này là do các tướng lĩnh gửi về từ các doanh trại trên hầu hết khắp nước Nhật. Y/N đã đọc khoảng 47 bức trong số chúng, nhưng chỉ chấp thuận được khoảng 13 yêu cầu trông có vẻ hợp lý. Thực chất là các chú thuật sư chỉ đang cố trốn tránh, không một ai dám đứng lên đối đầu trực tiếp với con quái vật đó. Không có tương lai hạnh phúc hay vinh quang nào chờ đợi bạn trên chiến trường cả: không có chỗ để một người phụ nữ có thể dẫn đầu đám chú thuật sư đó, và nếu như bạn bị một trong bốn cánh tay của tên quái nhân kia bắt giữ, có thể cũng sẽ trở thành thức ăn hoặc sẽ phải trải qua một cực hình đầy đau đớn nào đó thay vì là một cái chết nhanh chóng. Vì vậy, có lẽ bạn nên tránh xa khỏi chỗ đó và chỉ đưa ra chiến thuật khi cần thiết.

Mặc dù bây giờ chỉ mới bắt đầu bước vào mùa đông, nhưng thời gian dường như đã bị đóng băng trở thành một vòng lặp ngay từ khoảnh khắc Ryomen Sukuna gieo rắc sự hủy diệt của gã trên bất kỳ mảnh đất nào lọt vào tầm mắt mình. Dường như cả thế giới không chỉ bị Chúa lãng quên mà còn bị bỏ lại sau cơn gió đông tàn khốc. Từng chút từng chút một, bóng tối của sự tuyệt vọng dần dần nuốt chửng mọi người, tô vẽ lên khuôn mặt họ một sắc xám ủ ê.

"Thật đáng thương" Y/N thì thầm, mắt đảo qua nội dung trong bức thư, nếu cố gắng thì bạn có thể nếm được mùi vị vô vọng đắng nghét đang chảy ra từ những trang giấy đã ố vàng.

Bạn đã từng nghi ngờ rất nhiều lần về kết thúc của cuộc chiến này. Thật khó để tin là sẽ có một tương lai hạnh phúc đang chờ đợi mọi người khi niềm hy vọng cuối cùng cũng đã bị dập tắt, tựa như cả thế giới đang bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn bất tận mà không có lời hứa hẹn tốt đẹp nào từ Chúa cả. Trái tim bạn từ rất lâu về trước đã bị một lớp tuyết tuyệt vọng thuần khiết bao phủ mất rồi. Đối với bạn, việc Sukuna tiêu diệt hết tất cả những chú thuật sư chống đối gã chỉ còn là vấn đề thời gian, và ai biết được, có thể gã sẽ thương hại mà ban cho bạn một ân huệ khi biết rằng có một nguyền hồn bị mắc kẹt bên trong thân xác của kẻ phàm phu tục tử này kể từ khi bạn còn nhỏ.

"Bọn họ bảo rằng tôi không cần phải đích thân tham chiến và muốn giúp đỡ tôi đưa ra những kế sách? Họ nghĩ tôi là loại phụ nữ như thế à?" Bạn tức giận ném đống thư lên chiếc bàn nhỏ trước mặt.

Bạn liếc ra cửa sổ, thẫn thờ nhìn về hướng đường chân trời ở phía bên kia những bức tường của ngôi nhà mà bây giờ cũng chính là thành lũy của bạn. Tuyết trắng, tinh khiết, không nhuốm chút màu tội lỗi nào; khác hẳn so với chiến trường đẫm máu mà Y/N đã từng phải đến thăm để vạch ra những bước đi tiếp theo trong cuộc chiến chống lại Sukuna. Có lẽ nếu tất cả những ký ức của bạn về chiến trường năm nào biến thành tro tàn và bạn cư xử như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra, bạn có thể tiếp tục sống một cuộc đời bình yên hạnh phúc mà không phải lo sợ về việc một ngày nào đó một trong bốn cánh tay của con quái vật sẽ bóp chặt lấy cổ bạn và phá tan đi những mộng tưởng.

Một suy nghĩ táo bạo chợt lóe lên trong đầu bạn: điều gì sẽ xảy ra nếu bạn đi đến những vùng đất xa xôi hẻo lánh của Nhật Bản do chiến tranh tàn phá thương lượng để đổi lấy một kế sách có thể cầm chân Sukuna trong vài tháng? Nếu thế bạn sẽ không cần phải sống trong lo sợ, không cần phải suy nghĩ liệu hôm nay có phải là ngày cuối cùng mình được sống và thở một cách bình thường không. Bạn hé môi, hét một tiếng đủ lớn để hầu hết gia nhân trong nhà có thể nghe thấy và đi về hướng căn phòng bạn đang ở. Chỉ một lúc sau, khoảng 34 người có địa vị và tuổi tác khác nhau đứng ở trước mặt bạn chờ lệnh.

"Mau thu dọn đồ đạc của tôi, tất cả mọi thứ" Bạn đứng dậy khỏi chiếc đệm êm ái của mình và quan sát mọi người. "Hãy chắc chắn rằng các người đã lấy những bộ quần áo ấm nhất của tôi và tất cả bản đồ, kế sách mà tôi đã vẽ từ trước đến giờ. Nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian để chần chừ. Mỗi giây trôi qua đồng nghĩa với việc có vài sinh mạng bị tước đoạt"

"Tôi có thể hỏi rằng người định sẽ đi đâu không?"

"Tất nhiên là tôi sẽ đi nắm giữ dây cương của một số mệnh đã đổ vỡ" Bạn trả lời một cách đơn giản.

Sau đó trong ba ngày tiếp theo chỉ đơn giản là cuộc hành trình của bạn đi qua các tỉnh lẻ để đến chiến khu gần thành lũy của bạn nhất. Thật khó để có thể chứng kiến 4 trong số 34 người hầu của bạn chết vì bị hạ thân nhiệt, nhưng để đổi lấy bình yên thì đó là điều cần thiết. Trong một vài ngày, hoặc có thể là vài tuần, bạn và tất cả những người khác sẽ có thể thoát khỏi cuộc đổ máu đó. Bạn sẵn sàng đánh đổi tất cả để hưởng những phút giây yên bình ngắn ngủi ấy.

"Dừng!" Bạn ra lệnh, chân giẫm phải một lớp tuyết dày sau khi bước xuống khỏi xe ngựa.

Bộ uchikake đỏ rực bạn đang mặc trở nên nổi bật giữa một vùng tuyết trắng xóa, và đó là mục đích chính của Y/N: bạn muốn những tên đàn ông đó phải chú ý đến mình rồi họ sẽ nhận ra xác suất để họ có thể thắng phụ thuộc vào sự giúp dỡ của bạn.

"Chắc mọi người lạnh lắm rồi, cứ ngồi yên trong xe đợi tôi, sau khi sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa với lũ đàn ông kinh tởm đó xong thì tôi sẽ quay lại và đưa mọi người đến chỗ ở. Rõ chưa?" Không ai bảo gì mà chỉ gật đầu, ánh mắt của họ trông thật nặng nề. "Tốt" Y/N nở một nụ cười dịu dàng như đang an ủi.

Sau nhiều giờ thảo luận, bạn thành công chiếm được lòng tin của họ. Những thông tin quan trọng như vấn đề mới của cuộc chiến, các tình huống khác nhau, con số thương vong sẽ được gửi đến cho Y/N và bạn sẽ vạch ra những chiến lược mới, xem xét đến những tình huống có thể xảy ra, thực hiện những kế hoạch mà bạn đã chuẩn bị sẵn trước đó. Sau buổi đàm phán, bạn được họ đưa đến một nhà trọ tách biệt so với các nhà trọ còn lại và nó ở gần lối thoát hiểm của doanh trại hơn, kể từ bây giờ bạn sẽ được bảo vệ an toàn vì bạn đã trở thành một trong những yếu tố quan trọng để giúp họ chiến thắng.

Hơn nữa, Y/N cũng đã nói rằng bạn sẽ chỉ hướng dẫn họ trong bốn tuần trăng, hết thời hạn sẽ lập tức rời khỏi nơi này cùng với những người hầu để đi đến một nơi ở mới an toàn hơn. Tuy nhiên, các chiến lược mà bạn để lại, ngoài việc hoàn thành mục tiêu đánh bại Sukuna (Dù chỉ trong chốc lát) ra thì chúng còn được liên kết lại với nhau để có thể hoạt động tốt nhất có thể, giúp giảm thiểu con số thương vong bên phe "Con người". Cũng khá công bằng khi bạn không phải tham gia vào biển máu đó sau khi đã làm việc chăm chỉ để hậu thuẫn cho họ.

"Thưa tiểu thư, có vài người cho rằng tin đồn Sukuna đang tiến đến từ phía Tây là sự thật" Một người hầu đang chải đầu cho bạn bỗng cất lời.

Y/N nhướng mày đầy nghi ngờ. Điều đó không thể nào là sự thật được, các tướng quân đã nói vậy với bạn. Nhưng nếu Sukuna thật sự đến từ phía Tây, thì bạn sẽ phải thay đổi ít nhất là năm trong số tất cả những lược đồ mà bạn đã vẽ.

"Ai nói cho em biết?"

"Họ đang bàn tán rất nhiều trong doanh trại, thưa tiểu thư"

"Vậy thì đó chỉ là những câu chuyện vớ vẩn mà thôi" Bạn nhanh chóng kết luận, nhìn người hầu của mình bằng ánh mắt thờ ơ, trong thâm tâm tự hỏi liệu mình có nên tính đến khả năng xảy ra những tình huống khác và bắt đầu vạch kế hoạch đối phó từ bây giờ hay không. "Tôi nghi ngờ rằng hắn ta đã chọn đúng nơi có nhiều chú thuật sư nhất đang hoạt động ở đó để tấn công"

"Em không hiểu lắm về các chiến lược thưa tiểu thư, tiểu thư là người giỏi nhất trong lĩnh vực này, nhưng nếu kẻ đó thật sự đã tấn công phương Tây thì liệu đây có phải là một tổn thất lớn của chúng ta không?" Đôi mày bạn nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng.

"Em đang cố ám chỉ rằng họ không cung cấp thông tin cho tôi ư?"

"Hoặc có thể là họ chỉ tạm thời giữ bí mật cho đến khi có bằng chứng xác thực việc Sukuna đến từ phương Tây"

"Chuyện đó không thể nào xảy ra được... Đánh bại nhiều chú thuật sư cùng một lúc. Một người bình thường không thể nào làm điều đó"

"Hắn ta không phải con người thưa tiểu thư. Các thông số của chúng ta không thể nào áp dụng cho hắn" Nữ hầu trả lời, kết thúc việc chải tóc cho bạn bằng một kiểu tóc búi đơn giản.

Trong suốt quãng thời gian còn lại trong ngày, Y/N không thể nghĩ gì khác ngoài việc chuẩn bị trước cho tình huống tồi tệ đó nếu nó xảy ra. Khi màn đêm buông xuống, bạn đảo mắt điên cuồng khắp trại như đang bị ám ảnh. Cứ như thể bất kỳ lúc nào Sukuna cũng sẽ có thể xuất hiện từ một nơi tối tăm nào đó, và vì suy nghĩ ấy, đêm hôm đó bạn không tài nào chợp mắt nổi.

Tựa như những oan hồn của các chú thuật sư đã chết dưới tay của gã đang thì thầm bên tai bạn rằng hãy tỉnh táo lại, và cơ hội sống sót của bạn sẽ cao hơn khi có chuyện bất trắc xảy ra, hoặc bạn sẽ phải dùng đến con át chủ bài, sử dụng chú thuật của mình đồng nghĩa với việc phải trả cái giá 3 tháng sinh mệnh cho 30 phút sử dụng. Đó là lý do tại sao bạn cố tránh việc sử dụng chú thuật của mình hết mức có thể, thật khó để tồn tại trong cái giới này với tư cách là một nữ chú thuật sư, và chắc chắn bạn sẽ không thể sống đến năm 30 tuổi, vì vậy tốt nhất là không nên lạm dụng nó quá nhiều.

Không biết là đã bao nhiêu giờ trôi qua, dần dần chỉ còn mình Y/N là tỉnh táo. Bạn là người duy nhất còn lại đứng trên nền đất bận chiếc váy dài truyền thống kiểu uchikake, nổi bật giữa một vùng tuyết trắng xóa và những ngọn đèn cam vàng xung quanh chiếu sáng con đường vắng vẻ trước mặt. Bạn chìm đắm trong suy nghĩ đã từng đi qua nơi này một lần, hồi tưởng lại cảnh tượng con đường dần hiện ra trước mắt, và bây giờ đôi chân bạn bắt đầu đau nhức và tê đi vì cái lạnh, mặc dù bạn đang đi một đôi tất dày.

Đột nhiên một âm thanh tựa như có một giọt nước rơi xuống đất vang lên bên tai Y/N và trong nháy mắt, khung cảnh trước chỉ có một đống tuyết dày lạnh lẽo và những khu trọ đơn sơ được dựng một cách cẩu thả nhanh chóng bị thay thế bằng một ngôi đền Phật giáo không lồ đầy ắp xương và đầu lâu, nơi đáng lẽ ra phải là nền tuyết ẩm ướt lại trở thành một vũng nước đen ngòm. Có thứ gì đó nghẹn lại nơi cổ họng bạn và theo bản năng, bạn quay đầu lại để chạy về nơi ở của mình trong nỗ lực vô vọng. Bạn thật sai lầm khi nghĩ rằng khu trọ của mình vẫn ở vị trí ban đầu, nhưng hiện giờ ở đó chỉ còn là một chiếc ngai vàng lớn làm từ xương trắng. Gã Nguyền Vương ngồi đó, trên môi treo một nụ cười tự mãn khi thấy con mồi sa lưới.

Trước khi bạn kịp chắp tay niệm câu chú để giải phóng chú lực của mình, Sukuna đã bật ra một tràng cười lớn như thể gã đang bị thách thức bởi một con mèo nhỏ không có khả năng tự vệ, mà nếu có thì cùng lắm gã chỉ phải chịu vài vết xước nhỏ. Không phóng đại khi nói rằng bạn đã sợ hãi đến nỗi tim dường như ngừng đập. Khắp thân và vai của con quái vật đó được tô điểm bởi những mảng đen, bốn cánh tay to lớn trông như có thể bẻ đôi bạn bất kỳ lớp nào.

"Ta đã kỳ vọng ngươi sẽ thông minh hơn lũ rác rưởi kia đấy, nhân loại. Vì chúng đã gọi ngươi bằng một cái danh nghe thật mỹ miều: Chiến lược gia giỏi nhất ở Đất nước Mặt trời mọc" Một tiếng cười chế giễu thoát khỏi môi gã, bốn con mắt phân tích bóng dáng nhỏ bé tuyệt vọng đang bận một bộ đồ đỏ rực trước mặt. "Ta có thể cắt ngươi thành nhiều mảnh chỉ trong vài giây, nhưng thay vào đó ta lại quyết định để ngươi sống sót và đây là cách mà ngươi trả ơn ân nhân của mình sao? Thật thảm hại" Giọng nói kiêu ngạo của Sukuna vang lên khi cơ thể to lớn của gã đứng dậy và tiến dần về phía bạn.

Theo bản năng, Y/N tiếp tục tập trung vào câu chú mà bạn đã bắt đầu niệm vài giây trước đó, không lâu sau đó bạn bắt đầu cảm thấy có thứ gì đó thô ráp quấn quanh cổ mình. Giữ vững cơ thể, bạn cố nhấc một chân lên bằng một vài động tác chiến đấu cự ly gần mà bạn đã học để đá bay cánh tay của gã, nhưng kết quả là Sukuna đã ném bạn không thương tiếc vào đống xương trắng gần đó. Cơ thể bạn va mạnh vào vật thô cứng và lập tức rơi xuống vũng nước lạnh lẽo của lãnh địa.

Bạn có cảm tưởng như máu sắp trào khỏi miệng mình, nhưng có vẻ như cú đánh chỉ để lại vết bầm tím ở vùng xương sườn của bạn. Có lẽ là bộ đồ bạn đang mặc có đệm đỡ tránh va chạm.

"Nhân loại ngu xuẩn" Sukuna buông lời mắng chửi, gã chậm rãi đi về phía bạn và cúi người xuống nâng mặt bạn lên để bạn nhìn thẳng vào mắt gã. "Biết thân biết phận đi, đồ đàn bà chết tiệt" Những ngón tay gã từ từ siết chặt lại, khiến bạn tưởng như gã sắp sửa bẻ gãy quai hàm mình. "Thử làm những thứ ngu ngốc như vậy một lần nữa xem, ta sẽ cắt đôi ngươi ra. Ngươi tốt hơn hết nên cảm thấy biết ơn vì ta đã không giết ngươi như cái cách mà ta đã giết những tên nhân loại đáng thương trên chiến trường, cảm thấy biết ơn trước lòng thương hại của ta. Lòng thương hại của Đức Chúa Trời mới - người mà ngươi phải tôn sùng" Gã nở một nụ cười tàn nhẫn mặc Y/N đang cố vùng vẫy để thoát khỏi kiềm hãm. "Ta có một kế hoạch tuyệt vời cho ngươi đây, nhân loại"

Sukuna quay trở lại và ngồi xuống ngai vàng của mình.

"Ngươi nên biết rõ hơn ai hết rằng khi cuộc chiến này kết thúc, kẻ chiến thắng sẽ là ta. Những thất bại liên tiếp và những giới hạn không thể phá bỏ của nhân loại tầm thường bên phe ngươi là minh chứng rõ ràng nhất" Y/N nhân lúc gã Nguyền Vương quay đi liền từ từ đứng dậy, cảm nhận được xương sườn của mình phát ra một tiếng rắc nhỏ. "Nhưng chỉ có thế thôi thì vẫn chưa đủ, ta muốn các ngươi phải hứng chịu một thất bại đẫm máu đến nỗi ngay cả khi trận chiến đã kết thúc thì những tên chú thuật sư dũng cảm nhất cũng phải run sợ trước ta. Và có ai thích hợp để giúp ta lãnh đạo những cuộc tấn công hàng loạt hơn vị chiến lược gia giỏi nhất hiện nay chứ?" Liếc nhìn gã, bạn nhìn thấy trên khuôn mặt đáng ghê tởm đó đang treo trên miệng mình một nụ cười giả tạo.

Biết rằng không thể đánh bại gã bằng vũ lực, Y/N bắt đầu sắp xếp lại các suy nghĩ của mình và đi đến kết luận rằng cố gắng thương lượng với gã là cách tốt nhất trong tình huống hiện tại.

"Tôi không lập ra những kế hoạch nhằm giết những người vô tội" Đó là thứ duy nhất mà cổ họng khô khốc của bạn có thể phát ra.

"Ta cá là chỉ cần cố gắng một chút là ngươi có thể làm được đấy, đồ đàn bà đáng thương" Sukuna đứng dậy và bình tĩnh đi về phía người thiếu nữ trước mặt, bóng dáng gã bao trùm lên bạn tựa như một kẻ săn mồi sắp sử nuốt chửng con mồi béo bở nhất của mình. "Nhất là khi mạng sống của ngươi đang bị đe dọa đúng không?"

Bạn không thể biết là gã đang nói đùa hay thật sự nghiêm túc, nhưng đây là một trò chơi đấu trí mà cho dù bạn có mệt mỏi đến nhường nào đi chăng nữa thì vẫn phải tham gia.

"Nếu tôi giúp ngài..." Y/N có thể cảm nhận được hơi thở mềm mại của gã đang phả vào cổ mình, cố ý không để mình nói hết câu. "Ngài có để tôi sống không?" Bạn cúi gằm mặt, không đủ can đảm để đối mặt với Nguyền Vương.

"Ngươi sẽ trung thành với ta dẫu biết rằng nó sai trái chứ? Ngươi sẽ hiến dâng cho ta nỗ lực cuối cùng cho đến khi sinh mệnh này tàn kiệt chứ?"

"Tôi không thể hứa trước được điều gì mà không biết rằng liệu ngài có giết tôi không sau khi cuộc chiến này kết thúc" Giọng bạn cao vút lên, một tông giọng hoàn hảo để che giấu nỗi sợ hãi.

"Được thôi, ta sẽ ký một khế ước ràng buộc với ngươi, nội dung là ta sẽ không giết ngươi ngay cả khi cuộc chiến đã kết thúc, đổi lại ngươi cũng sẽ không phản bội lại ta trong bất kỳ hoàn cảnh nào và ngươi phải cho ta tất cả mọi thứ. Tất cả mọi thứ, không có ngoại lệ. Trí thông minh của ngươi, linh hồn của ngươi, mục đích sống của ngươi, cơ thể của ngươi. Mọi thứ"

Đó không phải là một cuộc trao đổi công bằng, nhưng Y/N tin tưởng rằng các chú thuật sư vĩ đại sẽ đánh bại Sukuna vào một ngày nào đó và khi ấy, bạn có thể thoát khỏi thứ khế ước ràng buộc này.

"Tôi đồng ý" Bạn nói và nhìn thẳng vào Đức Chúa Trời mới của mình, cảm thấy vô vọng trước chiều cao khổng lồ của gã.

Một lần nữa, Sukuna lại nâng mặt bạn lên và nhìn thẳng vào mắt bạn.

"Vậy hãy chứng minh lòng thành kính mù quáng của ngươi với ta đi, đồ đàn bà"

"S-Sao cơ?" Mắt bạn mở to ra vì ngạc nhiên, Sukuna không chút quan tâm quay lại ngồi trên ngai vàng của mình. Sau đó, gã ngoắc tay ra hiệu bạn lại gần.

"Ngươi là một con đàn bà nên chắc chắn phải biết cách chứng minh lòng trung thành của mình với một gã đàn ông phải không? Giờ thì lại đây. Đừng bắt ta phải lặp lại" Bạn như kẻ vô hồn, không chút ý thức về việc mình đang làm và cứ thế bước lên những bậc thang làm từ xương trắng.

Hai cánh tay của Sukuna bắt đầu cởi bỏ bộ đồ mỏng manh của người phụ nữ yếu ớt trước mắt trong khi hai tay còn lại thì bắt đầu lần mò khám phá khắp thân thể bạn một cách thèm thuồng và tàn nhẫn. Gã muốn phá hủy bạn hoàn toàn. Gã muốn trở thành thứ duy nhất thấm nhuần trong tâm trí bạn cho đến khi bạn thật sự làm theo mọi yêu cầu của gã với tư cách là một chiến lược gia mà không chút phản kháng nào. Gã muốn thực hiện mọi hành vi đồi bại với bạn cho đến khi bạn không thể chịu đựng được nữa, và khi đó bạn sẽ gục ngã.

Bốn cánh tay của gã trút bỏ bộ đồ của bạn và vứt chúng xuống nền nước lạnh lẽo. Hai chân bạn từ từ bị dang rộng ra và để gần cái lưỡi ẩm ướt ở giữa bụng của gã. Đôi bàn tay của Y/N quá đỗi nhỏ bé khi so với cơ thể to lớn của Nguyền Vương đặt lên bờ vai rộng của gã, bạn ngửa đầu ra sau cố kiềm chế ngăn những tiếng rên rỉ thoát khỏi cổ họng khi cảm nhận được đầu lưỡi nóng ẩm mơn trớn hai cánh hoa nhạy cảm.

"Chết tiệt, đáng lẽ ra mình không nên để nó kích thích mới phải, đáng lẽ ra nó không nên khiến mình sung sướng đến mức này" Bạn cắn răng, ép hông mình để kiếm thêm chút khoái cảm.

Bạn thật sự không thể nhớ nổi lần cuối mình được một người đàn ông chạm vào là khi nào nữa, đơn giản là bởi vì ký ức đó không tồn tại. Thứ lớn nhất ở bên trong bạn là ngón tay của chính mình, chúng không dài bằng cái của Sukuna. Vì thiếu thốn khoái cảm xác thịt thuần túy, bạn cọ xát hông của mình vào lưỡi gã trong tuyệt vọng.

Bạn tập trung vào việc di chuyển đến mức không nhận ra rằng một trong những cánh tay của gã đang mò lên cặp đùi non, xoa nắn viên châu nhạy cảm. Những cánh tay còn lại cũng chẳng rảnh rỗi gì mà siết chặt eo của bạn, chơi đùa với bộ ngực đầy đặn và để lại những dấu hôn chiếm hữu lên cổ và xương quai xanh của bạn.

Sau đó, khi những tiếng rên rỉ mang theo nhục dục thoát khỏi cổ họng bạn mà không chút xấu hổ nào, bạn cảm thấy cơ thể mình nóng lên như sắp sửa nổ tung và một luồng sóng khoái cảm đang dâng trào trong bụng bạn, Sukuna dừng mọi động tác. Đột ngột. Tàn nhẫn.

Và khi bạn cố gắng tiếp tục ép hông của mình vào lưỡi của gã, gã chỉ việc giữ chặt eo của bạn là có thể hạn chế mọi chuyển động và nói bằng một giọng gay gắt. "Quỳ xuống đi, đồ đàn bà ngu ngốc" Gã đứng dậy, trút bỏ bộ kimono dài che thân và sau khi cởi xong, gã thích thú nhìn biểu cảm sửng sốt trên khuôn mặt bạn khi thấy cự vật sinh đôi của gã đã dựng cứng lên. "Đừng nói là không vừa, ta biết nó sẽ hợp thôi" Một tay gã nắm lấy tóc Y/N và kéo bạn lại gần phần thân dưới của mình. "Há mồm ra. Đơn giản mà, phải không?"

Trên thực tế là chẳng đơn giản chút nào khi Sukuna cố tình làm vậy với tốc độ nhanh chóng, nước bọt trào ra khóe môi bạn, gã tàn nhẫn không để bạn được nghỉ ngơi mà cứ thế đâm xen kẽ cả hai côn thịt. Sung sướng tận hưởng vẻ mặt ấm ức đầy nước mắt của bạn, Sukuna tăng tốc khiến bạn nghẹt thở.

"Một món đồ chơi hữu dụng. Có lẽ ta vẫn sẽ giữ ngươi lại sau khi chiến tranh kết thúc" Gã nói, nghiêng người đến gần bạn và rút phân thân của mình ra. Sukuna để bạn ngồi lên đùi mình, lưng quay về phía gã.

Hai tay của gã giữ bạn ở yên một chỗ trong khi hai cánh tay còn lại bắt đầu lần mò đến nơi u cốc giữa hai chân bạn, ngón tay tách hai cánh hoa e ấp ra, thám hiểm bên trong và cọt xát vào mông bạn.

"K-Không phải ở đó" Y/N cố gắng nắm lấy bàn tay hư hỏng đang lén lút nâng mông bạn lên. Tức giận vì bị chống đối, Sukuna cắn vào một bên vai của bạn đủ mạnh khiến máu tươi rỉ ra để trả đũa.

"Đừng cố làm mấy chuyện vớ vẩn nữa, ngươi không có tư cách để làm vậy đâu. Biết rõ vị trí của mình nằm ở đâu đi, đồ ngu" Nói xong Sukuna liền thâm nhập vào sâu bên trong bạn.

Khác với những gì bạn đã tưởng tượng, gã càng di chuyển cảm giác đau đớn và khó chịu càng được thay thành khoái cảm và dễ chịu hơn, cơ thể bạn tự động hút chặt lấy những ngón tay của gã lưu luyến không rời. Nhưng cũng như những lần trước đó, Sukuna ngừng mọi động tác và rút ngón tay ra khiến bạn không kiềm được những giọt nước mắt lăn dài trên gò má ửng hồng.

Bây giờ thứ duy nhất bạn cần là đạt đến đỉnh cao của khoái lạc mà trước đây bạn chưa từng được trải nghiệm. Y/N cảm thấy một trong những cánh tay của gã Nguyền Vương đang nắm chặt lấy cằm bạn và ép bạn nhìn xuống hình ảnh phản chiếu của mình ở dưới làn nước tối đen trong lãnh địa.

"Nhìn ngươi kìa, bị hủy hoại bởi chính kẻ mà mấy giờ trước ngươi còn đang tìm cách để tiêu diệt" Má bạn nóng lên đầy nhục nhã, những giọt lệ nóng hổi trào ra khỏi khóe mắt, hoa huyệt co thắt lại như một lời cầu xin Sukuna hãy lấp đầy nó một lần nữa. "Ngươi cảm thấy thế nào khi trông thấy bản thân yếu ớt như này hả? Trông thấy bản thân mình bất lực, phải dựa vào lòng thương hại của ta?" Bạn biết rằng nếu gã không nhận được câu trả lời mình mong muốn thì bạn sẽ không bao gờ được thỏa mãn thế nên Y/N cố gắng đáp lại bằng một giọng run rẩy như sắp vỡ òa.

"Tôi cảm thấy... thật dơ bẩn" Bạn nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu của mình ở dưới nước. "Và rất tuyệt vời. Làm ơn... tôi muốn ra"

"Thế thì tự thân vận động đi, đàn bà" Chỉ chờ có thế, bạn liền tựa lưng vào bờ ngực vững chãi của gã, từ từ đưa cự vật vào bên trong mình, đầu bạn ngả ra sau tựa vào một bên vai của gã, những tiếng rên rỉ chứa đầy dục vọng thoát ra khỏi môi bạn vì bên dưới bị mở ra đột ngột.

Y/N chậm rãi lên xuống và tròn mắt thích thú trước cái cách khoái cảm tràn ngập tâm trí mình, phần bụng cô trướng lên vì được lấp đầy. Nhưng Sukuna đột ngột đẩy hông thật mạnh khiến người con gái đang ngồi trong lòng mình sung sướng rên rỉ to hơn trước, gã nắm lấy eo bạn và bắt đầu thúc mạnh.

Âm thanh duy nhất vang vọng khắp lãnh địa của Sukuna là tiếng gầm trầm khàn chứa đầy dục vọng khi cảm nhận được bên trong bạn đang siết chặt lấy gã, âm thanh rên rỉ không chút kiềm chế của bạn và tiếng da thịt đập vào nhau.

Không mất nhiều thời gian để bạn đạt đến cao trào, thân dưới bạn như muốn nổ tung, đôi chân run rẩy khi khoái cảm bắt đầu lan rộng khắp cơ thể.

Sau nhiều lần bị Sukuna đùa giỡn, cuối cùng bạn cũng đã có thể tận hưởng được những xúc cảm mà trước đây bạn chưa từng được nếm thử. Mặc dù bạn đã ra nhưng vị Nguyền Vương vẫn cứ tiếp tục đâm vào cả hai cửa huyệt của bạn cho đến khi gã hoàn toàn lấp đầy chúng bắng chất lỏng đặc sệt của mình và khiến bạn thỏa mãn.

"Lũ nhân loại đúng là một món đồ chơi giải trí" Một nụ cười toe toét mang theo ác ý và thèm khát nở trên môi gã. "Ta chắc chắn sẽ tận dụng tối đa khế ước giữa chúng ta"

---------------

Ê muốn đăng chap mới mà sợ flop😞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro