#Chap 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4 năm sau

.

.

.

.

" Kim T/b!!! Cô nhanh cái tay cái chân lên được không hả??? Mới vào làm thì phải nhanh nhẹn hoạt bát chứ! Nhân viên ai mà cứ lề mề như cô thế này thì công ty đi xuống mất thôi!"

"Dạ tôi xin lỗi tại tôi chưa quen với cấu trúc của công ty mới đôi khi bị lạc ạ mong quản lý bỏ qua cho!" - Bạn vội vàng chạy đến phòng tài liệu.

"Hừ! Lúc nào cũng xin lỗi xin lỗi! Chừng nào cái từ xin lỗi ấy đổi được tiền thì hãy nói câu đó với tôi! Giờ thì nhanh lên đi!!!"

"Vâng ạ!"

-------------Giờ nghỉ trưa-------------

_Căn tin_

"Hà.............lưng tao thăng thiên mất mày ạ!" - Bạn mệt mỏi nằm dài ra bàn.

"Mày làm cũng mệt rồi, lát ăn cơm xong nhớ đi nghỉ nhé! Cái bà "mỏ dài" ấy lúc nào mà chẳng bắt nạt "ma mới". Không riêng mình mày đâu mà hầu như công ty ai cũng ghét bả hết đó, mà tại bả làm chức cao với cả nghe đồn là có quan hệ mờ ám với ông giám đốc nên không ai dám nói lại cả." - Seoyon vừa ăn vừa kể lể.

"Có vụ đó nữa cơ à??? Cứ thế này tao sẽ bị hành hạ suốt cho coi...Tuần sau là đi công tác với bả tận 2 tuần để thu nhập thêm tư liệu về hoạt động kinh doanh để tạo ra những mẫu mới phát ra thị trường ấy!"

"Thôi đời mày tàn cmnr! Ráng sống sao tích đức xíu để hưởng chút phước lánh nạn đi nhé! Đây là lời khuyên chân cmn thành từ một đồng nghiệp có tâm nhất hệ mặt trời đấy! Há há!" - Cô cười khoái trá.

"Ừ tao hạnh phúc lắm đây khi có 1 đứa đồng nghiệp "có tâm" như mày!" 

"Nên là vậy!" - Cô cười híp mắt rồi bỏ đi.

____Review chút nào :33____

      Về câu chuyện 4 năm sau là thế này, bạn mới ra trường và đang trong tình trạng thất nghiệp. Là do may mắn hay là vận khí của bạn tốt gì đó mà bạn gặp được cô bạn cũ mình học từ hồi cấp 3 ở trong một quán coffee yên tĩnh. Qua màn chào hỏi nhau thì bạn được biết Seoyon - cô bạn cũ - là một nhân viên trong công ty FJK, là một công ty con thuộc tập đoàn JJK - một trong những tập đoàn có sức cạnh tranh lớn trên toàn quốc và có thể đưa ra thế giới. Rất may là cho bạn là lúc đó có một nhân viên xin nghỉ hưu và cái chỗ trống đó sẽ dành cho bạn nếu bạn nắm bắt kịp thời. Và sau bao cuộc phẩm vấn very căng thẳng và hồi hộp thì cuối cùng bạn cũng đã có được một chiếc ghế ngồi nhỏ trong công ty mới này .

___End Review :33___

     Phải nói tòa nhà FJK cao tận 34 tầng đi cũng mệt phết ấy chứ. Mà người thiết kế công ty này chắc thương nhân viên thường hơn nhân viên chức cao(bạn đoán vậy). Sở dĩ là bởi vì phòng nghỉ dành cho nhân viên bình thường là từ tầng 4 cho đến tầng 17. Còn mấy tầng trên cao hơn là dành cho các chức cao hơn và đương nhiên phòng sẽ VIP hơn nhân viên bình thường. Thôi thì để các quý sì tộc đi thang máy ngắm cảnh hết mười mấy hai mấy tầng(thang máy kiểu cửa kính trong suốt có thể nhìn cảnh vật bên ngoài) rồi phải đi hết hành lang (dài khoảng 10-20m tùy tầng) rồi mới có thể vào căn phòng của mình. 

     Còn nhân viên bình thường như bạn đây thì khỏe re, lại được cái phòng của nhân viên ngay đúng phòng cuối cùng tầng 4 nữa. Coi như cũng đỡ một phần, thang máy có hư thì chịu khó đi bộ tí là tới nơi ngay. Còn mấy anh chị cô chú bác làm chức cao còn biết làm gì ngoài ngủ dưới tầng trệt. Cũng khá đồng cảm.

    Ăn cơm no nê xong, bạn đi lên phòng nghỉ của mình và bất chấp tất cả, buông thả mọi thứ nhảy vào chiếc giường mềm mại. Phòng nghỉ cho nhân viên bình thường nghe vậy thôi chứ cũng chẳng tệ lắm đâu. Đầy đủ tiện nghi: WC(có bồn luôn nhé), giường(có sẵn mùng mền chiếu gối), một cái kệ nhỏ dùng để đựng vài đồ dùng cá nhân nho nhỏ, một cái đèn ngủ phòng khi nhân viên ngủ lại qua đêm,một cái gương, một cửa sổ khá lớn, thậm chí cả máy lạnh nữa. Thế là quá đủ đối với một sinh viên vừa ra trường và suýt thất nghiệp như bạn. 

   Giờ nghỉ trưa khoảng 1 tiếng rưỡi, có phải các reader sẽ nghĩ rằng tất cả mọi người sẽ ngủ chứ gì? Nố nồ nô, sai giồi, tất cả sai hết giồiiiiii!! Bạn không biết các công ty khác như thế nào, nhưng có vẻ công ty này có gì khác lạ thì phải. Công việc chức cao hay chức thấp đều sẽ cật lực như nhau, thế thì giờ nghỉ trưa mau nghỉ đi chứ. Vậy mà giờ nghỉ trưa, ngoại trừ các thanh niên trai tráng nghiêm túc biết giữ sức ra, còn lại thì lại toàn cảnh selfie rồi đăng status với dòng caption mang tính chất đầy thính " Trưa nay làm xong mệt quá đi! Có anh nào ib với em cho em vơi bớt sự mệt mỏi này không? :<<" để rồi khi người ta ib thì nói câu xanh rờn "Anh xấu quá! Đừng ib với tôi nữa, nhục lắm!". Chưa hết, còn có mấy chị em đi dạo quanh công ty hơn 12h30 dưới ánh nắng chói chang lòng người chỉ để coi có anh nào muốn làm quen hay mình muốn làm quen hay không? Đôi lúc bạn lại có cái suy nghĩ rằng:

'Có phải mọi người đang thử thách sức nóng với làn da trắng mượt của mình coi ai dai sức hơn không nhỉ?

 Cuối cùng là cái đám đánh bài, đủ các thể loại: lô tô, xì dzách, tiến lên, bài cào, chim chim và bay bay... Trong một lần trót dại khờ đi lòng vòng quanh công ty cho quen mới phát hiện ra cảnh tượng này. Ôi mẹ ơi!

Riêng bạn, tất nhiên là đi ngủ rồi, mệt quá mà. Làm một giấc ngon lành với toàn bánh với kẹo ở trỏng(chắc đang trong giai đoạn giảm cân).

      Chiều, bạn đang kiểm tra lại mớ tài liệu tham khảo của quản lý giao thì điện thoại reo lên. Ủa? Là quản lý mà? Đích thân gọi bạn chắc có chuyện gì quan trọng lắm đây. Bạn nhấc máy.

"Dạ alo quản lý gọi tôi có chuyện gì vậy ạ?"

"Lên phòng làm việc của tôi ngay!!!"

"Dạ?"

.

.

.

-----------------------------------

      Thấy bìa hơi không liên quan tới truyện đúng không? Tại chưa có cảnh xuất hiện của Jungkook nên Au thấy cài ảnh Jungkook thì chưa phù hợp cho lắm, với lại dạo gần đây cũng mê bài này, ảnh cũng đẹp và khá hợp với khung truyện thôi thì đặt luôn. Hì hì :33 

P/s có thế thôi, lời cuối cùng vẫn là cảm ơn và hãy tiếp tục ủng hộ truyện Au nhé iu các thím nhiều lắm :33








  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro