Thế giới ngầm- ma sói trong đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Loa  loa loa tuy chưa đến ngày nhưng au nhá hàng trước nak!!!!!!!!

........................

_ Thất bại rồi sao? Một lũ vô dụng.......Xoảng- Nam nhân có mái tóc màu  bạch kim hất ly rượu xuống nền nhà. Cặp mắt hắn quắc lên những tia nhìn sắc lẻm khiến hai nử nhân quỳ bên dưới run bần bậc. Con chó lớn bên cạnh hắn gầm rừ những tiếng kêu man  rợn chỉ chực chờ chủ ra lệnh là bổ vào hai nữ nhân kia và cắn xé. Xung quanh khí lạnh bao trùm không gian . Đồ vật có vẻ hiện đại nhưng lại tràn ngập một màu đen tối. Cả căn phòng ngập ngụa trong sương mù. Một thân ảnh cao lớn rắn chắc tiến lại gần nam nhân tóc trắng cất giọng ngạo nghễ:

_Xem ra cuộc đi săn này không chán như chúng ta tưởng.... Ta cũng muốn tận mắt chứng kiến kẻ đánh bại hai người hình dáng như thế nào? -Đoạn hắn quay về nam nhân tóc trắng- Tớ sẽ có một cuộc dạo chơi với hai ả này, cậu không phiền chứ?

_Tùy cậu, nhưng đừng quá mãi chơi, Ngài Lớn sẽ không hài lòng đâu?- Nam nhân tóc trắng bàng quang cất giọng.

_ Đừng lo, tớ sẽ mau trở về bên cậu thôi baby à!........

...................................

Câu chuyện sẽ tiếp tục với trận chiến của YoSeob với hai ả người sói hung hãn....

Junhyung không thể tin tên oan gia này không những không sợ hãi mà cặp mắt còn thể hiện sự tự tin không lùi bước. Yoseob rút trong áo ra một cây đèn pin nhỏ. Cấu ấn nút bên thân đèn, nhanh chóng thanh kiếm ánh sáng từ phía đầu đèn vụt ra , những mãnh kiếng tự động bung ra hình cánh hoa và chuyển thành hợp kim cứng. Cậu vung kiếm trước mặt, nhìn hai ả nhếch mép cười :

_ Trước giờ ta không đánh phụ nữ, nhưng hai ả quái thú này hôm nay sẽ có cơ hội mở rộng tầm mắt nha. Cả hai cùng tới đi.....

_Thật không biết sống chết để xem ngươi còn nói chuyện được bao lâu. Nicole và Hara đồng thanh nói.

Hai ả cùng nhau lao về phía Yoseob. Junhyung chỉ kịp thấy một tia sáng lóe lên,  sương mù bao phủ cả ba, chỉ còn nghe tiếng kim khí chạm nhau, rồi đột ngột  mọi âm thanh đều im bặt, trong đêm tối không hiểu vì sao lại xuất hiện những cánh hoa anh đào rơi rơi trong không trung. Sương mù dần dần tan biến,. Vết thương và biến hình thất bại làm Junhyung cảm thấy kiệt sức. Anh không thể cầm cự nổi, từ từ khép mắt lại. Hình ảnh cuối cùng anh thấy là một gương mặt xinh đẹp đến gần anh , giọng nói thì đúng là của tên oan gia mà anh yêu quý. Anh lờ mờ thấy thanh kiếm từ từ đi vào trong lòng bàn tay của cậu  ta  và biến mất , một ánh lửa nhỏ chợt bùng lên từ bàn tay cậu ta. Anh rên nhỏ ngạc nhiên "Thật kỳ lạ không lẻ cậu ta là phù......" và dần mất đi ý thức................

CÁC BẠN THÂN MẾN ĐÂY CHỈ LÀ NHỨNG PHẦN TRÍCH ĐOẠN CHO HAI CHƯƠNG TỚI NÊN ĐỪNG NGẠC NHIÊN NẾU CHƯƠNG TIẾP THEO CÁC BẠN ĐỌC THẤY PHẦN TƯƠNG TỰ NHA! =)) AU SẼ GẮP CÁC BẠN SAU TẾT NHÁ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro