Định luật 5 giây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Five Second Rule

author Evoxine |MA| warning: creampie, bareback, rimming

Jongin có thói quen nhặt lên ăn những đồ ăn đã rơi xuống đất. Sehun muốn xem xem liệu thói quen đó có áp dụng cho y hay không.

-

chú thích sương sương: bareback (chơi trần), creampie (kem bắn vào chảy xuống xong được ăn sạch lol) và rimming (quen quá rồi không cần giải thích), chỉ cần một cái là đủ chết rồi, đằng này cái oneshot này có cả ba huhu, mọi người cân nhắc hic =))))))

-



Jongin thích thứ năm. Với hắn, hôm ấy là ngày dễ thở nhất trong tuần. Vào thứ năm, Jongin chỉ có một tiết học hai tiếng vào buổi chiều, sau đó là đi tập gym rồi trở về nhà với em người yêu của mình. Thật trùng hợp -- à thì cũng không trùng hợp lắm, hai bọn họ đã cố gắng sắp xếp lịch học và làm việc của nhau tốt nhất có thể --, thứ Năm cũng là ngày rảnh rỗi của Sehun. Em ấy sẽ thức dậy muộn, ăn một bát ngũ cốc ngọt lớn và hôn tiễn Jongin ra khỏi cửa. Khi hắn đã đi rồi, Sehun sẽ làm vài bài tập ngắn, đôi lúc là chơi game, rồi thỉnh thoảng gửi vài Snapchats cho bạn trai của mình. Và Jongin thì luôn luôn lưu lại những Snap ấy.

Nhưng dù là bất kể ngày nào trong tuần, phần tốt nhất của ngày là về nhà với Sehun. Và hôm nay khi Jongin về nhà, hắn được chào đón bằng một thứ tuyệt vời.

"Em," hắn gọi, thả chìa khóa vào cái bát nhỏ đặt trên kệ ngay cửa ra vào.

"Cục cưng về," Sehun trả lời. Jongin nghe thấy vài tiếng lật sách, chắc là em ấy đang học.

Sau khi cởi giày ra và tháo bỏ áo khoác, Jongin vào nhà và ngay lập tức cảm thấy tất cả máu trong cơ thể mình đổ ầm ầm về khu vực phía nam. Trời ạ, kể từ khi bọn họ quen nhau hơn một năm nay, Jongin bỗng phát hiện ra rằng hắn có nhiều ham muốn abc xyz hơn bản thân tưởng nhiều.

Ngón tay lỏng lẻo, chiếc túi đang đeo bị vứt lên quầy bếp. Sehun, đang nằm dài trên sàn, thân hình mềm mại uyển chuyển. Em ấy nằm sấp trên một chiếc gối ôm, hai khuỷu tay và cặp đùi chống ở hai bên. Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả.

Nghe thấy tiếng động từ phía sau, Sehun quay sang, nhìn qua vai mình. "Anh ổn chứ?"

"Uh." Jongin cố rời mắt khỏi đường cong quyến rũ trên cặp mông của Sehun-- hiện tại em ấy không mặc gì ngoài một chiếc lót ôm sát-- rồi hắng giọng. "Ổn."

Gật đầu, Sehun quay lại, tô highllight lên trang sách của mình. Jongin có thể nhìn thấy chuyển động của cây bút khi em ấy ghi xuống một vài ghi chú, tiếng sột xoạt của cây bút dạ khi ma sát vào giấy kéo hắn lại gần hơn.

"Anh đói không? Hồi trưa em có gọi đồ ăn, còn thừa một chút em để trong tủ lạnh ấy."

"Đói bụng sao?" Jongin lặp lại, bước gần lại thêm vài bước. "Ừ, hơi đói. Nên ăn một cái gì đó nhỉ."

Hắn ngồi xuống giữa hai chân của em người yêu, đầu gối chạm vào mép gối ôm, lấy tay vuốt một đường từ mắt cá chân Sehun lên cặp đùi mềm mại. Từ vị trí hiện tại Jongin không thể nhìn thấy Sehun, thật ra y đang cười với chính mình trước khi viết xuống sách thêm một vài từ.

"Món này có trong thực đơn không thế?" Giọng nói trầm xuống, Jongin lướt tay lên cao hơn một chút, đầu ngón tay trượt xuống dưới mép quần lót của Sehun trước khi nắn bóp chỗ da thịt dẻo dai.

Hắn nhận được một tiếng cười hài lòng thay cho câu trả lời, đầu gối Sehun hơi nâng cao lên ở hai bên chiếc gối ôm để làm đòn bẩy. Khi cảm nhận được em người yêu đang đẩy mông vào tay mình, Jongin nhanh chóng lột sạch quần lót của y xuống, trượt nó xuống phần hông sắc sảo và cặp chân dài.

"Đẹp thật. Những cặp mông giống như của em được tạo ra để ăn mà," Jongin nghiêm túc nói, tiếp tục nhào nặn cặp mông căng tròn, thích thú nhìn chúng đàn hồi, lắc lư qua lại. "Hàng ngon như thế này chắc chắn không được dùng để ngồi. Em yêu cứ làm bài tiếp đi, anh hứa sẽ thật tận hưởng bữa ăn này."


**


Đấy gần như là chuyện không thể khi vừa phải tập trung vào mấy từ được in trong sách giáo khoa vừa có một cái lưỡi gian xảo làm việc cực lực xung quanh cái lỗ của mình. Nhưng Sehun vẫn cố gắng hết sức để làm chuyện đó vì y biết, đấy là điều mà bạn trai mình muốn. Sehun đã phải đọc lại cùng một đoạn văn cả chục lần chỉ để có thể hiểu đủ thông tin rồi ghi chú xuống hai ba dòng, chữ viết tay trong vở của y lúc này phải nói là y như gà bới thóc.

Cằm của Jongin hiện tại có hơi thô và nham nhám trên da y - hắn không có cạo râu sáng nay, chiếc cằm lún phún râu cọ cọ trên vùng da nhạy cảm gần dương vật Sehun, khiến y run rẩy, mấy ngón chân đều cong cả lại. Đầu tiên, lưỡi của Jongin mạnh mẽ liếm láp lấy cái lỗ của y, người anh em bên dưới bị kích thích rỉ ra chất nhờn, làm ướt một mảng trên gối ôm. Sehun rên rỉ, cây bút dạ rơi xuống trượt qua tờ giấy, y có thể cảm nhận được Jongin đang cười thầm.

"Tiếp tục làm việc đi chứ," Jongin nói, tinh nghịch cắn vào phần đùi ở ngay gần mông y.

Vấn đề ở đây là, Sehun có thể bắn chỉ nhờ chuyện này, nhưng nó sẽ mất nhiều thời gian. Sau vài phút bị khoái cảm bị tra tấn, Jongin dần dần đi vào bên trong, đầu lưỡi hắn trêu chọc rồi liên tục hôn lên lỗ nhỏ. Khoái cảm ập đến một cách điên cuồng, nhưng Sehun thích thế.

Lúc này y đã cứng đến mức tưởng chừng như có thể cắt đôi viên kim cương, dương vật phấn khích ma sát vào gối ôm và áp vào bụng y. Sehun có thể cảm thấy một lớp nước bọt mỏng chạy dọc từ lỗ huyệt xuống hai quả cầu của mình, kích thích đến lạnh cả sống lưng. Không mất nhiều thời gian để lỗ nhỏ của y dãn ra trước sự kiên trì của cái lưỡi Jongin, địa phương nọ không ngừng thắt chặt, mấp máy, khuyến khích hắn cho lưỡi vào sâu hơn nữa.

"Ngọt quá, bé cưng của anh ngọt quá. Xem cái lỗ đói khát của em dãn ra cho anh này. Bên trong ướt lắm rồi đúng không?"

Sehun chống hai đầu gối quỳ lên, đẩy mông lùi về một chút, canh chuẩn xác vào ngay miệng Jongin. Lúc này y đã hoàn toàn vứt quyển vở ghi chú ra một xó, tay nắm chặt lấy mép gối. Mọi người có biết phần tuyệt vời nhất là gì không? Jongin tất nhiên là chẳng hề nói dối khi bảo rằng hắn sẽ thật tận hưởng bữa ăn này. Người nọ vô cùngg nhiệt tình, liên tục liếm, mút và hôn -- biết rõ rằng bạn trai mình yêu chết đi được cái bữa ăn này là thứ khoái cảm tuyệt vời nhất mà Sehun đang được trải nghiệm lúc này.

Sau mười phút -- hoặc mười giờ, lúc này thì y chả đếm giờ nỗi nữa -, Jongin cuối cũng cũng lùi lại, đưa mu bàn tay lên lau miệng. Một ngón tay bất thình lình cắm vào, nó dễ dàng trượt vào trong thớ cơ vành đã được liếm đến mềm nhũn nãy giờ.

"Em dãn ra đủ rồi này, bé cưng. Em muốn được liếm thêm chút nữa hay anh nới rộng cho em đây?"

"Cả hai," Sehun ích kỷ trả lời, nhưng hình như đấy là câu trả lời chính xác, bởi vì Jongin lập tức vỗ nhẹ lên mông y thích thú, dùng hai ngón tay cái tách hai phiến mông ra xa.

Sau đó hắn đưa một ngón tay cái vào, ấn mạnh lên vách thành. Ngón tay không đủ lớn để khiến y khó chịu nhưng đủ để Sehun muốn nhiều hơn nữa. Y lập tức vặn vẹo, nhỏ giọng rên rỉ. Jongin hiểu ý, nuông chiều cắm vào miệng huyệt ngón tay cái còn lại của mình, tiếp tục tách hai phiến mông dãn ra hai bên. Quá trình nới lỏng quá tuyệt vời, đầu Sehun đã nằm hẳn xuống nền đất để nghỉ ngơi, hai nắm tay siết chặt khi lưỡi của Jongin thè ra, liếm vào giữa hai ngón tay cái.

"Tại sao em không học tiếp vậy?"

Sehun rên rỉ, mấy ngón tay run rẩy cố nhấc cây bút của mình lên rồi hướng ánh mắt vào cuốn sách giáo khoa bị bỏ rơi từ nãy giờ. Y thậm chí có thể cảm nhận được nhãn cầu của mình đang run rẩy trong hốc mắt.

Sehun cố viết xuống vài từ lên giấy --y thề là mấy chữ này thì ông nội của bác sĩ cũng đọc không nổi-- trước khi bỏ cuộc lần thứ hai rồi ném phăng cây bút lên sofa.

"Ơ, hư thế," Jongin nhắc nhở, đánh xuống mông Sehun một phát cảnh cáo.

"ĐM anh, cứ đ* em ngay đi không được à."

Jongin bật cười, trong trẻo và ngọt ngào, hắn cắn nhẹ vào phần nảy nhất trên mông Sehun. "Được rồi, được rồi."


**


Cả hai hầu như không cần thêm chút bôi trơn nào khi Jongin từ từ đi vào bên trong, dầu bôi trơn là không cần thiết khi Sehun đã ướt đẫm và được nới rộng ra hoàn hảo thế này. Thông thường thì đây chính là lúc sướng nhất khi cả hai làm tình --lúc quy đầu từ từ thâm nhập vào và vách tường của Sehun siết chặt lấy từng đường gân trên dương vật của Jongin. Đấy là chưa nói đến cái cảnh tượng mê người khi cặp mông tròn trĩnh của y nằm yên vị trên hông hắn lúc đã cắm cả cây vào.

Sehun đẩy chiếc gối bên dưới sang một bên, tận dụng khoảng trống còn thừa để nâng hai tay và đầu gối lên cao một chút, cho phép Jongin ổn định vị trí vào khoảng trống giữa hai chân mình. Mấy ngón tay mạnh mẽ nắm chặt lấy xương hông Sehun, giữ y cố định lại một chỗ khi người nọ chầm chậm thúc đẩy. Lưng Sehun cong cả lại, áo thun trượt xuống rồi dồn lại quanh ngực. Jongin trầm trồ xoa nắn mảng lưng xinh đẹp của bạn trai mình. Cơ thể Sehun thật sự là một kiệt tác và đôi khi Jongin vẫn không thể tin rằng tạo vật xinh đẹp này là của riêng hắn.

"Em." Jongin cởi áo thun của hắn ra rồi cúi xuống áp vào lưng Sehun, bao bọc lấy y, miệng hôn lên gáy y. "Anh yêu em."

"Em cũng yêu anh," Sehun trả lời, giọng nói đã hơi khàn, mấy đốt ngón tay trắng bệch vì siết chặt nãy giờ. "Cho em thấy anh yêu em đến thế nào đi."

Không cần phải được nhắc đến hai lần, Jongin lập túc thúc hông về trước, tất cả đều bảo đảm theo đúng nhịp điệu, thật mạnh và sâu. Hai bàn tay bên hông nắm chặt đến mức để lại vết bầm tím trên hông Sehun. Hắn cắn lên cổ y, mút ra một dấu hôn đỏ tươi trên da rồi tiếp tục mút ngược về sau, quan sát cái cách chỗ da trắng sữa từ từ biến thành một dấu hickey tím thẫm.

Jongin đưa tay xuống dưới, mò mẫm để tìm tay của Sehun. Khi đã tìm được, hắn đan những ngón tay bọn họ vào nhau rồi đặt lòng bàn tay của người yêu lên lòng bàn tay mình. Khoái cảm lúc nào cũng trở nên choáng ngợp mỗi khi cả hai đan tay vào nhau như thế này, cùng đẩy người kia đến cao trào. Lúc này, tên của đối phương chính là thứ duy nhất mà cả hai có thể nhớ. Thời gian nhanh chóng trở thành một thứ gì đó mơ hồ đến không cần thiết, không ai trong bọn họ quan tâm đến việc nó vẫn đang trôi qua hay đã dừng lại hoàn toàn.

Jongin mất kiểm soát trong khoái cảm mãnh liệt ấy một khắc ngắn ngủi, và khi đã giành quyền kiểm soát trở lại, hắn ngạc nhiên khi nhận ra bản thân đã bắn. Bên dưới Jongin, Sehun đang thở dốc, y siết chặt tay hắn, chặt đến mức gần như đủ mạnh bẽ gãy xương người nọ, vắt cạn từng dòng tinh dịch của hắn.

Gầm gừ, Jongin rút ra và gần như mất thăng bằng, khoái cảm xen lẫn cảm giác mẫn cảm đến cực độ đang chạy dọc khắp dây thần kinh của hắn. Jongin nghiêng người về phía trước, mở rộng Sehun ra lần nữa rồi liếm lên miệng huyệt lúc này đã đỏ bừng, sưng húp.

Lúc này Jongin có thể nếm được vị của chính mình, hắn yêu chuyện này chết đi được.

Không bao lâu sau đó Sehun cũng không cầm cự nổi mà đạt cao trào, làm sao mà y có thể trụ được lâu với một cái lưỡi cắm bên trong cái lỗ của mình và một bàn tay bao quanh người em trai đáng thương đang khóc nhè của y chứ. Sehun hét lớn rồi xuất tinh, cơ thể run rẩy trong khi dương vật giật mạnh trong tay Jongin, tinh dịch bắn tứ tung lên nền thảm.

Jongin hôn dọc xuống sống y, thỉnh thoảng lại 'chụt' một tiếng rõ to lên những đốm tàn nhang nhỏ li ti trên da người nọ. Hắn nhẹ nhàng lên xuống đương vật của Sehun, vắt cạn những giọt cuối cùng và chỉ buông tay khi y nhũn cả xương rồi lật người lại.

Mồ hôi nhễ nhại, tóc rối bù, phát sáng, Sehun nhìn chằm chằm vào Jongin từ vị trí y đang nằm dài trên tấm thảm. Ngay phía trên đầu Sehun là quyển sách giáo khoa, cánh tay vắt ngang cuốn sổ tay làm nhăn đi một trang giấy. Lồng ngực phập phồng, y vén tóc mái ra khỏi mặt rồi bật cười. Âm thanh bắt nguồn từ sâu trong bên trong bụng rồi lan lên phổi, và điều đó khiến Jongin lại tiếp tục sa vào lưới tình với bạn trai nhỏ của mình, một lần lại một lần nữa.

"Em lại bày trò có đúng không, huh?" Jongin hỏi, véo nhẹ vào đùi Sehun.

"Anh thích nhặt đồ ăn dưới sàn nhà lên ăn lắm mà," Sehun nói, vẫn cười khúc khích. "Em cũng muốn xem xem chuyện đó có áp dụng với mình hay không."

"Mọi thứ anh thích đều áp dụng với em." Nói thì nghe đúng thật là vừa tởm lợm vừa sến súa, nhưng thật sự, chỉ cần liên quan đến Sehun thì cái gì Jongin cũng đều thích. Còn nữa, nhìn đi, bạn trai của hắn cũng đâu có ý kiến gì, nhìn nụ cười phê pha trên mặt em ấy thì biết.


**


Một giờ sau, Sehun đang ngồi ở quầy bếp, lúc này thì đang thực sự tập trung vào việc học. Y vừa mới tắm xong, nước vẫn còn đang nhỏ giọt từ mái tóc rồi lăn xuống lưng, nhưng Sehun không bận tâm lắm rồi viết nguệch ngoạc gì đó vào trong cuốn vở của mình.

Jongin ở trong bếp, hắn đang hâm nóng chỗ thức ăn thừa và xào thêm một một món phụ để ăn kèm.

Tấm thảm nằm yên vị trong máy giặt, lồng đang giặt run lên bần bật.

"Em, thử cái này xem. Có cần thêm muối không?"

Sehun nhìn lên thì đúng lúc thấy Jongin gắp một miếng bông cải xanh rồi đi về phía quầy bếp - bộp- miếng bông cải tuột ra khỏi đôi đũa và rơi xuống đất.

Cả hai trao đổi ánh mắt một chút, sau đó hắn nhanh chóng cúi xuống để nhặt miếng bông cải lên.

"Anh lại cho nó vào mồm nữa chứ gì?"

Jongin nháy mắt. "Em biết rõ quá rồi mà."




end.


/=))))))))))) đọc cái oneshot này xong cái mai mốt hết dám nhặt đồ ăn dưới sàn ăn cách bình thường được nữa rồi lol/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro