Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đã kết hôn.

Mặc dù cậu là đương sự, mặc dù cậu tham gia từ đầu đến cuối, thậm chí còn có thể nói là"thủ phạm"đóng góp những điều này, nhưng cậu ko dám tin là cậu đã kết hôn.

Lúc ấy cậu lấy lý do là váy bẩn đã mặc một trang phục y như cô dâu, sau đó cậu sánh vai cùng chú rể và cùng anh ta làm lễ.

Trời ôi, làm sao giờ chắc giờ Luhan chắc đã biết cậu thay cậu ấy kết hôn.

Cậu ấy sẽ nghĩ sao?

Tức giận hay là....

"Ngươi là một kẻ xấu, ko biết xấu hổ, ngươi cướp chồng của người bạn thân, ngươi có biết xấu hổ hay ko?"

Bởi vì cậu biết Luhan sẽ ngăn cản cậu lên cậu đã sắp xếp hết mọi việc. Nhưng chính những tin đồn kia Luhan liệu có hiểu lầm cậu hay ko?

Ko được cậu phải đi giải thích với Luhan. Vừa nghĩ song cậu ngay lập tức đi về phía cửa, vừa tới cửa cậu đập ngay vào Jongin.

"Em định đi dâu?" Đóng cửa phòng lại, Jongin mở miệng hỏi.

"ko liên quan đến anh"

"Em hiện tại là vợ của anh, như thế nào lại ko liên quan?"

"Pháp luận quy định rồi, chưa đăng ký kết hôn thì chưa phải là vợ chồng"

"Ý của em là muốn huỷ bỏ hôn ước?"

"Tôi còn đang suy xét"

"Hiện tại mới cân nhắc ko phải đã muộn, mọi người đều biết em đã cướp chồng của bạn thân"

"Anh thật đắc ý sao?"

"Ko phải đắc ý, mà là hài lòng khi ko mắc bẫy cuả bọn nhà họ Lee kia, anh còn phải cảm ơn em mới đúng" Anh ta cười toe toét với cậu.

Kyungsoo ngây người rồi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn anh ta.

" Anh...anh có anh em sinh đôi ?" Kyungsoo hỏi.

Jongin ngạc nhiên trừng mắt nhìn"Cái gì?"

"Tuy bộ dạng giống nhau, nhưng thái độ khác nhau rõ ràng, anh chính là có anh em sinh đôi đúng ko?" cậu có chút đăm chiêu, cúi đầu nhìn xuống suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh nói.

Jongin trợn mắt.há mồm nhìn Kyungsoo, tiếp đó cười to.

"haha....."

Kyungsoo bị tiếng cười là cho hoảng sợ lui về phía sau, trừng mắt hỏi anh ta" Anh rốt cuộc đang cười cái gì?"

"Đôi, sinh đôi....HaHa....." Jongin ôm bụng cười ko dứt.

"Anh....tôi....đáng giận, ko cần cười!" Kyungsoo nổi giận kêu lên.

"Anh, anh ko có biện pháp, bởi vì...bởi vì thật sự rất buồn cười, haha...."

Xem bộ dạng Jongin cười liên tục, Kyungsoo nhịn ko được bước lên phía trước rống lên:",Ko cần cười, anh cho dù kô phải anh em sinh đôi,cung̃ là cái người đa nhân cách!"

Jongin nghe xong còn cười to hơn:"Đa nhân cách?Oa haha......"

Kyungsoo mặt đỏ bừng, ko thèm nói chuyện với anh ta nữa mà đi tìm Luhan để nói chuyện.

Jongin vẫn còn cười , nhưng khi thâý cậu đi qua, liền kéo cậu vào trong ngực.

"Uy!" kyungsoo hoảng sợ đẩy anh ta ra

'Đừng cử động" Jongin nói.

"Tại sao tôi phải nghe lời anh, thả tôi ra"

"ko thả xem em làm thế nào?"

Thực sự có những thứ có thể nhẫn lại nhưng lần này anh ta thực sự thật qúa đáng. Cuối cùng Kyungsoo liền nâng chân mình lên đá anh ta một cái.

"Đáng chết!" hắn cảm thấy đau, kêu lên một tiếng.

"Em đá anh?" Jongin khó tin mà trừng mắt lên nhìn cậu.

"Nếu anh ko buông tôi ra tôi còn có thể tiếp tục đá anh." cậu nâng cằm lên, nói.

"Em luôn làm chi người khác buồn cười như vậy sao?"

"Cái gì?" kyungsoo nhíu mày, còn ko kịp nói câu tiếp theo, cả người đột nhiên bị Jongin ôm lấy cậu sợ tới mức ko nhịn được mà hét lên:"Uy! Anh làm gì vậy? Mau thả tôi xuống!"

"Thả em xuống để em dùng chân đá anh sao? Anh ko ngu như vậy đâu"

"Tôi thề ko đá anh nữa"

"ko cần bởi vì tư thế này cũng ko thể đá anh được" Jongin cười rồi đem Kyungsoo đặt ở trên giường, thuận thế đè lên người cậu.

"Uy! Anh làm gì vậy? Đứng lên mau"

"Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta"

" Anh...ko được ...bây giờ là ban ngày, ko phải ban đêm" cậu vôị vàng kêu lên:" ko ý tôi là dù là ban đêm hay ban ngày đều ko được"

Kyungsoo cố đẩy anh ta ra, sao hắn lại rắn chắc như đá, đẩy mãi mà ko được.

"Em đã nghe qua câu nói, 'hàng đã mua rồi, ko được hoàn lại'"

Nói xong Jongin cúi đầu, hôn Kyungsoo.

Kyungsoo cho tới bây giờ chưa từng hôn ai, ko biết cảm giác hôn là như thế nào.

Cảm giác hôn là gì?

Bị nam nhân hôn là cái tư vị gì?

Cậu thật muốn biết, mà chẳng phải đây là cơ hội để tìm hiểu hay sao?

Đôi môi mềm mại của anh ta ko ngừng di chuyển trên môi cậu, ko phải hôn còn phải dùng lưỡi hay sao. Chưa kịp thắc mắc thì có cảm giác được cái lưỡi đang ở trên môi mình thăm dò, sau đó đùa giỡn môi cậu, hấp dẫn cậu mở miệng ra.

Hô hấp của cậu nhanh hơn, tim đập nhanh hơn.

Đây là hôn sao? Sao tim của cậu lại đập nhanh như vâỵ

Kyungsoo cảm thấy cả người mình đều vô lực. Cậu có cảm giác quần áo tên người cậu đang giảm dần. Hơn nữa anh ta đang hôn lên cổ, bả vai...mà cậu chỉ biết thở dốc, hoàn tòan ko thể chống cự.

Mơ hồ cảm thấy anh ta mở chân của cậu ra. Cậu nắm chặt lấy tay anh ta,.lần đầu tiên của cậu cảm thấy lửa nóng ở trên đầu mình thôi thúc, ko tự chủ được mà cậu lại vòng hai tay ôm cổ anh ta.

"Thoải mái, thả lỏng đi em" Jongin khàn khàn thì thầm.

Cậu cố gắng thả lỏng, giây tiếp theo cậu cảm thấy anh ta ko lưu tình mà xuyên qua cậu.

Đau đớn làm cậu cào thật mạnh vào tấm lưng trần của Jongin.

"suỵt" Anh ôm cậu, ôn nhu an ủi, cậu mới phát hiện chính mình phát ra những âm thanh thút thít.

Anh cúi đầu hôn nên những giọt nước mắt của cậu, sau đó hôn nên môi cậu lưỡi cậu cùng lưỡi anh lại cùng nhau triền miên, một lần nữa cậu ki tự chủ được phát ra những âm thanh khe khẽ, anh bắt đầu chuyển đông̣ trong cậu, từ từ tiến sau vào cậu,.càng tiến sâu anh càng ko chịu được tốc độ thay đổi nhanh hơn, càng lúc càng dùng sức.

Đến khi cậu ko chịu nổi được nữa gục trong lòng anh, co rút run rảy, anh mới gầm nhẹ giải phóng bên trong cậu.

Sau đó trong phòng là một mảng yên tĩnh.

Kyungsoo đầu óc trống rỗng, khiếp sợ ko biết như thế nào hình dưng chuyện phát sinh vừa rồi, cũng ko biết vì sao lại cùng anh ta phát sinh chuyện như thế.

Cậu thế nhưng đã cùng anh ta trên giường làm chuyện đó.

Ông trời ôi, việc này rốt cuộc là như thế nào phát sinh? Kyungsoo còn nhớ mình chỉ muốn biết cảm giác hôn là như thế nào, nhưng kết quả lại ngoài sức mong đợi.

Chỉ vì muốn biết tư vị hôn là như thế nào mà thôi, ko nghĩ tới lại....

Nên trách ai? Chỉ có thể trách tính tò mò của mình mà thôi. Ở trên người cậu, Jongin đột nhiên nhẹ giật mình một chút trong nháy mắt làm cho cậu khẩn trương ngừng trụ hơi thở. Anh ta lại ôm cậu một cái.

Cơ thể anh ta cùng cậu thay đổi vị trí, bây giờ cậu nằm sấp ngủ trên người anh ta.

Thân thể trần trụi của mình ghé trên thân thể trần trụi của nam nhân. Loại thân mật này cậu ko quen, nên cậu ko ngừng đi chuyển trên người anh ta, muốn từ trên người anh trừơn xuống, nhưng ngay lập tức lại có một vòng tay xiết chặt eo cậu.

"Đừng nhúc nhích" Anh nói.

Kyungsoo lập tức bất động, nhưng nghĩ lại sao mình phải nghe theo lời anh ta chứ. Mang theo tư tưởng đó, cậu ko ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi anh ta, nhưng căn bản lại càng sát vào anh ta hơn, hơn nữa là cả thân mình trần trụi, ngực đối ngực, chân đối chân cứng rắn đối với mềm mại.

"Đáng chết, đừng nhúc nhích" Anh cắn răng gầm lên một tiếng.

"Tôi tại sao phải nghe lời anh nói?" Cậu ki chịu thua tiếp tục giãy dụa.

"Anh đã cảnh cáo em là ko được nhúc nhích." Jongin ko còn cách nào lại bắt đầu ở trong cơ thể cậu thong thả luật động.

Anh chậm rãi di chuyển làm cho cậu bắt đầu phản ứng lại. Anh mang cậu xoay người lại và di chuyển nhanh hơn, hai người lại một lần nữa cùng nhau đam mê.

*************

Buổi sáng tỉnh lại, Kyungsoo trong nháy mắt ko rõ chính mình đang nơi nào, khi cậu thấy một nam nhân nằm cạnh cậu mới nhớ ra.

Thiên a a , cậu thực sự muốn nổi điên! Cậu đã tuỳ tiện kết hôn với một nam nhân lần đầu gặp mặt, xong cùng hắn phát sinh quan hệ, nhưng lại ko chỉ một lần....

Cậu như vậy một cái chẳng biết liêm sỉ, cùng một nam nhân gần như hoàn tòan xa lạ triền miên trên giường quay cuồng suốt hơn 10 giờ đồng hồ.

Tuy nhiên nói cậu cùng anh ta đã kết hôn, nhưng lại chỉ mới gặp gần một giờ đồng hồ hơn nữa vốn là chồng của Luhan. Cậu rốt cuộc đang làm gì đây? Chẳng lẽ đây gọi.là tính sai một bước.sao

"Ục ục..."

Trời sao dạ dày cậu lại kêu trong tình huống này chứ.

"Tiếng gì kêu vậy?" anh thì thầm xong rồi xoay người ôm cậu vào lòng rồi ngủ tiếp.

Kyungsoo cả người cứng ngắc, ko biết anh ta tỉnh hay chưa, nên cậu cẩn thận xem môt chút, thì ngay lập tức nghe thấy anh t nói:" Đừng.động"

Kyungsoo vẫn nhớ tới hậu qủa hôm qua khi ki nghe lời cua anh ta, nên lần này cậu rất biết nghe lời ko nhúc nhích.

"Ục ục ..."dạ dày của.cậu lại kêu lên, anh ta nâng đầu cậu lên hỏi:"Dạ dày em kêu?"

"Ko cần anh nói tôi cũng biết!" mặt cậu đỏ rực lên anh ta có nhất thiết phải nói ra ko.

"Anh lập tức kêu phục.vụ phòng" anh nói xong hôn cậu một cái mới xoay người lấy điện thoại gọi người mang cơm lên.

"Muốn hay ko tắm trước đã!"
Đạt điện thoại xuống, anh quay lại ôn nhu nói.

Tiếng nói xuất hiện bên tai cậu, cậu chưa kịp mở mắt, chăn trên người ko cánh mà bay, cả người bị anh ôm lấy.

"Anh muốn làm gì? Mau đặt tôi xuống!" cậu kêu lên, tay cũng ko đô dự mà ôm lấy cổ anh để ko bị ngã.

Anh cúi đầu, nhìn cậu mỉm cười." Gíup em tắm rửa"

Kyungsoo nhất thời bị dọa đến trợn mắt há mồm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro