CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên tường ba cây kim của chiếc đồng hồ kim loại đã chập làm thành một đường dài đen , ngay khi kim giây khẽ rùng mình điểm qua một bên chính thức báo hiệu đã qua mười hai giờ đêm, cửa nhà Kyungsoo mới bị gõ linh tinh hai cái.   

Kyungsoo không có bất cứ vẻ kinh ngạc nào ra mở cửa, Jongin xuất hiện lừng lững, bên trái trán chảy máu, nhưng lại vẻ mặt lại đắc ý cười cười, miệng phì phèo điếu thuốc , dựa ở khuôn cửa nhà hắn.

"Kyungsoo , tôi đến ăn bữa tiệc lớn đây." Jongin nhẹ nhành nhả một làn khói xanh xám , lớp xương khói đục đục khiến gương mặt Kyungsoo có chút mơ hồ.

"Cậu còn giữ được cái mạng mà mò đến, thật sự không dễ dàng a." Kyungsoo đối với làn khói của Jongin không có trốn tránh, cũng không có khó chịu , mà cho dù khói có bay vào mình thì dần dần cũng tan thành mây khói cả.

"Tiện hồi giờ nói chuyện đua xe nên giờ nói luôn tôi còn chưa có thua a." Jongin vươn tay muốn ôm thắt lưng Kyungsoo, nhưng lại bị Kyungsoo tránh thoát trước một bước.

"Đừng có làm màu nữa, cậu tưởng cậu cool lắm đó hả , tưởng cậu anh tú lắm sao?" Kyungsoo gảy gảy mấy sợi tóc rồi xoay người vào phòng.

Jongin cười không đáp, ném điếu thuốc xuống đất lấy chân di di, cũng theo Kyungsoo bước vào, tiện tay đóng cánh cửa.

Hai tháng không có về lại phòng nhưng xem như chẳng có gì thay đổi mùi thanh thanh của loại nước khử mùi vẫn thoang thoảng .

Jongin bước vào phòng, liền thấy Kyungsoo ngồi ở giường lớn , trong tay đang cầm cái hòm thuốc. Cậu ta vẫn như cũ không có ,vẻ mặt chiếu thẳng mình , sau đó vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh mình, vừa ngoắc ngón tay với Jongin.

" Kyungsoo , cậu sao lại quan tâm tôi ?" Jongin cười khẽ, sau đó cởi áo,toàn thân trên khỏa trực tiếp đến trước mặt Kyungsoo, hai tay đặt ở bờ vai của cậu, nhìn chằng chọc mắt cậu.

"ít lảm nhảm đi ..." Kyungsoo cúi đầu không nhìn tới Jongin, hai tay đông động bắt đầu ở hòm thuốc, nhưng thoáng cái bị Jongin từ trên giường túm lên ,ấn vào tường, không đợi mở miệng, đã bị cậu con trai kia ngậm môi dưới.

"Đừng... Lau. . . Sạch sẽ... Lại . . . Làm..." Môi dưới bị Jongin ngậm trong miệng, mút qua mút lại , Kyungsoo nhìn chằm chằm vết thương đang chảy máu ròng ròng của Jongin, không khỏi muốn khước từ cậu ta . Ít nhất cũng phải băng bó xong đã rồi muồn làm tiếp thì làm chứ , nhưng Jongin không có ý muốn dừng lại, hắn cười nhẹ buông môi cậu ra , nhẹ nhành lướt môi hết má trái rồi đến má phải , một mạt tàn hồng do cọ xát hiện trên trên hai gò má tuyết trắng của Kyungsoo . Môi Jongin xẹt qua sau tai cậu, thanh âm đầu độc, khiêu khích.

"Dùng của cậu. . . Toàn thân... Đến giúp tôi lau a..."

Không để cho Kyungsoo có cơ hội phản kháng , Jongin cùng lúc tham lam mà xâm chiếm bầu không khí của chính mình lẫn Kyungsoo, phút chốc hít cổ cậu. Jongin lưu lại dấu hôn cho tới bây giờ vẫn còn màu tử hồng , tựa như cậu ta cùng với Kyungsoo lúc đó, kịch liệt, nhiệt tình, rồi lại tràn ngập nguy hiểm.

"Hí..." Kyungsoo bị Jongin mút vào,đem thân thể hun nóng thêm một bậc ,tần suất hô hấp bắt đầu không ổn định. Kyungsoo rốt cục bất đắc dĩ lắc đầu, loảng xoảng một tiếng vứt bỏ hòm thuốc trên tay, hai tay áp lên bả vai rộng rãi của Jongin, vuốt ve sống lưng rắn chắc , muốn sóng chiều di chuyển, cậu kiễng chân, hôn qua cái trán rỉ máu của cậu ấy .

Thân thể trần trụi quay cuồng cùng nhau ,Jongin nhéo thắt lưng thanh mảnh của Kyungsoo không thể ngừng nổi luật di chuyển ra vào , bọn họ đem ánh nhìn của nhau hút vào lòng đen của mình, không một tiếng ngon ngọt, chỉ có tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ .

Jongin luôn muốn đạt đến cái đỉnh tột khoái, tay đưa lên cái cổ dài thanh tao của cậu xiết mạnh , mồ hôi theo sườn mặt cứng cáp của cậu con trai rơi xuống , tích trên gương mặt Kyungsoo . Kyungsoo hé mở môi vì cậu con trai kia mãnh liệt di chuyển trong thân thể mình, hai cánh mũi phập phồng ,thở hắt ra, hổn hển , nhưng cậu ta lại vẫn như cũ không chịu khuất phục mà hung hăng nhìn chằm chằm hai tròng mắt đen nhỏ của cậu ấy.

"Đúng... Hô. . . Soonie . . . A... Lại dùng lực một chút nữa đi. . . Tôi có thể chết trên tay cậu rồi..." Jongin nói khi luật di chuyển trở nên đứt quãng,mồ hôi túa ra , nhưng mắt vẫn luôn có ý cười.

Trong thâm tâm Kyungsoo , đôi mắt Jongin rất đẹp.

Những nếp gấp dài vút lên lộ ra trêu ngươi Kyungsoo, nhưng cậu ta là Kyungsoo, Do Kyungsoo , kỳ thật trong vô thức đã sớm rơi vào đôi mắt thâm thúy kia không thể tự kiềm chế , nhưng trước mặt Jongin,cậu vĩnh viễn bao giờ chịu thừa nhận.

Cậu thừa nhận , bây giờ Jongin đang dốc toàn lực điên cuồng xông tới, bởi vì cho dù chỉ có những khắc ngắn ngủi này cũng tốt, ít nhất có thế thấy lại ánh mắt ngây thơ khi xưa, thấy cái cảnh tuổi thơ hạnh phúc đơn thuần bên nhau, chỉ thấy mỗi mình bóng dáng nhau trong mắt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro