Chương 10 : Lạnh lùng tàn nhẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung Soo Jung kể cho Park Soo Young nghe việc Kim Jong In viết thư tình gửi cho cô, đơn thuần xuất phát từ sự tin tưởng bạn bè, hoàn toàn không có chút ý khoe khoang nào. Cô không thể ngờ Park Soo Young rêu rao chuyện này đến mức cả khối ai cũng biết chuyện này làm Soo Jung rất phiền muộn.

- Soo Young, tại sao cậu lại kể chuyện này cho người khác biết chứ ?

- Giấy không gói được lửa, chuyện này sớm muộn gì họ cũng biết cả thôi. Huống hồ, còn có miệng lưỡi của tên Oh SeHun kia nữa.

Park Soo Young không dừng ở đó.

- Mà cậu được một chàng trai ưu tú như Kim Jong In theo đuổi thì có gì mất mặt đâu.

Jung Soo Jung thở dài nói.

- Nhưng làm vậy sẽ khiến mình khổ sở, cũng chẳng hay với Kim Jong In. Mình vốn dĩ không muốn đón nhận tình cảm này.

Park Soo Young hỏi dò.

- Nguyên nhân chính là vì Lee Tae Min có phải không ?

Tận đáy lòng, cô không thích tình cảm giữa Jung Soo Jung và Lee Tae Min.Cô không ngây thơ như Jung Soo Jung, cô hiểu thời gian và khoảng cách đôi lúc rất đáng sợ, có thể xóa nhòa tất cả.

Jung Soo Jung bình tĩnh nói.

- Dù không có Tae Min, mình và cậu ấy cũng không thể nào !

Park Soo Young càng thấy mơ hồ khó hiểu.

- Kim Jong In có chỗ nào không tốt ? Có điểm nào không xứng với cậu chứ ?

- Không, hoàn toàn ngược lại, là mình không xứng với cậu ấy !

Jung Soo Jung thật thà nói.

- Lúc Tae Min bày tỏ tình cảm với mình, mình tràn ngập niềm vui cùng nỗi phấn khích. Nhưng khi Kim Jong In bày tỏ lại mang cho mình cảm giác hoang mang bất an. Cậu ấy quá xuất sắc, quá giỏi giang. Mình không thích cảm giác này, nó khiến mình không có cảm giác an toàn. Thực lòng mà nói, mình không gánh nỗi ánh hào quang này.

- Cậu cần gì để tâm đến ánh mắt của người khác. Chỉ cần Kim Jong In thật lòng với cậu là được rồi.

Jung Soo Jung lặng im hồi lâu rồi nói.

- Soo Young, thực ra trong lòng cậu cũng nghĩ rằng mình không xứng với Kim Jong In. Tự mình biết rõ mà. Ở bên cạnh Tae Min mình còn có thể miễn cưỡng chịu được, nhưng Kim Jong In... khoảng cách giữa bọn mình thực sự quá lớn !

Trong lòng cô hiểu rất rõ, cũng suy nghĩ rất thông suốt. Hiện thực không phải là cổ tích, cô không muốn mình là cô gái Lọ Lem, vì muốn trèo cao với chàng hoàng tử mà suốt đời suy tính thiệt hơn, cao sang thấp hèn. Cô chỉ mong cuộc sống sau này sẽ có một chàng trai chững chạc trưởng thành, một bờ vai vững chắc, yêu thương chiều chuộng cô, đem đến cho cô cuộc sống bình yên êm ấm. Hệt như bố mẹ cô vậy, tôn trọng lẫn nhau, tình đầu ý hợp. Tình cảm dân dị bình thường chưa chắc là không có hạnh phúc.

Park Soo Young nhìn ra Jung Soo Jung không phải là loại người xem thường bản thân. Cô tuy lặng lẽ nhưng khách quan, có một ý chí kiên cường, điều này mâu thuẫn mãnh liệt với vẻ bề ngoài yếu đuối của cô. Cô không phải mẫu người con gái thiếu hiểu biết, được sự theo đuổi của Kim Jong In - anh chàng bảnh trai mà ra vẻ dương dương tự đắc, khoe khoang khắp nơi. Cô cũng chẳng làm ra những chuyện bắt cá hai tay, vừa hẹn hò cùng Lee Tae Min lại vừa duy trì mối quan hệ nhập nhằng mờ ám với Kim Jong In.

- Vậy cậu định làm thế nào từ chối cậu ấy ?

- Mình không định gặp mặt Kim Jong In. Mình đã viết sẵn bức thư, tin rằng sau khi xem xong bức thư này, cậu ấy sẽ không theo đuổi mình nữa đâu.

Jung Soo Jung trả lời, giọng đầy chắc chắn.

Trong thư Jung Soo Jung liệt ra hàng loạt những thiếu sót của bản thân. Cô còn thẳng thừng phủ nhận tình cảm của Kim Jong In, nói rằng những gì cậu trông thấy, không phải là con người thật của Jung Soo Jung, chỉ là hình mẫu lý tưởng trong lòng cậu mà thôi.

Jung Soo Jung nói rằng cậu và cô chưa từng tiếp xúc thực sự, những lời họ nói với nhau tổng cộng chưa tới 10 câu. Quan điểm về tình yêu của cô rất hiện thực, cô không tin vào chuyện cổ tích, không tin vào tình yêu sét đánh, chẳng tin vào chuyện hoàng tử và cô gái Lọ Lem. Cô chỉ tin tưởng vào tình cảm mưa dầm thấm lâu, ý hợp tâm đầu, nước chảy đá mòn...

"Kim Jong In, cậu rất ưu tú, xứng đáng được nhiều bạn gái đem lòng yêu mến cậu, nhưng người đó không phải là tôi. Bức thư tình cậu dường như đã chọn nhầm đối tượng, bỏ qua chuyện tôi đã có bạn trai, thì tôi cũng chẳng tốt đẹp như cậu đã hình dung. Tôi là một người con gái tầm thường. Tôi không phải là nàng công chúa lọ lem trong tưởng tượng của cậu, cũng chẳng muốn là cô gái Lọ Lem được hoàng tử cứu vớt.

Tôi và Lee Tae Min đã có hứa hẹn, chúng tôi sẽ cùng nhau đăng ký vào Đại học S. Đây chính là mục tiêu của tôi, tôi vẫn luôn cất bước hướng thẳng theo con đường trước mặt mình, lòng không chút xao nhãng, kiên định vững vàng. Mong rằng cậu đừng phiền nhiễu tôi, đừng phí thời gian của mình vì tôi nữa !

Cậu muốn phụ đạo môn toán cho tôi, tôi rất cảm ơn cậu, thế nhưng tôi thực sự không cần. Mong rằng những ngày tháng sau này, nếu không có gì thực sự cần thiết, cậu đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa !"

Cả bức thư, chẳng hề đượm chút tình cảm nào, được viết bằng những lời lẽ lạnh lùng tàn nhẫn. Người ta nói rằng, con gái đối xử với những chàng trai theo đuổi mình, nhất là đối với người họ không muốn đón nhận tình cảm sẽ trở nên cực kỳ tàn nhẫn.

Vì lẽ đó, Park Soo Young lại có thêm cái nhìn mới mẻ về Jung Soo Jung. Người con gái này ngoài nhu trong cương, dứt khoát rõ ràng. Có lẽ, đây là điểm đặc biệt của Jung Soo Jung, cũng chính là nguyên nhân Kim Jong In si mê cô.

Chỉ có điều, Jung Soo Jung như vậy gặp phải Kim Jong In thế này, rốt cuộc là hạnh phúc hay bất hạnh đây ?

Lúc nhận được thư của Jung Soo Jung, Kim Jong In cảm thấy rất ngạc nhiên.

Trước kia cậu từng nhận rất nhiều thư của nữ sinh, bất luận có phải là thư bày tỏ tình cảm hay không thì đại đa số đều dùng giấy viết thư màu hồng phấn để viết, mùi thơm thoang thoảng, giấy cắt hình trái tim, dán vài hình sticker hoạt hình sặc sỡ khiến cậu cảm giác tầm thường không sao chịu nỗi. Còn bức thư của Jung Soo Jung rất đơn sơ giản dị, chẳng hề có bất kỳ phụ kiện trang trí thừa thãi, hệt như con người điềm đạm thanh lịch của cô.

Nhưng mãi đến khi đọc xong bức thư, Kim Jong In mới hiểu, lòng cậu tràn ngập nỗi cuồng si, đổi lại thứ cậu nhận được là sự tuyệt tình tàn nhẫn. Từng câu chữ hệt như kim châm, tựa như mũi dao đâm một nhát thật mạnh vào con tim cậu.

Cô chán ghét cậu tiếp cận cô, nói cậu mang lại nhiều phiền hà cho cô. Tình cảm của cậu đối với cô mà nói, chẳng những không chút ý nghĩa mà còn hoang đường buồn cười, chính là sự hoang tưởng của lứa tuổi dậy thì.

Từ nhỏ đến lớn, cậu đã được bao nhiêu người yêu chiều, xung quanh cậu đầy ắp ánh nắng mặt trời cùng hoa tươi, vậy mà rung động đầu đời dành cho một người con gái lại bị từ chối đến không thương tiếc.

Jung Soo Jung, cậu lạnh lùng tàn nhẫn đến vậy sao ?

Kim Jong In xé nát bức thư, hệt như cậu đang xé toạc con tim của chính mình, cảm giác đau buốt khó chịu.

Bắt đầu từ hôm nay, cảm giác cậu dành cho Jung Soo Jung không chỉ đơn thuần là tình cảm đơn phương của chàng trai với một cô gái mà còn là sự dằn vặt đau đớn không thể diễn đạt bằng lời.

Trong thư Jung Soo Jung muốn Kim Jong In sau này đừng xuất hiện trước mặt cô nữa. Cô cũng hiểu rằng thực tế việc này căn bản không thể nào làm được.

Khuôn viên trường học rộng lớn như vậy, lớp của cô và cậu chỉ cách một tòa nhà lớp học. Tuy Kim Jong In không đến lớp ban xã hội nữa nhưng thi thoảng cô vẫn gặp bóng dáng cậu.

Tâm tình Jung Soo Jung xuất hiện sự biến đổi kỳ lạ. Bức thư tình của Kim Jong In đã làm xáo trộn nghiêm trọng cảm xúc trong cô. Mỗi ngày, vừa bước vào cổng trường cô liền cảm nhận được cặp mắt trong đám đông lặng lẽ theo dõi mình.

Giờ tập thể dục giữa giờ, tuy cả trường với hàng trăm học sinh, giữa một vùng trời đồng phục áo trắng quần xanh nhưng vừa liếc nhìn cô nhận ra ngay Kim Jong In. Cậu hệt như cây bạch dương rắn rỏi đắm mình dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ của tháng Tư.

Quả thực, Kim Jong In là chàng kỵ sĩ cưỡi bạch mã mà ai cũng ngưỡng mộ, nhưng Jung Soo Jung chẳng phải là nàng công chúa, mà cô cũng không tình nguyện làm ngọn cỏ ngước mắt lên nhìn cây đại thụ.

- Kim Jong In.

Sau lưng có người gọi, cô quay đầu lại theo phản xạ. Kim Jong In cùng vài người bạn nam chạy đến. Lúc chạy ngang qua cô, cậu không dừng lại cũng chẳng liếc nhìn, lạnh lùng xa cách hệt như hai người xa lạ.

Xem ra, bức thư mà cô gửi cậu đã thu được kết quả vượt cả mong đợi. Những lời lẽ khước từ đầy tuyệt tình quyết liệt đã khiến cậu rút lui, giác ngộ vấn đề. Cuối cùng thì cậu chẳng còn phiền nhiễu cô nữa.

Jung Soo Jung cảm thấy như trút được gánh nặng. Cô hiểu rõ Kim Jong In là chàng trai tốt, cậu xuất sắc trên mọi phương diện. Muốn khước từ tình cảm của cậu, muốn chiến thắng niềm kiêu hãnh từ xưa đến nay của cậu thực sự rất khó khăn, không phải người con gái nào cũng có thể làm được điều đó.

Nhưng cô đã làm được, không hề phản bội lại lời ước hẹn cùng Tae Min.

Còn với Kim Jong In mà nói, cô chẳng qua chỉ là phút xao xuyến rung động thoáng qua của cậu, sẽ nhanh chóng bị gió thổi cuốn đi chẳng để lại dấu vết nào. Rồi một ngày nào đó cậu sẽ quên cô thôi.

Bức thư tình của Kim Jong In đó, Jung Soo Jung chẳng nỡ vứt bỏ. Dù sao đây là bức thư tình đầu tiên trong đời cô nhận được, cô đặt nó vào kệ tủ rồi khóa lại.

Cứ coi như đây là kỷ niệm thời thanh xuân, là hồi ức của tuổi trẻ xốc nổi.

Jung Soo Jung cứ ngỡ rằng Kim Jong In đã rời xa khỏi cuộc sống của cô. Từ nay về sau cô không cần phải phiền muộn vì cậu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro