Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Tuấn Khải không có bất kỳ động tác gì, giống như đang mặc kệ hành vi của cậu, chỉ là mặt anh không chút biểu cảm, ánh mắt hơi động, bình tĩnh nhìn cậu, "Đùa rất vui?"

Giọng nói của anh trầm thấp, giọng điệu bình tĩnh lộ ra hai phần hương vị ái muội. Động tác trong tay Vương Nguyên không ngừng, trượt đến trước ngực anh, ngón cái và ngón trỏ khẽ nhéo, dùng thần sắc quyến rũ mê người hướng về phía anh, "Tôi không đùa."

Nếu anh không đồng ý với giá trị làm một quân cờ của cậu , vậy thì cậu sẽ để cho anh nhìn thấy giá trị khác của cậu , cậu chỉ là đang chứng minh cậu còn có tác dụng khác mà thôi, cậu phải sống, tuy không biết sống có ý nghĩa gì, nhưng dù sao cũng phải cố gắng mới không uổng phí đến thế giới này một lần.

"Ồ?" Anh cười.

Vương Nguyên tới gần anh, thì thầm bên tai anh, "Không phải anh đến nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu sao? Không bằng để tôi giúp anh."

Cậu vừa dứt lời, tay cậu đang để trước ngực anh bỗng buông ra, thân trên có phần lộn xộn khiến anh quyến rũ đến cực điểm, vẻ đẹp của cấm dục, bức bách người ta không ngừng muốn tới gần anh, lực hấp dẫn vừa quỷ dị vừa nguy hiểm kia quả thực muốn lấy mạng người, nhưng chính là muốn tới gần, cho dù phải trả giá đắt.

Bàn tay của cậu từ từ trượt xuống, rơi vào thắt lưng bên hông anh, cởi nó ra. Cậu rất biết cái gì nên đụng và cái gì không nên đụng, nếu giờ phút này cậu đụng phải súng trên người anh, với tốc độ hành động của anh, rất có thể nơi này chính là nơi cậu phải chết, chết trong nhà vệ sinh, thật sự quá thảm, cũng không đáng, cậu rất quý trọng mạng sống của mình. Thắt lưng được cởi ra, tay trái của cậu từ vạt áo nhẹ nhàng luồn vào, trêu người vuốt ve thân thể anh, tay phải thì trực tiếp luồn vào từ phía dưới, sờ đến quần l0"t của anh, giống như cố ý kéo nó xuống.

Cái kéo kia nhẹ nhàng, không hiểu dây thần kinh nào đó bị kích động, ánh mắt anh hạ xuống nhìn cậu , cậu cũng nhìn anh, bốn mắt nhìn nhau, ai cũng không dời ánh mắt, không khiêu khích, không giằng co, ánh mắt đơn thuần đến cực điểm.

Đến tận khi tay cậu từ trong quần l0"t thò vào, sờ đến chỗ bí ẩn mà mềm mại kia, tay Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng động đậy, nhưng cái gì cũng không nói cái gì cũng không làm. Đầu ngón tay của cậu nhẹ nhàng cầm lên, nhẹ nhàng vuốt chậm, lại dùng cả bàn tay cầm lên, cậu rất có kinh nghiệm, biết cách hầu hạ, biết làm thế nào để khiến nó thoải mái, chậm rãi, nó rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, nhiệt độ trong tay cậu tăng lên, đồng thời cũng dần trở nên to lớn hơn.

Hình như cậu mỉm cười, thể hiện sự hài lòng rõ ràng với hành động của mình.

"Cậu thích như vậy?" Giọng nói của Vương Tuấn Khải hơi lạnh, khóe miệng vẫn cong lên.

"Tôi có thích hay không không quan trọng, quan trọng là anh thích." Vương Nguyên nắm lấy đồ vật trong tay, dường như đang do dự, kéo quần anh xuống.

Khi cậu vừa chuẩn bị hành động, Vương Tuấn Khải đột nhiên nắm lấy cả người cậu, chỉ một động tác đã đặt cậu lên bồn rửa tay. Tay anh nhanh chóng tách hai chân cậu ra, hạ th@n hướng tới gần giữa h@i chân cậu, tay thì xé thân trên lễ phục của cậu, anh nói, "Tôi thích như vậy."

Quần áo bị anh xé rách, hai tay cậu kiệt lực muốn bắt lấy chút gì đó để ổn định thân thể, nhưng vô dụng, hạ th@n anh liên tục đâm vào cậu nhiều lần, hai chân cậu lắc lư qua lại, giày và thành bồn rửa tay không ngừng va chạm, hưng phấn từ chỗ bí mật cùng với sự đau đớn từ ma sát với dây thắt lưng trên người anh đồng thời truyền đến, không biết là thống khổ nhiều hơn hay là vui vẻ nhiều hơn.

Trong khi đôi giày trên chân phải trượt xuống đất, cảm giác vui sướng xông l3n đỉnh, hai tay cậu run rẩy mà vô lực, ngã về phía sau. Vương Tuấn Khải nắm lấy thân thể cậu , toàn bộ sự chống đỡ cậu cô nằm trên tay anh, anh hung tợn đùa bỡn bầu n9ực của cậu , còn chưa thỏa mãn dùng răng cắn xé, lưu lại từng vết đỏ và dấu răng.

Sau khi xong việc, anh lùi ra sau một bước, cười nhạo một tiếng, nụ cười chỉ lạnh như băng, anh nhìn cậu tựa như nhìn vật phẩm nào đó, đưa tay vỗ vỗ mặt cậu , "Những thứ này đều là tôi thích, cậu nói đúng, một người làm sao có thể thỏa mãn tôi? Thật đáng tiếc, tôi ghét sự dơ bẩn của cậu ."

Vương Tuấn Khải nói xong cũng không thèm liếc mắt nhìn cậu một cái, vừa thắt thắt lưng vừa đi ra ngoài, giống như không có gì xảy ra, chỉ có chất lỏng lưu lại ở quần l0"t chứng minh vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Vương Nguyên cười cười, đưa tay chạm vào giữa h@i chân mình một chút, trên ngón tay có chất lỏng rõ ràng, không rõ là của cậu hay thuộc về Vương Tuấn Khải . Nhưng anh biểu thị rất rõ ràng, tuy anh không phải người ai tới cũng không từ chối, nhưng cũng không cự tuyệt sắc, anh vui khi có người làm cho anh sung sướng theo cách này, nhưng loại người như cậu, chỉ xứng cho anh làm cách một chiếc quần, bởi vì anh vô cùng ghét bỏ cậu .

Vẻ mặt Vương Tuấn Khải như thường đi ra ngoài, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, Thẩm Trường Kim Thẩm Trường Mộc lập tức đuổi theo, chỉ là bọn họ mới động chân, anh liền quay đầu nhẹ nhàng nhìn bọn họ một cái. Vì thế Thẩm Trường Kim Thẩm Trường Mộc không đi theo anh nữa, nhìn anh rời đi, liếc mắt nhìn nhau một cái, người đi ra chỉ có Vương Tuấn Khải , với tính cách của Vương Nguyên thì không phải như vậy chứ, mà ý tứ này của Vương Tuấn Khải rõ ràng là để cho bọn họ vào xử lý.

Xử lý cái gì? Thẩm Trường Kim trong lòng lạnh lẽo, không phải anh ghét bỏ cậu phiền phức, trực tiếp giải quyết cậu rồi chứ?

Thẩm Trường Mộc lại vuốt cằm, vừa nãy lúc người anh trai này đi vào, hai nút trên áo sơ mi được cởi ra ư? Sao anh nhớ nó không phải như vậy?

Bọn họ đi vào toilet, hai người đồng thời mở to hai mắt, Vương Nguyên đang cúi người nhặt giày mtrên mặt đất lên đi vào, phần thân trên lễ phục của cậu đã bị xé nát, hơn phân nửa da thịt bên trái đều lộ ra, mà tóc cũng lộn xộn, rõ ràng nhất là da thịt trước ngực cậu , vết đỏ và dấu răng. Bộ dáng này của cậu , nhìn thế nào cũng giống như bị hung hăng □□ một trận, không đúng, không phải giống, chính là bị □□...

Thẩm Trường Kim và Thẩm Trường Mộc đều không ngờ khi tiến vào lại nhìn thấy cảnh tượng này, sự thật là bọn họ đi theo nhiều năm như vậy, anh chưa bao giờ làm loại chuyện này, đương nhiên cũng có thể là bọn họ không biết, dù sao Vương Tuấn Khải cũng hai mươi lăm tuổi rồi, không có khả năng không chạm vào phụ nữ, nhưng đây là lần đầu tiên ở loại địa điểm này, hơn nữa còn để cho bọn họ canh giữ ở bên ngoài...

Tròng mắt của Thẩm Trường Kim như sắp rớt xuống, miệng cũng mở to, cơ hồ có thể nhét được quả trứng gà vào trong.

Thẩm Trường Mộc nghĩ cũng không thèm nghĩ, dùng khuỷu tay đụng mạnh Thẩm Trường Kim một cái, có gì ngoài ý muốn chứ, loại chuyện này không phải rất bình thường à? Hơn nữa rất có thể là người này tự mình chủ động, chỉ là anh không từ chối mà thôi.

Thẩm Trường Kim phục hồi tinh thần, đi lên trước, ánh mắt trốn đông trốn tây, chính là không dám nhìn Vương Nguyên , anh cởi áo khoác của mình ra đưa cho cậu , dáng vẻ này của cậu nhất định không thể cứ như vậy mà đi ra ngoài.

Vương Nguyên nhận lấy áo khoác của anh, mặc lên người mình, "Cảm ơn."

Mặt Thẩm Trường Kim đột nhiên đỏ lên, khiến Thẩm Trường Mộc lại hung hăng trừng anh một cái.

Thẩm Trường Kim Thẩm Trường Mộc dẫn Vương Nguyên đi ra ngoài, Vương Tuấn Khải đã cùng Diệp Thanh rời đi rồi, lúc này đây bọn họ vô cùng ăn ý dẫn theo Vương Nguyên cùng đi, dường như bởi vì chuyện Vương Tuấn Khải cùng cậu làm ở trong nhà vệ sinh, khiến bọn họ có cảm giác khác đối với Vương Nguyên .

Ngồi vào trong xe, Thẩm Trường Mộc lái xe, Thẩm Trường Kim và Vương Nguyên ngồi ở phía sau, Thẩm Trường Kim cố ý cách Vương Nguyên rất xa, giữ khoảng cách.

Vương Nguyên sửa sang lại tóc mình một chút, lúc này mới đánh giá Thẩm Trường Kim, "Cảm ơn áo khoác của anh."

Thẩm Trường Kim sờ sờ đầu mình, "Vừa nãy cậu đã cảm ơn rồi."

Thẩm Trường Mộc nhìn hai người phía sau từ gương chiếu hậu, trong lòng hừ lạnh, người này cũng không nhìn mình một chút, bởi vì cậu ta biết mình chẳng có thiện cảm gì với cậu ta nên vô cùng dứt khoát trực tiếp bắt đầu từ chỗ Thẩm Trường Kim.

Vương Nguyên : "Hai lần càng có thể biểu đạt thành ý của tôi."

Thẩm Trường Kim cười cười không nói gì.

Vương Nguyên : "Anh ở bên cạnh Vương thiếu gia bao lâu rồi? Chắc là rất lâu rồi nhỉ?"

Lúc này Thẩm Trường Kim mới cảnh giác nhìn cậu một cái, tiếp tục trầm mặc không nói.

Vương Nguyên không ngại thái độ không hợp tác, "Vậy Vương thiếu gia và các cô ấy ở chung như thế nào? Ví dụ như cùng Tần tiểu thư..."

Thẩm Trường Kim có chút áy náy, anh còn tưởng rằng vừa rồi cậu muốn lấy tin tức từ chỗ mình, bây giờ nghĩ lại, cậu chỉ muốn biết cuộc sống của Khải ca mà thôi, muốn lấy lòng anh ấy. Hơn nữa bởi vì anh đã điều tra cậu , thật sự có vài phần thương tiếc đối với cậu , cậu thật sự là một người xinh đẹp có năng lực, tiền đồ vốn vô lượng, lại đi đến tình cảnh như vậy, không thể không khiến người ta cảm khái.

Thẩm Trường Kim nhẹ nhàng thở dài, "Cái này tôi thật sự không biết."

Thẩm Trường Mộc tức giận, người này quả thực cái gì cũng có thể lợi dụng, đầu tiên là dùng một vấn đề biết người khác sẽ không trả lời, lại ném ra vấn đề tiếp theo, nếu vấn đề trước không trả lời, tỷ lệ trả lời vấn đề tiếp theo sẽ rất cao. Hơn nữa lời nói kia của Vương Nguyên là có ý gì? Cái gì gọi là Vương Tuấn Khải ở chung với người khác? Chỉ một câu nói như vậy, cậu đã biến thân phận của mình thành người m của Vương Tuấn Khải , vẫn vô ý thức khiến người ta nhận định như thế.

Thẩm Trường Mộc lạnh lùng nhìn người phía sau, "Anh ấy thích người ít nói."

"Cảm ơn... Mộc tiên sinh, tôi đã được lĩnh giáo."

Thẩm Trường Mộc lập tức mím chặt môi.

Trở lại Trường Sinh Đường, Thẩm Trường Thủy đang đứng trước mặt Vương Tuấn Khải nói cái gì đó, có vẻ đang báo cáo. Khi Thẩm Trường Kim Thẩm Trường Mộc dẫn Vương Nguyên đi vào, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn bọn họ, hai người này sao có thể dẫn về một người con trai ?

Khiếp sợ nhất chính là Tần Yên đang ngồi, sau khi cô ta đánh giá Vương Nguyên , nhìn thấy chiếc áo khoác cậu khoác thì biết là của Thẩm Trường Kim, biểu tình lúc này mới bình thường. Tần Yên đi về phía cậu, đang chuẩn bị đưa tay thì nhìn thấy màu đỏ loáng thoáng lộ ra giữa áo khoác, nhíu mày.

Thẩm Trường Mộc biết Tần Yên muốn làm gì, là muốn kiểm tra trên người Vương Nguyên có mang theo vũ khí gì bí ẩn hay không, đây là quy củ tiến vào Trường Sinh Đường, hơn nữa mức độ kiểm tra ở các chỗ khác nhau rất khác nhau, nơi này chính là cấp bậc cao nhất. Thẩm Trường Mộc ngăn tần Yên lại, "cậu ấy không cần."

Thẩm Trường Mộc không có biểu tình gì, Thẩm Trường Kim lại cực kỳ xấu hổ, ho khan một chút, ở chỗ tiệc rượu, tất nhiên Vương Nguyên đã trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, mà lúc trong nhà vệ sinh lại bị Vương Tuấn Khải kiểm tra một lần, hiện giờ cậu không rời khỏi tầm mắt bọn họ, đương nhiên không cần bước này.

Tần Yên hiển nhiên có chút khiếp sợ, nhưng cũng không nói nhiều, trầm mặc lui đến vị trí mình vừa ngồi.

Vương Tuấn Khải nghe Thẩm Trường Thủy nói xong trực tiếp rời đi, Thẩm Trường Thủy nhìn thấy Vương Nguyên cũng ngẩn người, nhưng chuyện tiếp theo Vương Nguyên làm khiến tất cả mọi người khiếp sợ. Cậu cởi áo khoác của mình ra, cũng mặc kệ làn da trắng như tuyết cùng dấu vết mập mờ của mình, trực tiếp đưa áo khoác cho Thẩm Trường Kim, "Cảm ơn áo khoác của anh, nhưng đàn ông đều sẽ không thích người của mình mặc quần áo của người đàn ông khác."

Cậu trực tiếp định nghĩa mình là người của Vương Tuấn Khải , không biết anh có nghe thấy hay không, anh không dừng lại, cậu thì trực tiếp đi theo.

Những người còn lại, sắc mặt cực kỳ đặc sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro