💙Chương 48💚

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng lúc đó, một đám người ùa vào. Từ bên trong xe hơi....1 người phụ nữ bước ra :

   - Bắt lấy thiếu gia ~người phụ nữ ra lệnh~

Vừa dứt lời, đám người đã tiến tới bắt lấy cậu. Thiên Ân kéo lấy tay cậu lôi về đằng sau :

   - Tại sao bà lại ở đây? 

   - Thiên Ân sao? Cậu quen Tiểu Nguyên? 

   - Đúng! Tôi là người yêu của Vương Nguyên

Người phụ nữ nhếch mép cười :

   - Tránh ra! 

   - Tôi sẽ không để bà bắt Nguyên đi đâu. Cậu ấy đâu phải con bà. 

   - Tôi bảo cậu tránh ra ~người phụ nữ quát lớn~ Người đâu bắt cậu chủ lại

Đám người đó 1 lần nữa tiến về phía cậu, lôi cậu từ đằng sau. Mặc sức anhh có kéo cậu lại bao nhiêu lần đám người đó vẫn cứ lôi cậu đi...Những xây xát bắt đầu xảy đến...Cậu bị đưa lên xe còn anhh bị đánh đến mang thương tích..

   - Bỏ tôi ra ~cậu vùng vẫy đưa cú đấm lên mặt mấy tên đó nhưng vô dụng~

Chiếc xe hơi đó chạy đi cùng với cậu...Cậu quay xuống nhìn anhh, mặt lo lắng. 

   - Tại sao bà lại bắt tôi? 

   - Vì con là con của ta, và chúng ta cần con. 

   - Tôi không phải con bà, bà hiểu lầm rồi. 

   - Con đứng nói linh tinh nữa, con là con của ta, 

   - Không đúng. 

   - Được thôi, ta sẽ chứng minh cho con xem.Tài xế lái xe về bệnh viện.... 

***Bệnh viện***

   - Vào bệnh viện làm gì chứ? 

   - Thử ADN chứ sao? 

Nói rồi, bà ta dắt cậu vào phòng... 

Y tá bắt đầu rút máu... 

***1 lúc sau***

   - Thưa bà chúng tôi còn phải xét nghiệm , có thể kết quả chưa thể có bây giờ. 

   - Vậy chúng ta sẽ chờ đến chiều. 

Cậu và bà ta bước ra khỏi cửa. 

''Bộp'' cậu va phải một y tá 

   - Ơ tôi xin lỗi. 

   -..... 

   - Cô y tá này...quen quá..... 

Kể từ hôm đó, cậu bị tống giam vào căn biệt thự.. 

***Sáng hôm sau*** 

Cánh cửa phòng cậu bật ra.....người phụ nữ ném một tờ giấy xuống sàn.. 

   - Con xem đi. 

Cậu nhặt tờ giấy lên... 

   - Không thể nào! 

   - Giờ con đã tin rồi chứ! 

   - ....... 

   - Người đâu mang thiếu gia đi sửa soạn chuẩn bị đến công ty. 

Cậu bị 1 nhóm hầu gái mang đi....sau đó xuất hiện với một bộ quần áo công sở sang trọng... 

Lên xe, cậu được đưa tới công ty 

***1 lúc sau*** 

Bước vào công ty cậu được chào đón nồng hậu...... 

   - Đây là phòng của con 

   - .....Tôi làm gì ở đây chứ? 

   - Con nên thôi xưng ''tôi'' đi 

   - ...... 

   - Đây là công ty đào tạo nghệ sĩ...anh con cũng từ đây mà ra đấy. Công việc của con đó là tìm ra những tài năng và đào tạo chúng thành những ngôi sao. 

   - Anh? Tôi....Con... có anh sao? 

   - Rốt cuộc bọn chúng đã làm gì với con vậy chứ?...

***Tối hôm đó*** 

Cậu trở về nhà sau ngày làm vất vả ở công ty. 

Bước vào nhà....cậu ngạc nhiên... 

Đó...đó..là Anh và....Na Na.... 

   - Nguyên Nguyên con lên phòng thay quần áo đi. 

   - Dạ. 

~~~~~~~

Bước xuống bàn ăn..cậu từ từ...ngồi xuống.. 

Anh nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên.... 

   - Nguyên Nguyên con nhận ra ai đây chứ? ~người phụ nữ chỉ tay về phía Anh~ 

   - ......C....Con...không biết... 

Anh nhìn cậu kinh ngạc.... 

   - Bà đã làm gì với cậu ấy? ~Anh nói lớn~ 

   - Con đang nói cái gì vậy? 

   - Tôi không phải là con bà. 

   -..... 

   - Rốt cuộc các người đã làm gì với cậu ta. Cậu ta không phải là con của gia đình này. Tôi không chấp nhận cậu ta là em trai

''Em trai?....'' 

Ánh mắt cậu nhìn Anh

''Nếu mình là con trai của tập đoàn này....chẳng lẽ...''

- Tiểu Hạnh -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#karroy