Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cảnh báo : chap này có H, ai không thích thì có thể bấm click back

Chap 15 : triền miên.

Vương Tuấn Khải rời khỏi môi cậu, đôi môi bị hôn đến sưng tấy, đỏ như trái cherry.

"N...nóng Tuấn Khải...giúp em" Vương Nguyên vòng tay qua ôm cổ Vương Tuấn Khải chủ động dâng môi lên.

Hai người lại tiếp tục hôn môi một lần nữa.

Vương Tuấn Khải lần mò xuống chiếc cổ cậu, mỗi nơi anh lướt qua đều để lại những dấu hôn đỏ hồng.

Anh khẽ cắn dây dây xương quai xanh, khiến Vương Nguyên bật ra tiếng rên rỉ.

Mỗi một tiếng như một lời cổ vũ cho anh, khiến ngọn lửa dục vọng trong anh càng lên cao.

Chiếc áo vest đã được cởi ra từ trước, chiếc áo sơ mi bị anh xé nát thành từng mảnh, thân thể trắng trẻo nõn nà hiện lên trước mắt anh.

"Phựt" tia lí trí cuối cùng của anh đã đã hoàn toàn biến mất.

Vương Tuấn Khải điên cuồng hôn khắp nơi không chừa một chỗ nào.

Tay anh vói vào chiếc quần tây của cậu, chạm vào "Tiểu Nguyên" đã đứng thẳng.

Đột nhiên một luồn khoái cảm từ phía dưới truyền lên khiến Vương Nguyên giật nảy mình mà rên to.

"Tiểu bảo bối, em thật câu dẫn nha" anh cười tà tay xoa nhắn hai nhũ hoa.

"Aaa....a...a..anh đ..đừng nói...a nữa" Vương Nguyên thẹn thùng mặt đỏ như quả gấc.

"Haha" anh cười lớn, hướng nhũ hoa bên trái mà ngậm xuống.

Lưỡi anh đảo quanh nhũ hoa, dùng hai chiếc răng khễnh cọ cọ khiến Vương Nguyên chìm trong khoái cảm.

Tay cậu luồn vào tóc anh, vô thức nhấn đầu anh xuống.

Từ khi nào chiếc quần tây của cậu đã an vị trên sàn nhà lạnh lẽo.

Vương Tuấn Khải dùng tay xốc Tiểu Nguyên khiến nó cương cứng.

"Aaaaa" Vương Nguyên hét to rồi bắn lên tay anh.

Vương Tuấn Khải cười xấu xa dùng tinh dịch của cậu làm bôi trơn, ngón tay cho vào tiểu huyệt.

Tiểu huyệt non mềm không ngừng siết chặt lấy ngon tay của anh.

Trán Vương Nguyên rịn một tầng mồ hôi, hàng lông mày khẽ cau lại.

Nhận ra sự biến hóa của Vương Nguyên, Vương Tuấn Khải dịu dàng hôn lên cặp lông mày thanh tú khiến nó giãn ra.

Mới một ngón tay mà cậu đã chịu không nổi rồi, cậy thì làm sao tiếp nhận nổi Tiểu Khải đây.

"Đừng sợ, lát nữa sẽ hết đau ngay thôi" anh hôn xuống môi cậu, nhằm phân tán sự chú ý của cậu.

Vương Nguyên chìm đắm trong nụ hôn mà quên đi cơn đau đớn.

Cho đến khi ba ngón tay của anh đã thuận tiện ra vào thì anh rút ra.

Cảm giác trống trãi khiến Vương Nguyên khó chịu vặn vẹo thân thể, cả người cậu bây giờ vô cùng ngứa ngáy.

"A....đau...q..quá rút ra đi" đột nhiên cơn đau từ phải dưới truyền lên.

Nỗi đau như xé toạc thân thể cậu ra làm hai, Vương Nguyên mắt ngấm nước đau đớn.

Vương Tuấn Khải ôn nhu hôn lên mi mắt ngập nước của cậu, anh không dám động đậy sợ sẽ làm cậu đau.

10 phút trôi qua, Vương Tuấn Khải thật sự không nhẫn được nữa, thà bây giờ anh dùng tay để giải quyết còn hơn làm tổn thương cậu.

Nhưng Vương Nguyên thì lại không muốn, cậu khẽ đung đưa eo mình khiến Tiểu Khải di chuyện trong tiểu huyệt nhỏ bé.

Biết cậu đã hoàn toàn thích nghi, Vương Tuấn Khải hung hăng đưa đẩy bên trong cậu.

"A...a...a..ư....ngô ~ chậm...chậm chút..Aa"

Đột nhiên Vương Nguyên hét lên.

Vương Tuấn Khải biết đã chạm đến điểm G của cậu nên không quậy phá nữa, chỉ chuyên tâm đâm vào chỗ đó.

Vương Nguyên hai mắt lờ đờ, cổ họng vì rên rỉ mà khản đặc.

Vương Nguyên đạt đến cao trào, cậu cong lưng bắn hết lên bụng anh.

Còn anh cũng đưa đẩy thêm vài cái rồi bắn hết vào trong cậu.

Vương Nguyên xụi lơ nằm trên giường, tay chân nhấc không nổi.

Mặc dù chưa thỏa mãn nhưng Vương Tuấn Khải không dám kịch liệt, sợ lần đầu cậu sẽ chịu không nổi.

Anh bế ngang cậu đi vào phòng tắm, anh xả nước vào đầu bồn tắm rồi nhẹ nhàng đặt cậu vào trong.

Anh dùng tay lấy hết thứ mình vừa bắn vào trong cậu ra, nếu không lấy ra đảm bảo mai cậu sẽ bị ốm cho xem.

Anh sau khi tắm rửa sạch sẽ cho cậu thì ôm cậu đặt lên giường, chính mình thì đi vào phòng tắm giải quyết dục vọng.

Trong phòng tắm vang lên âm tanh xả nước.

Một lúc sau, anh bước ra trên người chủ độc nhất một chiếc khăn tắm quấn ngang eo.

Anh quăng chiếc khăn qua một bên, lên giường ôm lấy cậu và chìm vào giấc ngủ.

Vậy là từ nay cậu đã chính thức thuộc về anh, thuộc về Vương Tuấn Khải này.

End chap 15

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Ta thấy lượt vote và đọc chênh lệch nhau rất nhiều, mọi người ơi, hãy đừng đọc chùa mà vote đi, đơn giản lắm, chỉ bấm vào hình ngồi sao ở phía dưới kia kìa *chỉ chỉ* mỗi một lượt vote của các bạn là động lực tất lớn cho tui 😙😙😙

Chap này tặng riêng cho @vuongme nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro