chap cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CẢNH BÁO!!!!!!!!!!!!!!!!!!! nói lại lần nữa nha, bạn nào dị ứng H thì không nên đọc chap này nhé.

à, au là lần đầu viết H........ có gì góp ý thêm cho au nha.

(quên đừng hỏi au đã bao cái xuân xanh mà viết H lại kêu m.ng đừng xem :)))))

đã 20+ gòi heheee)

.

.

.

- Vương Nguyên, em đi tắm trước đi, anh dọn lại đồ đạc.

- Vâng!

.............

Vương Tuấn Khải tắm xong thấy Vương Nguyên đang ngồi trên ghế sô pha xem tivi tiến đến ngồi xuống bên cạnh cậu.

- Đã bảo em phải ăn uống đầy đủ cơ mà, từ sáng làm gì mà lại không ăn thế hả, anh mà không đến thì em nhịn đói luôn chắc?

- Em, tại em nghe nói anh sắp phải kết hôn nên........thật sự nuốt không nổi thức ăn. –Vương Nguyên nghẹn ngào, đôi mắt đã phủ một làn nước mỏng, cậu không dám nhìn lên, sợ anh sẽ thấy bộ dạng của mình lúc này.

Vương Tuấn Khải chững lại, là vì anh sao, vì anh mà làm Vương Nguyên đau đớn đến thế.....ngưng một lúc cậu khẽ cười:

- Ngốc ah, nếu cô dâu không phải là em thì chú rể cũng không phải là anh.

Nước mắt Vương Nguyên đã không còn ngăn nổi, cậu ngước mắt nhìn lên, lòng vô cùng ấm áp, cảm động:

- Tiểu Khải, em yêu anh! ....trước đây em không nói vì em sợ sẽ làm anh khó xử, em không muo.........

Cậu chưa nói hết câu thì đã bị chặn lại bởi làn môi ấm nóng, Vương Tuấn Khải gấp gáp hôn lên đôi môi ngọt ngào mà bấy lâu cậu luôn khao khát, môi lưỡi hòa vào nhau quấn quýt, dây dưa không ngừng.... Bàn tay của Vương Tuấn Khải không biết từ khi nào đã luồn qua lớp áo của Vương Nguyên, cảm giác tay anh lướt trên da thịt làm người Vương Nguyên như có dòng điện chạy qua

- Ưm mmm._cậu khẽ rên trong hơi thở gấp gáp.

Âm thanh này như đã thách thức giới hạn của Vương Tuấn Khải, cả người nóng rực, cậu nhanh chóng bế Vương Nguyên đặt lên giường, trên đường đi không quên khom người lấy tuýp kem bôi trơn mẹ đã để trong vali. Người Vương Nguyên đã mềm nhũn, không còn sức lực để phản kháng nhưng thật sự thì cậu cũng không muốn phản kháng để mặc Vương Tuấn Khải từ từ bỏ hết quần áo trên người cậu và quần áo của anh quăng vào góc tường. Da thịt cả người Vương Tuấn Khải hiện ra trước mắt, cánh tay rắn chắc, khuôn ngực vạm vỡ, cơ bụng săn chắc... liếc chút xuống dưới thấy cái đó của anh đang thẳng lên Vương Nguyên xấu hổ đỏ cả mặt, khẽ nhắm mắt lại.

Nhìn Vương Nguyên nằm trước mặt làn da trắng mềm như em bé, cái eo thon gọn........lại khẽ nhắm mắt, cả người vì xấu hổ mà khẽ co lại, làn da trắng lại như điểm chút phấn hồng... dục vọng trong người Vương Tuấn Khải càng dâng cao.

Vương Tuấn Khải cúi người hôn lên mắt Vương Nguyên, hôn lên chóp mũi, lướt nhẹ qua má ngậm lấy vành tai Vương Nguyên.

- Nguyên Tử, em thật đẹp_Vương Tuấn Khải thì thầm vào tai Vương Nguyên hơi thở gấp gáp, giọng khàn đục mang đầy dục vọng.

Câu nói của Vương Tuấn Khải cùng với hơi thở nóng nực phả vào tai Vương Nguyên đánh thức dục vọng của cậu, giơ hai tay ôm lấy Vương Tuấn Khải lại tìm đến môi Vương Tuấn Khải mà hôn.

Trên giường hai thân thể quấn lấy nhau, ánh sáng vàng dịu nhẹ từ đèn ngủ lại càng làm khung cảnh càng trở nên mê luyến. Nụ hôn của hai người lần này mãnh liệt đầy khao khát, môi lưỡi quấn quýt mãi không rời như muốn hút hết dưỡng khí của đối phương, nước bọt không kịp nuốt chảy ra khóe miệng. Đến khi không thể hô hấp nữa Vương Tuấn Khải mới bỏ đôi môi của Vương Nguyên trượt xuống cằm, xuống cổ vừa hôn vừa mút. Gặm nhẹ xương quai xanh của Vương Nguyên rồi tiến đến mút nhũ hoa trên ngực đang phập phồng vì thở dốc của Vương Nguyên.

- Aaa~~ .. . Ti Tiểu...~...Tiểu Khải..~ ..ưm .. ~aa..~....

Cả người Vương Nguyên run rẩy, một luồng khoái cảm lan khắp thân thể làm cậu bất giác rên rỉ, hơi thở cũng trở nên gấp gáp nóng rực.

Vương Tuấn Khải lại trượt xuống dưới liếm nhẹ lỗ rốn trên bụng non mềm của Vương Nguyên cuối cùng há miệng mút lấy "Tiểu Nguyên".

- ~~~a~~ ưm ~~~ ư~~

Khoái cảm mãnh liệt từ thân dưới truyền đến làm Vương Nguyên không chống trụ nổi cả người run lên, biểu cảm như tan vỡ trong mắt đã xuất hiện một màng nước. Tiếng rên càng trở nên ma mị hơn.

Vương Tuấn Khải càng trở nên gấp gáp, nặn kem bôi trơn lên một ngón tay hướng đến tiểu huyệt của Vương Nguyên đâm vào.

- Á ....aaa ._Vương Nguyên kêu, đau đớn làm mặt Vương Nguyên nhăn lại, nước mắt như trực trào ra.

- Nguyên Tử, xin lỗi đã làm em đau._Vương Tuấn Khải nói rồi ôn nhu hôn lên bờ môi Vương Nguyên.

Thấy Vương Nguyên nhẹ lắc đầu cậu lại từ từ chuyển động tay, nhìn mặt Vương Nguyên dần dãn ra có vẻ như đã thích nghi cậu dần cho thêm hai ngón rồi ba ngón nhẹ nhàng chuyển động.

- Ưm ~~~~~~~~~~ a~~~~........~~~a~~ Tiểu Khải, ~~ ưm ~ Tiểu Khải..... ~~ anh ~~~~~~~~vào..~~ đi...._một lúc sau Vương Nguyên đã không còn đau thay vào đó là khao khát mãnh liệt mà cậu chưa từng cảm nhận qua.

Thân dưới của Vương Tuấn Khải đã căng đến đau nhức nhưng sợ làm Vương Nguyên đau mà cố gắng chịu đựng. Nghe thấy tiếng của Vương Nguyên Vương Tuấn Khải lập tức rút tay ra nhanh chóng đưa "Tiểu Khải" vào.

- Aaaaaaaaaa._một cơn đau lại ập đến làm Vương Nguyên nhăn mặt kêu lên, "Tiểu Khải" so với ba ngón tay to hơn rất nhiều.

- Nguyên Tử, đau lắm sao?_cố gắng kiềm chế lại dục vọng đang thiêu đốt thân dưới, Vương Tuấn Khải không dám chuyển động.

- Không ... không sao, anh bắt đầu nhẹ chút...._Vương Nguyên thấy Vương Tuấn Khải đang khó chịu kìm nén dục vọng lo lắng cho mình không khỏi cảm động cố gắng hít sâu bỏ qua cơn đau.

Vương Tuấn Khải kiềm chế lại dục vọng mãnh liệt nhẹ nhàng chuyển động, tay đưa ra xoa xoa thắt lưng Vương Nguyên giúp cậu bớt đau. Được một lúc người Vương Nguyên cũng thả lỏng hơn, Vương Tuấn Khải tăng nhịp độ lên một chút nhưng vẫn không dám "giải phóng thân dưới".

- Ư _bỗng Vương Nguyên rên, cả người run lên khi Vương Tuấn Khải đâm vào, cậu biết đã đâm trúng điểm mẫn cảm của Vương Nguyên nên cứ thế hướng điểm G mà đưa tới.

- Ưm ~~~~~ ư~~~ . Cơn đau qua đi thay vào đó là khoái cảm khi giao hợp làm Vương Nguyên rên rỉ, khẽ vặn vẹo người.

Thấy Vương Nguyên đã không còn đau cộng thêm thanh âm ma mị cậu phát ra Vương Tuấn Khải không còn kiếm chế tay giữ lấy eo Vương Nguyên mãnh liệt đưa đẩy thắt lưng, giải phóng dục vọng đang thiêu đốt trong người.

Vương Nguyên không những không còn đau mà trước động tác của Vương Tuấn Khải càng thấy ham muốn. Khoái cảm dâng trào khắp cơ thể cậu nâng mông phối hợp với chuyển động của Vương Tuấn Khải, đón lấy khoái cảm tột cùng mà anh mang đến. Miệng không ngừng phát ra âm thanh ma mị.

Cả căn phòng vang tiếng rên rỉ, âm thanh nơi hai người giao hợp kịch liệt, hô hấp gấp gáp nóng bỏng....

Động tác đưa đẩy của Vương Tuấn Khải càng lúc càng nhanh đến khi thấy tràng bích Vương Nguyên ép sát, tiểu huyệt co rút mạnh, cậu biết Vương Nguyên sắp bắn nên động tác ra vào càng nhanh hơn để cùng bắn một lúc với Vương Nguyên.

- Aaaaaaaaaa._Vương nguyên hét lên, một giọt nước mắt tuôn ra, bụng kịch liệt co rút phun ra một dòng tinh dịch trắng.

Vương Tuấn Khải thúc mạnh hơn đi vào nơi sâu nhất của Vương Nguyên rồi cũng bắn ra. Cả người nằm lên, ôm lấy Vương Nguyên hôn thêm mấy cái lên mặt, lên môi cậu.

Vương Nguyên vừa qua cao trào cả người mềm nhũn, khẽ hé miệng gắt gao hô hấp để lấy lại không khí. Lấy sức lực còn lại đưa tay ôm lấy Vương Tuấn Khải vẫn đang ôn nhu ôm hôn mình.

Vương Tuấn Khải cứ thế ôm Vương Nguyên, vùi đầu vào cổ cậu ngửi mùi thơm vừa nhẹ nhàng thanh khiết vừa quyến rũ chỉ có ở Vương Nguyên. Nghe thấy nhịp thở của Vương Nguyên đã bình thường trở lại mới đứng lên bế Vương Nguyên vào cùng tắm rửa.

---------------

hú hù .... vậy là đã hoàn fic rồi.

lần đầu viết truyện, có gì mọi người thông cảm nhé.

CẢM ƠN ĐÃ ĐỌC TRUYỆN :)))))))))))

à quên, nhớ đừng coppy, chuyển ver khi chưa được đồng ý của tớ nhé.(fic đầu tay nên cảm thấy rất ý nghĩa  hihihih)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro