change

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đối với katsuki, việc thay đổi cách xưng hô với cậu nhóc nhỏ thật sự rất khó khăn. mặc dù trong vô thức, cậu vẫn dễ dàng gọi tên izuku theo đúng họ đúng tên của người ta. nhưng để thằng thừng đọc tên người ta trước mặt thì rất là ngượng, với katsuki thôi nhé.

nhưng phần còn lại, việc thay đổi cách xưng hô cũng chứng minh cho việc bản năng của cậu thật sự mong muốn thế, một sự thay đổi mà vốn từ ban đầu nó đã như thế rồi. vì katsuki từ bé đã từng gọi tên izuku mà, chỉ là cậu không quay lại khoảng thời gian đó thôi. bây giờ hệt như cách izuku khi bé dang tay và 'mừng cậu về nhà, kacchan'

- ừm, tao về rồi đây, izuku

- HẢ

*cốc

vâng, katsuki vừa cốc đầu izuku và sau là tiếng la thất thanh đau thấu trời của cậu bạn nhỏ. nhưng izuku không hỏi gì thêm, vì cậu cũng đã thấm mệt rồi, dù siêu tò mò luôn. mà cũng kì cục thật, từ nãy đến giờ katsuki cứ ôm lấy izuku mãi thôi, rồi còn nói mấy câu lạ thấy mồ, khiến cậu khá khó xử và cũng ngượng chút ít (thật ra là nhiều chút).

đối với izuku, sự thay đổi của katsuki khiến cậu bất ngờ, dù từ tận đáy lòng cậu thật sự mong muốn việc này xảy ra, nhưng không có hy vọng. nó đến bất ngờ lắm, ngay lúc gần như mọi thứ sụp đổ trước mắt. cậu đã quá mệt rồi, katsuki và mọi người đã cứu lấy cậu. cậu biết ơn nhưng cũng lo lắng vì điều diễn ra sắp tới. khó khăn và nguy hiểm.

- nhìn gì hả ?

izuku vô thức nhìn katsuki. dù không biết nói sao, nhưng izuku vui lắm. vẫn là cái cơ mặt nhăn nhó của kacchan thường ngày, nhưng ấm áp lắm (mỗi izuku nghĩ thế).

- không gì, hehe

trong phút giây cậu được cứu rỗi bởi người thân yêu nhất, cậu đã phủi lòng cho bản thân yếu đuối một chút. cho bản thân vui vẻ và yên bình một chút, bên cạnh katsuki, dù chỉ một chút thôi.

izuku vừa cười tươi ơi là tươi rồi đáp lấy lời katsuki.

- ái chà chà

- oi oi chết bây giờ !!

- BÂY IM HẾT CHO TAO!

vâng, katsuki nhìn chằm chằm lấy cậu bạn nhỏ rồi bất giác đỏ mặt quay sang chỗ khác. ochako và kirishima thì thốt lên trêu chọc. todoroki và kaminari chỉ bày ra vẻ mặt kì thị không thôi. còn lida thì cứ nhắm nghiền mắt rồi gật gù gật gù cùng jiro không hiểu chuyện gì bên cạnh.

bây giờ thì ai mới là người khó hiểu đây nhỉ, ai mới là người thật sự quá đỗi yêu thương đối phương đây nhỉ. katsuki cũng vì đó mà ôm chặt lấy izuku hơn, cậu bạn nhỏ có vẻ khá lúng túng vì hành động đó của katsuki.

để mà nói, katsuki cũng khó chịu lắm. vì khi bản thân chấp nhận được sự thật rằng mình cần izuku đến nhường nào, cậu cũng dần ích kỷ hơn trong việc mong muốn izuku phải yêu thương mình đến mức nào. dù chỉ một giây phút thôi.


- cậu không cần phải quá ép mình như vậy đâu, cứ deku như mọi khi là được rồi mà.

katsuki không thể ngày một ngày hai quen với izuku, nên cứ de-izuku mãi thôi. cứ mỗi lần vậy, cậu bạn nhỏ sẽ nhắc nhở anh bạn lớn không cần ép bản thân làm gì, vì izuku cũng rất thích deku mà. nhưng anh bạn lớn dễ gì chịu nghe, ngược lại còn coi đó là một nhiệm vụ cần hoàn thành và thằng này đang kháy đểu mình.

sự thay đổi khác, katsuki dù vẫn lầm lì gay gắt với mọi người nhưng tần suất cậu kêu réo izuku ngày một nhiều, đi làm nhiệm vụ cũng cứ izuku đâu rồi, đi học cũng là izuku đến lớp chưa, ngồi xuống bàn ăn là cứ hỏi where is izuku, rồi đi tắm cũng ghé sang tận phòng gõ đùng đùng lôi cậu bạn nhỏ xuống.

izuku đầu đất sai chỗ, cứ nghĩ katsuki cần mình để luyện tập hay chuyện gì liên quan đến ofa nên cứ thế mà bám nhau không rời. một đứa ngốc và một đứa đại ngốc.

nhưng cũng tốt thôi, vì katsuki lúc nào cũng đi cùng izuku nên mọi người khá yên tâm rằng cậu vẫn còn ở đây, sự hiện diện của midoriya vẫn ở lại ngôi nhà chung này.

cũng chính sự thay đổi này, từ trong nhận thức lỗi lầm của mình, từ sự mất mát hình bóng của ai đó, từ cách xưng hô, đến cách cần người đó một cách thái quá để an tâm khâu vá vết thương vô hình trong bản thân, katsuki đã dần có một nỗi sợ to lớn.

---

when fear gradually appears before the eyes through changes in awareness and unconsciousness.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro