truth

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

katsuki cùng todoroki đã bày ra hầu hết những cách để mọi người có thời gian bày tỏ và khuyên nhủ izuku quay về Yuuei, đồng thời đề nghị được tiếp tục đồng hành với cậu ấy. bởi hai cậu bạn thường thực tập và đi cùng nhau nhiều nhất trong suốt thời gian qua nên cũng nắm được kha khá thông tin về năng lực của izuku, đặc biệt là katsuki.

song, katsuki đã cố gắng giải thích cho mọi người về mọi chuyện, nhưng ai cũng biết đấy, cậu ta không thể che giấu mãi sự phấn khích (khi kể về izuku) hiện lên trong sâu thẳm đôi mắt ánh đỏ ấy.

trong lúc di chuyển, ochako đã bắt chuyện với katsuki, dù hơi dè dặt:

- cậu ấy sẽ ổn thôi, tụi tớ cũng lo cho cậu ấy, như cậu vậy bakugou

- ừ

lần tương tác hiếm hoi giữa ochako và katsuki. thật ngạc nhiên khi chủ đề được đề cập là về izuku cơ chứ, một anh chàng mạnh mẽ hết lòng vì bạn bè và một thằng mọt sách ngốc nghếch, đó là hai thái cực khác nhau về cách nhìn của hai đứa. nhưng ai quan tâm chứ, điều mà hầu hết mọi người ngạc nhiên đó là: katsuki đã thừa nhận mình lo lắng cho izuku!

và hiển nhiên rồi, ai cũng nhận ra mà. katsuki đang nghiến răng ken két, ai lại ý thức được trong tình cảnh đang vô thức nghĩ về izuku sau một đêm khóc-nhè thì lại bị cô bạn thân của hắn bắt chuyện chứ. mọi người trong xe đều mỉm cười khi katsuki đã có gì đó thay đổi, chỉ một chút thôi.

- IM HẾT CHO TAO!

đến nơi, khi quan sát izuku khập khiễng bước từ xa, katsuki đã nhiều lần có ý định xông ra dù kế hoạch chưa đến lúc, kirishima đã trấn an katsuki rất nhiều.

- bakugou bình tĩnh lại, cậu của thường ngày đâu rồi, từ từ thôi, bình tĩnh nào.

- im đi, tao biết, nhưng mà..

- cậu ấy ở ngay kia rồi, cậu ấy sẽ không… rời đi nữa đâu, nên làm ơn bakugou, đợi một chút nữa th-

kirishima chưa kịp nói dứt câu, khoảnh khắc người dân bao vây kiềm hãm izuku do quirk của tội phạm như một chất xúc tác mạnh mẽ đáp lại sự mong chờ và mất kiên nhẫn của katsuki, cậu xuất hiện trong tầm mắt của nó, như một điều hiển nhiên.

đồng thời, ngay tại khoảnh khắc đó, katsuki thật sự đã phải buộc thừa nhận chính mình, một lý do chính đáng cho tất cả những hành động và cảm xúc trong những ngày thiếu vắng nó. khi hai mắt chạm nhau, khi nó cất lên đôi câu quen thuộc 'kacchan', gần như những bao giáp cậu buộc chặt nhàng gai xung quanh trái tim mình, đã được tháo gỡ. một phần là vì cảm xúc quá đỗi khao khát tiếng đáp lại của đối phương, một phần vì muốn trở thành "ai đó" theo cách tích cực hơn.

cậu thừa nhận với chính bản thân mình, rằng cậu đã sai, rằng cậu khao khát muốn được theo đuổi và đuổi theo nhóc con này.

hoặc vốn đó là lần nhắc lại của vô số lần được định trước kết quả, vì tình cảnh và tình cảm mà katsuki dành cho izuku. khi những suy nghĩ được định sẵn từ trước ùa về như một thước phim tài liệu.

với một sự thật, izuku là bạn thuở nhỏ cũng là bạn tri kỷ của katsuki. một katsuki mong cầu được gặp lấy izuku. hay một bakugou đã làm tổn thương sâu sắc đến nó vì sự thảm hại và ngốc nghếch của bản thân. hay một kacchan luôn muốn đáp lại cái nắm tay nhỏ bé đó từ izuku. tất cả đều là sự thật hiển nhiên, được định sẵn bởi kết quả của câu chuyện. chỉ là đến tận bây giờ, cậu mới thật sự chấp nhận.

- xin lỗi, izuku, vì tất cả mọi chuyện

izuku đã khóc rồi, khóc nghẹn trong vòng tay của katsuki, vì tất cả mọi chuyện. cậu sẽ không còn vượt qua một mình nữa.




lời xin lỗi cho những chuyện đã xảy ra

vì đã để cậu nhóc nhỏ một mình

vì sẽ làm phiền cậu nhóc nhỏ mai sau chiếu cố mình hơn nữa

katsuki nhỉ?



- không biết midoriya có hiểu được ý nghĩa sâu xa không?

- tớ nghĩ là có, nhưng chắc cậu ấy không thừa nhận đâu, giống như bakugou vậy

- hai cái đứa đó!

thế là cả lớp 1A đã đưa được izuku về Yuuei.

---

when fear is formed from the truth, from accepting my feelings and apprecuating things from the other person.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro