#14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– À dạ ! Tất nhiên là cậu chủ…

– Tốt ! Tháng này tôi sẽ tăng lương cho cô? Mau nghỉ ngơi sớm đi

Hắn nhìn Sen cười đáp. Ơ Sen còn chưa kịp nói hết câu cơ mà hắn đã chen ngang. Thôi thì mặc kệ cậu chủ hiểu lầm cũng được miễn là lương tháng Sen được tăng. Sen phấn khởi cất khăn rồi đi nghỉ ngơi.

[…]

Ngày hôm sau: Tại doanh trại.

– Anh Mon? Đại ca Hiển hình như dạo này có sự thay đổi

Mon ngồi trên ghế hút điếu thuốc nhìn tên đàn em cười nhạt, cứ tưởng chỉ mỗi Elu nhận ra sự khác lạ của Lãnh Hàn ai dè ngay cả đàn em cũng biết.

Có gì lạ sao ?

Dạ. Em thấy đại ca Hiển đang lướt xem những sản phẩm chăm sóc da dành cho cánh đàn ông thì phải!

Mon nghe xong suýt rơi mẹ điếu thuốc trên tay xuống, đưa mắt nhìn. Cả bọn đàn em đang ngồi ở ghế cạnh Mon ai nấy nghe cũng choáng váng nhìn nhau xì xào

Cái gì? Sản phẩm chăm sóc da sao?

Đúng rồi anh. Vừa nãy em mang rượu vào cho đại ca, đại ca nói từ nay sẽ không uống rượu cũng như cafe nữa bởi hai thứ đó làm tổn hại nhan sắc!

Mon phì cười bỏ ngay điếu thuốc xuống bàn nằm lăn ra ghế ôm bụng cười, chỉ vì câu nói đêm qua Ngọc Phụng khen Mon trẻ, có nhất thiết hắn phải làm như vậy không?Thanh Hiển? Xem ra mày quyết tâm thay đổi thật rồi.

Anh Mon? Liệu đại ca Hiển có bị gì về giới tính và sinh lý không hả anh?

Một tên đàn em khác nhìn qua Mon đang cười mở miệng rụt rè hỏi.

Phải đấy! Anh đại ca Hiển đã mấy năm cũng không còn thấy qua lại với cô gái nào hết. Đợt trước có hàng mới cô nào cũng sạch em có mời. Đại ca không dùng ngược lại còn trách mắng!

Tên đàn em xịu mặt xuống than vãn. Mon vẫn bình thản vô tư nhe răng cười trong vụ này chỉ có mỗi Mon là biết nguyên do.

Các chú đang nghĩ Thanh Hiển bị yếu sinh lý đấy hả?

Dạ không ? Sao bọn em dám nghĩ thế!

Thanh Hiển mà bị yếu sinh lý thì tất cả các chú ở đây đã trở thành thái giám cả rồi? Biết chưa?Cẩn thận? Giữ mồm giữ miệng một chút những lời này mà lọt vào tai của Thanh Hiển các chú liệu cái thân!

Mon làm vẻ mặt nghiêm nghị nói. Bọn đàn em nghe xong ai cũng im thinh thích chả dám hó hé nữa lời thôi thì bảo toàn tính mạng vẫn là điều trên hết.
[…]
Tối đó.

– Hai chú? Mai ở trường cháu có họp phụ huynh vậy hai chú ai sẽ là người đi ạ?

Ngọc Phụng ngồi ăn ngon miệng nhai chóp chép nhìn hắn và Mon cất giọng.
Hắn nghe xong ngẩng mặt nhìn Ngọc Phụng năm nào chả có hai người đàn ông quý tộc này đi cùng nhau? Năm nay thì cũng như vậy thôi.

– Hai chú sẽ cùng đi.

Ngọc Phụng nghe hắn nói vậy cười gật đầu rồi lại tiếp tục ăn không nói thêm gì.
Ngọc Phụng cảm thấy vui khi có hai chú rất đẹp trai mấy năm trước hai người họ đi họp phụ huynh cho Ngọc Phụng lúc nào cũng gây náo loạn ở trường.
Cô giáo Ngọc Phụng rất thích hắn và Elu mấy đứa bạn của Ngọc Phụng 12 tuổi 13 tuổi cũng đã biết mê trai rồi khen ngợi hai chú Ngọc Phụng hết lời. Cũng nhờ cô giáo mê hắn và Mon nên năm học đó Ngọc Phụng được ưu ái rất nhiều
Năm nay không biết thế nào? À không sao năm nay chủ nhiệm lớp Ngọc Phụng là thầy không phải cô nữa.
[…]
Ngày hôm nay. Tại lớp của Ngọc Phụng

Á ! Hai anh ai là ba của Ngọc Phụng?

Thầy ơi ? Đây là hai chú của em không phải ba đâu thầy!

Ngọc Phụng cười tươi nhìn thầy giáo giải thích.

Chu cha mạ ơi? Đẹp trai quá? Ngọc Phụng cuối giờ cho thầy xin số điện thoại của hai chú nha.

Ư á ! Nhìn mà

_____________________________________

Vote đuy mn ơii iu mn nhiều ❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro