Chương 15: Nữ thần tiên!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Vãi chưởng! Vãi chưởng! Vãi chưởng... khuôn mặt này kết hợp với nụ cười này, quả thật là...

Người đàn ông lập tức im lặng, nuốt nước bọt.

Người phụ nữ tóc vàng nắm chặt tay, trừng mắt nhìn Tô Âm: "Nói ai mà trong lòng không biết tự cảm nhận sao? Lát nữa lái xe tránh xa chúng tôi ra! Sát, thủ, trên, đường!"

Đúng lúc này, đèn đỏ chuyển sang đèn vàng, cuối cùng dừng lại ở đèn xanh.

Người phụ nữ tóc vàng ra lệnh: "Ông xã, em sắp trễ buổi phỏng vấn của Truyền thông Mộ thị rồi, nhanh chóng bỏ xa cô ta, chúng ta phải tránh xa loại nữ tài xế này."

Chiếc xe mui trần đạp mạnh chân ga, tiếng động cơ rít lên rồi rời đi.

Tô Âm nhướn mày, không vội vàng mà vào số xe.

Chiếc xe thể thao phía trước rẽ vào bãi đậu xe của Truyền thông Mộ thị.

Người phụ nữ tóc vàng chỉ về phía trước: "Đằng kia có một chỗ đậu xe!"

Người đàn ông lái xe có vẻ khó xử: "Khoảng trống này quá nhỏ, đậu xe kiểu bên hông vào đây hơi khó."

"Đây không chỉ là có chút khó khăn, mà là rất khó khăn đấy! Nếu không đậu được, thì chị dâu xuống xe vào phỏng vấn trước, chúng ta sẽ tìm chỗ đậu xe khác."

"Thôi được rồi." Người phụ nữ mở cửa ghế lái, ai ngờ chiếc giày cao gót vừa chạm đất, cửa xe còn chưa kịp đóng, bỗng một bóng xe màu đỏ vượt qua họ.

Trong giây tiếp theo, chiếc xe thể thao màu đỏ vặn mạnh tay lái, thực hiện một cú drift hoàn hảo rồi đỗ xe vào chỗ trống theo kiểu đỗ song song một cách tuyệt đối hoàn hảo, toàn bộ quá trình không quá năm giây.

Ngay lập tức, Tô Âm mở cửa xe, khí chất như nữ hoàng bộc lộ hoàn toàn!

Mọi người trên chiếc xe mui trần đen như bị điểm huyệt đứng yên tại chỗ.

Mắt tròn mắt dẹt!

Vừa xảy ra chuyện gì vậy?

Ai có thể nói cho họ biết vừa xảy ra chuyện gì?

Khoảng trống nhỏ như vậy, cô ấy lại có thể đỗ xe một cách hoàn hảo chỉ trong một lần?

"Xin lỗi nhé." Tô Âm lười biếng lên tiếng: "Tất cả đều đến Truyền thông Mộ thị à, vừa nãy ở ngã tư tôi đã nhường các bạn năm giây, kết quả vẫn là tôi đỗ xe trước. Hóa ra nam tài xế cũng chỉ đến thế thôi."

Nói xong, cô còn nhún vai, ánh mắt đầy cảm thông nhìn sang bên kia, đôi môi đỏ hé mở, thốt ra ba chữ: "Một, lũ, gà."

Mọi người trên chiếc xe thể thao: ...Vãi chưởng!

Cô gái này là nữ thần tiên sao?!

Người phụ nữ tóc vàng tức đến mức tóc xoăn suýt duỗi thẳng ra, nhìn Tô Âm sải bước dài, đôi chân thon thả và thẳng tắp, mang theo nụ cười chế nhạo đám người đứng bên chiếc xe rồi rời đi.

-

Trên đường đến đây, Mộ lão gia đã gửi vị trí cụ thể đến điện thoại của Tô Âm.

Tô Âm hỏi một nhân viên lễ tân, sau khi xem thông tin, lễ tân lập tức hiểu ra thân phận của Tô Âm, vội vàng dẫn cô đi.

Cho đến khi họ dừng lại trước một văn phòng.

"Cô Tô Âm, chính là nơi này."

Tô Âm gật đầu, vừa đẩy cửa ra, tất cả ánh mắt bên trong ngay lập tức đều hướng về phía cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro