Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay chủ nhật nga, trời hảo đẹp luôn, cơ mà hôm nay 4 chẻ nhà mình nó không có ra khỏi nhà nên mượt kệ đi =)))), chả là vào 1 ngày đẹp trời nào đó mà ta không biết luôn, Nguyên Tử bàn với Chí Hoành 1 chuyện làm nhóc đơ ngay tại chỗ, nhưng lại bắt đầu cười tươi đồng ý ngay sau đó. Và khi đề nghị với 2 anh chàng kia cũng làm họ đơ ngay và luôn à không, đơ ngay và 2 tiếng sau mới tỉnh mới đúng, đó là chuyện gì???? Chuyện gì???? Chuyện gì???? À, không có gì đâu, chỉ là Nguyên Tử và nhóc Chí Hoành muốn dạy à không, truyền bá lại công phu mười mấy năm của mình thôi, nói thẳng ra là dạy phép á mà, dú gì thì 2 đứa chúng nó cũng có phép mà sợ để lâu quá không sử dụng sẽ mất tác dụng, nên truyền bá lại cho 2 anh sẵn mình luyện tập luôn, lại còn được ra oai với họ nữa, đúng là một công đôi đường. Hihi.

_ Đầu tiên, chúng ta sẽ kích thích máu phép trong người 2 anh. Chí Hoành chúng ta cần những gì??? Nguyên oai oai ra dáng thầy giáo.

_ À, chúng ta cần, ủa mà cậu cũng biết mà, sao phải để mình nói.

_ Ờ thì, mình muốn kiểm tra trí nhớ của cậu thôi mà.

_ Xì, quên thì nói đại đi.

Phụp...1 mũi tên bay trúng tim đen Nhị Nguyên.

_ Được rồi, đầu tiên chúng ta sẽ đi hái 1 loại cây giống cỏ 4 lá chỉ có ở sâu dưới đáy biển.

_ Vậy ai sẽ đi????

_ Ưm, tớ với Thiên Tổng đi được rồi, cậu với Khải ca ở nhà chuẩn bị đi.

_ Ờm...ơ...mà chuẩn bị cái gì???

_ BỐP... ngốc vừa thôi, chuẩn bị cối xay, nước, với ít đường...(Au: giống rau má nhờ...)_Hòanh nói kèm thao cái quánh rất là 'nhẹ' tay..

_ BỐP...cậu mới ngốc, cái đó lúc nào chẳng có_Khải nói lại kèm theo cái quánh rất rất rất 'nhẹ' tay cho Hoành, dám quành cục tưng của ông...

_ BỐP, nói thôi, có cần đánh vậy không??? Thiên Tổng đó.

_ BỐP, cậu nói vậy sao không làm mà đánh anh ấy??? Lần này là Nguyên a~. (Au: BỐP *cả 4 đứa* bây giờ có đi hái cỏ không????...TDT: đứng lại, dám đánh thần tương bọn ta, chán sống rồi...Au: tha cho em, em lỡ dại...)

_ Thôi, 4 người cùng đi, vậy đi_Khải nà...

Sau 1 hồi vật vả bơi lội, 4 chẻ đã tới nơi...

_ Ê, ê, cỏ này!!!

_ À, thấy rồi, nhưng sao lấy???? Nằm tuốt trong mỏm đá rồi..

_ Ưm, chết rồi, em quên mất điều này...

_ Trời ạ, vậy mà đòi dạy bọn anh...

_ Ê, tớ có ý này, các cậu có thể nói chuyện với động vật không??? Nhờ lũ cá ấy.

_ Ờ hen, Nguyên làm đi...

_ Sao cậu không làm???

_ Ờ thì...Cậu mạnh hơn tớ mà...

_ Ờ, để Đại Nguyên này ra tay..

Sau 1 hồi nhờ vả, 1 hồi đợi chúng hái, 4 chẻ tung tăng bơi lội về nhà, đang đi thì gặp phải đám cá mập háo ăn...

_ Thôi chết rồi, giờ sao đây???

_ Chạy chứ giờ sao..

_ Không được, bây giờ chỉ có mình Hoành mới có khả năng chạy thôi, chúng ta không có đuôi cá...

_ Bây giờ làm sao đây???? Làm sao đây??? Làm sao bây giờ???

_ Này!! Đừng nháo, chẳng phải em biết trò chuyện với động vật sao, sao không lại thương lượng với chúng???

_ Nhưng em sợ lắm..

_ Thôi nào Nguyên Nhi, dũng cảm lên_Vừa nói anh vừa vỗ vỗ vai cậu, như tiếp thêm sức mạnh cho cậu.

_ Dạ...

Nguyên Nguyên bơi lên, đứng đối diện với chúng, dùng ánh mắt kiên định không cón chút sợ hãi nào, trực tiếp vào thẳng vấn đề...

_ (Các ngươi muốn gì???)

_ (Còn phải hỏi, chúng ta đi săn mồi, đương nhiên là muốn ăn các ngươi rồi, trắng trẻo vầy chắc thịt ngon lắm, hahahahaha...)_Một trong những con cá mập to lớn nhất lớn tiếng và còn cười chế nhạo cậu...

_ (Các ngươi đừng có mơ)_Vừa nói cậu vừa chỉ ngón tay về con đầu đàn, làm cho nó bị 1 luồng sáng phát ra từ tay cậu hất tung đồng thời kéo theo cả đàn về phía sau 1 quãng, cả ba người còn lại chỉ còn biết trơ mắt ra nhìn, cậu thực sự rất mạnh a~...

Bọn vá bị hất tung 1 quãng, hung hăng xông tới tấn công cậu, cậu cũng nhanh chóng đáp trả. Bỗng có 1 con cá mập lao đến tấn công cậu từ phía sau...

_ Nguyên Nhi!!! Cẩn thận!!_Khải hét lên báo hiệu cho cậu rồi nhanh chóng lao đến, đẩy Nguyên sang 1 phía.

_ KHẢI CA!!!!!!!! Cậu hét lên...

�B��~g��o

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro