Hồi 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngươi có biết Minh Hương của các người bị ta đối xử thế nào không, nàng ta bị ta cho người kéo vào một hẻm tối.. ha ha Ta đã lẽ ra đã tha cho ả một con đường sống, nhưng không ả vẫn một mực muốn bảo vệ các người. Nên được thôi ta cho ả toại nguyện cho vài kẻ sức trâu ngựa vào hành hạ đến điên dại. Sau đó ... Hự
.
.
Tiếng nói dứt quãng vì cổ họng của nàng ta bị một cánh tay siết cực mạnh. Trên mu bàn tay chi chít những đường gân nổi lên. Đôi Mắt Mạn Hải đã không còn giữ nổi bình tĩnh.
.
Từ khi gặp lại Minh Hương ở An Nam  cùng Khiết Lan hắn đã thấy rất kì lạ, rõ là trước khi rời đi Minh Hương từng nói sẽ không rời khỏi Chốn Phong hoa kia, dù cho nàng chán ghét nới đó đến đâu cũng không dễ dàng thay đổi ya định như vậy..
Chỉ có điều Mạn Hải không hề nghi ngờ nàng ta có thật sự là Minh Hương hay không, hắn một lòng dụng tâm chăm sóc cho ả ta. Ngay cả khi hắn cho rằng quốc Vương để ý nàng thật sự hắn đã không giữ được bình tĩnh..
.

Nếu không vì Phi Dạ dự chuyện như thần, sớm phát hiện ra ả ta không phải Minh Hương. Liền sớm đề phòng, Phi Dạ không muốn lật tẩy ả ta sớm vì muốn biết thật sự điều ả muốn làm là gì. .
..
.
- Ngươi nói đi, Minh Hương thật sự đang ở đâu.
Mạn Hải gằn giọng, hai tay như muốn bẻ gãy cần cổ mỏng manh của nàng ta. .
.
- Haha, haaha. Minh Hương?, ta e bây giờ nàng ta cũng đang điên dại khi trúng độc của ta. Sống không bằng chết.
Tịnh Tâm cười lớn, máu từ miệng cùng ánh mắt trắng dã đã không còn chút nào giống Minh Hương kiều diễm xinh đẹp

.
.
- Độc .. Ngươi lại còn hạ độc nàng ấy, để ngươi sống thật uổng phí. Thật sự quá uổng phí.
.
Mạn Hải gào lên trong tức giận.
.
- Loại người như ngươi, Mau Chết điiii.
.
Sau cùng một chưởng thẳng vào giữa huyện đạo. Tịnh Tâm đưa ánh mắt nhìn hắn rồi từ từ ngã xuống.
.Máu từ miệng nàng ta bắn ra, đôi mắt hiện lên những gân máu, nàng ta phun ra một đống máu. Trước khi chết cười vô cùng hảo sảng như thể cái chết đối với nàng ta cubgx chỉ là một hạt cát.
.
.
Không quá 1 khắc sau sau lưng nàng ta cũng có tiếng ngã gục.
Mạn Hải ngã gục, hai tay hắn run run , Trong đầu hắn lúc này chỉ tồn tại một thứ đó chính là hình Bóng Minh Hương. Một mình nàng mà thôi..

- Minh Hương Minh Hương muội ở đâu.

.
.---------------//------//------------------
.
.
Một tiếng ho xé tan màn đêm, Khiết Lan nằm trên gường, đôi bàn tay siết chặt lấy tấm chăn mỏng. Vết Thương có dấu hiệu đau lại dù cho lúc chiều đã đuoc Tề Kha trị thương và uống thuốc. Một phần cũng vì trên núi khá lạnh, thân nhiệt nàng cũng vì vậy mà hạ thấp khá nhiều.
Trước đây biệt viện nhỏ này cũng chỉ có một mình Tề Kha ở nên cũng không khang trang lắm, chủ yếu chỉ có vài căn phòng cùng đồ đạc tạm dụng.
.
Khiết Lan co rúm, đêm nay lại không có Tiểu Ngọc ở cạnh nàng để đốt sưởi, Bình thường biết tính nàng không giỏi chịu lạnh, Tiểu Ngọc đêm đông vẫn thường sưởi ấm giúp nàng. Chắc nàng ấy sẽ lo lắng lắm.
.
- Tiểu thư...tiểu thư, Tiểu Ngọc tới rồi đây.
.
Một tiếng lay nhẹ khiến Khiết Lan giật mình choàng tỉnh.
- Ai đưa muội tới đây...
.
- Là Sát Dĩ, cả ngày hôm nay đợi Tiểu thư không thấy, muội đã rất lo lắng, Sát Dĩ thấy vậy liền đưa muội tới đây..
.
Tiểu thư đợi chút, muội sẽ đi lấy chậu sưởi ấm đến ngay..
Cả lòng nàng như nhẹ hẳn, Tiểu Ngọc đã ở đây, tốt tốt quá rồi. Sau cùng là ngủ thiếp đi.
.
.
Căn phòng duy nhất ở biệt viện còn sáng đèn.
Sát Dĩ bước vào, trước mắt hắn chính là Vị Vương Gia kia mà kế đó còn có Tề Kha đang đứng cạnh. Hẳn là vừa rồi cả hai còn đang bàn chuyện gì đó.
.
.
- Điện Hạ, đã đưa Tiểu Ngọc cô nương đến, hiện đã ở cạnh Lăng tiểu thư.
.
- Mọi chuyện ở Đại Điện hôm nay thế nào, Mạn Hải có theo như đúng dự định kế hoạch không..
- Bẩm điện hạ, Mạn Hải công tử thật sự đã làm theo đúng như trong kế hoạch mà ngai đã nói, loại bỏ Minh Hương. Nhưng đã vô tình hạ thủ đánh chết nàng ta.
.
Đúng lúc này Bên ngoài Tiểu Ngọc đi ngang qua thấy đèn còn sáng liền định xem ai ở trong.
Nàng nghe được câu "Loại bỏ Minh Hương.. Đánh chết..."
Liền hồn tan phách lạc mà cắm cổ rời đi. Tiểu Ngọc vốn quá nhát gan sợ còn nấn ná ở lại nhất định gặp hoạ lớn..
.
- Minh Hương này chẳng há chỉ là một người khác giả danh trục lợi không cần quan tâm. Đệ ấy làm vậy cũng chỉ quá căm phẫn thôi.
.
Chuyện này không cần quan tâm, Quốc Vương đã chọn đệ ấy để gả Công chúa Mạn Ly chứng tỏ dụng tâm của lão ta phần chính phần mười cũng đã nghiêng về phía ta.
.
- Sát Dĩ mạo muội không hiểu. Tại sao hôm nay ngài lại đưa Lăng Tiểu thư rời khỏi kinh thành. Không tham gia đại yến chẳng phải nếu để Mạn Ly công chúa gả cho ngài sẽ càng có lợi hơn sao.
.
- Vị công chúa này không hề đơn giản, nàng ta biết tiến biết lùi, vốn trong lòng đã định gả cho ai, đương nhiên hôm nay dù ta có xuất hiện nàng ta cũng sẽ một mực gả cho Mạn Hải thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro