Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Giải Giải_

Lục Cảnh Thần nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp không thể ở lại ăn tối, Vương Nguyên thì đã về nhà ôm vợ, bữa cơm tối đó chỉ có hai người nhưng lại không hề có cảm giác trống vắng mà còn có một tia ấm áp nhàn nhạt.

Ăn tối xong Vương Tuấn Khải kéo cậu đến phòng mới, sắp xếp đồ đạc mới mua cho cậu: "Từ giờ em ở phòng này, tôi ở ngay phòng đối diện, có việc gì thì gọi tôi. Laptop ở trên bàn, nếu chán có thể nên mạng chơi, em... Biết sử dụng chứ?" Anh quay lại nhìn cậu.

Thiên Tỉ chăm chú nghe anh nói, thấy anh hỏi mình thì gật gật đầu.

Vương Tuấn Khải thấy cậu biết sử dụng liền tiếp tục công việc của mình, sau đó ra khỏi phòng: "Ngủ sớm đi, ngủ ngon!"

"Anh cũng ngủ ngon!" Thiên Tỉ nhẹ nhàng đáp lại.

Cánh cửa từ từ khép lại, một ngày trôi qua, màn đêm buông xuống chờ đợi mặt trời xuất hiện ở phương Đông.

...

"Thanh Nghi, em có thấy hôm nay không khí rất khác lạ không?" Nghi Đình vừa sắp xếp bàn làm việc vừa hỏi.

"Em có thấy cái gì lạ đâu." Thanh Nghi lên tiếng nhưng đầu vẫn vùi vào máy tính tranh thủ chút thời gian ít ỏi trước giờ làm viết cho xong chương mới cuốn tiểu thuyết của mình. 

"Tỷ thấy hôm nay rất lạ mà, như thiếu đi cái gì đó."

Lách cách lách cách một lúc, Thanh Nghi mới ngẩng đầu lên, chăm chú cảm nhận một lúc, lắc lắc đầu: "Em vẫn không cảm thấy khác lạ chỗ nào cả."

Nghi Đình không nói nữa, ngó sang máy tính của Thanh Nghi: "Lần này em ghép cặp Vương tổng với ai vậy?"

"Em chưa có ý tưởng mới, viết tiếp truyện cũ mà thôi."

Còn chưa nói xong, máy tính lại vang lên một tiếng tích báo hiệu có thông báo mới. Thanh Nghi mở ra thấy là thông báo của diễn đàn hủ trong công ty nhanh chóng lướt qua: "Nghi, Nghi Đình tỷ, mau xem." Thanh Nghi kéo tay Nghi Đình chỉ chỉ màn hình máy tính.

Nghi Đình ngó đầu qua, hai mắt liền sáng lên. Tiêu đề bài post vô cùng bắt mắt, vừa mới được đăng tải cách đây vài giây: Vương tổng cùng một tiểu mĩ thụ xinh đẹp đi làm.

Diễn đàn lập tức bùng nổ, hai cô thư kí cũng trợn tròn mắt, nhanh chóng click vào bài post.

Đầu đề chính là một bức ảnh vô cùng rõ nét: Vương tổng dắt tay một cậu bé xinh đẹp, cậu bé cười mỉm đi theo anh. Bức ảnh được chụp ngang, mặc dù không nhìn chính diện cũng cảm thấy được khí lạnh trên người Vương tổng như tán đi, dù chỉ nhìn qua bức ảnh cũng khiến người khác cảm thấy anh nhu hòa hơn.

Nghi Đình vỗ tay một cái: "Tỷ biết không khí hôm nay vì sao khác lạ rồi."

"Vì cái gì?" Thanh Nghi vừa hỏi vừa đọc bài post. Nội dung phải nói là dài lê thê nhưng tóm gọn lại chính là hai câu: Tiểu mĩ thụ kia xinh đẹp, dễ thương thế nào?! Vương tổng bộc lộ tình chất của một tiểu công tốt ra sao?!

"Chính là Vương tổng hôm nay không có mang khí lạnh đi làm." Nghi Đình vui mừng như chính mình phát hiện ra châu lục mới.

"Haha hôm trước em vừa mới nói xong hôm nay Vương tổng liền dắt tiểu thụ theo. Nhưng nếu là em trai của anh ấy thì sao?" Thanh Nghi cũng vui mừng không kém nhưng cô cũng không ngay lập tức khẳng định.

Nghi Đình: "Tỷ nghe nói Vương tổng chỉ có một người anh trai không có em trai."

Thanh Nghi: "Cháu? Em họ? Cháu họ? Em của bạn? Rất nhiều khả năng a!"

"Em đừng làm cụt hứng vậy chứ, không phải bài post kia đã phân tích rất chi tiết rồi sao?" Nghi Đình vỗ đầu cô một cái.

"Tỷ nói vậy sao được, trong mắt hủ đẹp đôi là thành cặp hết à!" Thanh Nghi ôm đầu, bĩu môi: "Nhưng không sao cả, em đã có linh cảm viết truyện mới rồi, hahaha!"

Lượt chuyển phát nhanh đến chóng mặt, chỉ trong giây lát tất cả mọi người trong công ty đã truyền tai nhau tin tức 'Vương tổng dẫn người yêu đi làm, Vương tổng hôm nay không tỏa áp suất lạnh!' làm ai cũng tò mò muốn biết người làm Vương tổng không mang khí lạnh đi làm là ai mà lợi hại như vậy. Phải biết rằng anh trai Vương tổng ─ giám đốc công ty giải trí nổi tiếng Hoa Thiên ─ người lợi hại như vậy cũng phải lùi bước trước khuôn mặt lạnh băng của Vương tổng nha. Tiểu soái ca thật suất!

Trong khi đó lượt comment bên dưới cũng bùng nổ luôn.

[Tiểu công ở đây, tiểu thụ ở đâu]: Aaa, có phải người yêu của Vương tổng không vậy? Đáng yêu quá a!

[Đá bay bánh bèo]: Tiểu mĩ thụ thật là đáng yêu! Chị em, cầu ảnh mới a!

[Lễ tân tiểu thư]: Vương tổng hôm nay thật ôn nhu a! Còn nắm tay nữa kìa!

[Người qua đường]: Hôm nay đi làm cảm thấy thật tốt, cư nhiên là vì núi băng đã tan chảy.

[...]

[Em là một đóa hoa cúc]: Cầu danh tính tiểu thụ, cầu làm quen. Đáng yêu quá đi!

[Thế giới đều là hủ]: Điểm manh của tôi đều bị chạm đến rồi.

[Thư kí tỷ tỷ]: Đại tỷ xuất hiện a, có muốn biết không?

[Em là một đóa hoa cúc]: Có (>A<)!

Có! +1

Có! +2

Có! +Số CMNN

Thanh Nghi đẩy đẩy Nghi Đình: "Vương tổng lên rồi, tỷ nhìn cậu bé đi bên cạnh kìa. Còn dễ thương hơn cả trong ảnh nữa."

Vương Tuấn Khải lia mắt nhìn hai cô thư kí ánh mắt đang phát sáng nhìn về phía này, khuôn mặt lạnh đi hai phần, hai người giật mình bối rối chào hỏi: "Vương tổng."

Anh gật gật đầu phân phó: "Pha một cốc sữa ấm mang vào." Sau đó kéo Thiên Tỉ vào văn phòng.

Dù vậy cũng không làm giảm sự hưng phấn của hai người, Thanh Nghi làm một động tác cổ vũ: "Tỷ tỷ đi mau, bọn em đều trông cậy vào tỷ, chaiyo!"

[Thư kí tỷ tỷ]: Tỷ tỷ đã được chứng kiến bản hiện trường. Vương tổng thật ôn nhu a!

[Đá bay bánh bèo]: Tỷ tỷ, ảnh mới a! Cầu sự thật!

[Khắp nơi đều là hủ]: Lầu trên +1.

[Tiểu công ở đây, tiểu thụ ở đâu]: Lầu trên +1109.

[Em là hủ nam]: Lầu trên +2811.

[...]

Thanh Nghi lách cách gõ máy tính, thấy Nghi Đình ủ rũ đi ra, khó hiểu: "Sao vậy?"

"Còn chưa kịp làm quen đã bị Vương tổng đuổi ra rồi T-T!"

Thanh Nghi vỗ vỗ vai cô: "Không sao, lần sau cố gắng." Cũng không biết phải chờ đến bao giờ, từ lúc vào công ty đến giờ, lần đầu tiên thấy Vương tổng mang theo người đi làm lại không biết được gì. Thật là bị sự tò mò giày vò đến chết mà.

[Thư kí tỷ tỷ]: Bị Vương tổng đuổi ra, sự thật chìm xuống đáy biển rồi QAQ!

Comment bên dưới lại một lần nữa bùng nổ, đều là lên án Vương tổng không để ý đến trái tim của chúng hủ, thật tàn nhẫn a! Làm người ta tò mò muốn chết à!

----------

Chương này có thể không tốt lắm, lần sau sẽ cố gắng, đừng bỏ mặc tui a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro