Chương 4-3 : Phá án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ngươi thật sự quan tâm đến tình yêu à.” khóe miệng Khánh Đế cong lên, nheo mắt nhìn Phàm Nhàn, “Ta đang hỏi ngươi nghĩ thế nào về việc hủy bỏ hôn ước.”

Phạm Nhàn sửng sốt hồi lâu, sau đó bất chấp áp lực của Hoàng đế bệ hạ mới lên tiếng: “Uyển Nhi và ta là bạn tốt, nhưng việc kết hôn là do bệ hạ quyết định, nên tự nhiên sẽ là quyết định của bệ hạ.”

“Ta quyết định?” Khánh Đế lặp lại lời của Phàm Nhàn, đột nhiên cười không rõ ý tứ: “Thật sự để ta quyết định hay là không muốn hủy bỏ hôn ước?”

Phạm Nhàn cúi đầu, im lặng.

Nhìn thấy y như vậy, ánh mắt Hoàng đế bệ hạ lạnh lùng , trong lòng nhất thời trở nên cực kỳ tức giận.

“Đi xuống đi.” Khánh Đế xua tay, nhưng cuối cùng cũng không có công kích. “Trở về suy nghĩ một chút.”

Phạm Nhàn trong lòng lạnh lẽo, nghiến răng nghiến lợi cúi đầu đáp: “Vâng.”

Phạm Nhàn không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi rời khỏi Ngự thư phòng, thực sự rất mệt mỏi khi vướng vào những âm mưu với Hoàng thượng.

Phạm Nhàn trong lòng mắng mỏ Khánh Đế  nhưng bề ngoài lại phải đối phó với Hầu công công.

Đây là tai mắt của Hoàng đế bệ hạ , đoán chừng vừa rời khỏi cung điện, lời nói hành động của y dọc đường sẽ bị Hầu công công báo cáo cho hoàng đế bệ hạ.

“Công công,” Phạm Nhàn kéo tay áo Hầu công công, chỉ vào mặt dây chuyền ngọc bên hông mình, “Bệ hạ cho ta thứ này là có ý gì?”

Viên ngọc này có thể nói là bằng chứng nhận dạng, hoặc có thể biến thành một cục phân. Nó phụ thuộc vào việc Phạm Nhàn hiểu nó như thế nào. Cho dù sau này quan hệ giữa hai người có bị bại lộ thì đây vẫn có thể coi là có quan hệ.

Nghĩ lại thì đây chính là ý định chưa thành của Khánh Đế,nếu là y trước đây, có lẽ y sẽ vui mừng đôi chút.

Nhưng bây giờ, Hoàng đế bệ hạ vẫn quên mất, Phạm Nhàn ngay từ đầu đã không tin tưởng hắn.

“Này, thiếu gia, xin đừng làm ta khó xử!” Hầu công công vẻ mặt bất đắc dĩ, “Làm sao có thể để cho một người hầu như ta bàn bạc ý nghĩ của hoàng thượng?”

Đáng tiếc Phàm thiếu gia không nghe hắn giải thích, dọc đường liên tục quấy rối Hầu công công.

Hầu Hầu chịu đựng sự tra tấn của Phạm Nhàn đến mức muốn quỳ xuống trước mặt y luôn.

“Ồ, nhìn kìa, Phạm tiểu công tử” Hầu công công dường như đã nhìn thấy một vị cứu tinh, “Đó không phải là Phạm đại nhân à?”

Phạm Nhàn nhìn theo hướng Hầu công công chỉ, nhìn thấy cha già mặc triều phục đang đi về phía mình.

Nhưng lúc này, Phạm Kiến  hẳn là đang ở Bộ Nội vụ, chẳng lẽ hắn có chuyện gấp muốn gặp Khánh Đế ? Tiểu hồ ly  nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, cảm thấy mình đã gặp phải ai đó nên chào hỏi một tiếng.

“Phụ thân!” Tiểu hồ ly  hét toáng lên, chạy thẳng đến chỗ Phạm Kiến : “Cha, sao cha lại đến đây?”

Phạm Kiến  nhìn thấy Phạm Nhàn vẫy tay, liền quay người rời đi mà không đợi có người tới.

Phạm Nhàn có chút hoảng sợ, quay người tránh Hầu công công, dùng khinh công đuổi theo.

“Cha, sao cha lại đến đây…”

Y chưa kịp nói xong đã bị người cha già véo mặt.

“Không ra thể thống gì”

Vẻ ngoài của Phạm Kiến không ổn, nhưng Phạm Nhàn đoán rằng ông ấy không hề giận mình.

“Cha, con đói.” Tiểu hồ ly xoa bụng, nhỏ giọng cầu xin tha thứ: “Con muốn ăn kẹo táo và bánh quế thơm ở góc đường.”

Phạm Kiến  lúc này rất khó chịu, ông xoa tóc thiếu niên: “Trở về muốn ăn gì thi nói.”

Điều ông muốn nói đương nhiên là việc Phạm Nhàn bị gọi vào cung hôm nay. Người cha già lo lắng cho con cái nên đã nghỉ việc ở Hộ bộ và vào nội cung.

Phạm Nhàn chỉ trong chốc lát liền hiểu được điều đó, nhưng có một số chuyện không thể nói ra, y vẫn phải suy nghĩ nên xử lý như thế nào.

Phạm Kiến không biết tiểu hồ ly đang nghĩ gì, chỉ từ biệt Hầu công công, chỉ để lão đưa tới cửa cung.

Phạm Nhàn bị Phạm Kiến kéo lên xe ngựa, không vui chút nào, cũng không quan tâm đến việc nghiêng ngửa trong xe, bắt đầu lăn lên bên trong.

“Cha, ai cũng được học về điều này, dù đói đến đâu cũng không thể bỏ đói con cái!” Phạm Nhàn ôm cánh tay Phạm Kiến,y thật sự rất đói.

Tuy nhiên, Phạm Đại Nhân  rất nhẫn tâm nên ông không hề lay động.

Phạm Nhàn gần như khóc đến chết.

Buổi tối, Phạm Nhàn ngồi một mình trong sân, ăn các loại bánh hoa quế thơm ngọt .

Những chiếc lọ dưới tường gặp rắc rối, tiểu hồ ly đã noi gương Phạm Tư Triệt và lên kế hoạch khấu trừ lương của Vương Khởi Niên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro