Chương 5: Cưng chiều tiểu ký chủ nhà hào môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Xuân Phong Dao

Dịch: Băng Di

Đoán được nguyên nhân đại khái, Phương Sam duy trì vẻ mặt hiện tại, sau đó từ từ thêm vào biểu cảm tức giận: "Ai đánh anh, nói cho tôi biết, tôi sẽ báo thù cho anh!"

Ngụy Tô Thận dõi theo màn trình diễn của hắn với ánh mắt lạnh lùng.

Phương Sam mở cửa sổ đúng lúc, với ý đồ để cơn gió lạnh thổi bay đi sự tức giận của Ngụy Tô Thận.

Phía sau truyền đến tiếng thay quần áo, Ngụy Tô Thận đang cài cúc áo sơ mi hỏi: "Tại sao bài phát biểu ngày hôm qua của cậu lại giúp tăng điểm hài lòng?"

Anh không hề nghi ngờ Phương Sam là cố ý trêu chọc, đối với công việc, Phương Sam luôn rất chính trực.

Còn Ngụy Tô Thận lại là người thích khiêu chiến thử thách, hiểu rõ luật chơi là điều kiện tất yếu để kiểm soát được cục diện chung.

"Đổi màu khác đi." Phương Sam từ trong tủ quần áo lấy ra một chiếc cà vạt màu xanh nhạt, thắt lại cho anh.

Ngụy Tô Thận không quen lùi lại một bước: "Đừng làm chuyện kỳ ​​lạ như vậy."

Phương Sam không để tâm, tiếp tục dùng ánh mắt từ ái quỷ dị nhìn anh.

Phương Sam có thói quen chăm sóc ký chủ như chăm con nít.

"Quy tắc tính điểm nhiệm vụ là trực tiếp kết toán, tôi không thể can thiệp vào phần này." Phương Sam tựa đầu, rất nhân tính hóa mà ngáp một cái: "Nhưng mà, kích hoạt cảnh tượng cụ thể sẽ làm tăng điểm hài lòng và giá trị vả mặt cuối cùng."

"Cảnh tượng cụ thể?" Ngụy Tô Thận suy nghĩ một chút: "Cho dù là diễn cũng được à?"

Bài phát biểu mà hôm qua Phương Sam bảo anh đọc, rõ ràng là lừa gạt.

Phương Sam mỉm cười, làm động tác suỵt, "Hài lòng là gì? Anh càng tỏ ra yếu đuối, sau đó lại mạnh mẽ chống trả, đây chính là hài lòng. Về phần thật giả, phán định nhiệm vụ vẫn chưa được thông minh đến mức đó. "

Ngụy Tô Thận mơ hồ nắm được bí quyết.

Phương Sam: "Nói trắng ra, anh chỉ là giả vờ thôi, điều kiện bẩm sinh của anh tốt hơn những ký chủ khác mà tôi dẫn dắt nhiều lắm, cho nên anh sẽ thiệt thòi nhiều hơn một chút."

"Có ý gì?"

Phương Sam cười nói: "Lấy ký chủ thứ bảy của tôi làm ví dụ. Lần đầu gặp hắn, hắn đang bị bảo mẫu ở nhà ức hiếp. Dưới sự dẫn dắt của tôi, ký chủ đột nhiên phản kháng, sau đó vả mặt cha mẹ hắn, giáo viên, học sinh và những người coi thường hắn, cuối cùng nhận được giá trị vả mặt tương đối cao".

Hắn tiếc nuối thở dài: "Mà anh thì cho đến nay chưa từng bị người hầu ức hiếp, em trai cũng không gây phiền phức cho anh, cho nên cuối cùng giá trị vả mặt nhất định không cao, tôi chỉ có thể nghĩ biện pháp nâng cao điểm hài lòng."

Ngụy Tô Thận: "Không còn cách nào khác sao?"

Phương Sam dường như nhìn thấu được ý đồ của anh, cau mày nói: "Đừng nghĩ tính kế mà cố ý thuê người ức hiếp anh, anh sẽ bị đưa trực tiếp vào danh sách đen của nhiệm vụ."

Ngụy Tô Thận: "Không phải cậu nói là phán đoán nhiệm vụ không thông minh lắm sao?"

"Đúng vậy, nhưng thủ đoạn này không có tác dụng," Phương Sam lắc đầu: "Đã nhiều năm như vậy, tôi vẫn không biết cái con tiểu yêu tinh phiền phức kia đang suy nghĩ cái gì."

"..."

Phương Sam: "Tôi chọc ghẹo nó mấy lần, suýt chút nữa bị nó đánh chết."

"..."

Không biết từ lúc nào, Phương Sam đang nói chuyện lại lặng lẽ dịch chuyển tới tủ rượu, lén đưa một tay ra sau lưng, lấy chai rượu mở nắp liền mạch lưu loát.

Tuy nhiên đáng tiếc vào thời điểm quan trọng lại bị phát hiện.

Ngụy Tô Thận: "Giữ tỉnh táo trong giờ làm việc cho tôi."

Có lẽ chính từ 'công việc' đã thức tỉnh lương tâm của Phương Sam, ít nhất hắn không còn cố chấp uống rượu nữa, theo thói quen ngồi xếp bằng trên cửa sổ: "Để tôi suy nghĩ xem, có chỗ nào anh có thể luồn lách không?"

Gió thổi tóc mai ngây người một lúc lâu, đột nhiên ánh sáng chợt lóe trong đầu: "Anh có hôn thê không? Tìm cách khiến đối phương từ hôn và làm nhục anh!"

Ngụy Tô Thận suy nghĩ một chút, nghiêm túc hỏi: "Cưỡng ép kết hôn có được không?"

Vừa ra cửa là có thể quơ được cả nắm.

Phương Sam cười lạnh nhìn anh.

  ·

Vào ngày làm việc thứ bảy, Ngụy Tô Thận bắt đầu giám sát kỳ kiểm tra đầu tiên trong đời.

Kỳ kiểm tra này được nhà trường tổ chức thống nhất và được coi là kỳ kiểm tra cuối tháng trước kỳ thi cuối khóa.

Mỗi môn kiểm tra có kết quả trong vòng ba ngày, Ngụy Tô Thận nhận được danh sách thành tích số học của lớp ba, sau đó im lặng thật lâu.

"Cậu có nhìn thấy trong mắt của thầy Ngụy hình như có giông bão không?"

"Lốc xoáy biển sâu thì phù hợp hơn."

Khe khẽ thì thầm hai câu, lúc Ngụy Tô Thận ngẩng đầu lên, lớp học trở lại trạng thái có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Thay vì yêu cầu học sinh phát bài, Ngụy Tô Thận chỉ đề cập đến điểm cao nhất, tổng điểm là 150, còn điểm cao nhất cũng chỉ đạt 100.

Ngoài dự liệu của tất cả học sinh, Ngụy Tô Thận không nói gì thêm mà bắt đầu nói về bài thi.

Không có học sinh nào dám xem nhẹ, luôn có cảm giác như trước khi núi lửa sắp phun trào.

Vừa nói xong đề bài cuối cùng, Ngụy Tô Thận bình tĩnh bước ra khỏi lớp.

Kết thúc rồi sao?

Các học sinh không dám tin tưởng mình được bỏ qua dễ dàng như vậy.

Đợi suốt một ngày, Ngụy Tô Thận vẫn không xuất hiện, sau cơn hoảng loạn ban đầu, các học sinh dần dần thả lỏng cảnh giác, cho rằng những gì nói trong lớp ngày hôm đó chỉ là nói suông.

Sau một ngày cuối tuần, bảng xếp hạng được công bố và sau đó là cuộc họp phụ huynh.

Chủ nhiệm lớp vẫn đang nghỉ ốm, Ngụy Tô Thận tạm thời đảm nhận công việc của cô. Mặc dù đã ở cùng một nhóm nhưng các phụ huynh vẫn tỏ ra khó tin khi nhìn thấy Ngụy Tô Thận, không thể tưởng tượng được rằng tổng tài của một tập đoàn lớn lại mặc kệ công việc kinh doanh của công ty mà chạy tới trường học làm thầy giáo.

Đứng trên bục giảng, Ngụy Tô Thận toát ra hơi thở mọt sách, khiến mọi người có ảo tưởng anh là một người rất tao nhã lễ độ.

"Bài kiểm tra này tổng cộng có mười chín người trượt, điểm thấp nhất chỉ có sáu điểm." Ngụy Tô Thận hơi nhếch khóe môi, liếc nhìn đám người ngồi dưới: "Phụ huynh của Thái Soái là ai?"

Một người đàn ông trung niên mập mạp giơ tay.

Nhà họ Thái từ trước đến nay vẫn luôn bá đạo, trong những lần họp phụ huynh trước đây, người đàn ông trung niên này có mấy lần cãi vã với giáo viên chủ nhiệm, mà hôm nay chỉ cười lúng túng.

Ngụy Tô Thận: "Mặc dù thành tích không tốt lắm, nhưng năng lực dự đoán không tệ."

Người đàn ông trung niên nghe mà không hiểu ra sao.

Nụ cười của Ngụy Tô Thận hoàn toàn nở rộ, khung cảnh xung quanh tựa như đều được ban phát sự dịu dàng: "Đến thứ sáu, e rằng giá cổ phiếu của Tập đoàn Thiên Thịnh chỉ có thể là con số này."

Người đàn ông trung niên sắc mặt lập tức đỏ bừng, vỗ ngực cam đoan lần sau con trai mình nhất định sẽ thi đạt tiêu chuẩn: "Tôi đã tìm được gia sư cho nó rồi!"

Ngụy Tô Thận hài lòng gật đầu: "Vậy lần sau sẽ bàn tiếp."

Mặc dù những phụ huynh còn lại có con bị điểm kém trong kỳ thi không bị điểm mặt gọi tên nhưng họ vẫn bị hết cả hồn.

Giọng nói của Phương Sam lúc này vang lên: [Phát hiện ra biểu hiện hiện tại của ký chủ không phù hợp, quá mạnh cường thế, đề nghị đổi tính cách. ]

Ngụy Tô Thận ánh mắt khẽ động, nụ cười nhạt đi, tình cảm mãnh liệt dâng trào nói: "Tôi không thể cho phép người khác gọi học sinh của mình là rác rưởi. Tôi tin rằng ngày mai bọn trẻ sẽ là người chống đỡ cho học viện Aigues!"

Chúng phụ huynh:...

Đây có khi nào là bệnh tâm thần phân liệt trong truyền thuyết không?

Ngụy Tô Thận liếc nhìn mấy phụ huynh ngồi ở hàng ghế đầu, một người trong đó phản ứng nhanh nhất, nói với những người xung quanh: "Ở đây cần phải có tiếng vỗ tay."

Mọi người như vừa tỉnh mộng, tiếng vỗ tay như sấm vang lên.

Buổi họp phụ huynh - giáo viên đã kết thúc thành công tốt đẹp.

Vừa trở lại văn phòng, Phương Sam lập tức xuất hiện ở trước mặt anh: "Làm tốt lắm."

Ngụy Tô Thận lắc đầu: "Đều là trò trẻ con."

Phương Sam: "Nhiệm vụ hàng ngày đơn giản nhất, không nguy hiểm đến tính mạng, thật sự tiến vào thế giới khác, anh sẽ không nói như vậy nữa."

Hắn muốn làm cho đối phương cảm thấy kính sợ, nhưng trong mắt Ngụy Tô Thận chỉ có hứng thú chứ không hề có sợ hãi.

"Điểm hài lòng và giá trị vả mặt cuối cùng mới được tính sao?"

"Phải."

Ngụy Tô Thận: "Tôi có thể xem số điểm hiện tại được không?"

"Đạt đến điểm nhất định sẽ hiển thị giá trị đánh giá." Phương Sam kinh ngạc: "Mấy ngày nay anh chưa từng vào giao diện chính sao?"

Ngụy Tô Thận quả thực chưa bao giờ tiến vào, những thông tin bổ sung không phải do đại não điều khiển, mỗi lần nhìn thấy đều có một loại cảm giác không tự nhiên——

[Ký chủ: Ngụy Tô Thận.

Chiều cao: 187cm

Cân nặng: đang cập nhật

Tuổi: 27

Thiên phú: Ăn ít.

Sứ mệnh: Dạy dỗ và giáo dục con người.

Lưu ý: Bạn có một gia tộc cường đại, nhưng bị bắt nạt, bây giờ bạn không còn cách nào để chống lại, hãy dạy dỗ những học sinh này thật tốt! Họ sẽ là chỗ dựa vững chắc của bạn trong tương lai!

Đánh giá: Điểm hài lòng <30; Giá trị vả mặt <5; Đạt được thành tựu "Tà chủ nắm quyền." ']

Ngụy Tô Thận nhớ rõ cách đây không lâu, cột chiều cao vẫn đang chờ cập nhật.

Phương Sam: "Tôi đo ký chủ lúc đang ngủ, đã cởi giày và tất, tuyệt đối chính xác."

Ngụy Tô Thận nhắm mắt lại, cảnh cáo mình phải bình tĩnh.

Buổi tối về nhà, việc đầu tiên anh làm chính là tắm nước lạnh, dòng nước lạnh dần dần khiến tâm trạng anh bình tĩnh lại.

'Bíp'!

Trong đầu vang lên một giọng nói: [Kiểm tra đo lường vừa kịp lúc ký chủ hoàn toàn khỏa thân, vui lòng kịp thời lau sạch nước thừa trên cơ thể, phối hợp cân nhắc và hoàn thiện thông tin giao diện chính. ]

--------

Tác giả có lời muốn nói: Ngụy Tô Thận: Cậu có biết lợi dụng chức vụ quấy rối tình dục là tội gì không?

Phương Sam: Ai quan tâm chứ?

Ngụy Tô Thận:......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro