Đại gia không đáng sợ, đáng sợ là những đại gia luôn không ngừng cố gắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi có một người bạn cấp III tên Lão Cao, mở hàng kiêm nhận mua hàng tại Nhật, ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi. Mặc dù là chủ nhà hàng nhưng ban ngày cô ấy phải tự rửa chén bát, lúc đông khách phải tự bưng bê, rót nước, thu ngân... không thiếu việc gì. Những lúc rảnh rỗi cô ấy tới các trung tâm thương mại mua đồ cho khách. Buổi tối hết giờ lại kiểm hàng để đến nửa đêm có thể ra bưu điện gửi về nước.

Những lúc mệt mỏi, Lão Cao thích nhắn qua WeChat* cho tôi. Lần nào tôi cũng kể cho cô ấy nghe câu chuyện về những đại gia luôn nỗ lực phấn đấu quanh mính, cổ vũ Lão Cao cố gắng kiếm tiền, rồi tặng thêm tã lót cho con trai tôi dùng. Sau khi kể tới câu chuyện thứ mười tám, chúng tôi kết luận: Đại gia không đáng sợ, đáng sợ là những đại luôn không ngừng cố gắng.
*WeChat (hay còn có tên gọi là Weixin) là một ứng dụng di động cho phép nhắn tin và gọi điện được sử dụng phổ biến ở Trung Quốc.

Thật ra những đại gia mà chúng tôi nói đến không phải đám con ông cháu cha giàu sang phú quý, chúng ta và những người đó ngay từ đầu đã không cùng một điểm xuất phát rồi.

Chúng tôi chỉ kể cho nhau về những đại gia trong mắt mọi người, họ có gia cảnh khá giả, họ trông như không cần cố gắng cũng có thể sung túc thoải mái, nhưng lại phấn đấu làm việc như những người làm công ăn lương khác hoặc là những người thường bị người khác đố kỵ, đổ tại ông trời bất công.

Tôi đã chọn ra vài ví dụ để chia sẻ với mọi người.

Đại gia số một: Con nhà giàu, bố mẹ có thể cấp vốn nhưng vẫn muốn tự mình vươn lên. Cô ấy là bạn học của tôi, có tài năng thiên bẩm về piano, bố mẹ làm trong doanh nghiệp nước ngoài từ những năm đầu thập niên 90, khi thu nhập bình quân của mọi người mới chỉ 200 tệ một tháng, thu nhập của bố mẹ cô ấy đã lên đến mấy nghìn tệ. Piano là môn nghệ thuật được giới thượng lưu yêu thích, nó không chỉ yêu cầu người học phải có sự hứng thú, mà còn cần nguồn tài chính dồi dào để duy trì mới không bị đứt gánh giữa đường.

Đại gia số một học suốt mười mấy năm, chưa tốt nghiệp đại học đã đi du học ở một học viên âm nhạc nổi tiếng tại Canada, sau đó trở thành một trong những nghệ sĩ piano trẻ tuổi nhất có tour lưu diễn toàn cầu. Hiện tại cô ấy đang học nghiên cứu sinh tại học viện âm nhạc nổi tiếng nhất nước Mỹ.

Từ lâu, bố mẹ đã mua cho đại gia số một căn biệt thự ở nước ngoài, cả gia đình cũng đều đang di cư sang đó. Người ngoài nhìn vào đều thấy đó là một cô gái hoàn hảo, có gia đình hạnh phúc, mọi thứ trên đời sinh ra đều dành cho cô ấy. Vậy mà nhắc đến cuộc sống hàng ngày, đại gia số một chia sẻ: "Hằng ngày mình thức dậy lúc 5 giờ sáng, 6 giờ đến trường luyện đàn, trên trường có tiết thì học, nếu không sẽ đi dạy thêm kiếm tiền hoặc luyện đàn tới nửa đêm, sau đó lái xe về nhà hết một tiếng. Một ngày của mình như vậy đấy."

Đại gia số hai: Tiền của chồng đương nhiên là của mình nhưng bản thân cũng phải có giá trị và sở thích riêng.

Thời đại này chẳng có mấy cô gái không muốn tìm cho mình một người chồng giàu có, nhưng tài sản của đàn ông là thứ phụ nữ được hưởng một nửa hay là kẻ thù không đội trời chung chen vào mối quan hệ vợ chồng? Đại gia số hai lấy một người chồng có tiền, còn rất yêu thương vợ, cô ấy muốn gì là được nấy.

Chồng của đại gia số hai buôn bán lớn với nước ngoài, tài sản lên tới vài tỉ; còn đại gia số hai là một phiên dịch viên chuyên dịch cabin*, đi làm nhiều năm nên cũng tích luỹ được không ít mối quan hệ và tiền bạc, địa vị lại rất cao. Hằng ngày cô ấy luôn bận rộn với những hội nghị cấp cao, thỉnh thoảng còn phải đưa con đi làm cùng. Cô ấy dự định vài năm nữa sẽ sang châu Âu sinh sống. Có lần tôi hỏi: "Cậu sắp ra nước ngoài định cư, chồng lại giàu có, cậu vất vả thế làm gì? Ở nhà chơi khoảng hai năm tới lúc đi là vừa."
*Một loại hình phiên dịch mà người dịch phải nói song song với người nói.

Cô ấy đáp rằng: "Tiền của chồng mình cũng là của mình, nhưng bản thân vẫn chưa quyết định, nhưng dù chỉ còn ở trong nước một ngày, mình cũng phải nỗ lực để làm gương cho con, mình không muốn sau này con hỏi tại sao mẹ không đi làm."

Đại gia số ba: Rất nhiều người từ khi sinh ra đã có mọi thứ, em không có, nhưng em có thể mtự kiếm được.

Đại gia số ba là một chàng trai trẻ nhỏ hơn tôi hai tuổi, chúng tôi quen nhau từ hồi đi làm thêm thời đại học. Lúc mới quen, cậu nhóc vừa lên đại học, chúng tôi làm cùng một ca, nên thời gian tiếp xúc cũng tương đối nhiều. Gia cảnh của đại gia số ba từ nhỏ vốn rất khó khăn, sống trong một thôn nghèo, nghe nói muốn ra khỏi núi phải đi mất ba ngày. Mặc dù không giàu có, nhưng mọi người trong nhà đều xác định chỉ có con đường học vấn mới giúp con cái mình thoát khỏi vùng núi nghèo khó này, thế là bố mẹ ra sức làm lụng nuôi cậu con ăn học. Ngay từ khi học cấp ba ở trường huyện, đại gia số ba đã vừa học vừa làm, tiền sinh hoạt năm đầu đại học, cậu cũng tự chi trả. Về sau, thi thoảng chúng tôi vẫn liên lạc với nhau, cậu ấy không chỉ tìm được công việc để rèn luyện bản thân, mà từ hồi chưa tốt nghiệp đại học đã tự tạo sự nghiệp riêng. Năm thứ hai sau khi tốt nghiệp, cậu ấy bắt đầu đầu tư bất động sản, có hôm phải tiếp rượu khách tới tận nửa đêm nên lên Weibo tìm lái xe thuê. Trước khi gặp lại tôi, cậu ấy đang học MBA và đã đón bố mẹ lên Bắc Kinh sống cùng từ lâu. Nhắc đến chuyện cũ, cậu ấy bảo: "Hồi mới tốt nghiệp đại học, em vẫn trọ dưới tầng hầm, dành dụm vài trăm tệ mua một chiếc máy tính xách tay cũ, không ngờ giờ lại được học MBA. Nhiều người vừa sinh ra đã có mọi thứ, em tuy không có ngay từ đầu nhưng có thể tự kiếm được."

Đọc xong câu chuyện về ba đại gia trên, có thể bạn sẽ nói: "Đó là vì họ sinh ra đã có mọi thứ, hoạc tìm được ông chồng giàu, gặp được cơ hội tốt." Thậm chí bạn còn ghen tị mà dè bỉu: "Giàu sang chắc gì được hành phúc?" Dù bạn có nói gì, họ vẫn là đại gia, còn bạn thì không. Tích lũy ban đầu của các đại gia kia từ đâu? Họ cũng từng nỗ lực hết mình vì bản thân hay gia đình. Chưa nói đến vẫn đề tiền nong, tôi chỉ muốn các bạn hiểu, đại gia còn cố gắng như vậy, các bạn không nỗ lực liệu có trụ vững nổi trong xã hội này.

Quanh ta luôn có một đại gia như thế, họ không giàu nứt đố đổ vách, nhưng súng túc hơn chúng ta rất nhiều. Họ nhiều tiền hơn chúng ta, nhưng vẫn không ngừng nỗ lực, thậm chí nỗ lực gấp nhiều lần. Chỉ là chúng ta không muốn nhìn thẳng vào sự thật, cứ tìm cách biện minh: "Gia đình giàu có nên anh ta mới có cơ hội", "Chồng của XX có tiền nên cô ấy mới toàn tâm toán ý với công việc, tôi còn phải đau đầu lo trả tiền thuê nhà đây này", "Công việc mệt như thế, lấy đâu ra thời gian làm thêm việc khác."

Các đại gia luôn không ngừng cô gắng nên họ đã giàu lại càng giàu hơn. Khi một phụ nữ thành đạt có bạn trai là đại gia, đó cũng là vì họ tìm thấy sự đồng điệu ở đối phương nên quyết định bên nhau, cùng nhau thành công hơn. Đừng nói bản thân không thích tiền, cũng đừng nói mình không có ham muôn vật chất, đó đều là những nhu cầu cơ bản của con người, thừa nhận cũng chẳng có gì đáng xấu hổ. Dù bây giờ bạn chưa phải đại gia, nhưng nếu bạn muốn trở thành đại gia, đừng mãi kêu ca mình nghèo, ám thị tâm lý chỉ khiến bạn càng nghèo hơn thôi!

Đừng đổ lỗi cho thất bại của bản thân là do mình nghèo, nếu nghĩ như thế, cả đời này bạn chẳng giàu lên được.

Lão Cao từng tâm sự với tôi: "Ngày trước đến bát đũa mình dùng còn không muốn rửa, giờ lại phải rửa bát cho người khác." Thật gia Lão Cao cũng là một đại gia. Hồi học cấp III, trong khi chúng tôi ai cũng mặc đồng phục hoặc những bộ quần áo rẻ tiền, Lão Cao đã ngày ngày diện Adidas, Nike, trang điểm rạng rỡ y như Yang Erche Namu* đi hẹn hò yêu đương. Tôi thật không ngờ người bạn nằm đối diện mình, nửa đêm không ngủ cắn hạt dưa, gia cảnh giàu có như Lão Cao lại cố gắng hết mình vượt qua nhiều khó khăn vì hạnh phúc của bản thân và người nhà như vậy. Lão Cao luôn có ước mơ trở thành nhà thiết kế thời trang, nghe nói cô ấy đang hợp tác với một nhà thiết kế người Nhật, cô ấy phụ trách lên ý tưởng còn đối tác vẽ và hoàn thiện sản phẩm. Tôi luôn nghĩ, tương lai của Lão Cao sẽ giống như lời Thiếu Lâm Tu Nữ** đã nói: "Nhẹ nhàng, lịch thiệp nhưng bình thản toả ra hơi thở của kẻ có tiền."
*Yang Erche Namu (sinh năm 1966) là nhà văn, ca sĩ nổi tiếng người dân tộc Moso, Tung Quốc.
**Một nhân vật nổi tiếng trên mạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro