Chương 3: Tu luyện/ Chương 4: Di sinh giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Tu luyện

  Sáng sớm, ánh nắng đầu tiên từ phía chân trời dâng lên, giữa ánh nắng còn có một sợi linh khí nhàn nhạt màu tím, rất nhanh bị Cao Hàn hút vào trong cơ thể.

  Nửa giờ sau, Cao Hàn mở to mắt, nhìn vào trong thấy kinh mạch khô cản của mình đã có một chút linh năng, kinh mạch đang bị hao tổn nghiêm trọng dần dễ chịu.

  Sau khi nguyên chủ tẩu hỏa nhập ma, lưu lại cho y một khối thân thể vỡ nát từ bên trong, trừ phi dựa vào một lượn lớn linh khí, tăng lên thực lực đồng thời tu luyện, nhưng linh khí trên địa cầu thật sự quá ít, muốn dựa vào việc hấp thu linh khí chữa trị nội thương dường như không có khả năng.

  Phương pháp thứ hai chính là ánh mặt trời đầu tiên vào sáng sớm này, linh khí màu tím kia có thể nói là đại bổ, đời trước Cao Hàn mới vào cửa, tốn hồi lâu rốt cuộc mới học được cách bắt giữ linh khí màu tím này.

  Trừ cái đó ra, còn có một phương pháp chính là thuật pháp linh năng hệ trị liệu.

  Đời trước Cao Hàn là Hỏa Mạch một thuộc tính, nói cách khác chỉ có thể tu luyện công pháp hệ hỏa, nhưng Hỏa Mạch có một chỗ tốt, chính là có được điều kiện luyện khí bẩm sinh, chỉ tiếc không đợi hắn đại triển hoành đồ* đã chết.

  *Đại triển hoành đồ: tên một bức tranh mang nghĩa sự nghiệp phát triển lớn mạnh, tiền đồ như vũ bão.

  Đáng ăn mừng chính là, trải qua thí nghiệm tối hôm qua, thuộc tính hỏa đời trước cũng đi theo tới đây, còn thêm thuộc tính thủy.

  Màu xanh lam nhàn nhạt, giống đại dương xanh mênh mông vô bờ lẳng lặng rong chơi trong kinh mạch nguyên chủ, đây là Thủy Mạch, một cái thuộc tính nửa vời, đã không có năng lực trị liệu cường đại như thuộc tính mộc, còn không có lực công kích cường đại như thuộc tính hỏa, nhưng nước xác thật rất giống tính cách nguyên chủ tính, dịu dàng, không có lực sát thương.

  Tuy rằng song thuộc tính có ưu thế, nhưng trước khi thương thế chưa khỏi hẳn, trước khi có được năng lực tự bảo vệ mình, Cao Hàn cũng không tính toán cường điệu tu luyện Thủy Mạch, cho nên phương pháp dùng linh thuật hệ thủy chữa khỏi vết thương trên người đã bị y tạm thời bài trừ.

  ......

  Thành phố Thanh có một khu phố cổ, nơi đó kiến trúc đã có chút điêu tàn, rất nhiều khu phố cũ đã có trăm năm lịch sử, mặt ngoài là bán ngọc khí đồ cổ, thực tế cũng bán nguyên liệu phù chú luyện khí cho luyện linh giả dùng.

  Nửa giờ sau, Cao Hàn đứng ở cửa vào khu phố cổ, trên đường phố một người đi đường cũng không có, quạnh quẽ tiêu điều, giữa thành thị náo nhiệt ồn ào náo động, thêm vài phần yên lặng.

  Đây là trong trí nhớ của nguyên chủ, tuy nhiên bởi vì nguyên chủ không có tiền, cho nên hắn chưa từng đặt chân.

  Nghĩ đến tiền, Cao Hàn nhớ tới ngày hôm qua khi dọn khỏi Đường gia, Đường Chấn Bình nói với y.

  "Cao Hàn, bác biết cháu muốn tự lực cánh sinh, nhưng một mình cháu ở bên ngoài ta không yên tâm, hơn nữa cháu vẫn còn là học sinh, dựa vào làm thêm kiếm tiền sẽ rất vất vả, đây là 50 vạn, cháu giữ lấy, coi như để bác an tâm."

  Cao Hàn trầm mặc nhận lấy 50 vạn, không phải bị Đường Chấn Bình cảm động hoặc thuyết phục, Đường Chấn Bình cho y 500 vạn, 5000 vạn cũng nhận, bởi vì đây là thứ Đường gia thiếu cha mẹ nuôi nguyên chủ.

  Cha mẹ nuôi nguyên chủ trước kia là dân chúng bình thường, sau đó vì nguyên nhân nào đó một đêm phất nhanh, mười mấy năm qua, gia sản không có mấy tỷ, thì cũng hơn 1 tỷ, trước khi Đường gia tìm tới cửa, nguyên chủ tốt xấu cũng là phú nhị đại, cuộc sống mỹ mãn hạnh phúc, đối mặt với yêu cầu đi cùng ông ta mà Đường Chấn Bình đột nhiên đưa ra, Cao Hàn cự tuyệt ngay lập tức.

  Đường Chấn Bình ngoài mặt nói không bắt buộc, tôn trọng ý kiến hắn, sau khi trở về thì lật đổ Cao gia, hại cha mẹ nuôi hắn trên lưng mang món nợ khổng lồ, Đường gia lại ra mặt nói giúp cha mẹ nuôi hắn trả nợ, chỉ cần hắn đáp ứng về Đường gia.

  Vì cha mẹ nuôi, nguyên chủ không nói hai lời đáp ứng.

Trên đời nào có việc tình cờ như vậy, Cao phụ làm người thành thật, chưa bao giờ kết thù với người khác, công ty Cao gia bất kể như thế nào cũng không có khả năng nói đổ là đổ.

  Đường gia thiếu nợ Cao gia, cho dù Cao Hàn đào rỗng Đường gia cũng không quá đáng, 50 vạn thậm chí lãi suất còn không đủ.

  Cao Hàn tự cảm thấy thiếu ân tình nguyên chủ, việc có thể làm chính là giúp hắn lấy về hết thảy những thứ Đường gia cướp đi của Cao gia, đồng thời chiếu cố cha mẹ nuôi hắn.

  ......

  "Quý khách muốn mua cái gì, nơi này chúng tôi có mọi loại dược liệu, nhân sâm thiên nhiên vài chục năm, thậm chí hơn trăm năm cũng có nga." Tiểu nhị nhìn thấy có khách hàng tới cửa, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng chạy tới, có thể thấy được việc làm ăn nơi này có bao nhiêu khó làm.

  "Có bán nguyên liệu và phù chú luyện khí hay không?" Cao Hàn trực tiếp tiến vào chủ đề.

  Tiểu nhị dừng một chút, đánh giá y một lúc lâu mới nói, "Đi theo tôi."

  Cao Hàn đi theo tiểu nhị, chỉ chốc lát đến một cửa hàng phía trước trông rất bình thường, ông chủ là một người đàn ông trung niên, nghe nói y muốn mua nguyên liệu luyện khí, xác định y là luyện linh giả, lúc này mới dẫn y vào bên trong.

  Không gian bên trong lớn hơn nhiều so với bên ngoài, từ bên ngoài nhìn không ra, bốn phía tất cả đều là kệ để hàng, phía trên kệ để hàng, còn có rương dưới mặt đất đặt đủ loại nguyên liệu luyện khí, nhiều không kể xiết.

  "Nhìn xem, nguyên liệu tôi bán nơi này là tốt nhất khu phố cổ này, cửa hàng khác dù có hay không có, tôi đều có, cậu bạn nhỏ muốn nguyên liệu thuộc tính gì?" Nam nhân trung niên hỏi.

  Cao Hàn đi đến trước đám nguyên liệu thuộc tính hỏa.

Trong mắt nam nhân trung niên toát ra một tia kinh ngạc, "Cậu là khí sư?"

  Luyện linh sư bình thường, sẽ không biết nguyên liệu luyện khí, mắt thường nhìn không ra nguyên liệu này kia là thuộc tính nào, trừ phi là khí sư, yêu cầu cơ bản của khí sư là nhận biết nguyên liệu luyện khí.

  Cao Hàn đưa danh sách đã chuẩn bị sẵn cho ông ta, "Đây là nguyên liệu luyện khí tôi muốn, quý cửa hàng có gom đủ không?"

  Nam nhân trung niên mở danh sách thô sơ giản lược nhìn lướt qua, "Nhiều nguyên liệu như vậy, thật ra trong tiệm trữ hàng không ít, nhưng chỉ có thể lấy ra tám, chín phần mười trong đó, nếu chú em tin tưởng tôi, còn một phần mười dư lại cho tôi hai ngày là có thể gom đủ."

  Nếu chưa biết y là khí sư, ông ta nhất định sẽ không có lòng tốt như vậy, toàn bộ phần danh sách này, có vài nguyên liệu không phải một luyện linh giả bình thường có thể hiểu.

  "Vậy đa tạ ông chủ." Cao Hàn tuy không rõ vì sao nam nhân trung niên đột nhiên nhiệt tình hơn, nếu đối phương nguyện ý hỗ trợ, y cũng đỡ phải đi đến chỗ khác tìm.

  "Tôi họ Chu." Nam nhân trung niên lại tính giá cả những nguyên liệu sẵn có, "Tổng cộng 32 vạn, chú em lần đầu tiên tới nơi này của tôi, bớt cho cậu số lẻ, về sau nếu còn cần mua bán, nhớ ghé qua cửa hàng nhỏ này là được."

  Cao Hàn cười nói: "Ông chủ thật hào sảng, về sau nếu có yêu cầu, tôi sẽ lại đến, ngoài ra có chuyện muốn hỏi thăm ông chủ một chút, phố cổ có cửa hàng nhà ai bán phù tương đối tốt không?"

  "Cậu hỏi đúng người rồi, ra cửa quẹo phải, đi hơn 70 mét, cửa hàng ngoài cửa có treo một đôi đèn lồng trắng là đến, tính tình ông chủ cổ quái, thích người khác gọi hắn là chưởng quầy, cậu chỉ cần nói là tôi giới thiệu qua," nam nhân trung niên lại nói, "Nguyên liệu còn lại, hai ngày sau lại đến lấy."

  Cao Hàn gật gật đầu, nói xong tạ rồi đi.

  Tiểu nhị dẫn y lại đây đứng nhìn y rời đi, tiến đến trước mặt nam nhân trung niên, "Ông chủ Chu, thanh niên này nhiều lắm là hai mươi mấy tuổi, sao ngài khách khí đối với hắn như vậy? Hắn không phải không thừa nhận sao?"

  "Mặc kệ có phải hay không, kết cái thiện duyên, ngày sau dễ sống." Ông chủ Chu cười tủm tỉm bộ dáng như phật Di Lặc.

  Cao Hàn rất nhanh tìm được cửa hàng ông chủ Chu nói, đèn lồng trắng không phải dấu hiệu tốt*, mặc kệ là ở địa cầu, hay là thế giới tương lai, đầu năm nay treo đèn lồng trắng ở trước cửa nhà mình, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy.

*Đèn lồng trắng hay treo trước cửa nhà có tang.

  "Chưởng quầy, tôi là do ông chủ Chu giới thiệu tới, ông ấy nói nơi này của ngài có phù chú tốt."

  Ông lão liếc nhìn Cao Hàn một cái, nhàn nhạt mà nói chữ chờ, từ trong phòng lấy ra một cái rương gỗ, mở ra, bên trong tất cả đều là phù chú, đủ loại phù chú đều có, cường hóa phù, tụ khí phù, tịnh thần phù, hỏa linh phù, lôi phù vv.

  "Một tấm phù chú hạ cấp hai ngàn, phù chú trung cấp một vạn, phù chú thượng cấp hai vạn năm."

  Cao Hàn mới vừa tốn 30 vạn, tài khoản thêm phần nguyên chủ làm thêm kiếm tiền, chỉ còn hơn hai mươi vạn, một tấm phù chú ngũ đẳng thượng cấp lại cần hai vạn năm, tuy nhiên nên tốn vẫn phải tốn, hơi suy tư, trong lòng y hiểu rõ.

  "Phù chú thượng cấp phù chú muốn hai tấm, phù chú trung cấp tám tấm, phù chú hạ cấp hai mươi tấm." Đột nhiên Cao Hàn linh quang chợt lóe, "Chưởng quầy, lá bùa này bán thế nào?"

  Lão giả liếc mắt nhìn y, "Một xấp trăm tấm, hạ cấp năm trăm, trung cấp một ngàn năm, thượng cấp năm ngàn."

  Cao Hàn tính tính xem mình còn bao nhiêu tiền, liền mua một ít, nháy mắt, lại tốn hai mươi vạn ra ngoài, tài khoản chỉ còn dư lại mấy ngàn.

  Lão giả để y tự đi chọn chủng loại phù chú, lại đóng gói bùa chú lại.

  Cao Hàn chọn xong phù chú, thanh toán tiền, rốt cuộc lại biến mình thành kẻ nghèo hèn.

Chương 4: Di sinh giới

  Hơn ba ngày sau, Cao Hàn hấp thu linh khí màu tím đầu tiên vào sáng sớm, thực lực tăng lên một chút, nội thương cũng đỡ hơn ba bốn phần, có hiệu quả này còn nhờ vào công của phù chú mua ở phố cổ.

  Bốn phía quanh Cao Hàn đặt tám tấm phù chú, đây là tụ khí phù trận rất đơn giản, có thể tụ tập linh khí trong trời đất lại đây, ít nhiều cũng nhờ vào phù trận, nếu không đừng nói ba bốn phần, ngay cả một phần thương thế cũng chưa khôi phục được, chỉ là tốn quá nhanh, phù chú mua từ ông lão đó, trong chớp mắt chỉ còn lại mấy tấm phù chú hạ cấp.

  Cao Hàn đứng dậy vỗ bụi đen rớt trên người, đây đều là tro tàn sau khi phù chú dùng hết năng lượng biến thành.

  Dọn dẹp xong, Cao Hàn liền dựa theo ước định, đến khu phố cổ, đi tìm ông chủ Chu lúc trước, rồi lại đến chỗ ông lão bán phù, lúc đi ra, tiền nguyên chủ làm thêm cũng tiêu hết.

  Ông chủ Chu bên kia đã chuẩn bị đầy đủ hết nguyên liệu còn dư lại.

  "Nguyên liệu này không dễ tìm, còn may trong hai ngày đã tìm đủ." Ông chủ Chu bán nguyên liệu luyện khí nhiều năm như vậy, nguyên liệu thuộc tính gì có tác dụng gì ông đều biết, có vài thứ thậm chí còn quen thuộc hơn so với khí sư, nhưng trong số nguyên liệu Cao Hàn muốn có vài loại ông lại cân nhắc không rõ ràng lắm.

  Như là bí sa (cát nặng), loại nguyên liệu này tương đối hiếm thấy, không phải bởi vì hi hữu, mà là rất ít khí sư dùng đến.

  Bí sa là một loại nguyên liệu rất cứng rắn, khi luyện chế yêu cầu thời gian rất lâu mới có thể luyện hóa thành công, cố tình luyện khí lại là một việc yêu cầu kiên nhẫn cùng lực chuyên chú, những khí sư cảm thấy tác dụng bí sa không lớn, thay nhau dùng cái khác thay thế, dần dà, trong tiệm ông chủ Chu cũng không nhập bí sa nữa.

  Nhiều năm như vậy, Cao Hàn là người đầu tiên ông gặp muốn tìm bí sa, số lượng còn không ít, nhìn Cao Hàn cầm lấy bí sa, ông nhịn không được: "Chú em này, cậu muốn nhiều bí sa như vậy có ích lợi gì? Hiện tại rất nhiều khí sư đều không cần bí sa."

  "Hữu dụng." Cao Hàn không biết bí sa là một loại nguyên liệu bị khí sư vứt bỏ, ông chủ Chu chỉ hỏi bí sa, nghĩ bí sa có chỗ đặc biệt gì, y cũng giải thích không rõ ràng được, nên không giải thích nữa.

  Vì ít lời mà dừng trong mắt ông chủ Chu lại thành thần bí và không đơn giản.

  "Cần giúp cậu chuyển đồ đi không?" Ông chủ Chu nhìn đồ có vẻ nhiều, một mình Cao Hàn sợ là mang không nổi, liền chủ động hỏi.

  Ánh mắt Cao Hàn chớp chớp, "Vậy đa tạ."

  "Không cần khách khí." Ông chủ Chu cười nói xong, liền gọi tiểu nhị lúc trước, bảo hắn hỗ trợ lái xe đưa nguyên đến chỗ Cao Hàn chỉ định.

  Cao Hàn chỉ định một nơi tương đối hẻo lánh, muốn người khác nhìn không ra, khi tiểu nhị vừa đi, y thu nguyên liệu vào ô đựng đồ trong di sinh giới.

  Trở lại chung cư, Cao Hàn mở di sinh giới, một cái tựa như ảnh chiếu thực tế ảo không gian ba chiều xuất hiện ở trước mặt y, đây là hình ảnh chỉ có chính y mới nhìn thấy được.

  Di sinh giới chia làm hai phần, một phần là ô đựng đồ, một phần khác giống như không gian thư viện, trên kệ sách trưng bày vô số quyển trục, có vài nơi không thể tùy ý gỡ xuống, công pháp y tu luyện chính là lấy từ nơi này, bao gồm phương pháp và tri thức luyện khí cũng đều là học ở chỗ này.

  Di sinh giới này là bảo vật truyền tộc do tổ tiên Cao Hàn lưu truyền tới này, càn khôn bên trong, mấy ngàn năm vẫn chưa có người phát hiện, sau đó không cẩn thận thất lạc, người Cao gia  đi tìm lại không tìm được.

  Sau đó Cao gia không còn nữa, cũng không ai nhắc lại chuyện này, kỳ thật là khi còn nhỏ ham chơi y nuốt nó vào trong bụng.

  Một năm trước, Cao Hàn thiếu chút nữa chết, kích phát di sinh giới trong cơ thể, lúc này mới giải khóa bí mật của nó, sách ở đây không phải sách vở bình thường, mà là công pháp có thể làm nhân loại tu luyện, trở nên vô cùng cường đại.

  Tổ tiên Cao gia làm như thế nào để vơ vét được chừng này quyển trục công pháp, hay là ngay từ đầu đã tồn tại trong di sinh giới, chỉ là người Cao gia cũng không biết được bí mật trong đó.

  Nhiều quyển trục công pháp như vậy, nếu truyền ra, tất sẽ khiến thiên hạ đại loạn.

  Mặc kệ là thế giới đời trước, hay là hiện giờ, ở địa cầu nghiễm nhiên đã tiến vào thời đại mạt pháp*, linh khí khô kiệt, các loại cổ kinh đại đạo rơi vỡ, các loại thủ pháp luyện khí đều không cao cấp, một bộ công pháp ngũ hành cấp thấp, cũng được các gia tộc thế gia trên địa cầu coi là bảo vật truyền tông.

  *Mạt pháp: mạt là giai đoạn cuối, mạt pháp là thời kỳ cuối của thời đại pháp thuật/ma pháp.

  Giống chi nhánh như Đường Chấn Bình, một bộ công pháp cấp thấp trung hạ đẳng đã được bọn họ tôn sùng là chí bảo, nguyên chủ không có tư cách tu luyện.

  Công pháp Đường Chấn Bình cho hắn tu luyện, là một công pháp rác rưởi không có trọng điểm còn không thành thục, lại bị Đường Tâm Ngữ xé một tờ, nguyên chủ tu luyện không khác gì tìm chết.

  Ánh mắt Cao Hàn chớp động, đáng tiếc chính là, cho dù bọn họ tu luyện như thế nào, sợ cũng đợi không được một khắc tu luyện thành tiên, bởi vì theo y biết, thế giới tương lai địa cầu đã bị hủy diệt, bao gồm hệ Ngân Hà cũng dần dần đi đến cuối con đường, tinh cầu y sinh ra, tổ tiên là nhân loại từ địa cầu chạy ra.

  Chuyên gia của thế giới tương lai nghiên cứu nguyên nhân hệ Ngân Hà hủy diệt gần ngàn năm, cuối cùng chỉ biết rằng địa cầu là ngọn nguồn, mà thời gian địa cầu hủy diệt là trên dưới một hai trăm năm so với công nguyên năm 3400, nói cách khác, nếu y không tìm được phương pháp rời khỏi địa cầu, y vẫn sẽ chết.

  Cao Hàn hít sâu một hơi, y chỉ có thể làm hết sức, vung tay lên, nguyên liệu trong ô đựng đồ chiếm đầy sàn nhà chung cư.

  Bước mưu sinh đầu tiên, luyện khí kiếm tiền, nếu không tháng sau giao không nổi tiền thuê nhà, y sẽ phải đi ra ngoài uống gió Tây Bắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro