Chương 7: Vả mặt/ Chương 8: Ước định thời gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7: Vả mặt

  Ngày kế, Cao Hàn gửi pháp khí cho Thái Tinh Hỏa, lại mang hai thanh pháp khí còn lại lên linh võng, đều là pháp khí thuộc tính hỏa, giá cả đồng dạng là hai trăm vạn một thanh.

  Dưới tình huống bị bôi đen vẫn cứ bán được một thanh pháp khí, thoạt nhìn không chịu ảnh hưởng, Hạc Phong Vân nhìn chằm chằm cửa hàng Cao Hàn tức giận đến hộc máu, muốn chờ đơn đặt hàng xuất ra để nhìn xem là ai đang đối nghịch với hắn.

  Chờ đến buổi chiều, đơn đặt hàng được xuất ra, kết quả là trạng thái nặc danh, ngụm máu của Hạc Vân Phong thật sự phun ra.

  Linh võng có chỗ tốt, đó chính là bảo hộ quyền riêng tư cho người sử dụng, chỉ cần nặc danh, chỉ cần bản nhân không nói, người khác vĩnh viễn sẽ không biết.

  Hạc Vân Phong không thể không thay đổi kế hoạch, nói chuyện này thành Cao Hàn tự đạo diễn, dù sao khách hàng đều nghĩ giống nhau không muốn chọc phiền toái, sẽ không cố tình nhảy ra giúp Cao Hàn làm chứng.

  Khi hắn thao tác xong, không đến một ngày, sự kiện ở khu người mới trở thành đề tài nóng nhất, chỉ cần người sử dụng mới vừa tiến vào linh võng, nhìn thấy nội dung thiệp, đều sẽ đi đường vòng qua cửa hàng của Cao Hàn, lưu lượng giảm xuống thật sự rõ ràng.

  Thái Tinh Hỏa vì thay Cao Hàn đính chính lại thanh danh, ồn ào lớn ở thiệp của Hạc Vân Phong một trận, ngược lại bị Hạc Vân Phong trào phúng hắn có phải nhận cái gì của Cao Hàn rồi hay không.

  Trưa hôm đó Thái Tinh Hỏa đã nhận được pháp khí Cao Hàn gửi, một khắc nhìn thấy pháp khí kia, tâm tình lo lắng của hắn rốt cuộc cũng buông xuống.

  Sau khi lập khế ước, toàn bộ thông tin của pháp khí ùa vào trong đầu, đây cư nhiên là một thanh vũ khí công kích thuần túy, hắn càng thêm xác định 150 vạn là rất đáng giá, trong lòng vô cùng cảm kích với Cao Hàn, bởi vì hắn biết chuôi pháp khí này bán hai trăm vạn xác thật không quá đắt.

  Pháp khí phòng ngự dễ tìm, bởi vì dễ dàng luyện chế hơn, phù chú cũng không khó vẽ, pháp khí thuần công kích thì rất khó, đặc biệt là pháp khí chất lượng tốt, mà pháp khí có cả lực phòng ngự lẫn công kích, nếu không phải khí sư thực lực mạnh mẽ, thông thường rất khó vẹn cả đôi đường, đây là nguyên nhân vì sao trên thị trường xuất hiện rất ít pháp khí trung cấp có chất lượng.

  Thái Tinh Hỏa thật sự cảm kích Cao Hàn, hắn xác thật đã có lời.

  "Chủ quán, Hạc Vân Phong thật quá đáng, vốn dĩ trong tiệm mỗi ngày còn có hơn trăm lưu lượng, hiện tại bị hắn làm hại xong mười mấy cũng không có." Thái Tinh Hỏa không tức giận Hạc Vân Phong mắng mình, hắn tức giận Hạc Vân Phong nói chủ quán như vậy hơn.

  "Không sao cả." Cao Hàn cũng không để ý, pháp khí của y không phải kém đến mức không bán ra được, dù sao cũng sẽ có người biết nhìn hàng tới.

  Thái Tinh Hỏa quay lại cửa hàng, nhìn thấy pháp khí mới được đăng lên, trong mắt không tự chủ được chảy ra một tia cực kỳ hâm mộ, lại là hai thanh pháp khí hạ cấp chất lượng tốt.

  Vừa thấy thuộc tính, không phù hợp với mình, hắn lập tức đánh mất suy nghĩ hâm mộ.

  May mắn, may mắn, lần trước vì gom đủ 150 vạn, hắn đã thiếu một đống nợ, đến bây giờ còn chưa trả lại được một số lẻ.

  Không biết ai có vận may lớn như vậy, lấy được hai thanh pháp khí này, theo những gì tên Hạc Vân Phong làm, trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ không thể bán, Hạc Vân Phong nhất định sẽ rất đắc ý, cảm thấy là công lao của hắn.

  Thái Tinh Hỏa không cam lòng, hắn cảm thấy mình nên vì chủ quán làm cái gì đó.

  ......

  Cao Hàn bán được một pháp khí liền đến khu phố cổ, lại mua lượng lớn nguyên liệu và phù chú luyện khí, mấy ngày tiếp theo, phù chú bên người hóa thành tro tàn càng ngày càng nhiều, 150 vạn tiêu chỉ còn lại có số lẻ, tin tức tốt là thương thế của y ít nhất khôi phục chín phần, thực lực cũng tới cấp một đỉnh cấp, chỉ cần có thêm nhiều linh khí hơn, thì có thể đột phá cấp hai.

  Nghĩ vậy, khuôn mặt lạnh lùng của Cao Hàn lộ ra một chút buồn rầu nhàn nhạt, linh khí xung quanh chung cư đã bị hắn hấp thu một giọt cũng không dư thừa, cho dù là dùng phù chú cũng không thể ngưng tụ ra nhiều linh khí hơn.

  Muốn đột phá thêm, chỉ có thể tìm một nơi linh khí nồng đậm hơn, nhưng hiện tại trong tình huống này, làm gì còn có chỗ nào linh khí đậm đặc.

  Lúc đó, y không biết linh võng lại vì y mà tạo nên gió tanh mưa máu.

  Hạc Vân Phong rất bực bội, hắn muốn gây hấn với chính chủ, nhưng trừ lần trước cho hắn một chữ cút, lúc sau không còn thấy xuất hiện, ngược lại bị Thái Tinh Hỏa quấn lấy, hắn mở cái thiệp nào, người này lập tức chạy đến thiệp đó đính chính cho chủ quán, còn dán ra ảnh pháp khí bản thân mua, quả thực là âm hồn không tan.

  Không sai, hắn đã biết người làm hắn mất mặt mũi, mua sắm pháp khí của Cao Hàn chính là Thái Tinh Hỏa, hắn không phải sợ Thái Tinh Hỏa dây dưa, mà là chính chủ không xuất hiện, làm hắn cảm thấy mỗi quyền đánh ra đều thất bại, loại cảm giác này thật không dễ chịu, tựa như ngươi đang diễn kịch một vai, đối phương lại chẳng thèm quan tâm.

  "Mẹ nó, hôm nay bố đặt lời nói ở nơi này, cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư nếu lại bán ra một thanh pháp khí, bố sẽ nuốt luôn máy truyền tin."

  Thái Tinh Hỏa dính như keo chó khi hắn phát xong câu tuyên ngôn này không bao lâu, nhanh chóng nhắn lại phía dưới, "Chủ quán không cần cậu ăn máy truyền tin, chỉ cần cậu thề sẽ không nhằm vào chủ quán nữa là được."

  "Mọi người mau đến nhìn xem chân chó đệ nhất thiên hạ, khó trách gọi là Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư, đời này tôi chưa từng thấy qua người nào chân chó như vậy, ngươi rốt cuộc nhận bao nhiêu của Ám Ô (quạ đen), mà tích cực tẩy trắng cho hắn như vậy?" Hạc Vân Phong trào phúng mà trả lời.

  Ám Ô là tên trên mạng của Cao Hàn, đây cũng là danh hiệu đời trước của y.

  "Không phải tẩy trắng, chủ quán vốn dĩ trắng ngay từ đầu, không cần phải tẩy." Thái Tinh Hỏa thành khẩn trả lời.

  Hạc Vân Phong nhìn tin nhắn lại này, khóe miệng run rẩy, mẹ nó ai muốn cùng ngươi thật sự nghị luận chuyện này.

  Đúng lúc này, một tin nhắn lại khiến cho bọn họ chú ý.

  "Cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư lại bán ra một thanh pháp khí hạ cấp, chẳng lẽ, pháp khí của chủ quán là sự thật?"

  Hạc Vân Phong không màng Thái Tinh Hỏa, lập tức chạy tới cửa hàng Cao Hàn xem, phát hiện hai thanh pháp khí biến thành một thanh, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn phảng phất cảm giác được âm thanh bạch bạch bạch (tiếng đạp) vang lên trên mặt mình, còn có lời thề mình lập trước mặt mọi người.

  Hạc Vân Phong run run mà mở thiệp, lúc chuẩn bị xóa thiệp, phát hiện phía dưới đã có rất nhiều người sử dụng lão làng lên tiếng, xóa không được, linh võng có một quy tắc, một khi người sử dụng lên tiếng vượt qua mười, không cho phép xóa thiệp.

Chương 8: Ước định thời gian

  Máy truyền tin của Cao Hàn vang lên, vừa thấy là gối đầu đưa tới lúc buồn ngủ (đến đúng lúc), hiện tại y đang lo không có tiền để mua đồ, lập tức gửi pháp khí ra ngoài dựa theo địa chỉ.

  Đối phương lưu lại địa chỉ là ở thành phố Thanh, cho nên không cần một giờ, pháp khí đã gửi tới, tài khoản Cao Hàn thuận lợi thu được một số tiền, dùng số tiền này, y lại mua một đống phù chú và nguyên liệu, treo biển tạm dừng buôn bán lên cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư rồi rời khỏi chung cư.

  Chân trước mới vừa bước khỏi chung cư, ngay sau đó Đường Chấn Bình gọi điện tới.

  Cao Hàn mở video chat, gương mặt nghiêm túc của Đường Chấn Bình lập tức xuất hiện trước mặt y.

  "Cao Hàn, cháu đáp ứng bác điều gì, có phải đã quên rồi hay không?" Đường Chấn Bình nghiêm túc, "Nếu cháu đã quên, bác cần suy xét để cháu về Đường gia ở."

  Cao Hàn ngừng một chút, "Mấy ngày nay tương đối bận, quên mất, lần sau sẽ không."

  "Bác nghe người ở siêu thị bên kia nói, cháu đã vài ngày không đi làm, còn có việc gì bận?" Đường Chấn Bình không e dè việc mình đã điều tra cháu trai, trong mắt nguyên chủ, đây chính là sự quan tâm của bác đối với cháu trai.

  Việc làm thêm cuối cùng của nguyên chủ là làm công ở siêu thị, hắn luôn muốn tích cóp tiền, chuộc lại nhà của cha mẹ nuôi đã bán, cho dù chỉ như muối bỏ biển, hắn vẫn kiên trì không ngừng.

  "Tu luyện, tôi muốn trở nên mạnh hơn, bảo hộ người nhà của tôi, không để cho bọn họ chịu thương tổn." Cao Hàn lấy ra cái cớ đã sớm chuẩn bị xong, đương nhiên cũng là sự thật.

  "Cháu có phần tâm này là tốt." Đường Chấn Bình nghĩ lầm người nhà y nói là bọn họ, vừa lòng gật gật đầu, "Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận, chuyện tu luyện không thể quá nôn nóng, khi nào trở về ăn bữa cơm đi."

  Đường gia nhận người về với tâm tư không tốt đẹp gì, ông ta cũng sẽ không cổ vũ Cao Hàn nỗ lực tu luyện, sợ sau này biết chân tướng lại phản phệ ngược lại.

  "Có thời gian tôi sẽ đi qua." Cao Hàn rũ mắt.

  "Gần đây cháu không đi làm, hiện tại không phải có thời gian sao, chọn ngày không bằng nhắm ngày, ngay hôm nay đi." Đường Chấn Bình am hiểu nhất là thay người khác làm quyết định.

  Cao Hàn không dấu vết nhăn mày, "Không phiền bác, hôm nay tôi không thể quay về, sắp đến ca làm buổi chiều rồi, ban ngày mệt mỏi không có tinh lực, lần sau ăn đi."

  "Lần sau là khi nào, cháu cũng phải cho bác thời gian cụ thể, đây là nhượng bộ lớn nhất của bác." Đường Chấn Bình hạ quyết tâm không cho y trốn.

  Cao Hàn đành phải nói một mốc thời gian.

  Nghe mốc thời gian còn xa, trong lòng Đường Chấn Bình không vui, nhưng tốt xấu gì cũng có tin chính xác, "Được, cháu đi làm đi." Nói xong cắt đứt liên lạc.

  Cao Hàn quyết định đến siêu thị nguyên chủ từng làm xem thử.

  ......

  Trong một biệt thự xa hoa quý phái màu nâu, có một thanh niên tóc nhuộm xanh lam đi qua đi lại trong phòng khách, nói với bạn tốt đang bình tĩnh ngồi trên sô pha: "Chu Hà, cậu nói cậu ngốc hay không ngốc, Thái Tinh Hỏa chỉ là con trai một công ty nhỏ, cậu nghe hắn nói làm gì, tự nhiên tốn hai trăm vạn, vì mua một thanh pháp khí mà ngay cả chứng thực phía chính phủ cũng không có."

  "Sẽ không có vấn đề, Thái Tinh Hỏa đã cho chúng ta nhìn pháp khí hắn mua rồi, chuôi pháp khí này xác thật không tồi." Tô Chu Hà cười nhàn nhạt, "Cậu cũng đừng nóng nảy, là rồng hay là sâu bọ, qua một lúc sẽ biết."

  "Được, tôi từ từ nhìn xem, kết quả đừng là cái giàn hoa, tôi cũng sẽ không giống cái tên Hạc Vân Phong trên linh võng kia, chơi chút thủ đoạn không đau không ngứa là xong." Phạm Nhân cắn răng nói.

  Lúc này, tiếng chuông cửa vang lên.

  Phạm Nhân lập tức đi như bay mở cửa, khi trở về trong tay có thêm một hộp chuyển phát nhanh, giơ giơ cho Tô Chu Hà xem, "Người này thật sự gửi pháp khí tới, tôi thật muốn nhìn có phải sự thật hay không." Trong miệng rất là khinh thường.

  Trong hộp là một thanh pháp khí hình côn bổng, phía trên pháp khí có một phù đương.

  Tô Chu Hà lập khế ước cùng pháp khí, thông tin của phù đương nhanh chóng ùa vào trong đầu, ngây ngẩn cả người một chút.

  "Thế nào?" Phạm Nhân thấy hắn phản ứng không đúng lắm, nóng vội hỏi như liệu.

  Tô Chu Hà không nói một lời, mở linh võng ra, đến cửa hàng Cao Hàn, nhìn một lần thanh pháp khí còn lại, vừa muốn chốt đơn mới phát hiện mua không được, chủ quán tạm thời đình chỉ giao dịch, phải mười ngày sau mới có thể trở về.

  "Rốt cuộc làm sao vậy?" Phạm Nhân gấp đến không chịu nổi.

  "Có lẽ......" Tô Chu Hà một bên tắt linh võng đi, một bên ý vị thâm trường, "Chúng ta đều nghĩ sai rồi, chủ quán cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư này, thật là có chút tài năng, công năng chuôi pháp khí, giống như đúc với giới thiệu phía trên, là một thanh pháp khí công kích thuần túy."

  Phạm Nhân hít một hơi nhỏ, hắn sở dĩ khinh thường, nguyên nhân lớn chính là giới thiệu pháp khí của Cao Hàn, làm hắn cảm thấy nói quá, nếu thật sư giống như Tô Chu Hà nói, hai trăm vạn xác thật không quá đáng, người khác chỉ nhìn thấy pháp khí, con nhà giàu giống như bọn họ, lại nhìn thấy lợi ích mang lại phía sau.

  "Tuy nhiên cho dù là như vậy, cần mua thêm một thanh pháp khí sao, pháp khí hạ cấp có rất nhiều, nếu là pháp khí trung cấp còn tốt hơn một chút."

  "Cậu không hiểu, chuôi pháp khí còn lại là loại phòng ngự, tôi muốn nhìn công năng của nó có tốt như chuôi công kích này hay không." Tô Chu Hà tương đối cẩn thận, lợi thế không đủ nhiều, hắn sẽ không dễ dàng ra tay, "Nhắn lại cho chủ quán, không biết hắn có thể nhìn thấy hay không."

  "Xùy, còn không bằng cậu trực tiếp bảo tên nhóc Thái Tinh Hỏa kia liên hệ đối phương, tôi thấy hắn rất bảo vệ chủ quán kia, nếu không cũng sẽ không tới tìm cậu." Phạm Nhân không để bụng mà nói.

  Tô Chu Hà lại cảm thấy rất có đạo lý.

  Nhận được tin nhắn của Tô Chu Hà, Thái Tinh Hỏa trên đường chạy tới biệt thự, nội tâm thấp thỏm, suy đoán nguyên nhân bọn họ gọi hắn, thẳng đến khi tiến vào biệt thự, nhìn thấy chuôi pháp khí đặt trên bàn trà, tâm tình lập tức thả lỏng, hẳn là không phải để tính sổ.

  "Tiểu Thái tới đây, mau tới đây ngồi, tôi có chút việc muốn hỏi cậu một chút." Tô Chu Hà vẫy vẫy tay với hắn, tươi cười ôn hòa rất có lực tương tác.

  "Tô thiếu, Phạm thiếu, các ngài tìm tôi tới có phân phó gì?" Thái Tinh Hỏa khẩn trương hỏi.

  Tô Chu Hà đứng dậy kéo hắn kéo đến bên cạnh mình ngồi xuống, cười nói: "Không cần khách khí như vậy, tôi lớn tuổi hơn cậu, gọi tôi Tô ca là được, bảo cậu lại đây là muốn hỏi một chút, ngươi quen biết chủ quán cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư không, có phương thức liên hệ với hắn trong hiện thực không?"

  Thái Tinh Hỏa ngây ngẩn cả người, chợt ngượng ngùng cúi đầu, "Tôi quen chủ quán là vì tôi mua pháp khí của hắn, liên hệ hiện thực không có."

  Phạm Nhân xùy một tiếng.

  Sắc mặt Thái Tinh Hỏa ửng hồng, càng thêm không được tự nhiên.

  "Như vậy à, vậy cậu biết chuyện gì liên quan đến hắn chứ, pháp khí này, đều là chính hắn luyện chế sao?" Tô Chu Hà lại hỏi.

  "Vấn đề này tôi cũng nghĩ tới, tuy nhiên tôi cảm thấy chủ quán hẳn không phải là khí sư." Thái Tinh Hỏa không phải lần đầu tiên nghĩ đến vấn đề này, trên thực tế lúc nhận được pháp khí, hắn đã suy đoán.

  "Vì sao lại nói như vậy?" Tô Chu Hà hỏi.

  "Có một lần tôi hỏi chủ quán về sau có phải luôn bán pháp khí hay không, chủ quán thuận miệng đáp lại một câu không nhất định, về sau có khả năng sẽ bán phù chú." Bởi vì những lời này, Thái Tinh Hỏa mới xác định Cao Hàn không phải khí sư.

  Tô Chu Hà minh bạch, khí sư đều giống nhau ở chỗ sẽ không chế phù, nếu là lấy đầu cơ trục lợi thêm thứ khác, càng không cần, khí sư trừ giai đoạn đầu đốt tiền ra ngoài, cuối cùng muốn kiếm tiền thì vô cùng dễ dàng.

  "Tôi đã biết, vậy có thể phiền cậu giúp chúng ta liên hệ chủ quán một chút không, tôi muốn mua pháp khí này, lo lắng sau khi hắn trở về sẽ bỏ lỡ."

  "Tôi cũng không xác định có thể liên hệ được hay không, chỉ có thể hỗ trợ nhắn lại, nếu hắn trả lời, tôi sẽ báo cho Tô ca trước." Thái Tinh Hỏa gật gật đầu.

  "Vậy cảm ơn cậu."

  Tô Chu Hà mỉm cười, so với Phạm Nhân, trong nháy mắt đã lấy được hảo cảm của Thái Tinh Hỏa, không tự chủ nghĩ đến chủ quán, tính cách chủ quán tương đối lạnh nhạt, nhưng phương diện nào đó cũng thân thiện ngoài dự đoán mọi người.

  ......

  Cao Hàn từ máy truyền tin tìm được người liên lạc ở siêu thị, bên kia nhận cuộc gọi xong thanh âm gì cũng không có, qua mười giây, bên kia mới vang lên một thanh âm trào phúng: "Cậu còn sống a?"

  "Chờ một chút tôi sẽ qua." Cao Hàn trầm mặc một giây, ném xuống những lời này xong cắt đứt liên lạc, mặc kệ bên kia mắng như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro