chương 4 : xin phép ba mẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào ngày đầu tiên nhập học, các học sinh mới đa số đều nhanh chóng chuyển vào ký túc xá để bắt đầu cuộc sống mới. Nguyễn Nam Chúc cùng các bạn khác nhanh chóng làm quen với phòng ở và sắp xếp đồ đạc. Mọi người đều hào hứng và mong chờ những trải nghiệm thú vị trong cuộc sống tập thể. Tuy nhiên, Lăng Cửu Thời lại không chuyển vào ký túc xá như các bạn khác. Ba mẹ cậu lo lắng rằng Cửu Thời không quen ở nơi đông người và cậu từng có kỷ niệm không mấy vui vẻ khi bị bắt nạt trước đây.

Trong khi các bạn cùng lớp đã ổn định chỗ ở, Cửu Thời vẫn ở nhà và đi học từ nhà mỗi ngày. Dù vậy, cậu không hề cảm thấy cô đơn, vì Nam Chúc luôn bên cạnh, sẵn sàng giúp đỡ và quan tâm. Cửu Thời cũng dần dần hòa nhập với các bạn trong lớp, tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ.

Một buổi chiều sau giờ học, khi các học sinh ký túc xá đang cùng nhau làm bài tập ở phòng sinh hoạt chung, Nam Chúc nhận ra sự vắng mặt của Cửu Thời. Anh không ngăn được sự lo lắng và quyết định hỏi han cậu.

- Nguyễn Nam Chúc: "Cửu Thời, sao cậu không vào ký túc xá ở cùng mọi người? Chúng tớ đều mong cậu sẽ tham gia."

Cửu Thời cười nhẹ, nhưng có chút bối rối trong ánh mắt:

- Lăng Cửu Thời: "Tớ... ba mẹ tớ lo lắng vì tớ chưa quen ở nơi đông người. Hơn nữa, tớ từng bị bắt nạt nên họ muốn tớ ở nhà cho an toàn."

Nam Chúc cảm thấy thương cảm và đồng thời cũng muốn giúp Cửu Thời vượt qua nỗi sợ này. Anh đặt tay lên vai cậu, nói với giọng ấm áp:

- Nguyễn Nam Chúc: "Tớ hiểu. Nhưng ở ký túc xá có tớ và các bạn, chúng tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra, cậu có thể dựa vào tớ."

Cửu Thời cảm động trước lời nói chân thành của Nam Chúc. Cậu bắt đầu suy nghĩ về việc thử thay đổi và mở lòng hơn. Tối đó, cậu trò chuyện với ba mẹ, chia sẻ mong muốn thử sống ở ký túc xá để trải nghiệm cuộc sống học sinh trọn vẹn hơn.

Mặc dù được Nguyễn Nam Chúc cổ vũ dũng cảm, nhưng Lăng Cửu Thời vẫn còn chút lo lắng về việc ba mẹ sẽ không cho mình chuyển vào ký túc xá. Cậu quyết định sẽ thử thuyết phục ba mẹ một lần nữa, hy vọng rằng sự quyết tâm và những lý do của mình sẽ làm họ thay đổi suy nghĩ.

Tối hôm đó, khi cả gia đình quây quần bên bàn ăn, Lăng Cửu Thời quyết định mở lời:

- Lăng Cửu Thời: "Ba mẹ, con muốn nói chuyện về việc chuyển vào ký túc xá. Con biết ba mẹ lo lắng cho con, nhưng con thật sự muốn thử một lần. Con nghĩ rằng việc sống ở ký túc xá sẽ giúp con trưởng thành hơn và làm quen với cuộc sống độc lập."

Ba mẹ cậu nhìn nhau, rồi nhìn con trai với ánh mắt lo lắng nhưng cũng có phần thấu hiểu. Mẹ cậu lên tiếng trước:

- Mẹ: "Cửu Thời, mẹ biết con muốn thử thách bản thân, nhưng mẹ vẫn lo lắng. Con đã từng bị bắt nạt, mẹ không muốn chuyện đó lặp lại."

Lăng Cửu Thời nắm chặt tay, quyết tâm không để nỗi sợ hãi ngăn cản mình nữa:

- Lăng Cửu Thời: "Con hiểu sự lo lắng của ba mẹ, nhưng lần này con không một mình. Con có bạn bè tốt ở đó, và đặc biệt là Nam Chúc, người luôn bên cạnh và bảo vệ con. Con tin rằng mình sẽ không gặp phải chuyện gì xấu đâu."

Ba cậu thở dài, nhưng vẫn giữ ánh mắt kiên định:

- Ba: "Con trai, ba mẹ không muốn ngăn cản con. Nếu con thật sự muốn thử, ba mẹ sẽ ủng hộ con. Nhưng hãy hứa với ba mẹ rằng nếu có bất kỳ vấn đề gì, con sẽ báo ngay cho ba mẹ biết."

Lăng Cửu Thời cảm thấy một niềm vui lan tỏa trong lòng, cậu mỉm cười rạng rỡ:

- Lăng Cửu Thời: "Con hứa! Con sẽ chăm sóc bản thân và báo ngay cho ba mẹ nếu có vấn đề gì."

- Ba mẹ Lăng : " Con trai lớn rồi cũng nên thả cho nó ra ngoài hoà nhập cùng thế giới . Chúng ta cũng không thể đi theo bảo vệ nó được . Sau này nó sẽ phải học cách tự bảo vệ bản thân mình thôi ."

________________tui là cục gạo cute________________

Sau khi ăn cơm xong, anh trai của Lăng Cửu Thời, Lăng Thành Vĩ, ngồi lại bên cậu để tâm sự. Thành Vĩ hiểu rằng em trai mình đang đối diện với một quyết định lớn và muốn chia sẻ kinh nghiệm, cũng như sự ủng hộ của mình. Anh nhìn Lăng Cửu Thời với ánh mắt ấm áp và cười nhẹ:

- Lăng Thành Vĩ: "Tiểu Thời, anh nghe em nói chuyện với ba mẹ về việc chuyển vào ký túc xá. Em đã trưởng thành rất nhiều rồi. Anh tự hào về em."

Lăng Cửu Thời mỉm cười, cảm thấy được sự động viên từ anh trai:

- Lăng Cửu Thời: "Cảm ơn anh. Em thực sự muốn thử sống tự lập và trải nghiệm cuộc sống ký túc xá. Nhưng em cũng lo lắng, không biết mình có thể đối mặt với những thử thách ở đó hay không."

Lăng Thành Vĩ vỗ vai em trai, ánh mắt kiên định:

- Lăng Thành Vĩ: "Anh tin rằng em có thể làm được. Sống ở ký túc xá không chỉ là cơ hội để em học hỏi và trưởng thành, mà còn là cơ hội để em xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp và trải nghiệm những điều mới mẻ. Anh cũng từng trải qua thời gian đó và nó thực sự quý giá."

Lăng Cửu Thời nhìn anh trai, cảm thấy yên tâm hơn:

- Lăng Cửu Thời: "Anh có lời khuyên nào cho em không? Em muốn biết thêm về cách đối mặt với cuộc sống mới này."

Lăng Thành Vĩ cười, nhớ lại những kỷ niệm của mình:

- Lăng Thành Vĩ: "Điều quan trọng nhất là luôn tự tin và không ngại học hỏi. Kết bạn và xây dựng mối quan hệ tốt với những người xung quanh, vì bạn bè sẽ là người hỗ trợ và giúp đỡ em trong những lúc khó khăn. Đừng ngại hỏi khi gặp vấn đề và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác. Và nhớ rằng, ba mẹ và anh luôn ở đây để ủng hộ em."

Lăng Cửu Thời gật đầu, cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu thương từ anh trai. Cậu cảm thấy tự tin hơn về quyết định của mình và biết rằng mình không hề cô đơn trong cuộc hành trình này:

- Lăng Cửu Thời: "Cảm ơn anh, Thành Vĩ. Em sẽ ghi nhớ lời khuyên của anh và cố gắng hết mình."

Lăng Thành Vĩ vỗ vai em trai một lần nữa, nở nụ cười đầy tự hào:

- Lăng Thành Vĩ: "Anh tin em sẽ làm được. Hãy mạnh mẽ lên, Tiểu Thời."

Cả hai anh em ngồi lại một lúc lâu, chia sẻ những câu chuyện và kỷ niệm, anh trai kể cho Lăng Cửu Thời rất nhiều câu chuyện thời cao trung của mình ,những điều ấy tưởng chừng nhỏ nhặt lại tạo thêm sự gắn kết và tình thân trong gia đình. Sau buổi tối ấm áp ấy, Lăng Cửu Thời cảm thấy tràn đầy động lực và sẵn sàng cho những thử thách mới ở phía trước .

Một ngày mới tươi đẹp sẽ xuất hiện dù cho bóng tối có mạnh mẽ cỡ nào , bên cạnh bạn cũng sẽ xuất hiện một người bảo vệ , che chở cho bạn , không để bạn chịu ủy khuất . Còn có tìm được người ấy không thì phải dựa vào bản lĩnh của chính bạn . Để tìm được người ấy không khó cái khó nhất là bạn có dám mở lòng mình ra cho người ấy một cơ hội , để người ấy dang đôi tay mạnh mẽ của mình đến bảo vệ bạn , để người ấy kéo bạn đến một nới có ánh sáng mạnh mẽ . Nơi ấy chất chứa niềm tin và hy vọng mạnh mẽ . Bạn có dám thử không ?? Tôi - Lăng Cửu Thời sẽ làm được điều đó . Tôi sẽ chứng minh cho bạn thấy chỉ cần bạn cố gắng vượt qua nó , đánh bại niềm sợ hãi của mình . Bạn sẽ có thể giao lưu , kết giao với nhiều bạn bè . Chúc tất cả các bạn đã từng bị bạo lực , bị bắt nạt có thể tìm được người bạn để tin tưởng , để tâm sự và điều cuối cùng là tôi mong các bạn ấy cũng có thể giống như tôi , dũng cảm tiến về phía trước .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~tun tun~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lăng Cửu Thời ó anh trai yêu thương và ủng hộ mình, cậu cảm thấy rất vui. Việc thuyết phục ba mẹ đã thành công, bây giờ cậu háo hức muốn báo tin này cho nhóm bạn thân của mình. Cửu Thời nhanh chóng lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn vào nhóm chat gồm Nguyễn Nam Chúc, Trần Phi, Ngô Kỳ và Dịch Mạn Mạn.

- Lăng Cửu Thời: "Mọi người ơi, mình đã thuyết phục được ba mẹ cho mình chuyển vào ký túc xá rồi! Mình sẽ chuyển vào cuối tuần này."

Tin nhắn vừa gửi đi, điện thoại của cậu rung lên liên tục vì những tin nhắn phản hồi. Nam Chúc là người đầu tiên trả lời:

- Nguyễn Nam Chúc: "Thật tuyệt vời! Chào mừng cậu đến với cuộc sống ký túc xá, Cửu Thời. Chúng ta sẽ có rất nhiều niềm vui cùng nhau."

Trần Phi nhanh chóng tiếp lời:

- Trần Phi: "Chúc mừng Cửu Thời! Cuối tuần này chúng ta sẽ giúp cậu chuyển đồ."

Ngô Kỳ cũng không giấu nổi sự phấn khích:

- Ngô Kỳ: "Cậu không phải lo gì hết, chúng ta sẽ hỗ trợ cậu mọi thứ."

Cuối cùng, Dịch Mạn Mạn cũng gửi lời chúc mừng:

- Dịch Mạn Mạn: "Rất vui vì cậu sẽ chuyển vào ký túc xá! Chúng ta sẽ cùng nhau trải qua những ngày tháng tuyệt vời."

Lăng Cửu Thời cảm thấy ấm lòng trước sự quan tâm và ủng hộ từ bạn bè. Cậu nhắn lại:

- Lăng Cửu Thời: "Cảm ơn mọi người nhiều lắm! Mình rất háo hức và mong chờ những ngày tháng tới."

Cả năm người đều háo hức chờ đến cuối tuần . Trần Phi và Nam Chúc vẫn bị công việc của lố trưởng và lớp phó đè nặng . Nhưng năng lực của hai người học đều không phải dạng vừa , công việc của họ đều xử lý ổn thoả hết . Còn Ngô Kỳ và Dịch Mạn Mạn đang lập kế hoạch giúp lớp trưởng bắt được chú thỏ ngốc Lăng Cửu Thời này . Hai người nghĩ nhất định phải kéo được Trần Phi nhập bọn . Không thể để cậu ta nhởn nhơ được , cậu ta rõ ràng là người thông mình nhất trong năm người họ . Họ còn phải mở tiệc chúc mừng Lăng Lăng nữa .

Cuối tuần đến, mọi thứ đã sắp xếp xong, nhưng Lăng Cửu Thời vẫn chưa chính thức chuyển vào ký túc xá. Để chúc mừng cậu được ba mẹ cho phép vào ký túc xá, cả nhóm quyết định đi ăn lẩu cùng nhau. Trần Phi, Ngô Kỳ, Dịch Mạn Mạn, và Nguyễn Nam Chúc đều háo hức chuẩn bị cho buổi tiệc đặc biệt này.

Tối hôm đó, tại một nhà hàng lẩu nổi tiếng gần trường, cả nhóm tụ tập đông đủ. Không khí nhà hàng ấm áp, tràn ngập hương thơm của nồi lẩu bốc khói nghi ngút. Cả bàn ăn đầy ắp những món ngon và tiếng cười vui vẻ.

Trần Phi bắt đầu pha trò, khiến mọi người cười rộ:

- Trần Phi: "Cuối cùng thì cũng lôi được Cửu Thời vào ký túc xá. Từ nay, chúng ta sẽ có thêm một thành viên để chia sẻ những câu chuyện hàng ngày."

Ngô Kỳ gật đầu, cười tươi:

- Ngô Kỳ: "Đúng vậy! Không biết từ giờ, Cửu Thời sẽ gây ra bao nhiêu chuyện hài hước nữa đây."

Dịch Mạn Mạn, nhẹ nhàng nhưng không kém phần phấn khích, lên tiếng:

- Dịch Mạn Mạn: "Quan trọng nhất là chúng ta sẽ có thêm những kỷ niệm đáng nhớ cùng nhau."

Nguyễn Nam Chúc nhìn Lăng Cửu Thời, ánh mắt đầy ấm áp:

- Nguyễn Nam Chúc: "Cửu Thời, chúc mừng cậu đã được phép chuyển vào ký túc xá. Từ nay, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua nhiều điều thú vị và khó quên."

Lăng Cửu Thời cảm động trước tình cảm của bạn bè. Cậu nâng ly lên, mỉm cười:

- Lăng Cửu Thời: "Cảm ơn mọi người rất nhiều. Mình thật sự rất vui và cảm kích. Từ giờ, mình sẽ không còn cảm thấy cô đơn nữa, vì luôn có các bạn ở bên."

Mọi người cùng nhau nâng ly, chúc mừng cho Lăng Cửu Thời. Không khí trở nên ấm áp và thân thiện hơn bao giờ hết. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên suốt buổi tối, làm cho không gian nhà hàng thêm phần sôi động.

Sau khi ăn uống no nê, cả nhóm rời nhà hàng, cùng nhau đi dạo quanh khu vực gần trường. Những câu chuyện vui vẻ, những kế hoạch cho tương lai, và những lời hứa hẹn tạo nên một đêm thật đẹp và ý nghĩa.

Lăng Cửu Thời cảm nhận được sự gắn kết và tình bạn chân thành từ mọi người. Cậu biết rằng, từ đây, cuộc sống của mình sẽ thêm phần thú vị và đáng nhớ, với những người bạn tốt luôn ở bên cạnh, sẵn sàng chia sẻ mọi niềm vui và khó khăn.

Cả nhóm bước đi dưới ánh đèn đường, cùng nhau tận hưởng khoảnh khắc hiện tại và mơ về một tương lai tươi sáng. Cuộc sống cao trung của họ sẽ là những trang sách đầy màu sắc, với những kỷ niệm đáng nhớ và những tình bạn vững bền mãi mãi.

Sau khi về đến ký túc , Nguyễn Nam Chúc gửi tin nhắn cho Lăng Cửu Thời hỏi cậu đã về đến nhà chưa ? Đợi một lúc lâu không thấy Cửu Thời trả lời tin nhắn của mình. Nguyễn Nam Chúc cũng chỉ nghĩ cậu đã về đến nhà và ngủ rồi . Còn Lăng Cửu Thời sau khi về đến nhà thì vui đến nức không ngủ được lôi điện thoại ra đánh vài ván game . Đến tận 1 giờ sáng mới chợp mắt đi ngủ , đánh xong vài ván Lăng Cửu Thời mới phát hiện tin nhắn mà Nam Chúc gửi đến cho mình . Cậu tá hoả trả lời lại , nhưng lúc ấy Nam Chúc đã ngủ say rồi .

- Lăng Cửu Thời :" Chắc là Nam Chúc không giận dỗi mình đâu . Cậu ấy tốt tính nhất lớp mà . Lúc nào cũng đối xử tốt với mình hết á ! " Cũng đã đến một giờ sáng mình nên đi ngủ rồi . Bé Lăng lăng vừa nằm xuống giường đã ngủ khò khò giống chú mèo con đáng yêu vô cùng .

Còn về phần Nguyễn Nam Chúc , anh ta đã nhìn thấy tin nhắn Lăng Lăng gửi cho mình sau khi ngủ dậy . Hôm ấy có một chiếc sói trắng đuôi to vui đến nhảy cẫng lên . Còn chú thỏ con đáng yêu Lăng Lăng vẫn đang ngủ đến tận trưa .



___________________________________________________

Gửi đến bạn đọc đôi lời : chúc bạn buổi tối vui vẻ nhe.Đọc truyện của tui thì chỉ có vui thôi ít buồn lắm .
Đã hoàn thành chương 4 .

(⁠๑⁠˙⁠❥⁠˙⁠๑⁠) Vui vẻ nhoa ✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro