Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tsuna tương nhìn nè!" Aoi đưa một cái con hạc giấy mà chính mình gắp xếp.

"A thật đẹp Aoi tỷ tỷ!" Tsuna ở được trong điệp phủ cũng đã được 1 tuần, nên mọi người cũng đã quen thuộc thân ảnh nhỏ nhắn này.

"Phải không? Nếu như Tsuna tương thích ta sẽ làm cho nga!" Aoi mỉm cười hướng Tsuna nói, Tsuna mỉm cười đáp lại nói.

"Ân cảm ơn Aoi tỷ tỷ! Mà Aoi tỷ tỷ, hôm nay ta không thấy Kanao tỷ tỷ, có việc gì sao?" Tsuna thắc mắc nhìn Aoi nói.

"Không cần lo lắng, Tsuna tương, Kanao tỷ tỷ hội xế chiều sẽ trở về lạp! A, đúng rồi, Tsuna tương cần tập di chuyển đôi chân mà nhỉ!"

"Ân." Tsuna nhẹ nhàng gật đầu, như thường lệ Tsuna từ từ đỡ mặt bàn đứng dậy, Aoi lo lắng mà nhìn Tsuna, mở miệng định nói, nhưng thấy Tsuna đã đứng vững, sau đó từ từ đi về phía môn phòng.

Aoi cùng Tsuna kinh ngạc không thôi nhưng sau đó rất nhanh khôi phục, Aoi vui mừng sung sướng nói.

"Tsuna tương di chuyển được rồi!! Ta đi báo với mọi người lạp!" Aoi mở toang ra môn mà chạy như bay đi thông báo.

Tsuna nhìn chính mình đôi chân đã đi được, nên cử động thêm một chút, bây giờ đôi chân đã linh hoạt hơn lúc trước.

"Tsuna, ta nghe Aoi tỷ tỷ nói ngươi di chuyển được rồi!!" Sumi và Kiyo cùng với Naho kích động mà nói.

"Ân, ta di chuyển được rồi lạp!" Tsuna mỉm cười rạng rỡ nhìn chính mình đôi.

"A lạp ~ cuối cùng Tsuna quân cũng di chuyển được chính mình đôi chân thật tốt lạp ~" Shinobu bước vào mỉm cười nói.

"Ha hả, như vậy ta đi đây một chút lạp ~" Tsuna định bước ra thì bị ba cái thiếu nữ ngăn cản.

"Tsuna không nên cử động nhiều a, ngươi đôi chân mới khỏe thôi lạp." Sumi nói một cách lo lắng, nàng nhìn Tsuna không khỏi lo lắng lo lắng.

"Ta không việc gì nga, ta đi đây lạp ~" Tsuna không biết bao giờ mà đã đi ra phía môn sau đó mở ra đi, thân ảnh dần biến mất, khiến cho mấy nàng chưa kịp hồi thần, một lúc thì mấy nàng mới trở lại bình thường hét lên.

"TSUNA!!!!!"

______________________________

Một cái thiếu niên tóc đỏ chạy khắp nơi tựa hồ như đang tìm cái gì đó.

"Nezuko, Nezuko ngươi ở đâu, Nezuko!" Thiếu niên tóc đỏ Kamado Tanjiro, tìm chính mình muội muội không khỏi lo lắng. Thì bắt gặp một cái hài tử đang hái rất nhiều hoa, thì lại hỏi.

"Tiểu đệ đệ, ngươi có thấy một cái thiếu nữ tóc đen dưới đuôi tóc có màu đỏ, mặc kimono màu hồng cùng với haori màu nâu không?"

"A, ta không thấy lạp, là muội muội hay người thân của ca ca sao?" Tsuna đang hái hoa thì dừng động tác, ngẩng đầu nhìn Tanjiro, bỏ hoa ở một bên đứng lên nói.

"Vị ca ca này để ta giúp một tay, ta nghĩ nàng ở gần đây thôi." Tsuna mềm mại mà nói.

"Không cần a, sẽ phiền toái tiểu đệ đệ." Tanjiro nhìn hài tử ý tốt giúp chính mình, vội vàng từ chối.

"Không việc gì, không việc gì, ca ca để ta giúp đi, ta sẽ đi hướng này còn ca ca đi hướng kia a." Nói xong thì Tsuna đi hướng mà mình đi. Tanjiro chưa kịp từ chối thì đã thấy Tsuna đi tìm rồi, thở dài bất đắc dĩ.

"Đợi một chút ở đây là khu rừng, như thế nào tiểu hài tử lại ở đây! Đợi đã tựa hồ khu rừng này có rất nhiều quỷ a!!! Nếu để tiểu hài tử này một mình..." Tanjiro lầm bẩm, sau đó xoay người chạy nhanh về hướng Tsuna đi.

Tsuna đi cũng không xa nhưng dừng lại ở một cái hang động, bước vào trong đó.

"Có ai ở đây không, nếu có thì vị nào đó, ca ca của ngươi đang lo lắng tìm kiếm ngươi a, cho nên thỉnh hãy quay lại." Tsuna dựa vào chính mình trực giác vừa nói vừa đi đến một cái hố ở giữa, thì thấy một cái thiếu nữ nhìn chính mình. Tsuna đại không mỉm cười đưa tay như muốn kéo cái này thiếu nữ.

"Hưm..." Nezuko nhìn Tsuna mỉm cười, không tự chủ được mà vươn tay nắm Tsuna đích tay, nhẹ nhàng đứng lên, sau đó nàng ôm Tsuna lên đi ra hang động.

"Nezuko ra ngươi ở đây!" Tanjiro nhìn thấy Nezuko thân ảnh thì không khỏi tăng tốc lên chạy, chạy tới đối diện nàng và thấy Tsuna không hề bị cái gì thương thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

"Cảm ơn ngươi tiểu đệ đệ." Tanjiro mỉm cười xoa đầu Tsuna chân thành cảm ơn.

"Không việc gì, a ta phải tiếp tục đi hái hoa!" Tsuna tựa hồ muốn phóng xuống Nezuko cái ôm. Chỉ là nàng ôm Tsuna càng chặt không muốn Tsuna rời đi giống như.

Tanjiro lấy ra rất nhiều hoa, đưa cho Tsuna nói.

"Lúc nãy ta có lấy hoa mà tiểu đệ đệ hái, cấp. Với cũng không còn sớm tiểu đệ đệ đi theo chúng ta a, một mình quá nguy hiểm."

Tsuna vươn tay lấy hoa mỉm cười.

"Như vậy cũng được, cảm tạ ca ca. Với cứ gọi ta là Tsuna được rồi lạp."

"Ta là Tanjiro còn đây là Nezuko muội muội của ta."

Giới thiệu đôi lời xong thì Tanjiro cùng Nezuko mang theo Tsuna rời khỏi khu rừng. Ba người đi ra khu rừng thì thấy hai thiếu niên cùng một thiếu nữ đang đợi, Tsuna sáng rực rỡ đôi mắt, giãy giụa phóng xuống đất chạy thật nhanh.

"Kanao tỷ tỷ!" Tsuna nhào vào thiếu nữ trong lòng, thiếu nữ đôi mắt kinh ngạc nhìn Tsuna, nàng hiểu Tsuna đôi chân đã khỏi nên khuôn mặt cười lên ôn hòa. Nàng tung đồng xu thấy đồng xu nằm ở mặt trên nên nàng mở miệng hỏi.

"Tsuna ngươi như thế nào ở đây với chân ngươi vừa mới khỏi thôi."

"Không quan hệ với ta ở đây là vì cái này nga." Tsuna đưa ra rất nhiều loại hoa xinh xắn, tiếp tục nói, "Vì ta muốn cảm các tỷ tỷ nên hái nhiều như vậy hoa!"

Tsuna không chần chừ mà cài nhiều nhánh hoa bên tai trái của Kanao, mỉm cười.

"Nezuko, quay trở lại đây thôi, Nezuko?" Tanjiro lấy ra cabin thì thấy Nezuko nàng cứ nhìn chằm chằm Tsuna, Tanjiro biết được cái gì mỉm cười, "Ngươi rất thích Tsuna đệ đệ phải không?"

"Hưm.." Nezuko khẳng định gật đầu.

"Nezuko ~ Nezuko ~" Zenitsu uốn éo trước mặt Nezuko, "May mà ngươi không sao lạp."

"Thôi ngay cái trò đó đi Minonetsu!" Inosuke lên tiếng.

"Không Inosuke, ngươi gọi sai tên a! Ta là Zenitsu! Hội nhớ kỹ a!" Zenitsu bất mãn mà nói, sau đó để ý thấy một cái cực kỳ, cực kỳ khả ái hài tử, nên nhích qua Kanao bên người.

"Thật là một cái khả ái hài tử, muốn ước hẹn hay không a? Lớn lên có muốn lấy ta không ~" Zenitsu uốn éo mà nói.
(Ken: Ngươi hội xảo quyệt a! Zenitsu!)

"Zenitsu đây là nam hài tử nga." Tanjiro không khỏi thở dài bất đắc dĩ mà nói.

"Không vấn đề lạp ~ miễn khả ái là được a ~ chỉ duy nhất hài tử này a ~" Zenitsu không biết suy nghĩ cái gì mà nhìn Tsuna, chảy chính mình nước bọt.

Tanjiro: "......."

Nezuko: "......"

Inosuke: "......" Ta như thế nào đi chung với hắn a?

Kanao: "......" Nga thật nguy hiểm, muốn bọn ta gã cho ngươi thì đợi mấy kiếp đi!

Tsuna: "......" Ta có phải hay không nghe nhầm cái gì a?

Kanao tung đồng xu, thấy đồng xu trên tay khẽ nói.

"Được rồi, các ngươi đi theo ta đến điệp phủ hội rèn luyện đích." Kanao ôm theo Tsuna xoay người đi.

Nezuko bây giờ đã trở về chính mình cabin mà nghỉ ngơi, Tanjiro vác lên cabin cùng hai thiếu niên đuổi theo Kanao bước chân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro