Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau mấy ngày.

Tsuna và Muzan cũng đi đến một cái trung tâm của thị trấn lớn, hai người đang ngồi ở một quán nước. Tsuna tò mò quan sát xung quanh một cách thích thú trong khi Muzan thì chỉ thưởng thức trà. Nhiều thiếu nữ nhìn hai người bắt đầu xì xầm với nhau.

"Nam nhân tóc đen kia thật soái a."

"Ân, ân!"

"Hài tử đối diện là con cái nhà ai đích? Hảo khả ái a ~"

Một số thiếu nữ nhìn Tsuna mà con ngươi phát ra nhiều ngôi sao. Tsuna cảm nhận được ánh mắt ai đó nên ngó nhìn xung quanh thì hắn chạm mắt với mấy thiếu nữ, hắn lễ phép mỉm cười cúi nhẹ đầu chào.

"A ~ thật là một cái lễ phép hài tử ~ hảo muốn bắt về nuôi đích ~" Một thiếu nữ ôm chính mình mặt mà nói còn số khác thì gật đầu như đồng tình.

"Được rồi được rồi, các ngươi trở lại l việc của chính mình đi! Đừng ở đó mà lười biếng!" Một cái trung niên người đập tay nói.

"Vâng." Các thiếu nữ quay lại làm việc của chính mình, nhưng có một số thì vừa làm vừa liếc nhìn hai người họ.

"Ngươi nghĩ chúng ta vào được trong đó chứ?" Muzan uống trà nhìn Tsuna hỏi.

"Ân, đương nhiên ta cách đích ~" Tsuna mỉm cười hì hì trả lời.

"Cách?" Muzan nhướng một bên mày tò mò nhìn Tsuna.

"Ngươi sẽ biết." Tsuna quay lại việc uống trà của mình.

___________________ta là dãy phân cách (≧▽≦)_______________________________

Một lúc sau thì hai người đứng trước một cái cổng lớn có hai người gác cổng ở đó.

Tsuna định đi vào thì bị hai người cản lại.

"Ngươi là ai? Tại sao lại tới đây?" Người gác cổng cảnh giác nhìn Tsuna.

"A, ta chỉ là muốn bàn bạc với chính phủ cùng với xây dựng lại thế giới này." Tsuna híp lại con ngươi mỉm cười nói.

"Ha, nực cười một cái tiểu hài tử như ngươi thì định xây dựng lại thế giới, đừng trọc cho khinh! Hừ!" Người gác cổng ôm bụng mà cười, nhìn Tsuna bằng ánh mắt khinh bỉ.

Một thứ đã làm cho người gác cổng nghẹn họng chính là một cái tay đang đặt ở cổ của chính mình.

"Nhân loại đúng là ngông cuồng! Bởi vậy ta mới ghét chúng!" Muzan khó chịu mà nói.

"Thôi nào Muzan, được rồi hai người các ngươi có thể cho ta gặp chính phủ được không?" Tsuna mở ra con ngươi màu cam tựa hoàng hôn, thay thế cho màu nâu bình thường của hắn.

Khiến cho hai người gác cổng rùng mình và run rẩy mở ra cánh cổng. Tsuna và Muzan đi vào nơi chính phủ đang tập trung một chỗ, Tsuna là người mở cửa.

"Xin lỗi đã làm phiền các vị nhưng ta có việc muốn bàn."

Mọi người nhìn lại nơi phát ra âm thanh và thật kinh ngạc đó là một cái tiểu hài tử, đứng bên cạnh là nam nhân tóc đen với chiếc mũ phớt.

"Muzan!" Một người đứng dậy tay run rẩy chỉ vào muzan.

"Thưa các vị không cần căng thẳng, ta đến đây là vì muốn hòa bình và tiểu hài tử này đã thuyết phục ta." Muzan khuôn mặt không biểu cảm mà nói.

Thật chán ghét khi phải nói chuyện với lũ nhân loại ngu ngốc này, ngoại trừ Tsuna hừ!

Muzan thầm tặc lưỡi suy nghĩ.

"Đúng vậy, ta là người mong muốn quỷ và nhân loại sống chung với nhau."

"Ngươi bị điên sao? Quỷ và nhân loại có thể sống chung với nhau? Đừng khiến ta cười."

"Tại sao không? Ta có thể khiến quỷ tiếp xúc được với ánh mặt trời cùng với ăn, uống, sinh hoạt hoàn toàn giống với nhân loại." Tsuna kiếm một chỗ trống ngồi xuống, còn Muzan thì chỉ đứng bên cạnh.

"Ngươi là thần sao? Bịa đặt! Sao lại có thể được!" Một người khinh thường nhìn Tsuna.

"Ngọn lửa."

"Cái gì?"

"Ngọn lửa của ta có thể làm như vậy." Tsuna ngồi hai chân chéo vào nhau, mỉm cười nhẹ nói.
(Ken: Ồ ta có cảm giác ngươi đang tham gia vào cuộc đàm phán trong mafia tiểu Tsunayoshi ~ *mỉm cười*)

"Nếu ngươi không tin ta có thể cho ngươi thấy." Tsuna giơ một tay lên, lửa bắt đầu phát sáng lên tay hăn, "Sao các ngươi tin chứ^^?"

Điều này khiến mọi người chết lặng và trong đầu có nhiều câu hỏi đặt ra. Tiểu hài tử này rốt cuộc là ai? Danh thế như thế nào? Là thần sao?

"Ta chỉ nói tới đây còn câu trả lời của các vị?" Tsuna vẫn mỉm cười một tay chống cầm, nhìn mọi người.

"Được rồi, bọn ta thỏa hiệp." Người đứng đầu lên tiếng, và tiếp đó là những cánh tay đồng tình.

Tsuna nhìn nó mỉm cười thõa mãn nói, "Ta quên nói là quỷ sẽ không làm hại nhân loại và nhân loại cũng sẽ không làm hại quỷ. Nếu có ý kiến phản bác thì xin đứng lên."

Không một ai đứng lên và chỉ im lặng, Tsuna lại một lần nữa mỉm cười, đứng lên.

"Ta chân thành cảm ơn các vị vì đã nghe lời nói của ta." Tsuna khẽ cúi chào và đi ra khỏi cửa.

"Bọn ta rất cảm ơn ngài mới đúng! Thưa vị thần!"

Khiến cho Tsuna sựng lại và nói với một cách bối rối.

"Không cần gọi ta như thế đích! Ta chỉ là người bình thường mà thôi!" Và sau đó là bỏ đi một cách nhanh nhất có thể.

Muzan phì cười và đuổi theo Tsuna, còn mọi người trong chính phủ thì vui mừng vì cuối cùng của được hòa bình.

"Muzan tới phủ của ngươi."

"Ta hiểu rồi, vậy xuất phát bây giờ?" Muzan nhìn xuống tiểu hài tử đang đỏ bừng mặt.

"Ân, và làm ơn đừng nhìn ta!" Tsuna che lại khuôn mặt đỏ bừng của mình.

Muzan cười khúc khích bế Tsuna ôm vào trong lòng, ngực chính mình.

"Được vậy thì xuất phát ~" Muzan nói mỉm cười, còn Tsuna thì vẫn đỏ mặt, hắn chỉ có thể dựa vào lòng, ngực của Muzan để che mấy vết đỏ trên mặt hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro