Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 45 Ngài Công Tước.

Cách Ngôn và Rex trở lại, còn chưa có đi vào đã thấy đoàn trưởng Roch đứng ở cửa, dường như đang đợi bọn họ, nhìn thấy bọn họ trở về, nói một câu chuẩn bị trở về thủ đô liền bỏ đi, thoạt nhìn dường như không còn lên cơn điên nữa, nhưng chính sự bình tĩnh đến lạ lùng ấy lại đem đến một cảm giác rùng rợn cho kẻ khác.

"Đoàn trưởng Roch đã thoát khỏi đả kích rồi sao? Biểu tình vừa rồi có hơi dọa người." Cách Ngôn hồi tưởng lại một chút thì da gà liền nổi lên khắp người.

"Không biết." Rex nhìn chằm chằm vào phương hướng đoàn trưởng Roch rời đi, ánh mắt sắc bén hơi hơi nheo lại, không biết suy nghĩ cái gì.

Đoàn trưởng Roch dù đã bình tĩnh lại nhưng vẫn không có hỏi bọn họ những người khác đã đi nơi nào, hiển nhiên tự bản thân hắn cũng biết nguyên nhân là do đâu, bọn họ liền rời thành Sage ngay trong ngày.

Bởi vì chỉ còn lại có ba người bọn họ, nên đi đường rất thuận lợi, tốc độ không nhanh không chậm, hơn nửa tháng sau, bọn họ rốt cuộc trở lại thủ đô St.Langer.

St.Langer là thủ đô của đế quốc Asurlanca, mà đế quốc Asurlanca là đất nước lớn nhất trên vùng đất Azera, cũng là nơi có thủ đô lớn nhất phát triển nhất, nơi đây là một khu trung tâm chính trị kinh tế, tổng bộ của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê và Hiệp Hội Pháp Sư nổi tiếng cũng được xây dựng ở nơi này, một số ít tổng bộ của những hiệp hội thương nhân nổi tiếng cũng được xây dựng ở đây, có thể nói nơi đây phát triến đến cực kỳ rực rỡ.

Cách Ngôn lần đầu tiên đến thủ đô St.Langer, không dấu được ánh mắt kinh ngạc cảm thán, cậu cho rằng thành Sage đã rất lớn, không nghĩ tới thủ đô St.Langer còn lớn hơn nữa, dùng từ đồ sộ cũng không đủ để miêu tả.

Sau khi vào thành, bọn họ chưa kịp tham quan gì, thì đoàn trưởng Roch đã trực tiếp dẫn bọn họ đến một nơi.

Bởi vì thủ đô St.Langer quá lớn, nên bọn họ ở gần cổng thành thuê hai con Griffin để bay trên không, liếc mắt nhìn một cái từ trên không trung vẫn giống như cũ không thấy được điểm cuối của thủ đô, có thể thấy diện tích của St.Langer rộng lớn đến cỡ nào.

Cách Ngôn từ phía trên nhìn xuống một cái, không khỏi cảm thán thêm một lần nữa thủ đô thật là đồ sộ, những kiến trúc có thể nhìn thấy được từ trên cao đều rất đẹp và hùng vĩ, những con đường phồn hoa đan xen ngang dọc.

Tốc độ của Griffin rất nhanh, trong nháy mắt đã không còn nhìn thấy cánh cổng thành cự kỳ to lớn kia nữa, mây mù che mất tầm mắt, bọn họ không còn nhìn thấy được những kiến trúc ở phía dưới nữa, Cách Ngôn cũng không biết đoàn trưởng Roch muốn dẫn bọn họ đi đến nơi nào, trong lòng không nhịn được liền hỏi Rex, hắn và Rex cùng ngồi chung trên một con Griffin, đoàn trưởng Roch thỉ ngồi trên con Griffin ở phía trước.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" Thanh âm của Cách Ngôn bị gió thổi mạnh mà yếu đi, đoàn trưởng Roch ở phía trước không hề nghe thấy, thế nhưng vớ vẩn thế nào mà lại có thể tiến vào trong tai Rex.

"Gia tộc Strecht, gia tộc của Carlos, cũng là chủ nhân đằng sau của binh đoàn Sói Đen." Nhưng kỳ thật đã không còn là bí mật từ lâu, chỉ là mọi người trong lòng đều biết nhưng không nói ra mà thôi.

"Là bởi vì Carlos đã chết sao?"

Rex gật đầu nói: "Cha của Carlos là trưởng tộc của gia tộc Strecht, đồng thời cũng chính là Công Tước do Hoàng đế bệ hạ sắc phong, mẹ của Carlos còn là công chúa được yêu quý nhất trong hoàng thất, là con của bọn họ, địa vị của Carlos ở thủ đô St.Langer chỉ đứng sau hoàng tử công chúa, cái chết của hắn đương nhiên là chuyện lớn, không chỉ có gia tộc Strecht mà cả hoàng thất cũng cực kỳ coi trọng việc này, huống chi cả Aleur và Sasy cũng chết, địa vị của gia tộc bọn họ chỉ đứng sau gia tộc Strecht, Aleur còn là con trai duy nhất."

Cách Ngôn có cảm giác bị dọa sợ.

Tuy rằng cậu biết thân phận của bọn họ chắc chắn không bình thường, nhưng mà nếu ngươi là hung thủ thì ngươi có thể đừng dùng loại biểu tĩnh nghiêm túc giống như cái chết của bọn họ không hề liên quan gì đến ngươi được không, tí nữa ngươi còn phải đối mặt với người thân của người bị ngươi giết nữa đó, không cảm thấy có gì áp lực sao, cậu không phải là hung thủ mà còn cảm thấy có một chút áp lực nữa đây này.

Cách Ngôn bị sự chấn định của Rex thuyết phục, sớm biết tên này không quan tâm đến cái đạo lý này, nhưng kết quả xem ra là cậu vẫn còn quá xem nhẹ hắn.

"Ngươi cảm thấy có khả năng cha của Carlos sẽ nghi ngờ chúng ta hay không?" Cậu thấp giọng hỏi nói.

"Sẽ." Rex trả lời không hề do dự.

Trưởng tộc của gia tộc Strecht không có khả năng sẽ đơn giản tin tưởng con trai của mình bị giết như vậy chỉ bằng mấy lời nói, hắn khẳng định sẽ hoài nghi, nhưng vẫn chỉ là hoài nghi mà thôi.

Cách Ngôn có cảm giác giống như bị nghẹt thở, "Vậy phải làm sao bây giờ?"

Dường như nhận ra cậu đang sốt ruột, Rex khó có được mà trấn an cậu một câu, "Không cần lo lắng, chỉ cần làm đúng như những gì chúng ta đã bàn trước đây là tốt rồi, những chuyện khác ta đều đã có sắp xếp."

Cách Ngôn nhìn chằm chằm mặt hắn, dường như muốn từ vẻ mặt của hắn mà nhìn ra vấn đề, để chứng minh hắn có hay không thật sự nắm chắc, bất quá khuôn mặt than của Rex cũng không phải được rèn luyện trong một sớm một chiều, nào có chuyện cậu có thể dễ dàng nhìn ra được vấn đề, cuối cùng cũng đành phải dựa vào kinh nghiệm trước đây để tin tưởng hắn, từ khi gặp cậu, Rex giống như đã dự liệu hết mọi chuyện, lần này hẳn cũng không phải là ngoại lệ.

Nửa ngày sau, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy nhà chính của gia tộc Strecht, đó là một tòa kiến trúc rất lớn, hoa mỹ giống như một lâu đài, diện tích mà nó chiếm phải hơn vạn mẫu ( khoảng hơn 6 triệu m2), rộng đến mức làm người khác phải kinh ngạc cảm thán.

Đến nơi đây liền thấy khá ít người qua lại, đường phố xung quanh không có một bóng người, bởi vì phía bắc thủ đô St.Langer là hoàng cung, chỉ có những gia tộc quý tộc như Strecht mới được phép sống ở phương bắc, sở dĩ không nhìn thấy được hoàng cung, bởi vì diện tích của thủ đô St.Langer quá lớn, dù chỉ là phương bắc của nó, thì diện tích cũng lớn hơn vài lần so với thành Sage.

Bởi vì sắp đến gần gia tộc Strecht, nên không được phép dùng Griffin để bay qua, cho nên bọn họ hạ cánh ở một nơi ở gần đó, lúc sau thì phải dùng xe ngựa để đi, nếu mà đi bộ thì lại phải mất nửa ngày nữa mới đến nơi.

Đoàn trưởng Roch cùng ngồi trên một chiếc xe ngựa với bọn họ, nên Cách Ngôn không dám nói chuyện với Rex, trong nhất thời không khí trở nên im lặng, chỉ nghe được âm thanh xe ngựa đi đường.

Lúc sắp tới nơi, đoàn trưởng Roch đột nhiên nói một câu, "Sau khi nhìn thấy ngài Công Tước, nhớ kỹ không được ăn nói bậy bạ."

Cách Ngôn ngây ngẩn cả người, đối diện với ánh mắt cảnh cáo của đoàn trưởng Roch, mang theo một tia sắc bén nhàn nhạt, còn có ngữ khí uy hiếp, đột nhiên hiểu rõ, xem ra vị đoàn trưởng Roch này chưa từ bỏ hy vọng.

Cậu không có trả lời, Rex cũng không, dường như cả hai không nghe thấy lời nói của hắn.

Trong mắt đoàn trưởng Roch hiện lên một tia tức giận, muốn nói cái gì đó, nhưng dường như lại đang cố kỵ điều gì, cuối cùng lạnh mặt im lặng, thẳng cho đến khi xe ngựa dừng lại.

Bọn họ đã đến nơi.

Tin tức bọn họ trở về đã truyền đến trong tai của ngài Công Tước, đứng ở trước cửa là tùy tùng của ngài Công Tước, biểu tình kiêu ngạo, dường như không hề để bọn họ trong mắt, nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ một cái, hỏi rõ thân phận của bọn họ rồi đi vào.

Sự khổng lồ của gia tộc Strecht chỉ khi đi vào thì mới biết được, khi tiến vào cửa thì dùng xe ngựa, một lát sau thì mới dừng lại, tùy tùng đưa bọn họ đến một cái sân, bảo bọn họ chờ ở bên ngoài, sau đó đi vào thông báo, vị Công Tước kia cũng không để bọn họ chờ lâu, sự việc quan trọng liên quan đến con cái, sao có thể chậm chạp được, rất nhanh có người đi ra nói với bọn họ, ngài công tước gọi bọn họ vào.

Ba người đi theo tùy tùng tiến vào thư phòng của ngài Công Tước.

Cách Ngôn rốt cuộc có thể nhìn thấy vị Công Tước nghe đồn có địa vị chỉ xếp sau Quốc Vương và Thân Vương ở đế quốc Asurlanca, thân hình của vị Công Tước này cực kỳ cao lớn uy vũ, vốn dĩ sinh ra đã mang trên mình uy nghiêm và khí thể của bề trên có thể làm cho người khác khi đứng trước mặt hắn cảm thấy bản thân mình trở nên nhỏ bé, nghe nói hắn là một Đại Kiếm Sư mạnh mẽ.

"Thưa ngài, người đã đưa tới." Tùy tùng vẻ mặt cung kính.

Công Tước phất tay ra hiệu hắn có thể lui xuống, đợi khi tùy tùng đi khuất mới nhìn về phía đoàn trưởng Roch, đáy mắt bị bao phủ bởi tức giận làm cho đoàn trưởng Roch cảm thấy nặng nề, bụp một cái quỳ trên mặt đất.

"Roch đã làm ngài thất vọng, xin Công Tước giáng tội."

Thái độ nhận sai rất tốt, vốn dĩ cậu còn tưởng hắn sẽ dùng thủ đoạn gì đó để đẩy hết tội lỗi lên người bọn cậu, không ngờ cậu đã đoán sai.

Ngài Công Tước đột nhiên ném mạnh một đống sách trên bàn về phía đoàn trưởng Roch, hắn không hề che giấu sự phẫn nộ của bản thân, xoay người tức giận nói: "Roch, lúc trước, khi ta giao Carlos cho ngươi đã nói như thế nào, ta bảo ngươi nhất định phải bảo vệ tốt an toàn của hắn, nhưng ngươi lại làm gì, thế nhưng lại để hắn chết thảm ở rừng Tasha, thật phí công ta tin tưởng ngươi như vậy, ngươi làm ta quá thất vọng rồi."

"Công Tước muốn trách phạt Roch, Roch không có lời nào để nói, chuyện này quả thực là do ta thất trách, chỉ là có mấy lời ta không thể không nói." Roch ngửa đầu lên nhìn Christopher, biểu tình kiên định, sống lưng thẳng tắp.

Biểu tình của Công Tước sâu sa khó đoán, phẫn nộ trên mặt thu lại, dường như một màn thất thố vừa rồi chỉ là ảo giác, hắn nói: "Xét đến lúc trước ngươi đã hết lòng tận tâm tận lực làm việc, ta cho ngươi một cơ hội để giải thích."

Đoàn trưởng Roch cũng không lập tức nói ra, hắn ám chỉ liếc nhìn Cách Ngôn và Rex một cái.

Công Tước ngay sau đó ra lệnh cho bọn họ ra bên ngoài chờ, hai người đóng cửa lại thì thầm to nhỏ.

Cách Ngôn theo Rex rời khỏi thư phòng, hai người đứng ở hành lang, bởi vì chỉ cách một bức tường cậu sợ bị người khác nghe thấy, không dám hỏi Rex, nội tâm lại dày vò chờ đợi, may mà Christopher cũng không để bọn họ chờ lâu, không bao lâu sau liền lệnh bọn họ tiến vào lần nữa.

Đoàn trưởng Roch đã từ quỳ thành đứng, trên mặt cũng không còn sợ hãi như lúc trước nữa, ánh mắt nhìn bọn họ có hơi đắc ý.

Một màn này làm cho lòng của Cách Ngôn hơi trùng xuống, đoàn trưởng Roch con chó này khẳng định đã nói gì đó bất lợi với bọn họ, nghĩ đến sự tín nhiệm của ngài Công Tước dành cho hắn, hắn sẽ tin ai cũng không cần phải đoán cũng biết.    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro