Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 53 Stanley.

Hoàng cung và quý tộc đều sống ở phương bắc của thủ đô St.Lảnger, gia tộc Caroll mặt ngoài cũng là quý tộc, kỳ thật đó đã là truyện của hai mươi năm trước, còn bây giờ thì là quý tộc xuống dốc, mặt ngoài vẫn hào nhoáng, nhưng bên trong đã sớm hư thối.

Bởi vì sự tiêu pha lãng phí của chủ nhân,nên mười năm trước, gia tộc Caroll không thể không bán đi nơi ở đã có mấy trăm năm lịch sử của gia tộc, toàn gia phải dọn đến ở một mảnh đất rìa của phương bắc, mà người sinh sống ở nơi này đều là các quý tộc xuống dốc không còn bất cứ ảnh hưởng gì với đế quốc, và một số thương nhân muốn chen chân vào giới quý tộc, đối với bình dân mà nói, đây cũng là địa phương mà bọn họ luôn hướng tới.

Rex mang theo Cách Ngôn tiến vào gia tộc Caroll, nơi này còn không to bằng một phần mười diện tích gia tộc Strecht.

Người gác cửa ngồi ở bậc thang, nhìn hắn cũng không để ý chút nào hô một tiếng đại thiếu gia, rất nhanh hắn lại chú ý tới sự tồn tại của Cách Ngôn, thấy bọn họ đến gần mới đứng lên, khinh thường liếc mắt nhìn qua Cách Ngôn một cái, cổ cổ quái quái mà nói: "Đại thiếu gia hắn là ai vậy? Lão gia đã nói không thể tùy tiện đem người lạ mang về gia tộc Caroll được, đại thiếu gia hẳn là phải biết chứ."

Vừa mới dứt lời hắn liền đối diện với ánh mắt lạnh băng của Rex, người gác cổng không chỉ hoảng sợ, mà suýt chút nữa quỳ gối xuống, rõ ràng trước kia những lúc hắn châm chọc đại thiếu gia, thì hắn cũng chưa từng liếc mắt nhìn chính mình, lần này sao lại thế này?

Chờ hai người đi vào, người gác cổng mới phản ứng lại, đối với việc mình sợ hãi đại thiếu gia lại không ngừng buồn bực, đại thiếu gia chỉ là đi ra ngoài một đoạn thời gian dài, như thế nào lại trở nên khí thế như vậy sau khi trở về, chẳng lẽ gặp được kỳ ngộ? Người gác cổng quyết định sẽ tìm cơ hội để nói chuyện này cho phu nhân.

Cách Ngôn ánh mắt phức tạp nhìn về phía Rex, cậu còn tưởng rằng Rex lợi hại như vậy, hẳn là sẽ được gia tộc coi trọng, không nghĩ tới so với tưởng tượng của cậu lại sai lệch nhiều như vậy, thái độ của tên gác cổng ngay cả người mù cũng nhìn ra, chẳng lẽ đầu năm nay cái gọi là đại thiếu gia đã không còn giá trị gì nữa sao?

Chờ bọn họ tới nơi ở của Rex, cậu liền biết so với tưởng tượng của câu thì sự thật sai biệt nhiều lắm.

Đẩy của ra, một đám tro bụi đập vào mặt.

Cách Ngôn đứng ở của hướng vào bên trong nhìn ngó, trên mặt đất trên mặt bàn, ngay cả khung cửa cũng đều dính đầy tro bụi, bởi vì căn phòng lấy ánh sáng không tệ lắm, ánh mặt trời từ khe cửa chiếu vào, nên còn có thể nhìn thấy độ dày của tro bụi, tro bụi bay trong không khí, hẳn là không có ai quét dọn trong một năm rồi.

Đây là nơi ở của một đại thiếu gia quý tộc sao?

Cách Ngôn đầu tiên là đồng tình liếc mắt nhìn Rex một cái, sau đó có điểm phát điên nói: "Ngươi muốn ta đến nhà ngươi ở, không phải là để ta đến quét dọn phòng ngươi đấy chứ?"

Rex nhìn chằm chằm cậu vài giây: "Vốn dĩ không có ý tưởng này, nhưng nếu ngươi đã nói, vậy quét dọn một chút đi, rốt cuộc thì ngươi cũng phải ở nơi này một đoạn thời gian."

Cách Ngôn: "....." Đây là tự làm bậy không thể sống sao?

Sau đó Cách Ngôn đi qua xem phòng Rex, sạch sẽ đến một hạt bụi đều không có, cậu tuyệt đối không tin đây là do chính bản thân Rex làm, nhưng đáng tiếc chính là, Rex thật sự bị trên dưới gia tộc Caroll ngó lơ, không chỉ một người hầu quét dọn đều không có, liền ngay cả người hầu hạ bên cạnh cũng không thấy đâu, toàn bộ tiểu viện rất là vắng vẻ.

Cách Ngôn đành phải nhận mệnh xắn tay áo lên, cũng may việc nhà trước kia đều là do cậu tự mình làm, hỏi xong vị trí của công cụ, cậu đi ra ngoài xách theo xô nước về bắt đầu làm.

Sau khi mặt trời xuống núi, Rex cầm theo một cái làn đi vào, một mùi hương thơm phức của đồ ăn bay vào trong mũi của Cách Ngôn, cậu lập tức ném rẻ lau trong tay chạy tới, gấp gáp xốc khăn phủ lên liền phát hiện bên trong đều là thịt, nhịn đói cả một buổi trưa, cậu sắp chết dói rồi, đem mấy đĩa thịt đặt lên bàn rồi bắt đầu ăn, Rex lấy ra một chai rượu rót cho cậu một ly, vừa ăn thịt vừa uống rượu chính là tuyệt nhất.

Rất nhanh, mấy đĩa thịt đều đã bị hai tên đàn ông chén sạch.

Cách Ngôn xoa bụng nhìn về phía Rex ngồi đối diện mình, cân nhắc một chút nói: "Tình huống của nhà ngươi rốt cuộc là thế nào, vì sao mà người hầu đối xử với ngươi không hề tôn kính một chút nào vậy?"

Rex đột nhiên nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng.

Một thiếu niên xinh đẹp mười bảy mười tám xuất hiện ở cửa, khuôn mặt trắng nõn nà như lòng trắng trứng, vừa trắng vừa nộn, đôi mắt to tròn, ngập nước, lông mi chớp chớp giống như biết nói, ánh mắt của hắn dừng trên người Rex, trên mặt thoáng chốc lộ ra biểu tình vui vẻ.

"Anh, nghe người gác cổng nói ngươi mang theo một người về, là bạn của ngươi sao, đây là lần đầu tiên ngươi mang bạn về đấy, có thể giới thiệu cho ta biết được không?" Nói xong liền nhìn về phía Cách Ngôn bên cạnh, tung tăng nhảy nhót đi đến, tùy tiện đánh giá cậu một lượt, vươn tay ngọt ngào nói: "Xin chào, ta tên là Stanley, là em trai của anh ấy, thật vui khi được biết ngài."

Cách Ngôn liếc mắt nhìn phản ứng của Rex một cái, thấy hắn không hề có bất cứ phản ứng gì, liền bắt tay hắn, "Ta tên là Jimmy."

"Anh Jimmy, ngươi có phải cảm thấy ta quá nhiệt tình hay không? Kỳ thật chỉ là ta rất vui mà thôi, bởi vì rốt cuộc cũng có người chịu làm bạn với anh trai, ngươi là người bạn đầu tiên của anh trai ta đấy." Đôi mắt của Stanley là màu xanh nước biển, thời điểm mở to nhìn trông rất là xinh đẹp, một mái tóc vàng bông xù giống gà con, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ.

"Chà, thật là vinh hạnh cho ta mà." Cách Ngôn gật gật đầu.

Stanley chớp mắt, "Tính tình của anh trai ta không được tốt lắm, nếu hắn chọc giận ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng tức giận nhé, kỳ thật hắn không có cố ý đâu, chỉ là tính cách hắn như thế thôi."

"Tính tình hắn quả thật không được tốt lắm....." Cách Ngôn nhớ đến thói quen thường hay phân thây người của Rex, này không phải là không tốt, căn bản là cực kỳ không tốt mới đúng, không tốt đến tột độ, từ khì cậu biết hắn tới nay, cậu thời thời khắc khắc đều lo cho mạng nhỏ của bản thân mình.

"Ngươi cũng cảm thấy như vậy sao? Ai, cho nên ta mới thỉnh cầu ngươi về sau đừng rời khỏi hắn, ngươi là người bạn duy nhất của hắn, hy vọng ngươi có thể bao dung hắn một chút." Dường như vì có người tán đồng với lời nói của hắn, Stanley trở nên cực kỳ vui vẻ, khuôn mặt tinh xảo xinh xắn giống với tinh linh vậy, nụ cười càng làm cho hắn trở nên dạng rỡ như ánh mặt trời vậy, rất ít người biết hắn lại không muốn làm bằng hữu với hắn, thoạt nhìn đối lập hoàn toàn với Rex, rất khó tưởng tượng bọn họ là hai anh em.

"Ừ, ta sẽ." Cách Ngôn nhìn thiếu niên trước mặt cưới đến mức sáng lạn, cảm thấy có điểm nào đó hơi quái dị.

Stanley dùng sức gật đầu, nhìn thấy mấy cái đĩa không trên mặt bàn, không khí còn lưu lại mùi thịt, hắn "Di." Một tiếng, "Anh, các ngươi ăn đồ ăn của Tây Trai sao, mùi này ta còn nhớ rất rõ, nhưng mà đồ ăn của Tây Trai rất đắt nha, anh trai, ngươi làm sao mà mua được vậy?"

"Không phải phòng bếp làm sao, chẳng lẽ phòng bếp còn chưa nấu cơm cho anh trai ngươi, hắn không phải đại thiếu gia của gia tộc Caroll sao?" Cách Ngôn còn tưởng Rex lấy từ phòng bếp của gia tộc Caroll, cậu còn đang nghĩ tay nghề của đầu bếp nhà hắn thật là lợi hại.

Có lẽ cho rằng Cách Ngôn đang lên án hắn, trên mặt Stanley lộ ra một tia ủy khuất nhàn nhạt, đôi mắt nhìn Cách Ngôn sau đó ảm đạm xuống: "Cái này ta cũng không rõ lắm, có thể là do anh trai rất lâu chưa có trở về, đầu bếp quên mất, không sao, chờ ta trở về liền nói với đầu bếp."

Cảm giác quái dị đó lại nổi lên trong lòng Cách Ngôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro