Chương 23: Năng lực khống chế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Những người đó? Ý cậu là...

- Là tất cả các thành viên mới của Hội học sinh!

Izu ngạc nhiên.

"Chẳng lẽ... nhà Tian bọn họ... có vấn đề hết sao? Hay là do Kofu có ác cảm với họ?"

Cô chợt nghĩ đến trận đối khẩu giữa cậu bạn Hội phó với đàn anh Hội trưởng Beta vừa mới nhậm chức. Sau đó là đến màn combat với cái kẻ đáng ghét mà không cần nói cũng biết là ai rồi đấy. Tuy vậy, cô vẫn cảm thấy nội bộ Hội học sinh như thế này không tệ, mỗi người đều có một màu sắc cho riêng mình, dù rằng có vài màu sắc thỉnh thoảng hơi chướng khí khiến cô muốn dùng tẩy xóa bớt đi. Cô ngập ngừng, lựa lời hòa giải:

- À... Thật ra thì, tớ thấy họ cũng không đến mức nào đâu. Có lẽ họ có hơi... cá tính một chút, nhưng làm việc chung rất hợp ý nè, tốc độ làm việc khá nhanh. Sal và Jun cũng thân thiện mà. Chắc là... một thời gian ngắn chúng ta sẽ quen với nhau thôi.

Đến lượt Kofu tròn mắt. Hình như cô gái nào đó hiểu nhầm chuyện gì rồi. Anh vội vàng xua tay:

- Izu, tớ không có ý đó, không phải do tớ không thích họ đâu! Chẳng qua... - Ánh mắt chàng trai trở nên nghiêm túc hẳn - Chẳng qua, tớ cảm thấy lo lắng. Tớ.. không thể "nhìn" ra được bất cứ thông tin gốc gác gì của tất cả bọn họ.

- T... tất cả luôn sao? - Izu kinh ngạc. Chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra.

- Cũng không hẳn...

Kofu chợt ngắt quãng một chút. Izu tinh tế nhận ra đôi đồng tử của anh run nhẹ, cơ thể anh hình như có chút cứng ngắc.

- Có một người, tớ không thể... Không thể "nhìn"... Không! Không phải là không thể "nhìn" ra, mà là tớ không dám "nhìn".

- Không dám?

- Tớ... không giải thích được nữa. Anh ta rất đáng sợ. Chính xác hơn là, khi ánh mắt tớ chạm đến anh ta, cảm giác như linh hồn bị xé nát... bởi một thế lực vô hình nào đó. Không hiểu tại sao, nhưng tớ lại ý thức được rằng tớ có khả năng sẽ gặp nguy hiểm nếu vẫn tiếp tục sử dụng năng lực với người đó, và tớ còn có thể đứng đây lúc này là do thế lực đó chỉ dừng ở mức cảnh cáo thôi. Tớ biết là rất khó tin, nhưng đó là sự thật.

Kể tới đây, chàng trai không duy trì được dáng vẻ bình tĩnh nữa, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi, tay siết chặt để cố gắng ngăn cản bản thân run lên khi nhớ đến sự việc lúc ấy.

- Izu, tin tớ lần này. Họ thật sự rất nguy hiểm.

Vẻ nghiêm trọng của Kofu khiến Izu cũng căng thẳng theo. Cậu ấy gọi "anh ta", trong Hội học sinh còn ai khác ngoài ông anh đẹp như bạch mã hoàng tử Hội trưởng Beta đâu. Nhớ lại lúc đó, Kofu có biểu hiện lạ, sắc mặt tái nhợt cắt không còn giọt máu, thì ra là gặp chuyện. Có lẽ sự việc xảy ra quá nhanh, cô không hề thấy bất cứ dấu hiệu hay động tác gì khả nghi của Dara cả.

Kofu hít một hơi dài cố lấy lại bình tĩnh. Quả thật anh không hề muốn bản thân lộ một mặt yếu đuối như vậy trước mắt người mình thích, nhưng mà, chỉ cần nhớ đến thôi, cơ thể anh, và cả linh hồn anh đều không tự chủ được mà run lên.

- Tớ, chắc chắn là năng lực của tớ hoàn toàn ổn định. Hơn nữa, cậu có thấy kì lạ không? Nhà trường lại chỉ tuyển những người thuộc gia tộc Tian vào Hội học sinh. Trường Kokka danh giá cỡ nào, lượng học sinh thuộc những gia tộc tập đoàn lớn nhiều thế nào, vì sao chỉ thiên vị bọn họ? Nếu chỉ một hai người tớ không ý kiến, còn đằng này, tớ không thể lí giải được.

Izu trầm ngâm một chút. Điều mà Kofu nói đúng thật là có điểm bất thường. Ngay từ đầu cô cũng không thể giải thích vì sao nhà trường lại thiên vị toàn tập với nhà Tian như vậy, mà cô thì chưa từng nghe tên tập đoàn nào trong nước nằm dưới sự quản lý của dòng họ Tian cả. Rõ ràng danh tiếng không thấy, nhưng quyền lực của họ đối với nhà trường có vẻ như không hề nhỏ. Không lẽ chỉ vì xuất hiện hai nhân tố xuất sắc Triple S. Thật sự, rất là kì quái nha! Nhưng mà... hiện tại vẫn chỉ là ngày đầu tiên Hội học sinh họp mặt, cô còn chưa muốn đưa ra bất kì ý kiến chủ quan nào.

Kofu khoanh tay nhíu mày ngẫm nghĩ, rồi bất chợt đưa ra giả thuyết:

- Izu, cậu có nghĩ rằng, có loại năng lực nào đó có thể điều khiển con người không?

- Điều khiển con người? - Izu nhạy bén hiểu ý chàng trai, phút chốc sửng sốt - Ý của cậu là Ban giám hiệu bị điều khiển? Sao có thể chứ?

- Có gì là không thể đâu Izu? Chúng ta chẳng phải cũng đang sở hữu những loại năng lực mà con người không thể có sao? Hơn nữa, ngoài chúng ta vẫn còn nhiều người nắm những loại năng lực khác nhau. Vậy thì việc ai đó có khả năng khống chế người khác cũng không phải là quá kì lạ.

- Hm... Cũng không phải là không có khả năng, nhưng... nếu thật sự như vậy thì họ phải tìm cách vào Hội học sinh để làm gì chứ?

- Cậu nghĩ xem, Hội học sinh lại là nơi quản lí nhân sự trong trường, gia nhập Hội học sinh thì sẽ dễ dàng nắm được thông tin của tất cả các học sinh và giáo viên. Ngoài lí do này ra, tớ tạm thời không nghĩ được gì khác cả. Hơn nữa, không chỉ một mà là bốn người đó. Tự nhiên cả anh em bạn bè nhà Tian kéo nhau hết vô Hội học sinh, tớ... nghi ngờ là sau chuyện này có một âm mưu gì đó...

Izu bặm môi, im lặng. Chàng trai tiến lại gần, bất chợt nắm lấy tay cô, giọng nói thả nhẹ có chút lo lắng:

- Izu, tớ thật sự không hề muốn thấy cậu bị cuốn vào rắc rối. Thế nên, cậu hãy cố gắng tránh tiếp xúc với họ hết mức có thể, có được không? Bây giờ ở trong Hội học sinh, chỉ còn tớ với cậu là cùng thuyền. Chuyện về công việc, về năng lực, hay bất cứ vấn đề gì khúc mắc, cậu cứ nói với tớ, tớ sẽ cố gắng giải quyết hết, không để cậu phải nhọc công đâu, Izu...

Đúng là Kofu rất quan tâm đến Izu, tuy nhiên, lúc nói ra câu này, có vẻ như nguyên nhân chính nghiêng về sự ích kỉ của cá nhân chàng trai hơn. Sau khoảnh khắc bất ngờ, Izu vội rút tay lại, cắn môi:

- Kofu nè, dù sao thì... tất cả cũng mới chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi. Chúng ta thử nghĩ mọi chuyện theo hướng tích cực hơn xem. Anh Dara thì tớ chưa rõ, nhưng tớ đã từng tiếp xúc với Sal vài lần rồi, cậu ấy là người hiền lành và thân thiện, không giống dạng người có mưu mô. Còn Jun, cô bé cũng dễ thương, năng động không khác gì mấy so với những nữ sinh cùng tuổi. Về Mochi...

Izu thoáng ngập ngừng. Người này, cô còn chưa thể đưa ra nhận xét gì được, nhưng vì sao cô lại ẩn ẩn cảm thấy có lòng tin rằng hắn không phải người xấu?

- Tớ thấy, bọn họ cũng chỉ có vài người như vậy, có thể tạo nên sóng to gió lớn gì...

- Hoàn toàn không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài được đâu. Với những người khác thì tớ chưa thể đưa ra ý kiến gì. Tuy nhiên, về phần Jun, tớ phải cảnh báo với cậu rằng, cô bé ấy thật sự không tầm thường đâu. Cái vẻ ngây ngô đáng yêu đó, không hẳn là con người thật của nhỏ.

Izu tròn mắt ngạc nhiên:

- Sao cậu lại nghĩ thế?

- Tớ cũng không biết nên giải thích thế nào nữa. Lúc mới gặp tớ cũng có nhận định giống như cậu vậy, nhưng trong quá trình làm việc chung, những lúc Jun yên tĩnh ghi chép, ánh mắt cô bé... Nói sao nhỉ? Có sự tinh tường và cao ngạo. Thật khó nói, nhưng nói chung là... theo tớ thấy, những thành viên mới của Hội học sinh, chẳng nên bỏ qua ai cả...

"Kofu, cậu để ý con gái nhà người ta thật là kĩ đó nha!"

Izu nghĩ thầm.

- Tớ hiểu rồi, tớ sẽ cẩn trọng hơn, chỉ là, tớ không nghĩ là tớ sẽ trốn tránh đâu. Cậu nghĩ xem, đã cùng là thành viên trong Hội học sinh, hằng tuần họp mặt nhau mấy ngày. Hơn nữa, tớ còn học cùng lớp ngồi cùng bàn với Sal và Mochi nữa, muốn tránh cũng tránh không thoát, chẳng thà thẳng thắn đối mặt. Tớ là Hội trưởng Hội học sinh, giải quyết những chuyện như thế này là trách nhiệm của tớ. Nếu họ thật sự có ý đồ gì không tốt với trường của chúng ta, tớ sẽ thử tìm cách ngăn cản, tất nhiên an toàn của bản thân vẫn phải đặt lên hàng đầu, nếu chuyện nghiêm trọng hơn, tớ báo cáo lên trên vậy. Còn nếu không phải như thế thì quá tốt rồi, Hội học sinh toàn những người có năng lực đặc biệt cũng là chuyện tốt, làm bạn với nhau kể cũng không tệ!

Izu mỉm cười tươi tắn. Anh chàng Hội phó đang định phản bác thêm điều gì đó, nhưng khi nhìn thấy gương mặt rạng rỡ và ánh mắt tràn đầy niềm tin ấy, anh biết thừa là có phản bác cũng không ích gì. Làm việc cùng nhau ở Hội học sinh cũng được một năm rồi, anh có thể hiểu phần nào tính cách của cô. Cô gái này, miệng nói là sẽ chú ý an toàn, nhưng có lẽ chính cô cũng không nhận ra rằng bản thân đôi khi khá chấp nhất, cái gì muốn làm cô sẽ làm đến cùng, tìm hiểu đến triệt để mới thôi. Anh chỉ đành cười nhẹ:

- Nếu cậu đã nói như vậy thì tớ cũng không ngăn cản cậu nữa. Tớ ủng hộ cậu. Bây giờ chúng ta là người cùng hội cùng thuyền rồi, nếu cậu có gặp khó khăn gì thì nhớ cho tớ biết nhé! Tớ sẽ cố gắng giúp cậu hết mức có thể. Và nếu có gặp gì nguy hiểm, tuyệt đối đừng liều lĩnh, bàn bạc qua với tớ. Tớ không thích nói gở đâu, nhưng... cậu mà xảy ra chuyện gì thì tớ biết làm sao bây giờ...

Trông ánh mắt đầy nhu tình kia, Izu chợt cảm thấy trái tim mình có lẽ là sắt đá. Vì sao một chàng trai dễ mến như vậy, tha thiết như vậy cũng không thể khiến cô rung động. Không lẽ ý trời còn muốn cô ế tiếp sao? Cô đã mười bảy tuổi rồi đó!!!

-------------

Sau khi khép cánh cửa Hội phòng và xuống gặp Kofu, Izu cứ ngỡ rằng cuộc họp sẽ nhanh chóng kết thúc thôi. Nhưng không! Sự thật thì cuộc họp ấy vẫn còn kéo dài.

Ngay khi bước chân cô gái vừa khuất sau khúc cua của cầu thang, không khí trong hội phòng đột ngột thay đổi hẳn.

Dara cười tươi đập bàn cái "rầm", ngay sau đó, phất tay một cái, lập tức một luồng ánh sáng ngũ sắc lóe lên phóng vụt về phía cửa phòng...

"Choang"...

Cả căn phòng bất chợt sáng lên. Luồng ánh sáng di chuyển nhanh chớp nhoáng, nháy mắt đã vẽ xong một vòng tròn ma pháp ngũ sắc cực kỳ đẹp mắt niêm ấn ngay cửa. Chính giữa vòng tròn là kí hiệu hình tia sét phát ra ánh sáng trắng. Xung quanh là Mặt trời, Mặt trăng, vô vàn tinh tú và những kí tự lạ mắt khác. Nói thì lâu chứ sự việc diễn biến còn nhanh hơn một cái chớp mắt nữa.

- Ok, bây giờ thì cuộc họp của chúng ta, những-đứa-đếch-phải-người, start!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro