Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh quay đầu lại và hôn lên chiếc cổ mảnh khảnh của Ada, bờ môi dán sát vào làn da cô như muốn cảm nhận mạch đập rộn ràng ẩn bên dưới lớp da thịt. Làn da của cô có chút lạnh buốt, Leon có thể ngửi thấy mùi hương liệu sữa tắm mà cô sử dụng--nó có hơi quen thuộc, anh nghĩ, có lẽ nhãn hiệu mà Ada sử dụng tình cờ cũng giống với loại được đặt trong phòng tắm của anh.

Leon liếc nhìn chiếc ghế sofa cách đó không xa, sau đó nghĩ đến phòng ngủ thoải mái của mình, nhưng nếu xét theo thời gian nhiệm vụ mới kết thúc cách đây không lâu và thời điểm Ada đến chỗ anh, cô ấy có lẽ còn chưa kịp lấp đầy dạ dày của mình. Leon hít vào một hơi thật sâu, không cam lòng cắn lên lớp da thịt gần ngay trong gang tấc, thẳng đến khi lưu lại một vòng dấu răng mới chậm rãi nhả ra.

"Lát nữa chúng ta có thể tiếp tục," anh bất mãn thì thầm bên tai cô, rất miễn cưỡng chậm rì rì buông cô ra, "Em nên ăn chút gì đó." Anh cũng không ít lần trải nghiệm qua bởi vì ăn uống không theo quy luật mà dẫn đến đau bụng, tình trạng này đã từng xuất hiện rất thường xuyên khi anh vừa mới trốn thoát ra khỏi thành phố Raccoon.

Anh nghĩ trong tủ lạnh hẳn là còn một số nguyên liệu có thể sử dụng được, lần này anh không thể lười biếng mà dùng bánh hamburger đối phó cho qua.

"Thật tri kỷ." Cô khẽ nhướng mày hừ một tiếng, tại thời điểm Leon còn chưa kịp quay người một lần nữa thu hẹp lại khoảng cách, hai tay vòng ôm lấy cổ Leon, cô ngẩng đầu xích lại gần ngậm lấy vành tai anh, "Anh có chắc là anh không cần em trước......cho anh ăn no?" cô nhỏ giọng thì thầm hỏi thăm, trượt một tay từ ngực của Leon xuống dưới bụng anh.

Với những thanh năng lượng mà cô đã ăn trên đường đến đây, thành thật mà nói cô không gặp quá nhiều vấn đề với cơn đói.

Chúa ơi, anh thật đúng là không có cách nào cự tuyệt được điều này. Leon nghĩ trong tiếng thở nặng nề của chính mình, hơi nóng bắt đầu lan tỏa một cách bất thường từ cái tai đang bị Ada hôn liếm. Anh cố gắng tổ chức ngôn ngữ để nói điều gì đó, nhưng dưới tình trạng đầu trống rỗng quyết định dứt khoát lựa chọn đáp lại bằng hành động.

Anh chỉ huy hai tay của mình nắm lấy mông Ada, ý đồ dùng sức nâng cô lên. Hiển nhiên so với ở phòng khách, phòng ngủ sẽ là một lựa chọn tốt hơn. Anh quay đầu có chút không kịp chờ đợi hôn lên môi đối phương, dùng đầu lưỡi thận trọng liếm qua môi dưới, tựa hồ chờ đợi tín hiệu cho phép của nữ gián điệp. Trong giây tiếp theo, Leon nghe thấy tiếng cười khúc khích từ phía bên kia, cô đem đầu lưỡi cường ngạnh chen vào trong miệng anh, lướt qua vòm miệng khiến động tác của anh trong nháy mắt dừng lại. Sau đó cô nắm lấy cơ hội này, xoay nửa vòng để tráo đổi vị trí của hai người, đồng thời bước một bước lớn, khiến cho viên đặc vụ còn chưa kịp phản ứng loạng choạng ngồi xuống ghế sofa phía sau, Ada cũng kịp thời theo sau, ngồi lên đùi Leon tiếp tục kéo dài nụ hôn.

Cô không quên băng vải quấn quanh eo của viên đặc vụ, cẩn thận giữ khoảng cách để tránh chạm vào nó.

Nhưng Leon đang bận rộn ứng phó với nụ hôn hiển nhiên không quan tâm những thứ này, anh chủ động chỉ huy đầu lưỡi của mình quấn lấy lưỡi đối phương, tay đặt trên eo cô bắt đầu trượt xuống theo đường cong duyên dáng. Cô ấy đang mặc một chiếc áo sơ mi, thật tuyệt. Khi Leon luồn tay vào trong áo của nữ gián điệp, anh lơ đãng nghĩ rằng điều này sẽ cho phép anh chạm vào làn da mà anh tưởng niệm bấy lâu bằng tốc độ nhanh nhất mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Anh vui vẻ cảm nhận bàn tay Ada vuốt ve sau gáy mình, nắm lấy tóc anh, ấn đầu anh về phía cô với ý định làm sâu hơn nụ hôn này, chiếc lưỡi mềm mại tinh xảo của đối phương khéo léo luồn vào trong miệng anh, thành thạo trêu đùa điểm nhạy cảm của anh. Anh vì bị đối phương khống chế tiết tấu khẽ tràn ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào, không an phận vặn vẹo mấy lần.

"Kiên nhẫn chút, đẹp trai." Ada miễn cưỡng kết thúc nụ hôn khi cả hai đều thở dốc, cô thè lưỡi liếm nước bọt tràn ra từ khóe miệng Leon. Sau đó nhẹ nhàng cắn mút môi dưới của đối phương. Leon giải phóng một tay đang cố gắng cởi cúc áo của cô một cách bừa bãi. Ada không hoài nghi chút nào đối phương chỉ cần tăng thêm một chút lực đạo liền có thể xé toạc đi y phục của mình.

"Ada." Thử mấy lần đều không có cách nào mở ra hai nút cuối cùng, Leon không hài lòng lẩm bẩm yêu cầu trợ giúp. Vật cương cứng như thiêu đốt của anh đang chạm vào đùi Ada qua lớp quần ngủ, anh ngồi thẳng lưng cọ xát vào đối phương nhưng vẫn như cũ không từ bỏ ý định cởi bỏ quần áo của cô.

Ánh mắt bất đắc dĩ của viên đặc vụ làm cho cô rất thích thú, Ada cười khúc khích vài tiếng sau đó ngẩng đầu lên, ngừng lưu lại vết tích trên cổ Leon, rốt cục quyết định từ trong tay anh cứu vớt chiếc áo sơ mi sắp sửa gặp phải nguy hiểm của mình. Đối phương tại thời điểm cô xử lý nút áo vội vàng đưa tay mò về phía sau lưng cô, cởi bỏ nội y của cô.

"Anh không thể kiên nhẫn được." Anh thì thầm khi hôn lên ngực Ada, sau đó không chút do dự ném áo của nữ gián điệp xuống đất. Leon lướt lưỡi dọc theo đường cong trên ngực của người kia, lưu luyến xúc cảm đến từ da thịt. Khi anh đem môi lưỡi của mình di động đến đầu vú của đối phương, hô hấp của Ada bỗng nhiên trì trệ, một giây sau liền bắt đầu tăng lên.

Leon để đầu lưỡi đảo quanh núm vú, nhiệt độ trong miệng chạm đến làn da mát lạnh cảm giác phá lệ rõ ràng. Anh rất nhanh liền nghe thấy Ada đè nén âm thanh thấp giọng rên rỉ khi anh khẽ cắn vào núm vú cương cứng cô. Sức lực cô nắm chặt lấy cánh tay anh không tự chủ được mà siết chặt, tiếp đó cúi đầu thở dốc một hơi, cô cho tay phải di chuyển xuống dưới, xuyên qua lớp quần ngủ chạm vào vật cương cứng của anh, xoa nắn nó một cách đầy ác ý.

"Không đợi được?" Cô cố ý tăng cao âm lượng rên rỉ, sau đó hài lòng cảm nhận được thân thể đối phương run rẩy, "Anh muốn làm gì thì làm...Leon."

Người sau nghẹn ngào một tiếng đột nhiên cắn vào bả vai nữ gián điêp, do dự một giây đồng hồ sau quyết định thô bạo lột bỏ quần của Ada. Anh phí một chút thời gian mới cởi được khuy quần của cô, một tay từ phía sau luồn vào nắm lấy mông nhấc cô lên, vừa lôi vừa kéo cởi bỏ quần của cô.

Bàn tay Leon mơn trớn cặp đùi trắng sữa mịn màng của đối phương, đặt mục tiêu lên chiếc quần lót ẩm ướt của cô. Anh vòng một tay qua eo Ada và buộc cô nghiêng người về phía anh, trong khi tay kia thăm dò thò vào quần lót của cô.

Bàn tay nóng bỏng của anh chạm vào âm hộ cô, ngập ngừng cho những ngón tay của anh vào trong cô. Điều này khiến cô phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào không thể kiểm soát, rồi phát ra càng lúc càng nhiều khi Leon bắt đầu khuấy động bên trong cô, "A......ah...ha......" cô đứt quãng thở hổn hển, ôm chặt tấm lưng anh, làn da trần trụi của cô dán sát lên cơ thể anh, "Anh không định......cởi quần của mình sao......đẹp trai?"

Cô quay đầu thì thầm trêu chọc vào tai Leon, đôi mắt nâu vàng bịt kín một tầng hơi nước đã không còn dáng vẻ thành thạo như lúc đầu.

Leon nghiêng đầu để đón nhận nụ hôn của Ada, nuốt chửng toàn bộ tiếng rên rỉ của đối phương, anh không biết mình làm như thế nào mà đem quần ngủ cưỡng ép kéo xuống dưới một đoạn, nhưng anh xác thực thành công đem vật cứng rắn đến phát đau từ quần ngủ bên trong giải cứu ra ngoài, nó thoải mái đứng thẳng sau khi không còn gặp phải cản trở.

Sau đó, anh nghe thấy tiếng ngâm nga đầy trêu chọc của người kia--bị nhấn chìm trong nụ hôn, những ngón tay của Ada lấy một loại tốc độ tra tấn vuốt ve vương miện của anh, trêu chọc dương vật đang căng ra của anh.

Phổi Leon như bị đốt cháy trong nụ hôn nghẹt thở. Anh thở hổn hển rút những ngón tay ướt đẫm chất lỏng trơn nhớt của người kia ra. Hai chân của Ada cố gắng quấn lấy anh. Cô không muốn những ngón tay của Leon cứ thế rời đi, nhưng đặc vụ vẫn kiên quyết thực hiện hành động của mình, trước khi nâng mông Ada lên, đưa đầu dương vật của mình vào cửa huyệt của nữ gián điệp.

Anh từ từ đặt Ada xuống để dương vật của mình có thể đẩy vào trong từng chút một, quá trình này có hơi khó khăn, anh liếm và hôn cổ đối phương, cố gắng làm cho động tác của mình không quá gấp gáp. Khi toàn bộ hoàn toàn thâm nhập vào bên trong, anh và Ada đồng thời thở dốc một hơi, đối phương theo phản xạ siết chặt lấy anh, cảm giác căng chặt khiến đầu ngón chân cô co quắp.

Leon siết chặt vòng tay quanh người cô, cố gắng thu hẹp khoảng cách nhỏ cuối cùng giữa hai người họ, ngực cô áp sát vào cơ ngực của viên đặc vụ, tư thế này xác thực giúp bọn họ gắn kết với nhau không một kẽ hở.

Anh nghiêng đầu hôn nhẹ lên má Ada rồi bắt đầu di chuyển. Anh từ từ nhấc đối phương lên, giây tiếp theo đột ngột đặt xuống, thậm chí không thèm để ý miệng vết thương của mình mà theo biên độ dần tăng lên, càng đẩy vào sâu hơn. Anh lại lần nữa hôn lên môi Ada, mút vào đầu lưỡi của đối phương, âm thanh ướt át của những chiếc lưỡi quấn lấy nhau hòa quyện theo từng nhịp đập.

"A...ha......ah......" Tiếng rên rỉ của Ada tràn ra trong quá trình lấy hơi giữa những nụ hôn. Khoái cảm dâng trào do người kia trùng điệp va chạm vào điểm mẫn cảm khiến suy nghĩ của cô trở nên chậm chạp. Cô chỉ có thể thở hổn hển cảm nhận từng cơn sóng nhiệt cùng kích thước đáng kinh ngạc của Leon. "Ưm..." Cô gặm nhấm làn da trước mặt sau một nụ hôn khác, lên hạ chập trùng theo tiết tấu của Leon, cô nắm lấy lưng anh, ý nghĩ có lẽ mình đã lưu lại vết xước thoáng qua tâm trí cô, liền sau đó không tìm lại được nữa.

Hai chân của cô bởi vì khoái cảm mà không ngừng run lên. Đầu mũi ngửi thấy mùi máu tươi, cô buộc mình tìm về chút lý trí còn sót lại và cúi đầu nhìn xuống, trên dải băng trắng của Leon rỉ ra một tầng màu đỏ chói mắt. Cô phản ứng lại và định nói điều gì đó, nhưng lại không thể không theo đối phương tăng lên động tác cùng vuốt ve mà ném ra sau đầu.

Cô chỉ có thể phó mặc bản thân chìm đắm trong những tiếng rên rỉ cùng những tiếng thở hổn hển không có cách nào khắc chế, bởi vì cao trào đến mà run rẩy. Trong cơn mê man, cô nghe thấy Leon nặng nề thể dốc bên tai, đối phương mãnh liệt đẩy vào bức tường bên trong đang không ngừng co rút và siết chặt của cô, cái ôm sát khiến làn da nhớp nháp mồ hôi giữa họ càng thêm dính chặt vào nhau.

Cô để Leon ra bên trong cơ thể mình, cô vuốt ve mái tóc đẫm mồ hôi của viên đặc vụ, nhắm mắt lại lắng nghe âm thanh đối phương rên rỉ trầm thấp.

"Vậy anh còn muốn ăn nữa không?" Cô nửa liếm vành tai đối phương, dùng thanh âm có chút khàn khàn quyến rũ của mình thấp giọng hỏi. Nháy mắt đó sau cô cảm nhận được anh vì thế mà dừng lại một chút, dùng biên độ nhỏ gật nhẹ đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro