Chương 9 : Từ Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một ngày tu luyện của Phạm Thiên trôi qua cực nhanh, những tiếc nuối kiếp trước đến kiếp này đều có cơ hội bù đắp, thiên hạ còn có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện này đây?

Đồng thời, trong lòng Phạm Thiên một lần nữa quyết tâm, tuyệt đối không buông tha cho bất kỳ kẻ nào dám phá hoại cuộc sống tốt đẹp đang có.

Tu vi kiếp trước dừng lại tại Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, tuy rằng đã là một trong những cao thủ tuyệt thế đương thời, nhưng cũng không phải tồn tại đỉnh cao nhất. Kiếp này, có thể bắt đầu từ rất sớm, nhất định phải bước vào Đại Thừa kỳ trong truyền thuyết, cảm thụ một chút cảnh giới đỉnh cao tu chân giới.

Một đêm qua đi với nụ cười thỏa mãn, sáng sớm ngày hôm sau Phạm Thiên đã rời giường, thời gian tu luyện tốt nhất trong ngày là buổi sáng sớm, vạn vật từ trong bóng tối tiến về hướng quang minh, tất cả bắt đầu một lần nữa.
Phạm Thiên đang tiến hành tu luyện trong sân nhỏ trước nhà, đột nhiên có một người hầu tới tìm .

- Thiếu gia, tộc trưởng cho mời tới chính sảnh một chuyến, phu nhân cùng các vị trưởng lão đã đến đông đủ, chỉ chờ thiếu gia.
- Phạm gia có đại sự gì đó phát sinh hay sao?
Phạm Thiên hỏi.

Người hầu trả lời:
- Ngày hôm nay Tiêu tộc trưởng dẫn theo Tiêu Thanh Thanh tiểu thư tới đây, nói có chuyện quan trọng gì đó cần trao đổi, có quan hệ rất lớn với thiếu gia, nhất định phải mời thiếu gia đến nói chuyện trực tiếp mới được.

Phạm Thiên trở về phòng, như thế nào cũng không thể vui vẻ được, tuy gần đây đặt tâm tư vào tu luyện nhưng không có nghĩa là cái gì hắn cũng không biết. Phạm Thiên đập nhẹ một chưởng lên bàn, nếu như là tới hối hôn mà nói, vậy thì chắc chắn không thể tránh khỏi một lần nhục nhã.
- Tuyệt đối không thể như vậy!
Phạm Thiên gằn từng chữ một nói.

Tuy rằng Phạm Thiên đối với Tiêu Thanh Thanh có thể nói là không một chút tình cảm nào, thế nhưng nếu bị người ta tới tận nhà hối hôn đối với hắn lẫn phụ thân hắn mà nói chính là ô nhục to lớn, tên tuổi phế vật của hắn đã sớm lưu truyền rộng rãi, mà Tiêu Thanh Thanh lại là một thiên kiêu chi nữ của Tiêu gia, người ngoài bàn về cuộc hôn nhân này hầu như tất cả đều nói hắn là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.

Đột nhiên, hai mắt Phạm Thiên sáng ngời:
- Có rồi!

Lấy ra giấy bút, rất nhanh Phạm Thiên viết sẵn một chữ cất vào trong lòng, tiến thẳng về phía phòng khách của Phạm gia.

Tộc trưởng Phạm gia Phạm Hàn Sơn ngồi tại chủ vị chính sảnh, ba vị trưởng lão ngồi ba ghế hai bên, các đệ tử đời thứ hai lần lượt ngồi bên dưới.

Ghế trên phía bên trái có một vị trung niên nhân đang ngồi, Phạm Thiên nhận ra được, người này chính là tộc trưởng Tiêu gia Tiêu Côn, Tiêu Thanh Thanh đứng ngay bên cạnh hắn.

- Phụ thân .
Phạm Thiên hướng Phạm Hàn Sơn hành lễ.

Mọi người phân vị trí mà ngồi, người hầu của Phạm Gia đã sớm bưng lên nước trà và vật điểm tâm. Nhìn đoàn người sắc mặt của Phạm hàn Sơn và Tô Tuyết Nguyệt đều biến đổi, cũng may là Phạm Thiên không ở nhà, nếu không thì đứa nhỏ này không biết phải đối mặt thế nào.

- Phạm huynh, để ta giới thiệu cho huynh một chút, vị này chính là hộ pháp của Vân Trung Tông, phía dưới cũng đều là đệ tử của Vân Trung Tông.
Trung niên hán tử giới thiệu một chút với Phạm Hàn Sơn, mọi người đều nhìn ra dáng vẻ xấu hổ cùng đau lòng của Phạm Hàn Sơn.

Sắc mặt của Phạm Hàn Sơn cố nén tức giận, người vừa nói chuyện chính là Tiêu Côn, ba mươi năm trước bọn họ còn là hảo huynh đệ, mãi đến mấy năm trước quan hệ của bọn họ mới xuất hiện biến hóa, mà thiếu nữ tuyệt mỹ kia chính là nữ nhân của hắn, Tiêu Thanh Thanh hôn thê của Phạm Thiên.

Mười bốn năm trước, mẫu thân của Phạm Thiên lúc mang thai hắn thì mẫu thân của Tiêu Thanh Thanh cũng mang thai nàng ta, vậy là hai nàng ước định nếu như sinh hai nam thì sẽ kết làm huynh đệ, sinh hai nữ thì sẽ kết làm tỷ muội, nếu sinh một nam một nữ thì sẽ kết làm phu thê,
Ai ngờ kết quả chính là sinh được một nam một nữ, cả nhà lúc này thật cao hứng. Về sau Phạm Thiên lại trời sinh không thể tu luyện, cũng không thể trở thành Luyện Đan sư. 

Mà Tiêu Thanh Thanh thì lại được Vân Trung Tông vừa ý, tuổi còn nhỏ mà đã có thiên phú rất tốt được tông chủ Vân Trung Tông nhận làm đệ tử chân truyền sau này rất có hi vọng, tiền đồ rộng mở.

Lúc này Vân Trung tông chủ biết được chuyện phối hôn của Tiêu Thanh Thanh cho nên liền nói với Tiêu gia từ hôn. Tiêu Côn vì sự uy áp của con gái mình và Vân Trung Tông nên cũng đồng ý, Tiêu Thanh Thanh nghe chuyện Phạm Thiên là một tên phế nhân cho nên cũng nghĩ hắn không xứng với mình.

- Không biết Tiêu huynh hôm nay đến đây vì chuyện gì vậy?
Phạm Hàn Sơn cố nén lửa giận mà hỏi.
- Chuyện này... hôm nay tiểu đệ đến đây...
Nhìn thấy thần sắc của Phạm Hàn Sơn, Tiêu Côn thật sự không muốn nói ra, đối với chuyện từ hôn hắn cũng không đồng ý mà ngay cả Tiêu gia cũng không nguyện ý.
- Chúng ta hôm nay tới giúp Tiêu Thanh Thanh từ hôn Phạm Thiên.
Vị lão giả áo xanh thấy Tiêu Côn ấp úng liền cắt ngang, lạnh lùng nói với Phạm hàn Sơn, một Phạm gia suy tàn làm sao có thể xứng đáng với đệ tử thân truyền của tông chủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro